Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 676

Cập nhật lúc: 2024-11-05 19:32:58
Lượt xem: 1

Cô gái ngây thơ như tờ giấy trắng, vẻ mặt ngốc nghếch đáng yêu.

Lục Tiểu Cổn nhìn cô, ánh mắt nóng rực, anh có xúc động muốn kéo cô vào trong ngực, hôn cô một trận!

“Thật là ngoan!” Anh cưng chiều nói, tiếp đó, anh ghé sát vào bên tai cô, kiên nhẫn giải thích cho cô bạn gái nhỏ, cái gì là Okamoto 001.

“Okamoto là một nhãn hiệu bao cao su, 001 là chỉ độ dày, 0.01 mm, mỏng vậy đó.”

“Dạ? Đó là áo mưa?! Không thể nào, mỏng vậy ạ!” Lâm Dương kinh ngạc hô lên, lúc này, cái miệng nhỏ của cô bị bàn tay Cổn gia che lại.

Đồ ngốc này!

Cũng may hiện trường đủ loạn, không ai nghe được tiếng cô.

“Chị Vũ người chị của em! Trâu thật!” Trình Đồng thấy thế, ồn ào nói.

Lục Tiểu Vũ mang vẻ mặt biểu cảm “Thế này tính là gì?!”, “Tiểu Bạch Thái, cậu muốn há miệng chờ sung sao?! Di chuyển đi chứ!”

Thấy Tiểu Bạch Thái trong trò chơi thất thần bất động, Lục Tiểu Vũ thúc giục cậu.

Lúc này Tiểu Bạch Thái còn đang ngây ngốc nhìn người ở bên cạnh cậu, ngày thường đứng đắn như ni cô, tay cũng không cho cậu dắt!

Trăm triệu không nghĩ tới, đến Okamoto cô cũng biết, còn mua!

Tiểu Mộc Đầu cầm hộp, cong môi, “Em gái lớn, đêm nay anh tuyệt đối sẽ không để em thất vọng! Hai vị nào đó ơi, ghen ghét đi!”

“Tiểu Bạch Thái, quà của cậu đâu?!” Anh ta nhìn Tiểu Bạch Thái lại hỏi.

Tiểu Bạch Thái yên lặng móc từ trong túi sau m.ô.n.g ra một cái lì xì, ném về phía anh ta!

Ngay sau đó, Tiểu Mộc Đầu lại đi tới trước mặt Cổn gia.

“Người anh em plastic, cậu dám không tặng cho ông đây xem!” Tiểu Mộc Đầu nói, không có ý cho qua!

Dù anh ta chưa từng tặng quà cho Cổn gia thì thế nào?

Đánh lại đánh không lại thằng này, mắng anh thì nhất định phải đánh được anh đã!

Cổn gia vươn chân dài, chặn đường Tiểu Mộc Đầu, “Cổn gia, chẳng lẽ hôm nay ngài phá lệ sủng hạnh anh em?!”

Anh ta mới dứt lời, Cổn gia đã móc từ trong túi ra một chiếc hộp màu cam, ném về phía anh ta, Tiểu Mộc Đầu lập tức nhận lấy rồi nhìn ——

Durex, phiên bản đặc biệt, cỡ S!

Song bào thai Lục gia nghĩ cùng hướng, nhưng Cổn gia không hảo tâm như chị Vũ!

!!!

Tiểu Mộc Đầu nhìn cỡ S, tức giận đến độ trừng lớn hai mắt, ngón tay chỉ vào người nào đó, “Hôm nay, cậu chờ đấy!”

Sao anh ta có thể nghĩ ra được, thằng nhãi này sao có thể đưa đồ cho anh ta được, dù có đưa, còn cố ý khiến anh ta ghét!

“Chờ đấy, chờ đến sinh nhật tháng 8 của cậu, xem người anh em này khiến cậu ghét thế nào!” Tiểu Mộc Đầu tức giận nói.

“Em dâu, quà của em đâu?” Tiểu Mộc Đầu nói với Lâm Dương, “Không đúng, anh chồng là tôi sao có thể đòi quà của em dâu được?! Tặng quà mới đúng chứ! Này, tặng em đồ chơi này, sau này đưa cho người nào đó dùng nhé, kích cỡ đó chắc chắn hợp với cậu ta ——”

Tiểu Mộc Đầu còn chưa nói xong, Cổn gia đã đứng lên muốn đánh người!

Bạn học Diệp Nhất Mộc nhanh chân chạy mất!

Lâm Dương cầm chiếc hộp bao bì màu cam nhìn kỹ, khi nhìn thấy chữ “Durex”, cô đã hiểu ra là cái gì, sắc mặt cô thoáng đỏ lên!

Lưu manh!

Đều là lưu manh thúi!

“Trần Tiểu Quả, em nói đưa anh bánh kem đâu?! Làm xong chưa?! Bikini ấy!” Tiểu Mộc Đầu nhìn thấy Trần Tiểu Quả đẩy toa ăn đến, nâng giọng hỏi.

“Làm xong rồi!” Đầu bếp Trần Tiểu Quả nâng giọng đáp.

“Tiểu Mộc Đầu! Cậu muốn c.h.ế.t à?! Để Đại Ngốc về làm c.h.ế.t cậu!” Lục Tiểu Vũ ngẩng đầu, lớn tiếng nói.

Tên cặn bã này, dám để học sinh cấp ba Trần Tiểu Quả làm bánh kem bikini cho anh ta!

Trần Tiểu Quả mở hộp bánh kem, “Tén tén tén ten ——”

Bạn học Diệp Nhất Mộc cười tà nhìn sang, khi nhìn thấy bánh kem bikini, mắt anh ta hoa lên!

Mẹ nó, cay cả mắt!

Trên bánh kem, một cô gái mặc bikini, miệng méo mắt lác, trong miệng còn phun máu!

Máu kia còn là sốt cà chua!

Không hề giống chút nào với bánh kem bikini gợi cảm trong tưởng tượng của anh!

Cái này nào có gợi cảm, nhìn mà hết muốn ăn!

“Nha đầu! Em cũng chống chế với anh đấy à!” Tiểu Mộc Đầu tức giận đến độ nghiến răng nghiến lợi nói với Trần Tiểu Quả.

Trần Tiểu Quả mang vẻ mặt vô tội ạng, “Anh nói muốn cô gái mặc bikini, không phải em làm rất phù hợp sao?!”

Sắc lang này!

Cô vốn muốn làm cho anh bánh kem trái cây xinh đẹp, kết quả anh cứ đòi làm cô gái mặc bikini, còn phải làm rõ từng chi tiết, eo thon nhỏ, đồ bikini còn phải làm họa tiết da báo hoàn chỉnh cho anh!

Sao anh không lên trời đi?!

“Em, em!” Tiểu Mộc Đầu bị cô làm tức đến độ nói không ra lời, đúng lúc này, một đại mỹ nữ từ cửa tiến vào!

Tiểu Mộc Đầu lập tức đi về phía mỹ nữ nghênh đón!

Trần Tiểu Quả cũng nhìn qua, mỹ nữ có mái tóc dài vừa thẳng vừa mềm mại, mặc lễ phục ôm dáng, khoác tây trang bên ngoài lễ phục!

Chỉ thấy cây củ cải lớn trăng hoa mắt đi mày lại với cô gái kia, còn ôm lấy eo cô ta, đi về phía anh Tiểu Cổn và chị Tiểu Vũ!

“Tới đây tới đây, các anh em, giới thiệu một chút, đây là giáo hoa học viện âm nhạc của chúng tô! Chương đại mỹ nữ!” Tiểu Mộc Đầu giới thiệu với đoàn người.

Trần Tiểu Quả nhìn bọn họ, trong tay cầm chặt d.a.o nhựa cắt bánh kem, hận không thể một đao c.h.é.m c.h.ế.t đại củ cải trăng hoa!

Sao anh ấy lại lăng nhăng thế chứ?!

Lần trước em gái mập mờ với anh ấy mà cô nhìn thấy không phải người này!

Chẳng lẽ, đêm nay anh muốn ở cùng cô gái này?

Không biết xấu hổ!

Thành niên thì ghê gớm à?!

Thành niên thì có thể xằng bậy à?!

DTV

Đại thiếu gia Diệp mặt mày hớn hở, đặc biệt khi nhìn hai người anh em mình còn chưa đủ mười tám tuổi thì vẻ mặt đắc ý cỡ nào!

“Dù người nào đó bốn tháng sau đủ 18 thì thế nào, vợ cậu ta còn chưa thành niên đâu, 2333!”

Đại thiếu gia Diệp ngồi ở sô pha, hai tay duỗi dài, cong chân bắt chéo, vẻ mặt đắc ý nói.

Khi nói chuyện, anh ta há miệng ngậm lấy anh đào Chương đại mỹ nữ đưa tới.

“Anh Lục, đủ 18 thì làm gì?” Lâm Dương tò mò hỏi.

“Chờ cô đủ 18, anh đây sẽ có thể muốn làm gì thì làm em!” Anh quay đầu, nhẹ giọng nói ở bên tai cô.

Lâm Dương: “...”

Cô mạnh tay đánh mạnh vào mu bàn tay anh, “Đáng ghét!”

Mắng xong cô lùi ra, cách anh rất xa.

Cổn gia trừng cô một cái, bảo cô ngồi lại, Lâm Dương làm bộ không thấy, cúi đầu chơi di động.

Tiểu nha đầu, lại phải xử lý mới chịu!

“Tiểu Bạch Thái càng khổ hơn, vào lúc Tiểu Vũ đủ 18, cậu ta còn phải mấy tháng mới thành niên, 23333!” Tiểu Mộc Đầu lại đê tiện nói.

“Tiểu Mộc Đầu anh nói hươu nói vượn cái gì, tôi đủ 18 thì cần gì cải trắng?!” Lục Tiểu Vũ phản bác.

Tiểu Bạch Thái vội vàng gehs sát vào bên tai Lục Tiểu Vũ: “Chị đủ 18 là có thể đùa giỡn tôi!”

“Dâm loạn vị thành niên là phạm pháp, sao chị có thể trái pháp luật?!” Lục Tiểu Vũ phản bác.

Tiểu Bạch Thái: “...” Tôi không báo cáo chị còn không được sao?!

Sinh nhật tiến hành trong cãi cọ ồn ào, vào lúc mọi người chơi trò chơi, đại thọ tinh lén lút lôi kéo Chương đại mỹ nữ lên tầng, đi đến tầng hai phòng nào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-676.html.]

Đêm nay thế nào anh ta cũng phải nếmmùi phụ nữ mới được, để hai tiện nhân không lấy anh ta trêu đùa nưa!

Cửa mở, sau khi mỹ nữ bị anh kéo vào căn phòng đen như mực, bạn học Diệp Nhất Mộc bật đèn, xoay người vội vàng ôm chặt eo Chương đại mỹ nữ.

“Hừ!” Đúng lúc này, trong phòng vốn trông trống trơn đột nhiên bật ra tiếng con gái, chỉ thấy mấy nha đầu lấy Trần Tiểu Quả cầm đầu chạy ra từ sau rèm!

Trong tay Trần Tiểu Quả cầm bình xịt phun sương màu, cô ấy vọt tới phía Tiểu Mộc Đầu, phun đầy mặt anh ta!

Trên mặt đại củ cải trăng hoa như được đắp bằng đủ sắc màu!

!!!

“Trần Tiểu Quả!” Đại thọ tinh tức giận đến độ dậm chân, nghiến răng nghiến lợi gầm lên!

“Tiểu nha đầu, biến đi chơi!” Anh lại gầm lên, lau sạch màu trên mặt, lộ ra gương mặt đẹp trai!

“Anh Mộc Đầu, sao anh thô lỗ thế?! Chúng em có ý tốt chúc mừng anh, anh còn đuổi chúng em đi!” Trần Tiểu Quả phản bác, ngoắc ngoắc tay, các chị em của cô đưa bánh kem cô làm cho cô.

Trần Tiểu Quả bưng cái bánh kem kia, ném lên mặt Tiểu Mộc Đầu!

Chương đại mỹ nữ ở bên cạnh quả thực xem ngây người, chuyện tốt bị cản, cô ta thực sự tức giận.

“Tiểu nha đầu này, sao em thiếu đánh thế?!” Cô ta tức giận nói với Trần Tiểu Quả.

Chương đại mỹ nữ nói rồi định lau mặt cho Đại thiếu gia Diệp, nhưng cô ta nên ra tay từ đâu đây?!

Trên mặt Diệp Nhất Mộc toàn bơ màu trắng, chỉ lộ ra một đôi mắt, một đại soái ca như thế lại làm cho như vai hề.

Anh tức giận đến độ đến thẳng phòng vệ sinh rửa mặt!

“Em nhìn xem, em phá anh ấy thành thế nào đây này?!” Chương đại mỹ nữ nhìn về phía Trần Tiểu Quả, lại trách móc cô, nói rồi muốn đuổi theo Tiểu Mộc Đầu.

Nhìn thấy thế, Trần Tiểu Quả càng bực bội!

Đậu má! Cô gái đột nhiên vọt ra đây, dựa vào cái gì dám chỉ trích cô?!

Cô ta là cái cọng hành nào?!

Trần Tiểu Quả lập tức lẻn đến trước mặt Chương Nhuế Nhuế, duỗi tay chặn cô ta lại!

“Cái gì mà phá chứ?! Tôi đang chúc mừng sinh nhật cho anh Mộc Đầu của tôi đấy, còn chị, làm sao đến phiên chị nói chuyện?!” Trần Tiểu Quả không khách sáo phản bác, vẻ mặt kiêu ngạo, trong lòng cô ấy chua như nuốt một sọt chanh!

“Tiểu nha đầu em, còn tranh luận! Có ai chúc mừng cho người ta như thế sao?! Là em cố ý quấy rối! Em nhìn xem âu phục đặt làm của anh Diệp kia, đều bị em huỷ hoại rồi!” Chương đại mỹ nữ lại răn dạy Trần Tiểu Quả.

Nhìn dáng vẻ Chương đại mỹ nữ hùng hổ doạ người dạy dỗ cô ấy, Trần Tiểu Quả tức giận đến độ cắn răng!

Đương nhiên, cô càng tức đại củ cải nào đó trăng hoa!

“Tủ quần áo của anh ấy đầy âu phục đặt làm, không thiếu bộ này!” Trần Tiểu Quả phản bác, vẻ mặt tức giận!

“Đứa trẻ hư hỏng em đấy! Thật thiếu dạy dỗ!” Chương Nhuế Nhuế tức giận nói.

“Chương Nhuế Nhuế! Sao cô lại nói chuyện với em gái tôi như thế?!” Đúng lúc này, đại củ cải trăng hoa đã lau bơ trên mặt, trên quần áo đi ra từ phòng vệ sinh, lạnh mặt nói với Chương Nhuế Nhuế.

Chương Nhuế Nhuế choáng váng, còn tưởng rằng cô ta nghe lầm!

Anh còn dám che chở cho con nhãi nghịch ngợm này!

Mà sau khi Trần Tiểu Quả nghe thấy lời anh nói, trong lòng cô cuối cùng không còn tức đến vậy nữa.

Coi như anh còn biết phân biệt rõ ràng!

Đêm nay nếu anh thật sự giúp đỡ người ngoài cùng mắng cô ấy, thế thì cả đời này Diệp Nhất Mộc anh đừng hòng sống tốt!

“Anh Diệp, con nhãi này ——” Chương Nhuế Nhuế nói được một nửa, đã bị ánh mắt nghiêm khắc của Diệp Nhất Mộc chặn lại.

“Em gái tôi, chỉ có thể để tôi dạy dỗ! Còn chưa tới phiên người khác!” Diệp Nhất Mộc trầm giọng nói, không hề cho Chương Nhuế Nhuế mặt mũi.

Vốn dĩ Chương Nhuế Nhuế là gái ăn chơi, anh chỉ chơi với cô ta mà thôi, trong lòng mọi người biết rõ ràng, không tính là bạn gái!

Chương Nhuế Nhuế: “……” Không ngờ cô ta vẫn là người khác!

Cô ta nào biết rằng, quan hệ giữa anh với con nhãi nghịch ngợm này tốt như vậy?!

Nghe đại củ cải trăng hoa nói, trong lòng Trần Tiểu Quả hưởng thụ không ít, nhưng cô vẫn oán hận trừng anh một cái.

Đại củ cải trăng hoa không biết xấu hổ!

Đêm nay nếu cô không biết anh muốn mang cô gái đó tới phòng này hẹn hò trước, có lẽ bây giờ bọn họ đang lăn giường ấy chứ?!

!!!

Trần Tiểu Quả càng nghĩ càng giận!

Nhưng cô không tức giận đến độ bùng nổ, nếu bọn họ không đi ra, cô ấy với những người bên dưới c.h.ế.t cũng không đi!

Đêm nay anh đừng hòng phá thân!

Đến hôn cũng đừng hòng!

“Chương Nhuế Nhuế, cô đi xuống dưới tầng chờ tôi, tôi về phòng đổi quần áo.” Đại thiếu gia Diệp đánh vỡ sự yên tĩnh kì lại này, nói với Chương Nhuế Nhuế.

“Không cần em đi với anh ạ?” Chương Nhuế Nhuế còn muốn nói chuyện với anh.

Thần kinh cả người Trần Tiểu Quả căng lên!

Đi thay quần áo với anh??!

Bị Trần Tiểu Quả làm ầm ĩ như thế, Đại thiếu gia Diệp nào còn hứng thú, làm Chương Nhuế Nhuế đi xuống tầng.

Trần Tiểu Quả lại đi theo anh một đường, còn mang theo một đám nhóc nghịch ngợm, khiến bạn học Diệp Nhất tức giận đến độ Mộc cạn lời, “Trần Tiểu Quả! Em vào đây choanh!”

Anh đẩy cửa phòng, đi về phía lối đi nhỏ, hai tay khoanh ngực, quát Trần Tiểu Quả như phạm nhân tạm giam.

“Trần Tiểu Quả! Em nhìn xem chuyện tốt em làm này!” Đại thiếu gia Diệp mới vừa cởi bỏ áo sơmi, đã phát hiện trên n.g.ự.c trên da cũng dính vào bơ, tức giận đến độ xoay người nói với Trần Tiểu Quả đứng ở trong phòng anh, còn không cho anh sắc mặt tốt.

Thiếu nữ 14 tuổi buộc tóc đuôi ngựa, khuôn mặt hình trứng ngỗng hoàn mỹ, trên gương mặt trắng nõn trong suốt toàn là biểu cảm ghét bỏ, đặc biệt là cặp mắt to tuyệt sắc di truyền từ mẹ cô trừng anh thẳng tắp!

“Nha đầu em đấy! Em phá hủy chuyện tốt của anh em, còn có lý?! Nha đầu thúi không có lương tâm!” Đại thiếu gia Diệp cũng trừng cô, khi nói chuyện, anh cởi sơ mi trắng dính bơ, vứt đi ngay trước mặt cô!

“Diệp Nhất Mộc! Anh làm loạn quan hệ nam nữ, anh còn có lý?!” Thiếu nữ vừa cao vừa gầy, mặc quần jean, áo hoodie màu trắng gạo tiến lên vài bước, lạnh giọng phản bác.

Đại thiếu gia Diệp trần trụi nửa người trên tức giận đến độ xoay người, bước ra một bước tới trước mặt Trần Tiểu Quả, nhéo gương mặt cô, giọng anh vừa tức giận vừa buồn cười: “Anh bảo này Trần Tiểu Quả! Đầu tiểu nha đầu em đến tột cùng có cái gì?! Em là mẹ của anh à? Quản chặt thế?! Mẹ anh cũng chưa từng quản anh như thế! Mà nói nữa, hôm nay anh trai em vừa vặn mười tám tuổi! Người trưởng thành rồi, hẹn hò, vui chơi, thì làm sao?! Cần đứa trẻ như em quản cái gì?! Nha đầu thúi này! Mấy năm nay anh thương em uổng rồi!”

Anh từ nhỏ đã thích trêu cô chơi, thường xuyên bắt nạt cô, tiểu nha đầu cũng thích dỗi anh, bẩm sinh đã thích đối nghịch với anh, hố anh không chút nào nương tay!

Nhưng anh cũng thương cô, mấy năm na, không thiếu lần đưa đồ đúng sở thích của cô, có cái gì ăn ngon chơi vui cũng nghĩ đến cô.

Đó là thương cô em ruột đấy!

“Anh Tiểu Cổn, chị Tiểu Vũ bọn họ yêu đương, sao em lại mặc kệ?! Cố tình quản anh?! Đồ sói mắt trắng em đấy! Có phải chỉ không ngóng trông anh trai em tốt lành không?!” Đại thiếu gia Diệp lại nói.

“Hừ! Anh còn có mặt mũi theo chân so với bọn họ á?! Anh với cô gái đó có kết hôn không?!” Trần Tiểu Quả trừng anh, ghét bỏ hỏi.

“Kết hôn?! Chuyện xa xôi như thế, ai mà muốn?!” Đại thiếu gia Diệp buông cô ra, buồn cười, nói rồi, anh xoay người đi đến bên tủ quần áo. Tủ quần áo của anh toàn tây trang đặt làm.

“Không lấy kết hôn làm mục đích thông đồng, đều là chơi lưu manh! Cấcnh Tiểu Cổn, anh Tiểu Thái đều tính kết hôn!” Trần Tiểu Quả cả giận nói.

Tiểu Mộc Đầu: “……”

Anh lại xoay người lần nữa, trừng cô, cắn răng nói: “Tiểu nha đầu!”

“Bài tập không đủ nhiều đúng không?! Thi cấp ba đã nắm chắc rồi đúng không?! Anh nói em mới lớn chút xíu, biết cái gì?!” Tiểu Mộc Đầu mặc một chiếc áo sơ mi trắng, lại xoay người lần nữa, quở mắng cô.

“Cái gì em cũng hiểu! Diệp Nhất Mộc, em chúc anh nhìn thấy mỹ nữ là buồn nôn, với rối loạn chức năng dương cương!” Đây không phải chúc phúc, là lời nguyền rủa!

Rối loạn chức năng dương cương!

Thế mà cô cũng biết!

Đại thiếu gia Diệp lại lần nữa bị tiểu nha đầu này dọa sợ!

“Trần Tiểu Quả, em đứng lại đó cho anh! Thành thật khai mau, sao em biết từ này?! Ai dạy em?! Tiểu nha đầu em, không học cho tốt đi!” Anh đuổi theo cô đã sắp ra khỏi phòng, nói với tư thế như anh trai quản em gái.

“Còn không phải bị tra nam anh mưa dầm thấm đất!” Trần Tiểu Quả xoay người, trừng anh nói.

Diệp Nhất Mộc: “……”

Anh từng nói qua trước mặt cô vào lúc nào?!

Trần Tiểu Quả le lưỡi với anh, lanh lẹ chạy mất!

Lúc Đại thiếu gia Diệp lại xuống tầng lần nữa, đã nhận được ánh mắt trào phúng đến từ những người anh em tốt của anh, anh tức giận đến độ khẽ cắn môi.

“Thành niên thì thế nào?! Bạn gái nhỏ của anh còn phải nhiều năm nữa mới trưởng thành đấy!” Cổn gia nhìn về phía Tiểu Mộc Đầu nằm liệt bên cạnh anh, nói ra chân tướng.

Loading...