Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài - Chương 148
Cập nhật lúc: 2024-04-21 16:59:18
Lượt xem: 590
Hứa Đồng căn bản không hiểu thâm ý của Hà Loan Loan.
Cô ta chỉ cảm thấy là Hà Loan Loan ghen ghét cô ta, là gian thương, là loại người thấy tiền sáng mắt!
Vì thế, Hứa Đồng gân cổ nói: “Hà Loan Loan! Đừng vô nghĩa! Trả tiền đi! Giá vốn của cao trị nứt da này rất rẻ! Cô kiếm nhiều tiền như vậy không thấy xấu hổ sao! Mọi người đều ở chung một khu nhà, đàn ông trong nhà đều là đồng đội! Sao cô có thể không biết xấu hổ mà lừa mọi người như vậy?! Tôi thật không nhìn nổi hành vi này của cô! Cô đây là làm mất mặt đoàn trưởng Cố! Có phải đoàn trưởng Cố cũng biết chuyện này không? Hai người toa rập moi tiền của mọi người?”
Càng ngày càng có nhiều người vây đến Trạm y tế, mọi người đều khe khẽ nói nhỏ.
“Đúng vậy, lợi nhuận quá cao, nếu chi phí sản xuất chỉ là năm hào thật, mang bán tận năm đồng, đoàn trưởng Cố cùng bác sĩ Hà thật kiếm lời không ít!”
“Có tiền không kiếm, ai ngốc à! Nhưng chúng ta đều là người của đại viện, bọn họ lại làm những chuyện như trộm cướp thế này...”
“Sau này phải giữ khoảng cách với bọn họ, thật không nghĩ tới lại là loại người này!”
...
Đang nói thì một đám đàn ông đi tới, nhìn thấy ở đó cãi cọ ầm ĩ thì lập tức đi qua.
Doanh trưởng Dương nhìn thấy Hứa Đồng, trực tiếp đi tới: “Làm sao vậy? Đang ầm ĩ cái gì?”
Hứa Đồng lập tức bày ra bộ dáng vợ hiền: “Ai nha lão Dương anh không biết đó chứ, bình thường em là người không thích nói nhiều, nhưng mà lần này Hà Loan Loan thật quá đáng! Lòng dạ cô ta hiểm độc, bán cái thứ chỉ có giá mấy hào này cho mọi người với giá năm đồng một hộp! Đây, chính là cao trị nứt da này, em tìm được công thức, làm ra giống của cô ta y như đúc!”
Doanh trưởng Dương nhìn Hà Loan Loan, trong lòng lại không vui vẻ.
Giờ này khắc này, Hà Loan Loan mặc áo blouse trắng bên ngoài, tóc đen buộc gọn gàng, khuôn mặt trắng nõn tú mỹ mang theo vẻ lạnh lùng cứ như hoa mai trong tuyết trắng, khiến người ta như thoát khỏi cõi tục.
Mày đẹp cong cong, đôi mắt như làn xuân thủy, mũi nhỏ cao vút, đôi môi hồng nhuận như cánh anh đào ngày xuân.
Lại nhìn Hứa Đồng, tuy rằng đang ra vẻ ôn nhu dịu dàng nhưng trong mắt đều là toan tính, diện mạo cũng chỉ là thanh tú, có chút tư sắc.
Doanh trưởng Dương khó chịu, cười như không cười nói: “Vợ lão Cố, hẳn là cô không làm ra loại chuyện như thế nhỉ?”
Anh ta vừa dứt lời thì một giọng nói lạnh lùng trầm ổn vang lên từ phía sau lưng.
“Vợ tôi làm chuyện gì? Doanh trưởng Dương, mọi việc chú trọng chứng cứ, mở miệng ra là bôi nhọ người khác, đây là tác phong hành sự của anh à? Bôi nhọ tôi rồi lại bôi nhọ vợ tôi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/chuong-148.html.]
Trước đây anh chưa từng so đo với Dương Ba, nhưng hiện tại Dương Ba khi dễ vợ anh, anh tuyệt đối không thể nhịn!
Doanh trưởng Dương đột nhiên quay đầu, đối diện với ánh mắc sắc bén của Cố Dục Hàn, trong lòng bỗng có chút e ngại!
Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy ánh mắt đầy công kích của Cố Dục Hàn!
Trước kia cho dù anh ta âm dương quái khí thế nào, Cố Dục Hàn cũng chưa từng phản ứng lại.
Dương Ba ho khan một tiếng: “Đây không phải là do giá bán cao trị nứt da của vợ cậu có vấn đề sao? Năm đồng một hộp, có hơi đắt, chúng ta ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, muốn kiếm tiền cũng có thể hiểu, nhưng mà...”
Cố Dục Hàn lạnh lùng cười một tiếng: “Nhưng mà cái gì? Nhưng mà mấy người ghen tỵ? Dương Ba, chuyện của phụ nữ, một người đàn ông như anh đi theo lải nha lải nhải không cảm thấy mất phẩm giá sao? Nhân lúc tôi không ở đây, vợ chồng hai người hợp tác ức h.i.ế.p vợ tôi à? Có phải lần trước tới đồn công an, vị cảnh sát kia còn chưa giáo dục đồng chí Hứa rõ ràng sao?”
Hứa Đồng sửng sốt, lông tơ khắp người dựng ngược!
Dương Ba nhíu mày: “Đồn công an gì?”
Hứa Đồng nhanh chóng nói: “Thôi! Chuyện này căn bản không liên quan tới tôi! Dù sao công thức điều chế cao trị nứt da của tôi giống cô ta, giá cả rẻ hơn, tôi sẽ không moi tiền của mọi người! Nếu mọi người tin tưởng thì tới tìm tôi mua!”
Cô ta nói xong bèn ôm lấy rương cao muốn rời đi, Dương Ba sờ mũi nhanh chóng đi theo.
Cố Dục Hàn lại c.h.é.m đinh chặt sắt nói: “Đứng lại! Xin lỗi Loan Loan!”
Hứa Đồng khựng lại, doanh trưởng Dương có chút không vui: “Lão Cố, cũng chỉ là chuyện hai người bọn họ đôi co qua lại, không đến mức phải xin lỗi chứ?”
Hà Loan Loan nhàn nhã nhìn người đàn ông của mình ra mặt vì mình, chỗ nào cũng cảm thấy ngọt ngào.
Cô hoàn toàn có năng lực phản bác nhưng được Cố Dục Hàn che chở, tư vị không giống nhau.
Thật là sảng khoái!
Hứa Đồng cắn cắn môi, nước mắt đã muốn rơi ra, cô ta không muốn xin lỗi!
Nhưng nghĩ tới chuyện Cố Dục Hàn sẽ nói ra chuyện ở đồn công an, như thế cô ta sẽ xong đời!
Ít nhất hiện tại còn chưa được!