Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 675
Cập nhật lúc: 2024-11-05 07:41:31
Lượt xem: 3
Toàn bộ hành trình Lục Tiểu Vũ vẫn ở trạng thái ngơ ra!
Trăm triệu không nghĩ tới, cậu không những không buông cô, còn giữ cô hôn cô một chặp!
Cậu là “người anh em” cho dù ngủ cùng một cái giường với cô vẫn nước giếng không phạm nước sông!
“Ha……” Cuối cùng cậu cũng buông lỏng cô, tiếng than nhẹ tràn ra từ môi răng anh, nhưng cậu vừa thở ra một hơi, nhìn đôi môi tươi mới ướt át của cô, cậu lại muốn hôn lên, lúc này, đôi tay cô kịp thời đè lại n.g.ự.c cậu!
Cô gái thở hổn hển, vẻ mặt tức giận, đôi mắt to trừng lớn, n.g.ự.c cũng đang phập phồng kịch liệt.
Cậu cũng thở hổn hển, cách quần áo, n.g.ự.c cậu nóng kinh người, tim đập như sấm, cậu rũ mắt, ánh mắt kiên định nhìn cô.
Lục Tiểu Vũ giải phóng một bàn tay, mu bàn tay dùng sức xoa hơi thở nam tính với hỗn hợp mùi t.h.u.ố.c lá và nước miếng còn dư lại của cậu trên cánh môi, đôi mắt to của cô trừng anh!
DTV
“Thái Dư Bạch! Cậu muốn c.h.ế.t à?!” Cô cắn răng nói, tư thế như muốn g.i.ế.c cậu.
“Đây là chuyện từ lúc tôi mười hai tuổi năm ấy lúc nhịn chị đã muốn làm! Tôi không muốn chết, là muốn ở bên chị!” Cậu nhìn cô, ánh mắt kiên định, từng câu từng chữ nói rõ ràng mạnh mẽ!
Lục Tiểu Vũ: “……”
“Từ sau khi trở về từ tình Y, tiếp tục làm anh em với chị, là muốn tiếp tục thân cận chị, cũng sợ chị bị người khác đoạt đi! Ở trong mắt tôi, chị không phải chị Vũ của tôi, chị là người vợ tương lai tôi muốn!” Cậu ôm vòng qua cô, cúi đầu nhìn cô, vô cùng nghiêm túc nói, “Có lẽ, lần này chị sẽ từ chối tôi, nhưng không sao, tôi có thể tiếp tục chờ! Chờ đến khi chị có cảm giác với tôi, nguyện ở bên tôi mới thôi!”
Cô vẫn luôn cho rằng, năm cậu mười hai tuổi ấy trao nhẫn cho cô, nói muốn cưới cô, là lời trẻ con dại khờ, 5 năm nay, cậu đã sớm không còn tâm tư đó với cô nữa, bọn họ chỉ là anh em.
Giống như lúc còn rất nhỏ, không hiểu nam nữ khác biệt.
Trong hai năm qua, bọn họ thường nằm trên một cái giường xem phim kinh dị, thậm chí cô còn dựa vào người cậu ngủ cũng chưa từng phát sinh chuyện gì, cậu còn đáng tin cậy hơn cả các bạn nữ!
Nhưng thằng nhóc c.h.ế.t tiệt này vẫn luôn muốn gạt cô!
Có phải lúc bọn họ nằm bên nhau xem phim kinh dị, bất cứ lúc nào cậu cũng có sự kích động muốn đánh gục cô không?
Cô ngửa mặt, đôi mắt to thẳng tắp trừng cậu.
Cái tên nhóc thúi một giây trước làm cô đau lòng khổ sở, một giây sau lại làm cô giật mình này!
“Tư lệnh Vũ, lúc trước chỉ là lời nói trong lúc tức giận của tôi thôi, yêu sâu sắc không trách được, là lo lắng cho chị, để ý tới chị, mới bị tức giận vansgd dầu, nói những lời khốn nạn đó. Chị là người thế nào, tôi rõ ràng hơn ai khác!” Cậu nhìn cô, vô cùng nghiêm túc nói.
“Đừng để trong lòng, được không?” Cô cũng để ý tới cậu, bằng không cô chưa bao giờ khóc, sẽ không rơi nước mắt.
“Không được! Tôi để ý trong lòng! Còn cả nụ hôn đầu tiên của tôi đã bị cậu cướp rồi! Đồ súc sinh nhà cậu!” Lục Tiểu Vũ cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, kiềm chế dòng nước mắt sắp rơi, đá cậu một cú, oán hận nói.
“Cũng là nụ hôn đầu tiên tôi mà……! Nếu không, để chị cướp lại nhé?” Cậu dịu dàng cười nói, khóe miệng lại hiện má lúm đồng tiền.
“Biến! Mùi t.h.u.ố.c lá khó ngửi chết, ai muốn hôn?!” Cô ngạo kiều nói.
Cô đẩy cậu ra rồi đi, “Tôi không muốn ở bên cậu! Cậu có cởi hết ở trước mặt tôi, tôi cũng không có cảm giác! Sau này không cần làm anh em nữa!”
Cô vừa đi vừa nói chuyện, bạn học Thái Dư Bạch vội xách xe tới, nghe lời cô nói, lòng tự tôn phái nam nghiêm trọng bị nhục nhã!
“Tôi không tin! Trở về tôi cởi hết, cho chị xem thử!” Cậu da mặt dày nói.
Lần này nhất định mẹ nó da mặt dày đến cùng!
Cô bị cậu nói lời lưu manh, giật mình xoay người, nhìn cậu ngồi trên xe đạp.
Má nó! Đây là Tiểu Bạch Thái súc vật vô hại cô quen sao?!
——
Tương lai vào ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, bạn học Thái chỉ mặc đồ lót chống đạn đứng ở trước mặt Tư lệnh Vũ, dáng người to lớn, khóe miệng cười tà nói: Không có cảm giác sao? Thật sự không có cảm giác sao?
Tư lệnh Vũ lắc đầu, lắc đầu, sau đó, ngã ngồi trên mặt đất.
Không có cảm giác?
Chân mềm nhũn rồi!
Vào lúc xem thường cậu, cô bị cánh tay rắn chắc của cậu ôm chặt vòng eo, mạnh mẽ bế lên xà ngang xe đạp!
Khi cô muốn giãy giụa, cậu lái đi nhanh chóng, không cho cô cơ hội đi xuống!
Trước kia ngồi xe đạp của cậu, cô chưa từng cảm thấy thân mật, bởi vì từ nhỏ đến lớn ngồi xe cậu thường xuyên như ăn cơm vậy.
Mà lúc này, cảm giác lại không giống, vừa rồi mới làm ầm ĩ như thế, sau khi được cậu thổ lộ, cảm giác của cô với cậu đã thay đổi.
Cô không giãy giụa nữa, nhưng vẫn không nói chuyện, cậu nói chuyện với cô, bảo cô đừng nóng giận, cô cũng không để ý tới.
Chỉ nói, cô không có cảm giác với cậu!
——
Thời điểm Lục Tiểu Vũ trở lại khu nhà, mới vừa vào nhà, cô đã thấy anh trai sinh đôi Lục Tiểu Cổn của mình đáng ra nên ở trường học tiết tự học buổi tối lại đứng ở phòng khách, xem đồng hồ, như là đang đợi ai.
Lục Tiểu Cổn liếc mắt một cái đã thấy hai mắt cô sưng đỏ, nha đầu thúi đã khóc, sắc mặt anh nghiêm túc, “Tiểu Bạch Thái đâu? Cậu ta không ở cạnh em?”
“Không biết!” Lục Tiểu Vũ nói liền rồi đi về phía cầu thang.
“Nó bắt nạt em đúng khắng?! Thằng khốn này, không muốn sống nữa!” Lục Tiểu Cổn nổi giận đùng đùng nói, rồi đi về phía cửa.
Đêm nay anh vẫn luôn tâm thần không yên, thậm chí có thể cảm giác được sự đau lòng.
Không cần đoán cũng biết, cảm giác này đến từ Lục Tiểu Vũ.
Có thể làm cô đau lòng khổ sở, chắc chắn không phải người bên ngoài!
Lục Tiểu Vũ bị lời nói việc làm của Lục Tiểu Cổn làm khiếp sợ, cô vội đi xuống cầu thang, đuổi theo anh đi ra ngoài!
Chưa từng thấy Lục Tiểu Cổn để ý đến cô em gái là cô đến vậy!
“Thái Dư Bạch!”
Mới vừa đi được không bao xa, Tiểu Bạch Thái bị Cổn gia gọi lại, chỉ thấy anh tức giận đi tới!
“Thái Dư Bạch! Đầu óc cậu bị nước vào à?! Dám bắt nạt con bé!” Lục Tiểu Cổn chỉ thiếu nước không túm cổ áo đ.ấ.m cho cậu một cú!
Đứa em gái không tim không phổi ngốc nghếch của anh, trước nay đều theo phái vui vẻ, chưa bao giờ đau lòng!
“Tôi nhất thời tức giận mắng chị ấy, sau đó đã thu lại, dỗ chị ấy rồi.” Tiểu Bạch Thái có chút hổ thẹn nói.
“Lục Tiểu Cổn, đêm nay anh bị ma cuồng bảo vệ em gái bám vào người à?” Lục Tiểu Vũ đột nhiên xông tới, thân mật ôm lấy cánh tay anh, kích động nói.
Cô thật sự cảm động muốn khóc!
Ngàn năm cây vạn tuế nở hoa, cuối cùng Lục Tiểu Cổn cũng biết còn có cô em gái ruột là cô đây nữa rồi!
Lục Tiểu Cổn: “……”
“Tiểu Bạch Thái, về sau cậu còn dám bắt nạt tôi, tôi sẽ để anh trai tôi diệt cậu!” Lục Tiểu Vũ “ỷ thế h.i.ế.p người” nói.
Tiểu Bạch Thái: “……”
“Lục Tiểu Vũ, em suy nghĩ nhiều, anh em ghét nhất là cảm giác đau lòng này! Quá mệt!” Lục Tiểu Cổn dùng sức kéo cánh tay Lục Tiểu Vũ ra, hắt cho cô bát nước lạnh.
Anh nói xong, xoay người rời đi.
Lục Tiểu Vũ: “……”
“Tư lệnh Vũ, trên đời này, cuối cùng vẫn chỉ có tôi thương chị nhất!” Sau khi Tiểu Bạch Thái mở rộng cửa lòng, cậu cũng mở ra hình thức nói lời ngon tiếng ngọt, không cất giấu chút nào, nói trắng ra.
Lục Tiểu Vũ trừng cậu ta một cái, xoay người muốn đi.
“Đêm nay thật sự không muốn xem phim ư?” Cậu lại hỏi câu.
Lục Tiểu Vũ: “Biến!” Về sau tôi còn nằm chung một chiếc giường xem phim với cậu thì tôi là đồ ngốc!
Cô đuổi theo Lục Tiểu Cổn, lại ôm lấy cánh tay anh, ôm thật chặt, không buông ra!
“Lục Tiểu Cổn, đồ ngạo kiều anh đấy, em biết mà, anh để ý đến em! Năm đó em bị bắt cóc, anh còn cố ý để bọn bắt cóc trói anh đi, để em chạy trốn đấy!”
Lục Tiểu Cổn trừng cô một cái, “Làm Tiểu Bạch Thái tức váng đầu mắng em, chắc chắn em lại gây chuyện!”
“Anh ruột đấy!” Lục Tiểu Vũ tức giận đến độ bỏ cánh tay anh ra!
Tới tầng hai, Lục Tiểu Cổn lại đi theo cô vào phòng ngủ của cô, “Lục Tiểu Vũ, tương lai em đừng tham gia quân ngũ, em không chịu được khổ đó!”
“Anh dựa vào cái gì nói em không thể chịu khổ?!” Lục Tiểu Vũ tức giận nói.
“Anh khuyên nghiêm túc!” Lục Tiểu Cổn nghiêm túc nói, anh cũng không muốn cô em gái xinh đẹp như hoa chịu khổ.
Trong phòng Lục Tiểu Vũ, đâu đâu cũng có thể thấy yếu tố mà con trai thích.
Đặc biệt là phía tủ âm tường trên bàn sách của cô, bên trong từng hộc bày đủ các loại nhân vật manga anime thủ công như 《 Naruto 》, 《 One Piece 》. Trên bàn sách còn đặt Iron Man và mấy món đồ chơi 《 Anh Hùng Liên Minh 》 làm bằng tay.
Trong phòng còn có thể thấy bóng rổ, giày của ngôi sao NBA, các loại mô hình s.ú.n.g ống!
Tóm lại, nam sinh thích cái gì, cô cũng thích cái nấy.
Chỉ có đến sau 12 tuổi, cô mới dần dần giống nữ sinh.
Lục Tiểu Vũ chỉ thấy Lục Tiểu Cổn không những không đi, còn đi đến cạnh bàn sách của cô, kéo ghế dựa ngồi xuống!
Cho nên, anh bảo cô không tham gia quân ngũ, thật sự là nghiêm túc!
Từ nhỏ đến lớn, Lục Tiểu Cổn trừ dạy dỗ cô, anh chưa từng nói lời tình cảm với cô!
“Này! Cẩn thận chút, đừng làm vỡ Syndra của em!” Thấy Lục Tiểu Cổn lấy đồ thủ công của cô truyền qua truyền lại hai tay, cô hô lên.
“Em biết, với thân thủ của em, sức lực em không bằng mấy người các anh, nhưng trong các nữ sinh chắc chắn là được mà? Sau này em tham gia quân ngũ, thông qua huấn luyện ma quỷ, nhất định có thể vào bộ đội đặc chiến!” Cô lại nói.
Cô cởi áo khoác, đi đến bên cạnh anh, “Đậu má, hôm nay treo dây thép đau hết cả bả vai, mau giúp em xoa bóp!”
Lục Tiểu Cổn ngửa khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt anh như đang nói “Được một tấc lại muốn tiến lên một thước!”
“Cuối cùng vẫn là Tiểu Bạch Thái là người anh em của em!” Lục Tiểu Vũ tức giận nói.
“Ồ, người anh em à……” Lục Tiểu Cổn châm chọc nói.
Lục Tiểu Vũ cũng nghĩ đến nụ hôn kia, cô chột dạ đỏ mặt.
“Treo mỗi dây thép đã đau bả vai, những công việc thường ngày của các nữ binh sĩ trong quân đội không phải em không biết. Huấn luyện quân đội cấp ba em cũng sợ phơi đen da, kem chống nắng bôi từng lọ to! Tới bộ đội, em cho rằng em có thể sử dụng được kem chống nắng?” Anh nhìn cô, nghiêm túc nói.
Khi Lục Tiểu Cổn nói chuyện, Lục Tiểu Vũ yêu thích cái đẹp không ngừng vuốt da dẻ non mềm đến mức có thể véo ra nước của cô!
Cô cũng nhớ tới câu kia “Nuôi con không thể ngăn lão hóa, nhưng chống nắng có thể ngăn lão hóa!”
Đậu má, cô không muốn bị phơi thành quả trứng đen đâu!
“Sợ bị phơi đen đúng không? Chứng tỏ trong lòng em không muốn làm binh đến thế! Em giỏi ca múa, còn biết chút công phu, có rất nhiều sân khấu để em thi triển, không cần phải tham gia quân ngũ!” Cô như vậy cũng coi như làm binh hai năm nghĩa vụ!
Lục Tiểu Cổn không tiện nói ra, để khỏi kích thích cô càng muốn đ.â.m tường nam!
Tính tình cô cố chấp, ăn mềm không ăn cứng, nếu anh càng nói cô không thể, cô càng thể hiện cho anh xem!
Thật ra cô muốn làm binh, cũng là do khi còn nhỏ bị anh mang suy nghĩ ấy vào.
Cặp song sinh, sở thích đều rất giống.
Giỏi ca múa?!
Không phải, cuối cùng Lục Tiểu Cổn cũng khen cô rồi!
“Kỳ thật em cũng biết, em không phải nhân tố tham gia quân sự được, tôi se không khiến ba mất mặt!” Lục Tiểu Vũ tìm bậc thang xuống dưới cho cô!
“Không ngờ em còn biết tự hiểu mình đấy……” Anh nói thầm, rồi đứng lên.
“Anh nói cái gì?” Lục Tiểu Vũ không nghe rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-675.html.]
“Anh nói, đi ngủ sớm một chút!” Anh mặt không đổi sắc, thuận miệng nói dối, rồi đi đến cửa.
Lục Tiểu Cổn mới đi, Lục Tiểu Vũ đã ngã ngay xuống giường, nhắm hai mắt, nhớ lại cảm giác khi bị Tiểu Bạch Thái hôn.
Thậm chí cô còn không thể ngưng nghĩ về nó!
Chết tiệt! Nụ hôn đầu tiên quý giá của cô, cứ thế mất rồi!
——
Ngày 14 tháng 4 năm 2018, là sinh nhật 18 tuổi của bạn học Diệp Nhất Mộc, Đại thiếu gia Diệp hôm nay đặc biệt hưng phấn, không chỉ thành niên, hơn nữa anh còn là người đầu tiên trưởng thành trong vòng bọn họ!
“Để cho hai người cả ngày khoe khoang trước mặt tôi, yêu đương thì ghê lắm đấy? Hai người còn chưa thành niên đâu, cũng chỉ hôn miệng nhỏ kéo tay nhỏ thôi, còn có thể thế nào? Đại thiếu gia Diệp tôi thì khác rồi, đêm nay…… Ha ha……”
Trong biệt thự, bạn học Diệp Nhất Mộc đang đứng, khoe khoang với Lục Tiểu Cổn và Tiểu Bạch Thái ngồi trên sô pha, hai chữ “ha ha” nói vô cùng bỉ ổi!
“Anh Mộc Đầu, đêm nay anh muốn làm thế nào?” Trần Tiểu Quả đeo tạp dề, bưng bánh tart trứng mới ra lò ra, trên đầu còn đội mũ đầu bếp, nâng giọng hỏi.
Tiểu nha đầu gần đây đặc mê đồ nướng, lò nướng biệt thự dùng cực tốt, đồ ngọt sinh nhật đều là cô nhận thầu!
“Tiểu nha đầu! Chuyện của người lớn, em đừng hỏi!” Tiểu Mộc Đầu nói với Trần Tiểu Quả, rồi anh cầm lấy một cái bánh tart trứng, há miệng cắn, cắn một miếng, nóng đến độ anh dậm chân, nhổ ra không được, nuốt cũng không xong, không ngừng hà hơi, một lúc lâu mới nuốt xuống.
“Xứng đáng! Bỏng c.h.ế.t anh!” Trần Tiểu Quả hung ác nói.
Đêm nay chắc chắn anh muốn làm chuyện xấu!
Không biết xấu hổ!
“Anh Tiểu Cổn, anh Tiểu Thái, hai người ăn bánh tart trứng đi?” Trần Tiểu Quả tiến lên, ngoan ngoãn hỏi hai anh đẹp trai.
Lục Tiểu Cổn không thích ăn đồ ngọt, Tiểu Bạch Thái cầm một cái, hai anh đẹp trai nhìn thời gian, chuẩn bị đi đón người.
“Trần Tiểu Quả! Anh còn muốn ăn đấy, mang đi làm gì?!” Tiểu Mộc Đầu thấy tiểu nha đầu bưng bánh tart trứng đi, hô lên.
“Không cho anh ăn! Em để lại cho chị Vũ ăn!” Trần Tiểu Quả xem thường anh nói.
“Tiểu Quả! Cũng để lại cho chị dâu em mấy cái!” Lục Tiểu Cổn nâng giọng nói.
“Vâng!” Trần Tiểu Quả lớn tiếng đáp.
Tiểu Mộc Đầu cắn răng mắng: “Tiểu nha đầu! Anh là vai chính hôm nay đấy!”
Trần Tiểu Quả không thèm để ý tới anh, tiếp tục đến phòng bếp bận rộn!
……
Khương Dao Dao biết hôm nay là sinh nhật Diệp Nhất Mộc, nhưng từ khi cô ta bị Lục Tiểu Cổn cảnh cáo, cô ta đã bị bọn họ cô lập trong vòng nhỏ hẹp, ngay cả Diệp Nhất Mộc cũng không mang theo cô ta đi chơi.
Cô ta không đến được sinh nhật Diệp Nhất Mộc, cũng không muốn để Lâm Dương đi được!
Cho nên, thừa dịp thứ bảy, nhóm anh chị họ đều nghỉ ở nhà, cô ta bảo chị họ hẹn các cô tới làm khách, giữ chân Lâm Dương.
Dù sao cô cũng không biết!
Lâm Dương nhìn di động, đã sắp 6 giờ chiều, nhóm anh chị họ Khương Dao Dao còn đang đánh bài, Khương Dao Dao cũng đang chơi, cô không biết đánh bài, hơn nữa đêm nay đã có hẹn.
“Chị họ, không còn sớm, em muốn đi về trước.” Lâm Dương nhìn chị họ Đồng Á, cười nói.
Đồng Á năm nay vào năm nhất, lớn hơn cô hai ba tuổi, trước kia thành tích cũng tốt, hiện tại vẫn là ban cán sự trong hội học sinh trong trường, rất thích dạy đời, cô ta dạy dỗ Lâm Dương: “Dương Dương, gấp vậy làm gì, buổi tối muốn đi đâu chơi đó? Chơi với ai vậy? Em xinh đẹp như thế, đừng để bị nam sinh không đứng đắn lừa nha!”
Nửa năm nay, cô ta vẫn luôn ở trạng thái thầm yêu Lục Tiểu Cổn, đến ông Khương cũng không biết, chuyện này đám anh chị họ lại càng không biết.
Chị họ nói như vậy, chắc chắn là Khương Dao Dao châm ngòi thổi gió ở trước mặt cô ta.
“Chị họ, không phải người không đứng đắn đâu, đều là đàn chị, đàn anh khóa trên trường chúng em! Em đã hẹn xong trước với bọn họ rồi, không đi không hay lắm.” Lâm Dương lại nói.
“Dương Dương! Ở cùng với anh chị họ em chơi không vui sao? Mọi người khó được khi ở với nhau!” Lúc này, dì Khương Dao Dao bưng mâm đựng trái cây lại đây, khuyên nhủ Lâm Dương, “Anh chị họ cháu đều là người có tài học. Có câu là gần đèn thì sáng gần mực thì đen! Ngoan ngoãn ở đây chơi, đừng để mọi người lo lắng!”
Lâm Dương: “……”
“Dương Dương, để anh dạy em đánh bài!” Một người anh họ hàng bà con xa của Khương Dao Dao nhìn Lâm Dương, thân thiện nói.
Lâm Dương vội vàng lắc đầu, đúng lúc này, cửa biệt thự có thêm một bóng người cao lớn, anh đứng ở cửa, lễ phép gõ cửa gỗ biệt thự.
Mọi người nhìn lại về phía cửa, khi nhìn thấy người tới, tất cả đều kinh hãi.
Đây không phải Đại thiếu gia Lục gia, Lục Chiến Qua sao?!
Tôn thần này sao lại tới Đồng gia bọn họ?!
Khách ít đến đấy!
Dì Khương Dao Dao cũng nhận ra Lục Tiểu Cổn, đây là người ngậm muỗng vàng sinh ra, ba là sĩ quan, mẹ từ thời thiếu niên đã là doanh nhân, đúng là càng lớn càng đẹp trai, cũng đã trưởng thành thành dáng vẻ người lớn rồi!
Lâm Dương không nghĩ tới anh trực tiếp tìm tới Đồng gia, cô lại sợ tình yêu bị công khai, trong lòng cô có chút khẩn trương.
Nhóm anh chị họ nhìn thấy thế hệ bọn họ, nam nữ đều muốn tiếp cận anh, ai cũng nhiệt tình đứng dậy, chỉ có Khương Dao Dao hơi chột dạ, lén lút đứng ở một bên, không dám tạo cảm giác tồn tại.
Cô ta không nghĩ tới, anh lại trực tiếp tìm tới nhà dì cô ta.
“Lục thiếu, mau mời cậu ấy vào!” Dì Khương Dao Dao bình tĩnh lại, nhiệt tình nói.
“Không được đâu dì, cháu đón một người đi!” Lục Tiểu Cổn lễ phép nói.
Đón người?
“Lục thiếu, cậu tới tìm Dao Dao sao?” Đồng Á tiến lên, hào phóng cười hỏi.
Khương Dao Dao thường xuyên nói ở trước mặt cô ta rằng cô ả và nhóm người Lục Tiểu Cổn có quan hệ đặc biệt gần, Lục Tiểu Cổn lại đến khu nhà này, nói vậy chắc chắn là tới tìm cô ta.
“Không, tôi tới đón Lâm Dương!” Anh trầm giọng nói, ánh mắt cũng dừng ở cô gái cách đó không xa, trên người mặc áo lông màu trắng, phía dưới mặc váy jean.
Tìm Lâm Dương?!
Mọi người giật mình, Khương Dao Dao chua giống như ăn hết một quả chanh, chua muốn chết!
Dì Khương Dao Dao phục hồi tinh thần lại, chị họ cô ta cũng hoàn hồn, mới nhận ra được đàn anh, đàn chị Lâm Dương vừa mới nói là đám người Lục Tiểu Cổn!
“Dì, chị họ, anh họ, đêm nay cháu muốn tham gia tiệc sinh nhật của anh em học trưởng Lục, đã đến nhà mình rồi, cháu theo chân bọn họ chơi, mọi người có thể yên tâm chưa ạ?” Lâm Dương xoay người nhìn bọn họ, cười hỏi.
“Yên tâm! Đương nhiên là yên tâm! Hai người đều ở một khu, có gì không yên lòng! Hơn nữa, Lục thiếu còn là người nổi tiếng ở trụ sở quân sự nữa đấy!” Dì Khương Dao Dao vội vàng nói.
Nhưng tiểu nha đầu Lâm Dương sao lại quen Lục thiếu thế?
Lâm Dương cười, cầm lấy ba lô của cô, đi về phía Lục Tiểu Cổn đứng ở cửa.
“Lục thiếu, không tiến vào uống cốc nước rồi đi à?” Dì Khương Dao Dao khách sáo nói.
“Không được, dì ơi!” Lục Tiểu Cổn nói, lấy ba lô trong tay Lâm Dương, giúp cô cầm, sau đó nhìn về phía người trong biệt thự, lễ phép chào hỏi, Lâm Dương cũng chào hỏi, hai người cùng nhau đi mất.
Người nhà Đồng gia lập tức đi ra, nhiệt tình tiễn bọn họ đến sân biệt thự.
“Dao Dao, không phải em đã từng nói rất quen với Lục thiếu sao? Tại sao em không tham gia tiệc sinh nhật của anh em anh ấy? Anh ấy và Dương Dương có quan hệ gì?” Đồng Á trở lại trong phòng, hỏi với Khương Dao Dao mãi không đi ra ngoài.
Cho dù sợ c.h.ế.t Lục Tiểu Cổn, nhưng Khương Dao Dao vẫn không sửa lại tật xấu nói dối, “Dương Dương biết dỗ người…… Trong khoảng thời gian này em bận học, theo chân bọn họ được mới lạ!”
Mặc cho là ai, cũng nghe ra ý “biết dỗ người” là “biết thông đồng”.
“Bọn họ sao có quan hệ gì được, là Dương Dương ngốc, không nghe em khuyên, về sau chỉ sợ nó sẽ bị hại, đúng là thiếu hiểu biết mà.” Khương Dao Dao lại nói, ý ngoài lời của cô ta là Lục Tiểu Cổn đang đùa bỡn Lâm Dương!
“Chị thấy không chắc, con người Lục Chiến Qua không phải tra nam!” Đồng Á nói.
“Vậy Lục gia cũng không thể lấy loại người như Dương Dương không có gia thế bối cảnh, còn là bé gái mồ côi được!” Khương Dao Dao phản bác.
“Dao Dao! Lời này cháu chỉ nói ở trong nhà dì thôi, đừng nói ở trước mặt ông, chọc giận ông đấy! Bọn họ đến tột cùng là quan hệ gì, chúng ta cũng không quản được! Tên bạo chúa Lục gia hung dữ lắm, dì không dám đắc tội!” Dì Khương Dao Dao vội vàng nói.
“Sao lại đến Đồng gia tìm em? Về rồi không biết trong khu nhà lùm xùm truyền đi thế nào nữa……” Ghế sau xe hơi, Lâm Dương nhỏ giọng nói.
“Truyền đi thì thế nào?!” Cổn gia trầm mặt nói, ánh mắt khóa vào người bên cạnh, mái tóc dài của cô không thẳng, thậm chí còn hơi tán loạn, trông cô như tiên nữ, “Trực tiếp công khai là được! Đỡ phải chiêu hoa đào cho anh!”
Nửa năm nay, Cổn gia đã hái hoa đào mềm cả tay.
Cô càng ngày càng đẹp, cũng càng ngày càng loá mắt, lâu lâu lại có chàng trai bày tỏ với cô, hơn nữa cơ bản đều là người ngoài trường, không biết quan hệ của cô với anh.
Bàn tay anh nhẹ nhàng vén mái tóc dài của cô, lộ ra lỗ tai tinh xảo trắng nõn lại đáng yêu của cô, ngón tay thô ráp xoa thùy tai tròn trịa của cô nghịch ngợm.
Động tác nhỏ này của anh đã thành thói quen.
Chủ yếu là bây giờ anh không thể xoa nghịch chỗ khác của cô, chỗ dưới cổ cô đều là cấm địa!
“Đừng mà, còn chưa thành niên đâu!” Lâm Dương vội vàng nói.
Cổn gia: “……”
“Đừng nghịch, khó chịu……” Cô có ý để thùy tai mình né tránh ngón tay anh chà đạp, kháng nghị nói.
“Sao lại khó chịu?” Anh ghé sát vào cô, dán ở bên tai cô hỏi.
“Người em cứ run rẩy ấy……” Cô ngập ngừng nói.
Đối với cô, đây là câu miêu tả rất chân thật rất thuần khiết, tuyệt đối không hề có ý bậy bạ.
!!!
Anh cắn chặt răng, câu miêu tả này khiến anh huyết khí cuồn cuộn, sôi trào!
Ngay sau đó, anh dịch ra, trốn cô rất xa.
“Em còn chưa chuẩn bị quà cho Diệp Nhất Mộc đâu!” Lâm Dương có chút sốt ruột nói, hai mắt chần chừ nhìn bên ngoài.
“Chuẩn bị cho cậu ta cái m.ô.n.g ấy!” Cổn gia thô lỗ nói.
Lâm Dương: “……”
——
Lễ trưởng thành của Đại thiếu gia Diệp 18 tuổi, buổi tối sinh nhật đều là đám con cháu bọn họ làm ầm ĩ, không mời người lớn nào cả.
Cả tòa biệt thự cãi cọ ồn ào.
“Tới đây tới đây, đại thọ tinh thu quà! Tôi nói mát lòng trước, chưa chuẩn bị quà cho tôi, tất cả đều là tình anh em plastic, phải bị trừng phạt!” Đại thiếu gia Diệp mặc áo bành tô, vô cùng cợt nhả cầm microphone trong tay nói.
Ngồi sô pha, Lâm Dương đang ăn đồ ngọt vừa nghe đến quà, cô vội nhìn về phía Cổn gia bên cạnh cô vô cùng bình thản, anh quay đầu cho cô một ánh mắt trấn an.
Chỉ thấy Đại thiếu gia Diệp đi tới, nhận từng món quà.
Trong sân, đám Trình Đồng đã chuẩn bị quà, có người lấy thẳng bao lì xì, có người chuyển thẳng cho anh ta qua di động!
Lúc này, Đại thiếu gia Diệp đi tới trước mặt Lục Chiến Vũ, bạn học Thái Dư Bạch mặc đồ đen nóng bỏng.
“Đại gia à! Sinh nhật người anh em của anh, hai người còn chơi, trong mắt còn có đại thọ tinh tôi đây không!” Đại thiếu gia Diệp tức giận nói.
Di động Lục Tiểu Vũ truyền đến tiếng “Quân địch còn ba giây tới hiện trường!”.
“Cậu làm ầm đủ rồi đấy, còn đang chờ cậu mở màn! Đệt!” Lục Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, đôi tay nắm chặt di động, ngón cái nhấn nhấn.
Tiểu Mộc Đầu: “Quà! Đâu!”
Lục Tiểu Vũ để riêng ra một bàn tay, lấy từ trong túi sau quần jean ra một cái hộp, ném vào trong n.g.ự.c anh ta!
“Chị tặng quà cho cậu vào lễ trưởng thành! Okamoto 001 (*)! Chúc cậu đêm nay thành công!” Lục Tiểu Vũ vừa chơi game hăng say, vừa lớn tiếng nói.
Sau đó, bạn học Thái Dư Bạch bên cạnh cô chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô……
“Anh Lục, Okamoto 001 là cái gì ạ?” Lâm Dương nhìn Cổn gia, tò mò hỏi.
(*) Bao cao su xuất sứ Nhật, mỏng nhất thế giới với độ dày chân thực chỉ 0.01mm, trải nghiệm đủ mọi cung bậc cảm xúc thăng hoa.