Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 568

Cập nhật lúc: 2024-11-03 08:38:52
Lượt xem: 7

Tiếng nhạc Heavy Metal đinh tai nhức óc khiến chấn động trái tim, trong sàn nhảy, nam nữ nhảy múa cuồng nhiệt theo giai điệu khiêu vũ, động tác lớn mật lại ái muội, hormone giống đực, giống cái kịch liệt va chạm...

Rượu ở bên trong chén rượu trên bàn cũng đều lay động, âm thanh khúc nhạc phóng túng như muốn khích lệ mỗi một tế bào bên trong thân thể người đều vùng lên!

Tiếng hoan hô, tiếng gào, một mảng nhiệt liệt!

Đặt mình vào trong sôi trào, náo nhiệt như thế, đôi nam nữ trong góc lại như điêu khắc, không hề bị lay động.

Diệp Kiều nắm lấy ly pha lê trong suốt trong tay, bia trong chén đang bốc lên, cô chưa uống một ngụm, tất cả lực chú ý ở cửa quán bar, người đàn ông bá đạo bên cạnh người, bàn tay vẫn luôn vòng eo thon của cô, vô cùng chiếm hữu.

"Tại sao anh ta còn chưa tới? !" Cô chính là chờ đến nóng lòng, không phải rất khẩn cấp muốn nhìn thấy Đường Thiếu Đình, là muốn xác định, anh ta có mạnh khỏe hay không!

Ánh đèn lúc sáng lúc tối, thỉnh thoảng chiếu sáng khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt của anh rơi tại cửa, ánh mắt Diệp Kiều nhìn sang theo anh ——

Đèn trong quán rượu chiếu toàn bộ ở cửa ra vào, người đàn ông mặc áo sơ mi đen, để đầu cua, cơ bắp tráng kiện, bông tai bên trên tai trái chiếu sáng rạng rỡ, khóe miệng của anh ta vẽ ra nụ cười xấu xa, trong n.g.ự.c ôm một người dáng dấp ngọt ngào, cô gái mặc váy đầm thân trên bằng vải da nửa người dưới là lụa trắng.

"Anh Đình!"

"Anh Đình đến rồi!"

Người biết anh ta, nhao nhao chào hỏi anh ta, vừa đến bên này mấy tháng, Đường Thiếu Đình đã chinh phục một nhóm giang hồ nhỏ.

Đường Thiếu Đình cầm lấy microphone trên giá nói, đèn chiếu vào trên người anh ta và cô gái bên cạnh anh ta, anh ta cầm lấy lưu loát nói tiếng Anh: "Các anh chị em, đêm nay chơi vui uống ngon, tất cả loại rượu hết thảy chiết khấu bảy mươi phần trăm! Tiếp tục dô nào!"

Dứt lời, còn dùng tay cợt nhả làm tư thế anh trai hôn gió, rước lấy một mảnh reo hò, cuối cùng, anh ta hung hăng hôn một cái trên gương mặt cô gái trong ngực!

Diệp Kiều nhìn Đường Thiếu Đình trên võ đài, sức sống b.ắ.n ra bốn phía, tập hợp khí chất lưu manh và soái khí vào người, khóe miệng không khỏi giương lên.

Lúc này, anh ta và cô bé kia đang khiêu vũ, cô gái cười thật ngọt ngào!

Lục Bắc Kiêu đứng lên, Diệp Kiều cũng lập tức đứng lên, cô dẫn đầu đi đến phía Đường Thiếu Đình, nhìn thấy đại mỹ nữ, khách nhân nam trong quán bar tiến lên muốn trêu chọc cô, vừa đưa tay, cổ tay liền bị Lục Bắc Kiêu chế trụ đẩy ra, anh vững vàng bảo hộ cô trong ngực!

Ánh đèn lúc sáng lúc tối chiếu xạ trên người bọn họ, Đường Thiếu Đình và cô gái còn đang làm nóng, khiêu vũ, nhận ra được có người tới gần, anh ta đang cợt nhã xoay m.ô.n.g lắc eo, ngừng lại, ánh mắt rơi vào người phụ nữ mặc áo sơ mi trắng, tóc xoăn hất lên trên mặt cách đó không xa.

Anh ta hiển nhiên là khiếp sợ!

Diệp Kiều cách đám người, cười ngây ngô với anh ta, nghĩ thầm, anh ta khẳng định không nghĩ tới cô sẽ tìm anh ta.

"Anh Đình!" Cô cất giọng hô, dáng vẻ Đường Thiếu Đình chỗ nào giống sắp chết? Rõ ràng tươi sống như thế, toàn thân lưu manh!

Anh ta cũng cười, lộ ra một hàm răng nanh trắng chỉnh tề, còn cố ý nháy mắt một cái, phát điện với cô, sau đó, ôm lấy bạn gái đi về hướng bọn họ, còn chỉ hướng cửa.

Lục Bắc Kiêu ôm Diệp Kiều, đi tới trước cửa, trong quán bar quá ồn, không phải chỗ để ôn chuyện.

"Chồng của cô ấy còn man hơn anh ôi chao, ai, ôi!" Còn chưa đi ra ngoài, cô gái trong n.g.ự.c kiễng hai chân, ghé vào lỗ tai anh ta thân mật nói.

Đường Thiếu Đình liên tiếp đánh xuống bờ m.ô.n.g vô cùng co giãn của cô ta, dán tại bên tai cô ta nói: "Em chớ có chọc anh ta, cẩn thận bị vợ của anh ta băm!"

Vừa nói, vừa ra ngoài quán bar, tư thế hai người cực thân mật, ái muội.

Vợ chồng họ Lục đứng ở trên đất trống cửa quán bar, nhìn thấy bọn họ đi ra, Đường Thiếu Đình buông lỏng bạn gái trong n.g.ự.c ra, đi đến chỗ Diệp Kiều, khóe miệng mỉm cười, câu tay với cô, ra hiệu đơn đấu!

Bọn họ gặp mặt, sao có thể không đánh nhau? !

Diệp Kiều sao không hiểu ý của Đường Thiếu Đình!

Cô tiến lên một bước, giương môi: "Anh Đình, anh là thiếu ngược sao? Nhìn thấy em tìm đánh!"

"Em Kiều, em đừng có xem thường anh được hay không? Anh Đình anh hiện tại mỗi ngày đều học tập Thái Quyền đấy!" Đường Thiếu Đình không phục nói, dứt lời liền làm tư thế xuất quyền với cô, thấy Diệp Kiều không có phản ứng, anh ta tiếp tục tiến lên, nâng chân dài lên muốn đá!

Diệp Kiều lại không phản kích, chỉ là né tránh, thời điểm tránh, dưới chân lảo đảo, suýt chút ngã sấp xuống, được Lục Bắc Kiêu kịp thời đỡ lấy.

Đường Thiếu Đình thu hồi quyền cước, nhướng mày, nhìn Diệp Kiều, anh ta đã ý thức được cái gì : "Em Kiều, thân thể của em còn không có khôi phục ư? Dáng vẻ yếu đuối, cũng không giống như em nha!"

Diệp Kiều nhìn anh ta, bỗng nhiên nhớ tới Tiểu Thất, cậu ấy nói kiếp trước Đường Thiếu Đình là sư huynh của cô, đời trước của bọn họ, sẽ không vừa thấy mặt đã thiết tha nha?

"Hiện tại cô ấy không biết đánh nhau rồi!" Lục Bắc Kiêu cất giọng nói.

Không biết đánh nhau là có ý gì?

Diệp Kiều cong môi : "Anh Đình, quả nhiên anh trọng sắc khinh bạn, có bạn gái, ngay cả điện thoại cũng không thể gọi cho em rồi hả? !"

Cô rất sảng khoái nói.

Đường Thiếu Đình một tay kéo bạn gái anh ta qua, ôm trong ngực: "Ầy, bình dấm chua nhỏ, quản rất nghiêm khắc, tịch thu điện thoại di động của anh!"

Nụ cười trên mặt anh ta hạnh phúc.

Có cô gái dung nhan như thiên sứ thanh thuần động lòng người, ánh mắt trực tiếp nhìn Diệp Kiều, hai tay vẫn luôn ôm eo Đường Thiếu Đình, gắn bó keo sơn, dáng vẻ vô cùng chiếm hữu!

Thì ra, không gọi được điện thoại của anh ta, là bởi vì điện thoại di động của anh ta bị bạn gái tịch thu!

"Người ta quan tâm anh mà!" Bạn gái không chút nào ngượng ngùng nói.

Trong lòng Đường Thiếu Đình bị sốc khi nghe được câu đó, không khỏi cảm khái công nghệ chế tạo gay nước T phát triển, có thể chỉnh âm thanh của người đàn ông thành nũng nịu!

"Chào em! Chị tên Diệp Kiều! Diệp trong lá cây, Kiều trong cây to! Chồng chị, Lục Bắc Kiêu!" Cô hào phóng tự giới thiệu mình với cô gái.

"Ta gọi Ưu Ưu, ưu trong ưu tú!" Cô gái phóng khoáng nói, âm thanh rất ngọt.

Đường Thiếu Đình sợ cô ấy lấy ánh mắt thèm nhỏ dãi dò xét người Lục Bắc Kiêu bên cạnh Diệp Kiều, kết quả, cũng không có! Anh ta âm thầm thở phào!

Bốn người tiến vào sát vách quán bar tên Somuns, nơi này cực kỳ yên tĩnh, thích hợp tán gẫu ôn chuyện, còn có cả bánh pancake sầu riêng ăn kèm! Ưu Ưu vẫn luôn ăn không ngừng, Diệp Kiều cũng ăn không ít.

"Anh phải chết? Nói đùa cái gì vậy?" Sau khi Đường Thiếu Đình lúc nghe mục đích mấy người Diệp Kiều đến, giống như là nghe chuyện cười.

DTV

Cười cười, vẻ mặt anh nghiêm túc đứng lên : "Anh Kiều, em rể, các em không phải là bị bẫy chứ? Chuyện này rõ ràng có người cố ý muốn dẫn các em đến nước T!"

"Chúng ta không phải là không nghi ngờ như vậy! Coi như là cái bẫy, nhìn thấy anh vẫn tốt, em mới yên tâm! An tâm đi, chúng em có người bảo vệ!" Diệp Kiều chân thành nói, anh ta nhìn thật sự là bệnh gì cũng không có, còn cùng bạn gái nhỏ gắn như keo sơn.

Lúc này, Ưu Ưu lại xiên một miếng pancake đút cho anh ta, Đường Thiếu Đình hạnh phúc há mồm.

Kỳ thật, anh ta ghét nhất là ăn sầu riêng! Ưu Ưu nhất định là cố ý!

"Cẩn thận mới là tốt! Các em ngày mai về nước đi!" Đường Thiếu Đình xích lại gần đối diện Diệp Kiều nhỏ giọng nói.

Ánh mắt của anh ta vẫn luôn thẳng thắn, trên mặt vẫn luôn cười cởi mở, vô cùng thoải mái, không liếc nhìn cô nhiều một cái.

Bên ngoài có bao nhiêu thoải mái, trong nội tâm liền có bấy nhiêu kiềm chế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-568.html.]

"Anh Đình, bọn em trong mắt anh yếu như vậy? Mới không sợ!" Diệp Kiều ngang ngược tức giận nói.

"Đường Thiếu Đình, mượn nói chuyện một chút đi?" Lục Bắc Kiêu vẫn luôn không lên tiếng, nhìn về phía nghiêng góc với Đường Thiếu Đình, trầm giọng nói.

"Ok!" Đường Thiếu Đình dứt lời, đứng lên, hai người đàn ông rất nhanh ra ngoài quán rượu.

Còn lại Ưu Ưu vẫn còn đang ăn ăn ăn và Diệp Kiều đang nhìn cô ấy ăn ăn ăn: " Ưu Ưu, em cùng Đình Tử quen biết như thế nào vậy?"

Sau khi ăn xong một thanh pancake, Ưu Ưu buông cái xiên xuống, uống một hớp lớn nước chanh, nhìn về phía Diệp Kiều.

"Ba tháng trước, anh ta vừa tới bên này, bọn em liền quen biết! Em theo đuổi anh ta, anh ta mới đầu còn chưa cắn câu, sau hai tháng em đuổi đánh tới cùng, cuối cùng cũng thu phục được anh ta!" Ưu Ưu trợn mắt nói dối, chính là mặt không đỏ hơi thở không gấp, nói đến giống như thật!

Nhưng thật ra là cô ấy muốn nói, là Đường Thiếu Đình theo đuổi cô ấy, nói như vậy, cô ấy đừng nghĩ lăn lộn tiếp ở con đường này nữa!

Diệp Kiều nhìn Ưu Ưu đối diện đáng yêu lại xinh đẹp, tuổi nhìn rất nhỏ, đối với lời nói của cô ấy, cô bán tín bán nghi, nhưng cô vô cùng hy vọng cô ấy nói là sự thật, bọn họ gắn như keo sơn cũng là thật!

Dưới đèn đường, hai dáng người đàn ông giống nhau, hút thuốc, Đường Thiếu Đình dựa vào đèn đường trên cây cột, Lục Bắc Kiêu nói với anh ta một số tình huống của Diệp Kiều, bao gồm trước kia vì sao cô có thể biết trước tương lai, vì sao trúng độc khí sinh hóa, còn có thể tỉnh lại, vì sao thân thủ tốt như vậy, hiện tại lại không thể đánh nhau?

Anh nói trước kia cô có đặc dị công năng, không nói là cô trọng sinh.

"Đường Thiếu Đình, nên tôi hỏi cậu, hi vọng cậu có thể thẳng thắn trả lời vấn đề của tôi! Cậu rốt cuộc có trúng độc không? !" Lục Bắc Kiêu quay người, ánh mắt sắc bén khóa lại nhìn người đàn ông chẳng có chuyện gì.

Đường Thiếu Đình trong lòng hơi hồi hộp một chút, trên mặt vẫn là dáng vẻ không đứng đắn : "Tôi nhìn giống như người sắp phải chết? Đừng đùa chứ!"

"Thật sự là không nghĩ tới, cậu thế mà lại đưa cô ấy tới tìm tôi!" Đường Thiếu Đình ngắt lời nói.

"Bởi vì tôi yêu cô ấy!" Lục Bắc Kiêu nói như đinh đóng cột, rất có khí phách nói: " Hơn nữa, làm một người quân nhân, tôi kính trọng cậu là một hán tử, cảm kích cậu từng trợ giúp chúng tôi!"

Đường Thiếu Đình bởi vì nửa câu nói sau của Lục Bắc Kiêu mà sửng sốt, đột nhiên, một cỗ cảm giác tự hào đầy tràn lồng ngực, anh ta cũng kính nể mà nhìn Lục Bắc Kiêu.

"Tôi cũng đã từng nói qua với em Kiều, làm việc bên người Bọ Cạp Độc, nguyên nhân rất lớn là, vì khoác lác có thể có cái bản nháp! Cho nên..." Đường Thiếu Đình nhún nhún vai, vô cùng tiêu sái nói: "Vợ chồng các cậu cũng không cần thiết quá cảm kích tôi !"

Chính là bởi vì Đường Thiếu Đình dù sao vẫn nói như vậy, Lục Bắc Kiêu mới càng kính trọng anh ta là hán tử, không có bởi vì làm việc cho Diệp Kiều, dùng cái này yêu cầu cô báo đáp tình cảm, tiêu tiêu sái sái!

"Vì để cho phu nhân của tôi triệt để an tâm, ngày mai, chúng ta cùng đi bệnh viện kiểm tra!" Lục Bắc Kiêu lấy giọng điệu không tha phản bác anh ta.

Đường Thiếu Đình vô cùng im lặng nhìn anh ta, Lục Bắc Kiêu đã quay người tiến vào quán bar!

Bỏ quên một mình Đường Thiếu Đình đứng ở đây, ảo não cào lấy đầu!

——

Để chứng minh thân thể của mình thật quá tốt rồi, Đường Thiếu Đình đưa Diệp Kiều, Lục Bắc Kiêu lại đi sát vách khu vực quán bar, phóng túng uống rượu, khiêu vũ, Diệp Kiều đã lớn như vậy còn chưa từng ở trong quán bar trải qua chơi đùa như thế, mà lại có Lục Bắc Kiêu bồi tiếp, không sợ tức giận, càng không sợ bị người bắt nạt.

"Anh Kiêu, anh có phải sẽ không nhảy hay không? Anh nhìn Đình Tử nhảy lẳng lơ cỡ nào!" Trong sàn nhảy đinh tai nhức óc, Diệp Kiều lên tiếng hô hào.

Lục Bắc Kiêu vẫn luôn chỉ phụ trách bảo vệ cô, không cho bất kỳ người đàn ông nào tới gần cô, híp mắt, mắt nhìn Đường Thiếu Đình đang kề sát khiêu vũ với bạn gái của anh ta.

Khóe miệng của anh giơ lên, cởi vài nút trên n.g.ự.c áo sơ mi, mãi cho đến dưới bộ ngực, lồng n.g.ự.c tráng kiện và gợi cảm dán vào Diệp Kiều, vô cùng ái muội trêu ghẹo, Diệp Kiều mới đầu còn có chút phóng túng, mượn men rượu, lại bị anh trêu ghẹo như vậy, cô rất nhanh liền chủ động dán lên anh, học tư thế của anh, trêu ghẹo anh, đùa anh, chỉ chốc lát sau, hai vợ chồng toàn thân mồ hôi nóng...

Vẫn luôn chơi tới quá nửa đêm, bốn người mới ra quán bar, mà trong quán rượu sống về đêm, phảng phất vừa mới bắt đầu!

"Các em về khách sạn đi, anh cùng Ưu Ưu cũng nên về nhà, xuân tiêu một khắc nha, huynh đệ!" Đường Thiếu Đình ôm Ưu Ưu, không đứng đắn nhìn Lục Bắc Kiêu nói.

Lục Bắc Kiêu xấu bụng nhếch miệng lên: "Nghe nói gần đây có nhà lấy chủ đề là tuần trăng mật làm khách sạn rất nổi tiếng, chúng tôi chưa quen cuộc sống nơi đây, còn mời anh Đường dẫn đường!"

Mới vừa ở trong quán bar, anh chú ý tới, có đến vài lần, Đường Thiếu Đình đều đẩy bạn gái anh ta ra!

Vốn dĩ vẻ mặt Đường Thiếu Đình đầy ý cười sau lúc nghe Lục Bắc Kiêu cho anh ta và Ưu Ưu cũng mở một căn phòng tuần trăng mật, nội tâm quả thực là sụp đổ, nụ cười cũng có trong nháy mắt cứng ngắc, tức giận đến mức muốn nổ tung ở trong lòng!

Lục Bắc Kiêu này, thật là thâm độc!

Cậu ta có phải nghi ngờ gì rồi hay không ? !

Mà anh ta chỉ có thể tiếp nhận, đang muốn tiếp nhận thẻ phòng, bị Ưu Ưu vượt lên trước, cô ấy kích động còn kém không có giơ chân!

Bốn người cùng đi về phía thang máy, Diệp Kiều không thắng, đã híp mắt ngủ gật,

bên trong miệng càng không ngừng lẩm bẩm: "Anh Đình! Nhìn thấy anh nhảy nhót tưng bừng còn ôm mỹ nhân về, Diệp Kiều em, thật vui vẻ! Anh cũng trưởng thành, sớm một chút cưới Ưu Ưu, sớm một chút sinh một ổ con cái tốt bao nhiêu!"

Cô đột nhiên mở mắt ra, nhìn Đường Thiếu Đình, vỗ n.g.ự.c nói, vẻ mặt khí phách!

Ưu Ưu cũng gật đầu theo giống như chim gõ kiến : "Đúng thế đúng thế! Em thích nhất là trẻ nhỏ!"

Trên mặt Đường Thiếu Đình chồng chất cười, khóe miệng mở ra đến một bên quai hàm.

"ĐInh" một tiếng, cửa thang máy mở, bốn người ra ngoài, Ưu Ưu nhảy cẫng nói muốn sinh một đội bóng đá, Đường Thiếu Đình buông tay cầm mở cửa phòng ra, Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều tiến vào đối diện, trước khi Lục Đại Ma Vương vào cửa, nhìn thoáng qua về sau, nhìn lấy Đường Thiếu Đình ôm Ưu Ưu tiến vào căn phòng đối diện.

"Đội bóng đá là 11 người à?" Mới vừa vào cửa, Ưu Ưu còn đang "đần độn một mình" đếm số ngón tay.

Một tay Đường Thiếu Đình đẩy Ưu Ưu dính trên người mình ra, vẻ mặt ghét bỏ, Ưu Ưu vội vàng đuổi kịp anh ta, Đường Thiếu Đình đột nhiên quay người, lấy ngón trỏ tay phải chỉ về phía cô ấy: "Dừng lại! Không cho phép lại tới gần tôi một bước! Đêm nay, cô ngủ trên ghế sô pha này!"

Lục Bắc Kiêu còn có thể lắp camera trong gian phòng này hay sao, đây là khách sạn!

Đường Thiếu Đình đi đến quầy bar, rót chén nước, hai ba miếng uống xong, đi theo một tên gay mở phòng tuần trăng mật, càng nghĩ càng phiền muộn!

"Nóng quá a, trang phục tiên nữ thật không dễ dàng, phải mặc nhiều như vậy!" Ưu Ưu khi nói chuyện đang cởi nút thắt áo sơ mi cao bồi nửa người trên, vẫn luôn cởi đến chỗ ngực, lộ ra khe rãnh áo n.g.ự.c màu đen mê người, còn kéo áo sơ mi hướng dưới bờ vai, lộ ra xương quai xanh nhô lên gợi cảm, ghim một đầu tóc dài lên.

Đường Thiếu Đình híp mắt, thờ ơ mà nhìn xem "Người đàn ông" lại đang trêu chọc !

Phải nói giống như nhân yêu, tối thiểu này hai viên thịt là thật, cô ấy, vẫn cứ một mực là bơm ngực, Ưu Ưu từng ủy khuất ba ba nói cho anh ta biết, cô ấy bởi vì phát dục không tốt, ăn lại nhiều thứ kích thích yếu tố sinh dục, bộ n.g.ự.c cũng chưa trưởng thành, về sau đành phải loại trừ bơm ngực, vì có thể kiếm nhiều một chút tiền, cô ấy còn đi làm phẫu thuật đổi tính!

Đáng giận nhất chính là, cái đồ vật c.h.ế.t tiệt này vừa thấy được anh ta, đều không ngừng trêu chọc anh ta, ý đồ uốn cong anh ta!

"Cô đừng tới gần cho tôi! Tiến lên nữa một bước thử xem? !" Thấy Ưu Ưu lại dính đến phía anh ta, Đường Thiếu Đình tức giận nói.

Nhưng mà, Ưu Ưu dữ dội trực tiếp lao đến, ngồi ở trên đùi anh ta, hai tay vòng lấy cổ của anh ta, môi vùi vào bên tai của anh ta: "Anh Đình, cửa sổ giống như có người..."

! ! !

Vừa nghe nói có người, Đường Thiếu Đình tức giận đến cắn răng, nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là người họ Lục!

"A ——" đột nhiên, Đường Thiếu Đình cầm tay chế trụ vòng eo không đủ một nắm này của Ưu Ưu, ôm cô đứng lên, hai chân của cô tự nhiên quấn ở bên hông anh ta, Đường Thiếu Đình mặt vùi vào n.g.ự.c cô ấy...

Một bên đi đến phía phòng ngủ!

Phóng tầm mắt nhìn tới, bên trong gian phòng tung bay đầy màn tơ màu hồng, một mảnh xinh đẹp, phảng phất trong không khí đều nổi lơ lửng thừa số ái muội, Đường Thiếu Đình buông Ưu Ưu xuống, vừa gặm cổ của cô ấy, vừa đi đến phía cửa sổ khổng lồ sát đất, đến bên cửa sổ đưa cô ấy đặt trên một bên màn cửa màu hồng, vừa hôn cô ấy một bên kéo màn cửa, xong một nụ hôn, màn cửa đã bị kéo lên toàn bộ, anh ta nhanh chóng buông cô ấy ra.

Ưu Ưu trừng lớn hai mắt, vẻ mặt hoảng sợ, thở mạnh mà nhìn xem Đường Thiếu Đình đang ghét bỏ xoa nước bọt...

Loading...