Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 497
Cập nhật lúc: 2024-11-02 15:18:34
Lượt xem: 13
Trước ánh đèn lấp lóe, Quách Mỹ Anh lịch sự mỉm cười trước ống kính, tư thái rất ra dáng, hoàn toàn không giống người đàn bà đanh đá bị vạch mặt ngày hôm đó ở nhà họ Kiều.
Dù cuộc sống riêng tư của bà ta có chút loạn, nhưng có thể nói Quách Mỹ Anh là một người phụ nữ mạnh mẽ thực sự trong thương trường!
"Đúng! Trong công việc kinh doanh, tôi rất tự tin có thể dẫn dắt Hoa Nguyên đến một tương lai rộng lớn hơn! Đó là lý do tôi tham gia lần tranh cử này!" Đối mặt với phóng viên, Quách Mỹ Anh lớn tiếng nói.
"Bà Quách, nói như thế, chồng ngài, ông Kiều Phác sẽ là đối thủ cạnh tranh của bà. Trong lòng bà cảm thấy thế nào?"
Phóng viên nói bóng gió Quách Mỹ Anh sẽ cạnh tranh với chồng bà để giành quyền kiểm soát công ty!
Quách Mỹ Anh hào phóng cười, nhún vai, "Có thể cạnh tranh chức vụ chủ tịch và giám đốc điều hành với chồng thân yêu của tôi, tôi cảm thấy rất vui và vinh dự! Xin mọi người đừng hiểu lầm, trong xã hội quốc tế, không phải còn có nhiều cặp đôi thay phiên nhau đương nhiệm tổng thống sao? Nhà họ Kiều chúng tôi luôn rất OPEN!"
Ngoài miệng mở miệng ra là một tiếng nhà họ Kiều, thật ra bà ta muốn đổi từ "Kiều" thành "Quách"!
"Bà Quách cảm ơn bà đã chấp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi. Hôm nay chúc bà may mắn!"
“Cảm ơn, cám ơn!” Quách Mỹ Anh vội vàng cười nói, sau đó bước vào hội trường với vẻ mặt rạng rỡ.
Theo sau là Bạch Tuyết đang đi theo cha cô ta là Bạch Đống đi đến bên ngoài hội trường, các phóng viên chạy nhanh tới. Mà hai cha con Kiều Phác và Kiều Sênh cũng đến ngay sau, hai cha con đều mặc trang phục Sơn Tây cổ đứng, quý ông lịch lãm, phong độ nhẹ nhàng.
"Ngài Kiều Phác, gần đây có tin đồn tình trạng sức khỏe của ngài không tốt. Xin hỏi có đúng không vậy?" Phòng viên tài chính và kinh tế tiến lên nói.
Kiều Phác đứng yên, với nụ cười tao nhã trên khuôn mặt, hôm nay trông sắc mặt ông không tệ.
"Các vị trông tôi thế nào?" Khác với vẻ nghiêm túc trước đây, hôm nay Kiều Phác nhìn rất hòa nhã, nhún vai nói.
"Khí sắc của ngài không tệ!"
"Cho nên, tin đồn chính là tin đồn! Sức khỏe của tôi rất tốt, cảm ơn mọi người đã qua tâm!" Kiều Phác cao giọng, trong cử chỉ toát ra vẻ điềm tĩnh!
Có phóng viên ngăn Bạch Tuyết lại, "Cô Bạch, nghe nói hôn lễ của cô và anh Kiều Sênh sẽ tổ chức vào sau quốc khách, là thật sao?"
Bạch Tuyết cười ngượng ngùng: "Đó là những gì chúng tôi dự định!"
Lúc này thấy Kiều Sênh đi về phía này, "Thật xin lỗi các vị, cô Bạch nói không phải là sự thật. Trên thực tế, hôn ước của chúng tôi đã bị hủy. Sau này mong các vị đừng hỏi những gì liên quan đến tôi và cô Bạch nữa!"
Chát chát chát!
Kiều Sênh không chút khách khí, ngay trước mặt các ký giả như tát vào mặt Bạch Tuyết!
Các phóng viên đều kinh ngạc nhìn Bạch Tuyết chỉ thấy cô ta đỏ mặt đến tận mang tai. Bạch Đống bên cạnh cũng tức giận, không ngờ Kiều Sênh không kiêng nể gì với bọn họ như vậy, làm con gái ông ta khó xử ngay trước mặt phóng viên! Kiều Sênh đã quay người đi vào hội trường!
Bạch Tuyết cúi thấp đầu xám xịt tiến vào sảnh trong của cuộc họp, né tránh câu hỏi của các phóng viên.
"Kiều Sênh! Anh chờ đó cho em!" Vừa mới tiến phòng họp, Bạch Tuyết trừng mắt tức giận rống lên với Kiều Sênh lạnh lùng mặt không biểu cảm. Cô ta cũng không sợ những đồng nghiệp khác ở đây, trong sáu cổ đông ở đây một nửa là người của các cô!
Theo tiếng hét này của Bạch Tuyết, không khí ban giám đốc cũng trở nên căng thẳng.
"Các vị, xin rộng lượng vì con gái tôi đã mạo phạm. Nhưng đúng là Kiều Sênh không đúng, lúc trước đã đồng ý hôn ước của chúng tôi, cậu ta nói hủy là hủy, không có chút tinh thần hứa hẹn gì?!" Bạch Đống tiến đến, sau khi đóng cửa phòng lại thì đi về phía mấy vị cổ đông, vô cùng khách sáo nói.
Bạch Đống vừa nói xong, không khí trong hội trường khá căng thẳng!
Kiều Sênh cũng không khách sáo: "Bạch đổng, lúc trước tôi đã tự mình làm rõ là hủy hôn với em nhà! Nếu như không phải cô ta nói muốn kết hôn với tôi trước mặt các phóng viên, thì sao tôi không phản bác?!"
"Các vị xem thằng nhóc này càng ngày càng giỏi rồi! Hai năm trước đính hôn với con gái tôi, hai năm sau lại hối hận, con gái tôi làm sao bây giờ ?!" Bạch Đống đập bàn.
Bạch Tuyết không khóc, bởi vì cô ta bây giờ trên ban giám đốc, bọn họ đã nắm được quyền, "Kiều Sênh, cũng là lần giãy giụa trước khi c.h.ế.t của anh thôi!"
Kiều Sênh ngồi xuống ghế, anh luôn là một quý ông lịch lãm, nhưng lúc này đang bắt chéo chân, dáng vẻ phong lưu không bị trói buộc.
"Làm trò cười cho thiên hạ! Còn có nhà gái mặt dày đến ép người ta cưới như vậy!" Kiều Sênh cất giọng giễu cợt nói, bây giờ an đã không quan tâm đến bất cứ điều gì!
"Kiều Sênh:- Anh:-" Bạch Tuyết mặt đỏ tới mang tai.
Quách Mỹ Anh uống nước ngồi đối diện với Kiều Sênh, trừng mắt nhìn anh , "Kiều Sênh, hai năm qua thành tích cậu bình thường, cuộc sống rối loạn, rốt cuộc cậu lấy đâu ra tư cách ghét Bạch Tuyết?!"
"Thằng nhóc này càng ngày càng hư rồi! Các vị cổ đồng, xin thứ lỗi!" Bà Quác ra vẻ trách mắng trẻ con hư, nói.
"Bạch đổng, cháu gái, dưa hái sớm không ngọt, nhìn thoáng chút, nhìn thoáng chút!" Mạnh đổng là cổ đông nguyên lão của Hoa Nguyên, cũng là tâm phúc của bà cụ Kiều, lúc này khuyên nhủ.
Kiều Phác ngồi ở vị trí chủ tịch im lặng không nói.
Cuộc họp được chủ trì bởi trợ lý của cựu chủ tịch của bà cụ Kiều, tuổi trên 50, chú Hắc được mọi người trong nội bộ tập đoàn tôn kính!
"Bà cụ bị bệnh bảo chúng ta họp trước, bà ấy sẽ đến muộn chút!" Chú Hắc nói.
"Bà cụ không có một chút cổ phần nào. Bà có thể ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức. Bà làm gì trong hội đồng quản trị?" Bạch Tuyết thể hiện sự hiện diện của mình nói.
Kiều Sênh nhếch môi nhìn Bạch Tuyết đang ngồi cạnh Bạch Đống, "Cô Bạch, theo tôi biết cô cũng không có cổ phần trong Hoa Nguyên, vậy cô ngồi đây làm gì?! Ra ngoài!"
"Tôi, cha tôi có!" Bạch Tuyết kích động nói.
"Cha cô chứ không phải cô, cút ra ngoài! Cô không có tư cách nói ở đây!" Kiều Sênh nghiêm nghị nói.
Bạch Tuyết còn muốn cãi lại, lúc này chú Hắc lên tiếng, "Cô Bạch, mời cô ra ngoài, đây là ban giám đốc. Một hậu bối như cô sao có thể so sánh được với chủ tịch cũ của chúng tôi!"
"Mẹ..." Bạch Tuyết mặt đỏ đến mang tai nhìn về phía Quách Mỹ Anh.
"Bạch Tuyết, con ra ngoài trước đi." Quách Mỹ Anh trầm giọng nói, dùng ánh mắt trấn an Bạch Tuyết, Kiều Sênh sẽ không phản nghịch bao lâu.
Cuối cùng, Bạch Tuyết không cam tâm tình nguyện đi ra ngoaiaf. Ra ngoài đã bị các phóng viên vây quanh, hỏi chuyện gì đã xảy ra, cô ta tức giận bỏ chạy.
Mười giờ sáng, hội đồng quản trị chính thức bắt đầu.
Đầu tiên là Quách Mỹ Anh phát biểu.
"Các vị cổ đông, Quách Mỹ Anh tôi mấy năm qua đã nỗ lực vì Hoa Nguyên mọi người đều đã thấy. Hôm nay tôi muốn trở thành tân chủ tịch kiêm giám đốc điều hành hội đồng quản trị của Hoa Nguyên! Còn các vị, xin hãy cho tôi một phiếu!"
"Quách tổng, tranh cử chức vị chủ tịch này chúng tôi còn có thể hiểu được, còn giám đốc điều hành... Chúng tôi cho rằng ngài Kiều Phác những năm này đã làm rất tốt! Ông ấy nên tiếp tục giữ chức giám đóc điều hành!" Mạnh đổng trầm giọng nói.
"Ông Mạnh, có điểm ngài không biết, mấy năm qua tình trạng sức khỏe của Kiều tổng của chúng ta không tốt. Hai năm qua hơn phân nửa là tôi giúp ông ấy giải quyết công việc!" Quách Mỹ Anh lại nói.
Lúc đang nói đến vấn đề này, trong lòng Quách Mỹ Anh vừa chột dạ lại vừa đắc ý. Kiều Sênh ở đối diện bà ta, nhìn chằm chằm vào bà ta, trong mắt có ý hận.
"Bà Quách, để bà thất vọng rồi, sức khỏe của cha tôi vô cùng tốt!" Kiều Sênh nói rồi ném báo cáo kiểm tra sức khoẻ gần nhất của Kiều Phác ra.
Kiều Phác cũng đứng lên, "Các vị cổ đông, thân thể Kiều Phác tôi khá ổn, các vị cũng không cần lo lắng. Mặc khách, tôi tự nhật bản thân có năng lực đảm nhiệm chức vụ chủ tịch và giám đốc điều hành của Hoa Nguyên!"
Làm sao chuyện này có thể? !
Hemoglobin đều bình thường, trước đây nó quá cao ...
Quách Mỹ Anh nhìn vào báo cáo kiểm tra sức khoẻ, sắc mặt thay đổi, chẳng lẽ liều lượng quá ít? Hay báo cáo kiểm tra sức khoẻ này là giả?
"Đã vậy thì làm theo quy tắc cũ, biểu quyết bằng cách giơ tay? Nói chuyện bằng cổ phần như trước, chú Hắc, ngài nói có đúng không?" Bạch Đống cất giọng nói, vô cùng tự tin.
Những cổ đông khác cũng gật đầu phụ họa.
"Đương nhiên, theo quy định nội bộ của tập đoàn Hoa Nguyên chúng ta, chủ tịch và giám đốc điều hành đều do hội đồng quản trị bầu ra. Cuối cùng thì tỷ lệ cổ phần ra nói chuyện, Bên nào được nhiều người ủng hộ nhất sẽ thắng!"
"Bởi vì chỉ có hai ứng cử viên cho cùng một vị trí, nên chúng tôi sẽ không tranh cử riêng lẻ. Bây giờ, ai ủng hộ bà Quách Mỹ Anh làm tân chủ tịch kiêm giám đốc tập đoàn Hoa Nguyên, xin hãy giơ tay!"
Chú Hắc nói.
Đây cũng là quy tắc do bà cụ Kiều đưa ra.
Lúc này đắc ý nhất là Quách Mỹ Anh, bà ta nhìn ba cổ đông giơ tay lên, tiếp theo là Bạch Đống, tiếp theo nữa bà ta. Kiều Phác và Kiều Sênh cùng ba cổ đông khác không giơ tay.
"Giơ tay lên, kết cục đã được định đoạt rồi! Bạch Đống tôi nắm 9% cổ phần của Hoa Nguyên, chị Quách giữ 10%, lại thêm ba vị cổ đông là 18%, hiện tại Quách tổng có 37%! Còn lại cha con Kiều tổng có 18%, thêm 18% của ba vị còn lại, 36%. Cho nên Quách tổng thắng được!"
Người nói là Bạch Đốn, ông ta cười rất đắc ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-497.html.]
Quách Mỹ Anh cũng mỉm cười, "Cảm ơn vì các vị đã tin tưởng tôi, sau này tôi sẽ tiếp tục dẫn dắt Hoa Nguên đến một tương lai tốt hơn:-"
"Quách tổng, bên phía ngài Kiều Phác còn chưa bắt đầu giơ tay biểu quyết, ngài nói lời này có hơi sớm một chút!" Chú Hắc cắt ngang Quách Mỹ Anh.
Điều này làm cho Quách Mỹ Anh có chút xấu hổ, "Chú Hắc, kết quả không phải đã rõ ràng rồi sao? Được rồi, được rồi, các vị tiếp tục chọn đi!"
Đã có kết quả rồi, có phải họ đang dỗ trẻ con không? ! Còn nhiều hơn thì cứ giơ tay đi!
"Bây giờ đến lượt ngài Kiều Phách!" Chú Hắc nói.
Kiều Sênh là người đầu tiên giơ tay, tiếp theo là hai vị cổ đông khác, Kiều Phác cuối cùng cũng giơ tay, vị cổ đông kia nói, "Thật có lỗi, tôi bỏ quyền!"
"Bốp:- bốp:- bốp:-"
Phùng đổng vừa dứt lời, Bạch Đống đã vỗ tay, vẻ mặt đắc ý, "Tôi tưởng chỉ chênh lệch 1 điểm, Phùng đổng còn bỏ phiếu trống! Lần này Kiều Phác chỉ có 30 điểm thôi! Ha..."
Một tay Bạch Đống khoác lên thành ghế sau, cất giọng cười nói.
Quách Mỹ Anh cũng kích động đứng lên, "Chú Hắc, kết quả lần này ngài có phản đối không?"
Chú Hắc từ chối cho ý kiến.
"Các vị, tôi là tân chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc điều hành, các vị có phản đối gì không?" Quách Mỹ Anh đắc ý cất giọng hỏi.
"Không có! Không phải đã có kết quả rồi sao? Chúc mừng chúc mừng!"
Ba cổ đông ủng hộ bà ta nói, một vị khác bỏ quyền cười nhạt không nói gì, thực ra ông ta là người của bà cụ Kiều!
Lúc này cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra: "Chúng ta có phản đối!"
Bà cụ Kiều thân thể suy nhược nhưng vẫn đầy khí chất được cháu ngoại là Diệp Kiều đỡ vào. Hôm nay bà cụ ăn mặc vô cùng lịch sự như cũ, mặc sườn xám, trên vai choàng một chiếc khăn quàng cổ. Diệp Kiều đi cạnh bà ăn mặc trưởng thành, mái tóc dài của cô được buộc thành đuôi ngựa lộ ra cái trán trơn bóng, khí chất và tự tin!
Quách Mỹ Anh nhìn về phía các cô, nhất là nhìn thấy Diệp Kiều thì hận đến nghiến răng.
Không phải cô ta đến nói với thành viên hội đồng quản trị bê bối của bà đấy chứ? Mà nói thì sao chứ?! Hội đồng quản trị từ trước đến nay luôn lấy cổ phần để nói chuyện!
Cửa hội trường mở toang, các phóng viên đang chờ tin tức nóng lòng chen vào.
"Bà à! Trên tay bà đã không còn xíu cổ phần nào của Hoa Nguyên rồi mà, hiện tại ngài phản đối cũng không được, kết quả bầu vừa có, tôi đã thắng ông Kiều Phác rồi!" Quách Mỹ Anh thấy có phóng viên ở cửa ra vào thì cười lớn tiếng nói.
"Nhưng chúng ta đều là người một nhà, công ty ai quản đều như thế!" Quách Mỹ Anh lại nói.
Phóng viên bên ngoài nghe được tin Quách Mỹ Anh thắng, tất cả đều viết tin để lên bài!
"Cái này cũng không giống!" Trong lời nói của bà cụ Kiều có hàm ý, bà quay người nhìn về phía cửa, thấy đội pháp lý của trụ sở tập đoàn Hoa Nguyên đang nối đuôi nhau mà vào, bà cụ Kiều đã để người đóng hai cánh cửa của hội trường.
"Bà à, tôi nói cái gì đều là nói cho người ngoài. Bây giờ, thật sự là khác nhau. Tôi là chủ tịch kiêm tổng giám đốc!" Quách Mỹ Anh cất giọng nói rồi lại nhìn về phía Diệp Kiều, "Diệp Kiều, đây là chuyện của nội bộ Hoa Nguyên chúng tôi, người ngoài không có việc gì, mời ra ngoài đi!"
Đây là lời vừa rồi Diệp Kiều dùng để đuổi Bạch Tuyết ra ngoài để đuổi Diệp Kiều!
Diệp Kiều trang điểm nhẹ nhàng, đặc biệt là lông mày ngang, rất có khí chất, trông cô có vẻ chững chạc và có năng lực hơn, cô nhìn thẳng vào Quách Mỹ Anh, "Bà Quách, ngài nghĩ tôi không liên quan gì đến tập đoàn Hoa Nguyên ư?"
"Cô có liên quan? Liên quan cái gì? Cô có chút cổ phần nào của Hoa Nguyên đâu, hay là có chức vụ gì?!" Bà cụ không cho đứa cháu gái quý giá này một phần cổ phần! Quách Mỹ Anh không khách khí nói.
Bà cụ Kiều nhìn về phía luật sư trưởng của tập đoàn Hoa Nguyên.
Luật sư mang theo công văn đến, "Bà Quách, cùng các vị thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Hoa Nguyên, vị Diệp Kiều có được 10% cổ phần của tập đoàn Hoa Nguyên chúng tôi. Cô ấy cũng là một trong những cổ đông của tập đoàn Hoa Nguyên, được quyền biểu quyết!"
Luật sư vừa nói xong, ở đây ngoại trừ Diệp Kiều và bà cụ Kiều đều kinh hãi!
DTV
Thậm chí người Quách Mỹ Anh còn lung lay, giống như bị người ta đánh một gây vào đầu!
Diệp Kiều sở hữu 10% cổ phiếu của Hoa Nguyên từ khi nào? !
Sao bà ta không biết?!
Từ đâu ra?!
Nhưng lời luật sư nói có thể là giả?! Lúc này thậm chí luật sư còn lấy sổ vốn chủ sở hữu ra!
Bà cụ Kiều nhìn dáng vẻ Quách Mỹ Anh nhận được cú sốc lớn thì thực sự xả được cơn giận!
"Các vị, mặc dù bà già tôi tuổi đã sao, sắp về trời nhưng tôi già vô dụng, cũng may lòng tôi không ngu! Tôi đã ngờ được sau khi tôi phân chia cổ phần ra sẽ có vài người lợi dụng cổ phần cướp đi mảnh đất này mà gia tộc Kiều của chúng tôi đã dày công tạo dựng bao năm qua! Vì vậy, tôi đã lặng lẽ đưa 10% cổ phần mà tôi đã uỷ thác bên ngoài cho cháu gái của tôi, Diệp Kiều!" Bà cụ Kiều cất giọng nói.
Cổ phần ủy thác bên ngoài?!
Quách Mỹ Anh nhìn bà cụ Kiều, trái tim loạn nhịp, "Bà cụ bà đang giữ lại một tay!"
"Không giữ một tay, làm sao có thể đề phòng được con sói mắt trắng cô!" Mặc dù bà cụ Kiều gầy gò nhưng tinh thần vẫn tốt.
Ngay trước mặt các nguyên lão, bà cụ Kiều không nể mặt Quách Mỹ Anh chút nào, khóe mắt nhìn Bạch Đống cấu kết làm chuyện xấu với Quách Mỹ Anh, cùng những cổ đông đã thành vây cánh của Quách Mỹ Anh!
Sắc mặt Quách Mỹ Anh trở thành gan heo!
"Bà già, bà cũng đừng nói chuyện khó nghe như thế!" Quách Mỹ Anh tức giận nói.
"Chẳng lẽ không đúng sao? !" Bà cụ nghiêm nghị phản bác, vẻ mặt uy nghiêm, rồi nhìn về phía chú Hắc nói, "A Hắc, tiếp tục bầu chọn!"
"Vâng! Lão đổng sự trưởng!" Chú Hắc cung kính nói.
Lúc này Diệp Kiều tiến lên, "Là một thành viên của hội đồng quản trọ, tôi bỏ một phía cho ngài Kiều Phác!:
"Cho nên 40 điểm so với 37 điểm, ngài Kiều Phác trở thành chủ tịch kiêm giám đốc điều hành mới của tập đoàn Hoa Nguyên!" Chú Hắc tuyên bố.
Lúc này Kiều Sênh vỗ tay thật to, đôi mắt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén b.ắ.n thẳng vào Quách Mỹ Anh, "Bà nội anh minh!"
Quách Mỹ Anh chỉ cảm thấy hai mắt biến thành màu đen, đầu choáng váng, nắm c.h.ặ.t t.a.y thật chặt để không bị ngã xuống!
Ba vị cổ đông khác cũng vỗ tay, đứng dậy đi về phía bà cụ Kiều, cười nói, "Chúc mừng! Chúc mừng!"
Còn ba cổ đông còn lại cùng Bạch Đống sắc mặt khó coi vô cùng, vốn bọn họ đã nắm chắc phần thắng trong tay, lần này lại không khống chế được còn bị vả mặt!
"Các vị cổ đông, bà già này đã trải qua thăng trầm nhiều năm như vậy, nhưng là chưa bao giờ quên gốc gác, cũng chưa từng quên mọi người đã vất vả cùng gia tộc chúng tôi, cũng tự nhận không phụ gì các vị! Nhưng luôn có một số người có lòng tma không đáy, sau khi nhận được nhiều lợi ích vẫn tham lam như cũ!" Bà cụ Kiều tức giận nói, "Có thể cạnh tranh công bằng nhưng đừng nghĩ lấy điểm không chính đáng đối phó với người nhà tôi!"
Có điều gì đó trong câu nói cuối cùng của bà cụ khiến tim Quách Mỹ Anh lệch một nhịp, nghĩ đến báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Kiều Phác càng chột dạ hơn.
"Lão thái thái, tôi đây quang minh chính đại cạnh tranh cùng con trai ngài!" Quách Mỹ Anh tức giận nói, nói xong đi về phía cửa hội trường.
Ngay khi cánh cửa mở ra, các phóng viên như ong vỡ tổ đã kéo đến chặn bà ta lại, "Bà Quách, sau này trọng tâm chiến lược của Hoa Nguyên là ở trong nước sao?"
"Bà Quách, cô Bạch Tuyết nói hôn sự của cô ấy và cậu nhà sẽ được tổ chức như cũ, đúng không?"
"Bà Quách, bà đã cạnh tranh với ông Kiều Phác như ý muốn, tâm trạng ngài hiện tại thế nào?"
Sắc mặt Quách Mỹ Anh khó coi vô cùng, bà ta còn miễn cưỡng cười, miệng không ngừng nói, "Xin nhường đường một chút."
"Các bạn từ giới truyền thông, chủ tịch mới của Hoa Nguyên là ngài Kiều Phách, cũng không phải là bà Quách Mỹ Anh! Ngài Kiều Phác cũng vẫn là tổng giám đốc điều hành của Hoa Nguyên!"Chú Hắc đứng ở cửa cất giọng nói.
"Sao vậy? Bà Quách không giành được sao?"
"Không phải lúc trước chính miệng bà ấy nói sao?"
Trong này chắc chắn có ẩn tình!
Các phóng viên Tài chính và kinh tế đang suy đoán trong lòng.
"Bà Quách, rốt cuộc là thế nào đây? Có tiện tiết lộ không? Lúc trước rõ ràng bà đã nắm chắc thắng lợi trong tay rồi mà!" Các phóng viên đuổi theo Quách Mỹ Anh hỏi, câu này khiến bà ta lúng túng hơn, Bạch Tuyết khong có đầu óc còn lao đến, "Mẹ, có phải Kiều Sênh yêu cầu con lấy anh ấy không?!"
Quách Mỹ Anh rất muốn hét vào mặt cô ta bất kể hình tượng nào: "Câm miệng!"
Bà ta chật vật chen về phía cửa thang máy, tưởng rằng sức lực sắp bị lấy mất, Quách Mỹ Anh tức giận đến muốn phát bệnh tim!
Bạch Tuyết trở lại phòng hội nghị mới hiểu được mọi chuyện, "Kiều Sênh, tôi muốn lên mạng vạch trần tên khốn anh!" Cô ta hung ác nói với Kiều Sênh