Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài - Chương 137
Cập nhật lúc: 2024-04-21 13:57:50
Lượt xem: 609
Hà Loan Loan nhanh chóng an ủi cô ấy: “Sao lại thế được? Chỉ là thân thể cô tạm thời có vấn đề gì đó nên mới bị nổi mụn đỏ thôi, tôi bắt mạch giúp cô nhé.”
Cô áp ngón tay vào mạch đập của Bao Bạch Tuyết, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề: “Gần đây cô ăn quá nhiều đồ cay, lại chịu áp lực lớn nên bị rối loạn nội tiết, hơn nữa không quen thời tiết cũng sẽ dễ bị nổi mụn, tôi kê đơn thuốc cho cô, đảm bảo da cô sẽ đẹp trở lại. Cô gái ngốc, thật ra nổi mụn thế này cũng xem như một chuyện tốt a. Cô nghĩ kỹ xem, nếu không nhờ đợt nổi mụn này, không phải cô đã nên duyên với loại người nông cạn nhàm chán rồi sao? Đã là vợ chồng với nhau thì mấy nốt mụn đỏ thế này tính là gì chứ? Sinh lão bệnh tử, còn rất nhiều khảo nghiệm to lớn hơn! Chỉ mới một bài kiểm tra nhỏ thế này đã không vượt qua được, cô làm sao giao phó cả đời cho người như vậy được? Đây là ông đang nhắc nhở cô phải chạy cho nhanh đó!”
Bao Bạch Tuyết sửng sốt, tâm tình khá hơn nhiều, cô ấy cảm kích nói: “Bác sĩ Hà, cô thật tốt! Chẳng trách chị tôi nói người tốt nhất trong khu nhà ở này chính là cô!”
Chuyện tiếp theo cũng thật thần kỳ, chỉ uống thuốc khoảng ba ngày thì mấy nốt mụn đỏ trên mặt Bao Bạch Tuyết đã biến mất.
Cô ấy phối hợp giữa việc bôi thuốc mỡ Hà Loan Loan kê cho, ăn uống thanh đạm, da mặt chẳng mấy chốc đã trở nên trơn nhẵn, chỉ còn lại một ít chấm đỏ mờ nhạt, không để ý kỹ thì sẽ không nhìn ra!
Bao Bạch Tuyết vô cùng vui vẻ, Bao Thải Hồng lại tích cực giúp cô ấy tìm đối tượng.
Hà Loan Loan cũng cảm thấy đây là chuyện tốt, nhưng chẳng được mấy ngày, Bao Thải Hồng lại tìm tới cửa.
“Loan Loan, tôi có chuyện này muốn nhờ cô giúp tôi nghĩ cách, doanh trưởng Dương không phải đã từ chối em gái tôi rồi sao? Mấy ngày nay mặt em gái tôi đẹp lên, đụng mặt anh ta trên đường, vậy mà anh ta lại đi tìm chồng tôi, bảo muốn Bạch Tuyết làm đối tượng của anh ta như đã nói ban đầu! Còn sai Bạch Tuyết đi giặc đồ cho anh ta! Cái này không phải đang xem người ta như người hầu sao?!”
Nhưng chồng của Bao Thải Hồng chỉ là liên trưởng, Dương Ba là doanh trưởng, bọn họ không dám trêu chọc.
Hà Loan Loan nghe vậy chỉ cảm thấy cạn lời.
Đàn ông không biết xấu hổ như vậy, thật đúng là hiếm thấy!
Bao Thải Hồng rất lo lắng Bao Bạch Tuyết cứ bị doanh trưởng Dương dây dưa như thế, cuối cùng phải gả cho anh ta thật thì làm sao.
Người lật lọng năm lần bảy lượt, sau khi kết hôn sẽ đối xử tốt với vợ mình sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/chuong-137.html.]
Nhưng nếu trực tiếp cự tuyệt, doanh trưởng Dương chắc chắn không bỏ qua, thậm chí sẽ ghi hận trong lòng.
Với chức vị của anh ta, chắc chắn có thể âm thầm ngáng chân chồng của Bao Thải Hồng.
Cho nên Bao Thải Hồng đã gấp đến mức miệng nổi đầy mụn nước, cơ thể đã được thuốc đông y điều hòa lại xảy ra vấn đề.
Hà Loan Loan nhanh chóng an ủi cô ấy: “Cô đừng vội, chuyện này đơn giản thôi, đối phó với người như thế thì cứ chọc thẳng vào nhược điểm của anh ta. Không phải anh ta là người ích kỷ keo kiệt sao? Vậy cô cứ làm thế này...”
Cô dặn dò một phen, Bao Thải Hồng vỗ đùi: “Ai nha! Tôi đã nói tìm cô là đúng mà! Loan Loan, cô thật thông minh! Nếu tôi là đàn ông chắc chắn sẽ cướp cô về nhà làm vợ tôi!”
Ngoài cửa, Cố Dục Hàn vừa trở về, anh bỏ mũ, cởi nút thắt ngay cổ áo, mở miệng hô một tiếng.
Bao Thải Hồng hoảng sợ quay đầu rồi tìm cớ trốn đi.
Hà Loan Loan buồn cười không chịu được, quay đầu đi sắp xếp đồ đạc, Cố Dục Hàn cũng đi theo, thuận tay đóng cửa lại.
Vừa vào nhà đã lập tức ôm lấy cô từ phía sau: “Em nói xem, sao lại có nhiều người nhìn em chằm chằm như thế chứ?”
Hà Loan Loan cười: “Nào có?”
“Mới nãy đó, không phải sao? Người phụ nữ đó nhìn em chăm chú như thế, còn nói nếu là đàn ông thì sẽ cướp em về làm vợ! Anh nghi ngờ, chắc chắn có không ít đàn ông cũng chú ý tới em.”
Cố Dục Hàn nghiêm túc nói, đôi mày anh tuấn nhíu lại.
Hà Loan Loan mỉm cười đấm anh một cái: “Anh nói bừa gì vậy! Em là phụ nữ đã kết hôn, lúc nãy Thải Hồng cũng chỉ thuận miệng nói thôi, huống chi chồng em tốt như vậy, cho dù có người khác nhìn trúng em, em cũng không thèm để ý đâu.”