Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 612
Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:10:57
Lượt xem: 2
Tiêu Đề: Đúng! Tôi trâu già gặm cỏ non đấy!
Tuy trong mộng kiếp trước không gặp Lục Chiến Kỳ, nhưng cô biết, kiếp trước Diệp Kiều và Lục Bắc Kiêu cũng là vợ chồng, bọn họ có ba đứa con, đứa nhỏ nhất tên là Lục Chiến Kỳ. Cô cũng biết, đời này Lục Chiến Kỳ là con trai Diệp Kiều nhận sau này……
Bọn họ chắc chắn đã biết Tiểu Thất là con trai kiếp trước của bọn họ, Tiểu Thất chắc chắn cũng biết chuyện kiếp trước!
Hai người đồng thời nghĩ vậy trong lòng, nhưng không ai nói ra lời!
“Thím Đình!” Dạ Thất nhìn kính chiếu hậu xe, chào hỏi với Ưu Ưu tóc dài buông xõa mặc áo thun rằn ri hàng phía sau như cách một thế hệ, giọng điệu cậu gọi cô cũng giống hệ kiếp trước!
Quan hệ giữa cậu và thím Đình vô cùng tốt.
Kiếp trước, sau khi Lục đại ma vương và Diệp Kiều chết, anh chị cậu tiếp tục ở chiến trường kháng chiến g.i.ế.c địch, cậu ở nhà chú Đình, thím Đình coi cậu như con trai ruột!
Cho nên sau khi biết đời này bọn họ còn chưa thực sự ở bên nhau, cậu vội vã đi tới, hy vọng chú Đình đừng hồ đồ, đời này đừng phụ thím Đình.
“Tiểu Thất!” Cô vốn chào hỏi với cậu, lại có loại cảm giác thân thiết khác thường, cứ như đã quen đứa nhỏ này từ lâu!
Nhìn thấy bọn họ kích động, không thua gì lúc trước nhìn thấy cha mẹ anh chị em ruột thịt, Dạ Thất vui tươi hớn hở, xuyên qua kính chiếu hậu lại nhìn thím Đình trước mặt cậu, “Thím Đình vẫn trẻ tuổi xinh đẹp như trước! Xứng đôi với chú Đình cháu quá!”
“Thằng nhãi thúi! Sao lại nói chuyện này?!” Đường Thiếu Đình nặng nề gõ xuống đầu Dạ Thất, xụ mặt nói.
“A, cháu ăn ngay nói thật mà! Chú vốn lớn hơn thím Đình mười tuổi, còn lôi thôi lếch thếch, đáo hoa tươi thím Đình đúng là cắm trên bãi phân trâu!” Dạ Thất tiếp tục nói không sợ chết.
Tâm trạng của Ưu Ưu vốn còn chưa chuyển biến tốt đẹp, thoáng cái đã được Dạ Thất chọc cho vui vẻ, không ngừng gật đầu, “Anh ấy là trâu già gặm cỏ non!”
“Đúng! Tôi trâu già gặm cỏ non đấy!” Đường Thiếu Đình không những không tức, mà còn nghiêm túc nói, không màng Dạ Thất ở đây, hôn mạnh một cái lên má Ưu Ưu, phát ra tiếng rất lớn.
“Không phù hợp với trẻ em!” Dạ Thất hò hét, tuổi tâm lý cậu còn dừng lại ở kiếp trước, vẫn là lúc thiếu niên.
“Rõ ràng đã hai mươi, vờ vịt cái gì?!” Đường Thiếu Đình đá ghế dựa phía dưới Dạ Thất rồi nói, ngay sau đó, anh lại chặn miệng Ưu Ưu, hận không thể ăn cô gặm cô vài cái, mới buông ra.
Ưu Ưu chỉ có thể nhìn anh trừng trừng!
Dạ Thất: Quá ngược! Ở nhà bị Lục đại ma vương và Diệp Kiều ngược, ra đây còn bị chú Đình thím Đình ngược!
Dạ Thất lái xe phát hiện lạc đường, hỏi Đường Thiếu Đình đích đến là chỗ nào, cậu đang muốn mở chỉ đường, Đường Thiếu Đình nói về nhà, đến chỗ “Ngư Loan”, Ưu Ưu bảo cậu lái đến “Đại Hoàng Cung”!
“Nhà tôi ở Đại Hoàng Cung!” Ưu Ưu khí phách nói, bịt miệng người nào đó bằng những lời anh nói, đánh vào mặt anh!
Đường Thiếu Đình nhớ đến cô ngày đó ôm mình nói phải về nhà, anh lại lạnh lùng nói, Hoàng Cung mới là nhà cô, quả thực xấu hổ đến nỗi không chỗ dung thân.
“Rốt cuộc là đi đâu?” Dạ Thất giả c.h.ế.t nói.
“Tiểu Thất! Nghe thím! Sau này để thím mang cháu đi ăn ngon sung sướng!” Ưu Ưu nhìn Dạ Thất ở vị trí điều khiển vô cùng đẹp trai, lớn tiếng nói.
“Ngoan, thân thể em còn suy yếu, phải nghỉ ngơi cho tốt, cơm còn chưa ăn đâu, về anh Đình nấu cháo cho em, được không?” Đường Thiếu Đình dịu dàng dỗ dành.
Ưu Ưu cười nhạo: “Đầu bếp sau bếp nhà tôi có mấy trăm người, tôi muốn ăn cái gì mà không có?!”
Cô đang giận lẫy.
Trong lòng anh lại nhói đau, rõ ràng là công chúa, muốn ăn sơn trân hải vị gì cũng có, ở cung điện xa hoa, nhưng cô chỉ cần tự tay anh nấu một chén cháo, coi nơi có anh là nhà……
Tiêu Đề: Quãng đời còn lại đổi thành anh bám dính lấy em đi
Đường Thiếu Đình sao không biết đây là lời cô đang tức, sao lại không biết yêu cầu thực sự trong lòng cô là gì? Cô gái ngốc trong ngực, cho dù là kiếp trước, kiếp này, đều yêu anh như mạng, cô coi anh như người quan trọng nhất!
Cô còn nhớ rõ chuyện kiếp trước, cho rằng kiếp trước anh không yêu cô, nghĩ thế, anh lại đau lòng khó chịu.
“Thím Đình! Cháu nghe thím! Cháu muốn đi theo thím đến Hoàng Cung ăn sung mặc sướng!” Dạ Thất nhìn kính chiếu hậu, nâng giọng nói.
Đường Thiếu Đình tức giận đến độ lại gõ xuống đầu cậu!
Thằng nhãi này nhất định là tới để quấy rối anh!
“Ngao!” Dạ Thất bị đau nhíu mày, “Thím Đình! Thôi, cháu sợ không đến Hoàng Cung đã bị chú Đình đánh chết!”
Ưu Ưu mới mím môi mỉm cười lúc này trừng lớn hai mắt, nhìn anh còn bá đạo ôm cô ở trong ngực, “Tiểu Thất, cháu đừng sợ, anh ta còn dám đánh cháu thì thím…”
Câu tiếp theo của Ưu Ưu đã bị cái hôn bá đạo của Đường thổ phỉ nuốt hết!
Anh vừa cuồng dã hôn cô, vừa nặng nề đá vài cái vào ghế Dạ Thất, như đang cảnh cáo! Dạ Thất vốn cố ý đùa anh, nào dám lỗ mãng thật, ngoan ngoãn lái xe về phía bờ biển, còn phải chịu đựng hình ảnh phía sau không phù hợp với trẻ em.
Ưu Ưu vốn liều mạng phản kháng anh, bị anh hôn hôn, động tĩnh phản kháng càng ngày càng nhỏ……
Một đêm không chợp mắt, người đàn ông đã mấy ngày không thay quần áo trông suy sút hẳn, trên người có mùi thuốc là và mùi rượu khó ngửi, nhưng mùi hương này lại có thể dễ dàng lấy đi trái tim cô, cô quên cả giãy giụa, thừa nhận cái hôn của anh, tùy ý để mình bị hơi thở anh bao vây, dường như có thể đền bù một chút sự vô tình của anh kiếp trước.
Khi Đường Thiếu Đình buông cô ra, phát hiện trên hàng mi cô dính nước mắt, anh có thể nhìn ra cô tủi thân.
Anh thề ở trong lòng, về sau sẽ không bao giờ để cô chịu một chút tủi thân nào nữa!
……
Hai con cún vốn uể oải ỉu xìu, khi nhìn thấy ba chúng nó ôm mẹ trở về, thoáng cái chúng nó đã nhảy lên khỏi mặt đất, hưng phấn phe phẩy cái đuôi chạy tới phía bọn họ, còn vui vẻ hơn ăn được thịt hộp ngon nhất!
Trong miệng chúng nó còn phát ra âm thanh sung sướng, Ưu Ưu nhìn thấy hai con cún kia, tựa như thấy con mình, cô giãy giụa xuống khỏi n.g.ự.c anh.
“Thịt Kho Tàu! Cơm Tẻ! Ngồi xuống!” Cô chỉ huy chúng nó, hai con cún ngoan ngoãn ngồi xuống, nghiêng đầu thè cái lưỡi dài nhìn cô.
Ưu Ưu vuốt ve đầu chúng nó, “Thật ngoan!”
“Em là mẹ chúng nó, chúng nó đương nhiên ngoan! Trước đó không lâu, anh gặp dịp thì chơi mang về một người phụ nữ, còn chưa vào cửa đã bị chúng nó cắn chạy!” Đường Thiếu Đình cười nói.
Anh nói xong, mới nhận ra không đúng chỗ nào, vội nhìn về phía cô gái bên cạnh, “Vương hậu phái người trông anh chặt lắm! Anh không thể không làm như vậy, nhưng anh không chạm một chút nào vào các cô ấy đâu!” Anh mang đây dục vọng cầu sinh giải thích.
Ưu Ưu không để ý đến anh chút nào! Lại tin tưởng hai con cún như vậy, trong lòng anh ấm áp.
Đây cũng là nguyên nhân cô thích nơi này, có người yêu, có thú cưng đáng yêu, cuộc sống ấm áp hướng về biển rộng……
“Chú Đình! Cháu sắp c.h.ế.t đói rồi! Tối hôm qua với sáng nay cháu đều phải ăn nhà ăn bộ đội!” Sau khi Dạ Thất tiến vào, cậu vuốt bụng nói, anh đẹp trai đã 20 tuổi vẫn mang dáng vẻ làm nũng.
“Tìm chút cơm thừa trong tủ lạnh ăn tạm đi! Chú phải nấu cháo, mua đồ ăn cho thím Đình cháu!” Đường Thiếu Đình nâng giọng nói.
“Cơm thừa ư?! Hai người đón khách như thế đấy à?!” Dạ Thất tức giận nói.
Thật tình Đường Thiếu Đình rất muốn đuổi cậu đi ở khách sạn, cậu ở chỗ anh rất vướng bận!
Anh trừng Dạ Thất một cái, nắm tay Ưu Ưu, kéo cô vào nhà, trực tiếp ôm lên tầng, hai người cùng đến phòng vệ sinh rửa mặt, nhìn mình trong gương, Đường Thiếu Đình mới ý thức được, bị chiến hữu của cô đánh nghiêm trọng bao nhiêu.
Ưu Ưu cũng thấy vết thương trên người anh, xanh một chỗ tím một chỗ, lúc anh rửa mặt, trong mũi còn có m.á.u loãng chảy ra……
“Xứng đáng!” Rõ ràng đau lòng, cô lại nói lời xem thường anh.
“Đúng là xứng đáng!” Anh xuyên qua gương nhìn cô, tự giễu cười nói. Anh cầm lấy bàn chải đánh răng của cô, lấy kem đánh răng cho cô, lấy cốc đổ nước cho cô, săn sóc tỉ mỉ.
Ưu Ưu nào từng hưởng thụ đãi ngộ anh chăm sóc như đứa trẻ ba tuổi như vậ.
“Muốn anh giúp em đánh răng không? Anh có thể thử!” Thấy cô thất thần bất động, anh cười dịu dàng nói.
Lúc này, Ưu Ưu mới nhận đồ, không để ý tới anh, đến khi đánh răng, anh ở bên cạnh cởi quần jean dính đầy bụi đất, trên đùi cũng có vết thương xanh tím, cô nhìn vào trong mắt.
Anh như sợ cô sẽ chạy mất, không đến năm phút đã tắm xong, râu cũng chưa cạo đã nhanh chóng ra, thấy cô còn đang súc miệng, anh cong môi.
Ưu Ưu vẫn không để ý đến anh.
Đường Thiếu Đình đi xuống tầng trước, trên tầng toàn cửa kính sát đất đóng kín, anh không sợ cô chạy trốn.
Dạ Thất thật sự tìm cơm thừa đun nóng lên, bắt đầu ăn, vừa ăn vừa gọi video tố khổ với Tư lệnh Diệp, nói chú Đình ngược đãi cậu! Đường Thiếu Đình làm trò trước mặt Diệp Kiều, đánh xuống đầu cậu!
“Này! Đường Thiếu Đình! Con trai tôi ngàn dặm xa xôi đi giúp kẻ ngạo kiều là anh, anh còn dám đánh thằng bé!”
Giúp anh?
Đường Thiếu Đình mở bếp gas, trong nồi đã có gạo, đun lửa lớn. Anh lấy di động Dạ Thất, tắt loa, đi ra bên ngoài.
Anh hỏi Diệp Kiều, Dạ Thất có phải có dị năng gì hay không.
Diệp Kiều không gạt anh, nói Dạ Thất là con trai của cô và Lục Bắc Kiêu kiếp trước, có được ký ức kiếp trước, Đường Thiếu Đình bừng tỉnh.
Anh mơ thấy chuyện kiếp trước, hẳn là cũng liên quan tới thằng nhãi này.
Đường Thiếu Đình bưng cháo đã nấu xong, khi anh tự mình làm trứng gà cuốn bánh cùng với bông cải xanh xào lên tầng, Ưu Ưu đang nằm trên giường, nhắm hai mắt.
Người đàn ông ngồi xuống cạnh mép giường, bàn tay to nhẹ nhàng đo trán cô, nhiệt độ cơ thể bình thường.
Cô tắm xong, tóc mềm mại, trên người tản ra mùi hương nhàn nhạt!
“Ưu Ưu, dậy ăn một chút, được không?” Anh nhẹ nhàng hỏi, là sự dịu dàng xưa nay chưa từng có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-612.html.]
Cô bò dậy, xuống giường, cô đói bụng thật, ngồi ở sô pha gần cửa sổ sát đất, cầm thìa rồi ăn.
Anh ngồi xuống ở đối diện cô, thấy dáng vẻ cô ăn gấp gáp, nghĩ đến lời Long Ngạo nói, mấy ngày nay cô không ăn không uống không ngủ không nghỉ, vẫn luôn huấn luyện, anh đau lòng nhíu mày, “Ăn từ từ, đừng nghẹn!”
Trong miệng nhét đầy bánh cuốn ăn ngon, cô không ngừng uống cháo, sợ nghẹn thật.
“Nhớ anh như thế, tại sao không về? Ngày nào anh cũng đợi em liên lạc với em, chờ em trở về!” Anh thấp giọng nói.
Động tác uống cháo của Ưu Ưu ngừng lại, cô ngẩng đầu, đôi mắt to trừng anh, trừng mãi trững mãi rồi có nước mắt lập loè, cô quay mặt đi, không để mình khóc, nuốt xuống đồ ăn trong miệng, “Anh đừng nói chuyện với tôi! Tôi không muốn để ý tới anh! Đường Thiếu Đình! Về sau đừng mơ tưởng tôi chủ động để ý tới anh nữa!”
Anh đi đến trước mặt cô, lấy tư thế nửa quỳ quỳ cạnh cô, ngửa đầu nói: “Ưu Ưu, quãng đời còn lại đổi thành anh bám dính lấy em đi, được không?”
Một câu của anh đã chọc tới tâm sự trong lòng Ưu Ưu.
Cô nhẫn tâm không nhìn anh, “Không được! Anh bám dính lấy tôi, vướng bận bao nhiêu! Đời này, tôi sẽ không thắt cổ trên cái cây là anh nữa!”
Vẻ mặt Đường Thiếu Đình mang biểu cảm khổ sở, nghĩ đến lúc kiếp trước anh ly hôn, cô khóc xong, cũng cười, nói ly hôn tốt lắm, cô còn trẻ, đến Hong Kong nói không chừng còn có thể tìm được người đàn ông cô yêu gả cho!
Lúc ấy, trong lòng anh ghen chết, lại cố gắng chịu đựng!
Nhưng cô gái ngốc này, sau đó lại không đi Hong Kong, ở lại cùng anh đồng sinh cộng tử!
Tiêu Đề: Gọi trai bao!
Ưu Ưu cho rằng Đường Thiếu Đình sẽ không nghe hiểu hàm nghĩa “đời này” cô nói, nhưng cô không biết rằng, anh hiểu.
Anh không giận mà bật cười, vô cùng tự tin lại da mặt dày nói: “Ưu Ưu, để tay lên n.g.ự.c tự hỏi, trừ anh ra, còn có người đàn ông khác nào có thể vào được mắt em không?”
Nghe lời tự đại của anh, Ưu Ưu tức giận đến mức muốn lập tức tìm người đàn ông khác, đánh vào mặt anh!
Tuy trong lòng cô biết, sẽ không có người đàn ông khác, kiếp trước sẽ không, đời này cũng sẽ không.
“Đêm nay tôi sẽ đến hộp đêm tìm đàn ông, hy vọng anh đừng có xen vào.” Cô vỗ bàn nói, lực lớn đến độ cháo trong bát bị trào ra ngoài.
Anh không những không tức giận, anh còn cong môi, dịu dàng nói: “Được, em đi tìm, nếu em tìm được người đàn ông như vậy thật, anh sẽ tự sát.”
Ưu Ưu không ngờ, thế mà anh lại đồng ý.
Nương theo những lời này của anh, đêm nay cô phải tìm đàn ông cho anh tức chết.
“Dạ Sắc” là hộp đêm cao cấp rất có danh tiếng trong nước, nơi này không chỉ có mỹ nữ như mây, mỹ nam cũng nhiều. Người tới nơi này chơi, phần lớn là du khách nước ngoài, gần như đều là người Hoa.
Sau khi ăn uống no đủ rồi ngủ một giấc dài, Ưu Ưu đã đầy m.á.u sống lại, cô thay quần jean rách, áo trong màu đen, ở chỗ n.g.ự.c dán hình xăm, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng xuyên thấu.
Hóa trang nhẹ, tóc cuốn thành cuộn sóng lớn, trang điểm gợi cảm. Cô mang theo Dạ Thất, làm trò ra cửa trước mặt Đường Thiếu Đình.
Người đàn ông mặc kệ cô “ra vẻ” vẫn luôn đi theo phía sau bọn họ, tới hộp đêm này.
Mới vào cửa, nhìn thấy cô gái ăn mặc gợi cảm múa cột khiêu khích trên sân khấu, Dạ Thất vội vàng xoay người, “Thím Đình, thím tới những nơi kiểu này, về bị chú Đình g.i.ế.c c.h.ế.t đấy.”
“Anh ta không dám!” Ưu Ưu khí phách nói, “Tiểu Thất, lúc trước cháu chưa từng tới những nơi thế này đúng không?”
Đứa nhỏ này, trông dáng vẻ có vẻ quyến rũ không kìm chế được, tới nơi này, sao cô cứ cảm thấy cậu có chút mất bình tĩnh nhỉ?
“Ai, ai nói cháu chưa từng tới chứ!” Dạ Thất ngạo kiều phản bác, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.
Mới vừa tiến vào sân nhảy, một vài mỹ nữ chủ động dán lên Dạ Thất, cậu mang cái vẻ né tránh như trốn ôn dịch, mà thím Đình gợi cảm quyến rũ của cậu thì đang nhảy phóng túng nóng bỏng, vặn m.ô.n.g lắc eo, tóc vung vẩy, nào có phải là thím Đình dịu dàng nhã nhặn lịch sự trong trí nhớ cậu.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ chú Đình đứng ở ngoài sân nhảy, nhìn chằm chằm cô lại không dám tới gần cô, sợ chọc cô tức giận mệt mỏi, Dạ Thất vui sướng khi người gặp họa cười khoái chí.
Nghiệp gây ra thì sớm hay muộn cũng phải trả lại.
Đời này thím Đình chắc chắn có thể nắm chặt chú Đình.
Mỗi khi có người đàn ông nào tới gần cô một chút, người đàn ông ngoài sân nhảy đều có loại xúc động muốn g.i.ế.c người, sợ chọc giận cô, anh đành phải chịu đựng.
Đường Thiếu Đình cảm thấy, anh đã dung túng cô tới cực hạn, nhưng lúc này chỉ vừa mới bắt đầu.
Sau khi bọn họ nhảy nóng bỏng, ra ngoài sân nhảy, Ưu Ưu mang Dạ Thất đi hát karaoke.
“Tiểu Thất, gọi mỹ nữ cho cháu được không?” Mới vừa vào ghế lô, Ưu Ưu đã đùa Dạ Thất.
“Vâng, được ạ, nhưng cháu không thích người chuyển giới nữ đâu.” Dạ Thất ngồi xuống sô pha, khoanh tay, bắt chéo chân, trông ngồi như đại gia.
Ưu Ưu trực tiếp ấn chuông, trước kia khi làm nằm vùng, cô thường tới loại địa phương này, biết rõ rành rành.
Chỉ chốc lát sau, một cô gái dáng người nóng bỏng đã tiến vào ghế lô, Ưu Ưu nâng tay chỉ vào Dạ Thất, cô gái đó nhiệt tình đi về phía anh, Dạ Thất đột nhiên đứng dậy: “Thím Đình, cháu đi toilet rồi quai lại ngay.”
Anh nói xong thì ra ngoài ghế lô, vẻ lúng túng đó chọc cho Ưu Ưu cất tiếng cười to.
Cô lại ấn chuông, gọi trai bao!
Dạ Thất trốn trong phòng vệ sinh hút thuốc, cậu hút hai điếu thuốc, chuẩn bị đi ra ngoài.
“Triệu tổng, anh có ý gì?”
“Cố tổng, tôi biết, anh vẫn luôn nhớ mãi không quên được Hạ Hòa, đêm nay, tôi để cô ấy ở một đêm với anh, nhưng không thể để cô ấy biết.”
Cái tên quen thuộc khiến Dạ Thất nhướng mày, tiếng bước chân rời đi, cậu lặng lẽ đi theo ra ngoài, chỉ thấy hai người đàn ông đi ra ngoài từ phòng vệ sinh, trong đó có một người đàn ông mặc sơ mi trắng quần tây thắt cà vạt, hình như cậu đã từng thấy.
Nhưng quý nhân hay quên, tính cậu vốn kiêu ngạo, người có thể khiến cậu nhớ kỹ, không được mấy người.
Bọn họ nói “Hạ Hòa”, là Bên hồ Đại Minh cậu quen kia sao?
Lòng hiếu kỳ nổi lên, cậu đi theo hai người đàn ông kia tìm tòi thực hư.
Tiêu Đề: Một khuôn mặt đeo mặt nạ màu đen xuất hiện trong tầm nhìn!
Trong ghế lô xa hoa không bật đèn, chỉ có trên màn hình tinh thể lỏng phát những ca khúc vip, hình ảnh hỗn loạn, màn hình chiếu sáng trong ghế lô lúc sáng lúc tối, thường thường phản chiếu màu xanh ngọc lên mỹ nữ ngồi trên sô pha.
Phía trước cô cách đó không xa, là sáu anh đẹp trai đứng sừng sững, tạo hình, diện mạo, phong cách khác nhau.
Có tiểu thịt tươi làn da trắng nõn trang điểm đáng yêu tinh xảo; có đại soái ca con lai trông như hoàng tử tôn quý, dáng người như người mẫu nam; cũng có người rắn rỏi thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, làn da màu đồng cổ.
Không thể không nói, cho dù là người nào, cũng vô cùng đẹp mắt.
Nhưng cũng chỉ là đẹp mắt, nhìn bọn họ, hoàn toàn không dậy được bất cứ phản ứng gì, Ưu Ưu chán c.h.ế.t hút thuốc, đứa nhỏ Tiểu Thất không biết trốn đi đâu rồi.
Sáu người đàn ông, bắt đầu dùng thủ đoạn cả người lấy lòng cô.
Tiểu thịt tươi ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh cô, rót rượu cho cô; đại soái ca con lai lấy microphone, hát cho cô nghe; người cơ bắp trực tiếp mạnh mẽ ngồi ở bên cạnh cô, mỗi bên một người, vừa muốn đụng tới cô, đã bị ánh mắt dọa người của cô ngăn cản
“Các ngươi chơi với tôi thì được, nhưng không cho chạm vào tôi một chút.” Cô lạnh giọng hạ mệnh lệnh, hoàn toàn xuất phát từ bản năng.
Sáu anh đẹp trai nhìn nhau, cô gái hào này kiêu ngạo gọi sáu người bọn họ tới, nhưng lại không cho bọn họ đụng vào cô, là có ý gì?
Nhưng kim chủ ra lệnh, bọn họ nào dám lỗ mãng, người nào cũng cách cô rất xa, nên uống rượu thì uống rượu, hát thì hát, ngay cả xoa vai đ.ấ.m lưng cho cô, Ưu Ưu cũng cấm
Trong lòng cô cũng rất buồn bực, đúng như lời anh, trừ anh, không có người đàn ông nào có thể vào được mắt cô.
Tại sao kiếp trước đến kiếp này, cô vẫn không thể không có anh được?
Nếu không nhớ rõ kiếp trước anh vô tình, trong lòng cô cũng sẽ không đau khổ, không cân bằng, còn sẽ cảm thấy bọn họ rất có duyên, nhớ ra rồi thì như có nút thắt, như cái gai đ.â.m vào trong lòng.
Nghĩ đến đó, cô bưng chén rượu, uống một hơi cạn sạch.
Cô ấn chuông, kêu “tú bà ” tiến vào, “Chỗ bà chỉ có thế này, không có trai bao đứng đầu có thể chinh phục được phụ nữ à?” Cô nhìn “tú bà”, tức giận hỏi.
Sáu anh đẹp trai tủi thân trong lòng, cô không cho chúng tôi chạm vào, chúng tôi sao chinh phục được cô được!
“Tú bà” cũng khó xử, sáu người này là trai chất lượng tốt nhất của bọn họ.
Nhìn thấy Ưu Ưu vứt một tấm thẻ vàng ra, hai mắt “tú bà” tỏa ánh sáng “Có có, tiểu thư, tôi gọi trai bao đứng đầu cho cô.”
DTV
Sáu người nhận tiền boa đi mất.
Ưu Ưu ngửa ra dựa vào sô pha nhắm mắt dưỡng thần, chờ trai bao hàng đầu, đồ khốn nạn nào đó vẫn ở bên ngoài ghế lô, nhìn thấy cô gọi nhiều đàn ông như thế sẽ có phản ứng gì.
Cô đang nghĩ ngợi, hai vai bị một đôi tay to nắm, cô đang muốn ra tay theo bản năng, nhưng cảm giác thoải mái từ hai vai truyền đến, thủ pháp không nhẹ không nặng, xoa ấn cơ bắp cô đau nhức bởi vì mấy ngày liền huấn luyện cường độ cao, cho dù thoải mái, cô vẫn có sự phòng bị, cô mở hai mắt.
Một khuôn mặt đeo mặt nạ màu đen xuất hiện trong tầm nhìn!
Mặt nạ kị sĩ màu đen che đi nửa gương mặt của người đàn ông, lộ ra cánh mũi, đôi môi độ dày vừa phải, quanh khóe miệng có dấu vết mới cạo râu, dưới nửa gương mặt hoàn mỹ hạ là đường cong rõ ràng, hình dáng rõ ràng.
Đi xuống, hầu kết nhô lên vô cùng thấy rõ, người ta thường nói hầu kết là nơi khơi mào t.ì.n.h d.ụ.c thứ hai của đàn ông, hầu kết càng lớn, lượng hormone giống đực phân bố càng nhiều, phương diện đó đương nhiên cũng rất mạnh.
Anh mặc âu phục bằng da màu xanh ngọc, bên trong không mặc gì, lộ ra cơ n.g.ự.c màu đồng cổ, trên người còn xịt nước hoa Cologne hương nhàn nhạt quyến rũ.
“Tiểu thư, thoải mái không?” Tiếng Quảng Đông lưu loát dịu dàng của người đàn ông hỏi bên tai cô, khi nói chuyện, hơi th nóng bỏng phả vào bên tai.