Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 1052

Cập nhật lúc: 2025-10-01 10:40:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy ai chú ý đến nữa, Tịnh Thù mới bật thiết phát điện trong gian lên công suất tối đa, đó lấy bộ nước thải tích trữ trong những ngày qua khỏi gian, hắt thẳng lên chỗ mà đám Cá Bùn đang bò tới, đặt dây điện lên.

"Xẹt xẹt xẹt..."

Những con Cá Bùn di chuyển nhanh, ít nhất là nhanh hơn thường.

Vừa bò đến vũng nước, chúng lập tức co giật.

Hơn nữa, vẻ trong cơ thể chúng vốn chứa nhiều nước, nên hiệu quả còn hơn so với dự đoán của Tịnh Thù.

Bất cứ con nào chạm những con đang co giật cũng giật theo, cứ thế từng con một, từng hàng một, thật hùng vĩ!

Chẳng bao lâu , những con Cá Bùn bắt đầu sùi bọt đen, cố chống đỡ một lúc bẹp, biến thành một đống bùn nhão và xương trắng.

Mặc dù nước hòa loãng, nhưng ảnh hưởng đến quá trình dẫn điện của Tịnh Thù.

Tịnh Thù vui sướng chơi đùa, chiêu thật thần kỳ, quá !

Cứ như một pháp sư trong vòng bảo vệ bất khả xâm phạm, liên tục tung chiêu AOE, chỉ việc nhặt mạng kẻ thù.

con nào cũng dính bẫy.

Những con Cá Bùn còn sót mục tiêu rõ ràng là những trong các biệt thự khác.

Dường như chúng thể cảm nhận chính xác vị trí của những trong đó, mà lao thẳng tới.

Tuy nhiên, chúng cửa chính ở , vì cứ đ.â.m sầm biệt thự bên trong.

Với hình dài đến hai mét, Tịnh Thù ước chừng chúng nặng ít nhất vài trăm cân.

Chúng sợ đau, cảm giác gì, liên tục đ.â.m biệt thự, phát những tiếng "Rầm Rầm" trầm đục.

Người trong biệt thự bắt đầu la hét, dù chúng chỉ đang đ.â.m tường.

Nhìn tình hình vẻ như chỉ cần đ.â.m trúng cửa thì trong thời gian ngắn sẽ gây vấn đề quá lớn.

Tịnh Thù cau mày, ngày càng nhiều Cá Bùn tràn , cứ tiếp tục như cũng cách.

Bởi vì xung quanh biệt thự chất đầy xương trắng, lẽ hàng chục con .

Cứ thế mà nối tiếp ngừng...

Tịnh Thù hắt nước, mở rộng phạm vi dẫn điện, phái côn trùng tìm nguồn gốc của chúng.

Tiếng la hét lầu vẫn vang lên ngừng, nhưng cũng thể thấy tiếng vũ khí, chắc hẳn cuộc chiến bắt đầu.

Tịnh Thù tìm nguồn gốc nhanh, hóa là chúng bò lên từ đường ống thoát nước trong một nhà vệ sinh của tòa nhà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1052.html.]

Đường ống nối thẳng đến bùn lầy phía .

Những con Cá Bùn bò lên, một tiếp tục leo lên , khác liền xông thẳng đến tầng một.

Dường như chúng đều mục tiêu riêng.

Điều kỳ lạ là những con Cá Bùn bò từ bên ngoài , mà tìm thấy một lối ẩn trong tòa nhà.

Chẳng trách chúng trực tiếp xâm nhập bên trong.

Tuy nhiên, lối rõ ràng lối của những con Cá Bùn lầu, chắc đó còn một lối khác.

Tịnh Thù bất giác bàn tay chạm đống xương của , âm thầm rửa tay.

Đây là một đống bùn bốc mùi!

Sau khi xác định nguồn gốc, Tịnh Thù chần chừ nữa, cô lập tức đến bể nước lọc mới bên ngoài, lấy hơn nửa bể nước bằng gian của , đó đổ hết xung quanh khu nhà vệ sinh cho dây điện .

Những con Cá Bùn bò đến lập tức điện giật chết.

Chúng là những chiến binh sợ chết, cứ thế lao .

Rốt cuộc cũng chỉ là những sinh vật cấp thấp sợ hãi.

cũng đau lòng cho dầu diesel trong gian của nàng.

Bật điện liên tục trong suốt một giờ, để đảm bảo đủ công suất, Tịnh Thù sử dụng hết thiết phát điện.

Không cần đến lượng dầu tiêu hao, đám Cá Bùn mặt đất chất thành đống, xương trắng phủ kín con đường nối liền đại sảnh.

Giẫm chân xuống sẽ cấn, còn chỗ nào mà .

Bùn mặt đất phủ dày, thể tưởng tượng lượng quái vật đông đến mức nào!

cuối cùng cũng đến lúc kết thúc, dường như những con Cá Bùn nhận mệnh lệnh, đột nhiên bắt đầu rút lui.

Khi Tịnh Thù còn kịp phản ứng, bỗng nhiên từ lầu nhảy xuống một đám Cá Bùn, tiếng "Bùm bụp" liên tiếp vang lên.

cảm giác sàn nhà sắp bung .

nhảy xuống đây cũng là tìm chết, chỉ một ít tìm lối thoát mà chạy , những con còn giật c.h.ế.t sạch.

"Những bộ xương đều là đồ ..."

Nhân lúc ai để ý, Tịnh Thù thu gom nhiều xương gian, sợ lát nữa sẽ khác phát hiện.

 

Loading...