Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 631: Ai cũng hỏi, ngươi cũng xứng sao ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 13:49:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn Giang Minh Nguyệt trèo tường khỏi Trương phủ, Ngô Tam mới trở về thư phòng. Lúc Triệu Lăng Vân đang ngưỡng cửa thư phòng, tay cầm một ấm , trông như một khách an nhàn dưỡng lão, nhấp từ vòi ấm.
Ngô Tam hỏi: “Ngươi lạnh ?”
Trời đông giá rét thế , ngươi ngưỡng cửa rót gì?
Triệu Lăng Vân : “Ta uống một ngụm nước cũng ? Phu nhân của tặng ngươi cả một hộp viên thịt lớn, cầu ngươi cảm ơn, nhưng cũng đến nỗi chỉ đổi một câu của ngươi chứ?”
Ngô Tam: “Thế mà cảm ơn ?”
Triệu Lăng Vân hừ một tiếng, : “Đây là phu nhân của trèo tường mang đấy, ngươi nghĩ phu nhân của công phu như ngươi, trèo tường tốn sức ?”
Ngô Tam , thấy Đại phu nhân trèo tường gọn gàng, nhưng nghĩ , Ngô Tam . Y cãi với Triệu Lăng Vân, gà vịt đủ đau đầu , còn cãi nữa ư? Y việc gì tự chuốc lấy phiền phức ?
“Phu nhân của ?” Triệu Lăng Vân lúc hỏi: “Không gặp phiền phức gì chứ?”
Ngô Tam: “Không .”
Triệu Lăng Vân: “Phu nhân của mấy ngày nữa sẽ đến, nàng là ngày nào ?”
Ngô Tam: “Không .”
Phu nhân của ngươi hai ngày nữa, , nhưng vui lòng cho ngươi.
Triệu Lăng Vân: “Thôi , ngươi , hai chúng còn lời nào để nữa.”
Ngô Tam bỏ .
Hồ Lô Ngô Tam , hỏi: “Ngô thống lĩnh, trong hộp đồ ăn của ngươi những loại viên thịt nào ?”
Ngô Tam càng nhanh hơn, chớp mắt một cái mất dạng.
“Không thể nào ngon hơn của ,” Triệu Lăng Vân đắc ý .
Hồ Lô liếc chủ tử nhà một cái, cái gì cũng mà ngài đắc ý gì chứ?
Đông Qua lúc kéo Hồ Lô từ phía .
Hồ Lô về phía cổng viện, liền thấy Trương Khinh Âu, chủ tử nhà chọc tức , .
Trương đại nhân bước lên bậc thềm đến hành lang, Hồ Lô và Đông Qua đều co rụt góc, chỉ mong Trương đại nhân thấy bọn họ.
Triệu Lăng Vân vẫn ngưỡng cửa bất động như núi, nhấp một ngụm , còn nhấm nháp một cái.
Trương Khinh Âu mặt lạnh như nước, : “Ngươi ở đây? Bài văn xong ?”
Câu trả lời của Triệu Lăng Vân đơn giản và rõ ràng, : “Chưa .”
Cơn giận của Trương Khinh Âu mới lắng xuống, lập tức bốc lên phừng phừng, , tên khốn nhà ngươi còn dám lý lẽ hùng hồn như ?
Thấy cơn giận của Trương đại nhân sắp ngưng thành thực chất, Hồ Lô và Đông Qua co rúm trong góc, như hai con chim cút kinh hãi vô vọng, đây sắp bắt đầu cãi nữa ?
Đối mặt với cơn giận của Trương Khinh Âu, Triệu Lăng Vân hề sợ hãi, là gỗ mục , còn sợ gì nữa?
“Đề bài lão gia tử chọn, thấy vô nghĩa,” Triệu Lăng Vân với Trương Khinh Âu.
Trương Khinh Âu: “Sao vô nghĩa?”
Triệu Lăng Vân: “Ta đây còn thích khoái ý ân cừu, từ nhỏ thích truyện về hiệp nữ vung kiếm xông pha giang hồ.”
Trương Khinh Âu: “Hiệp nữ?”
Trong các rạp hát, quán tửu lâu, vị kể chuyện nào từng kể về hiệp nữ ?
Triệu Lăng Vân: “ , chỉ thích hiệp nữ, , ?”
Trương Khinh Âu: “Bộ truyện đó tên là gì?”
Truyện kể Trương đại nhân cũng thích xem, truyện nào mà !
Triệu Lăng Vân lý lẽ hùng hồn: “Quên .”
Trương Khinh Âu lạnh một tiếng, : “Không bảo ngươi về giang hồ hiệp nữ.”
Triệu Lăng Vân: “ cũng là ở triều đình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-631-ai-cung-hoi-nguoi-cung-xung-sao.html.]
Trương Khinh Âu: “Lời đừng tuyệt đối như .”
Triệu Lăng Vân vui vẻ, : “Ngài còn mong hàng quan triều đình nữa ?”
Không , Trương đại nhân kỳ vọng lớn đến đối với .
Trương Khinh Âu: “……”
Mong ngươi hàng quan triều đình cái quỷ gì, ngươi cũng xứng ?
“Ngươi cũng xứng?” Sau một nén nhang, trong gian phòng riêng của tửu lầu, Đại Lực mặt đờ đẫn, với Giang Minh Nguyệt: “Thế tử cuối cùng hỏi Thế tử phi như .”
Giang Minh Nguyệt khẽ “À” một tiếng.
Hoa Thẩm hừ lạnh : “Xứng xứng, đây chẳng cũng là chính thê mà cưới về ?”
Giang Minh Nguyệt : “Đại Lực ngươi nghĩ đến việc Tu Sơn Vương phủ xem náo nhiệt ?”
Hoa Thẩm : “Chủ tử , thấy phố chuyện náo nhiệt ở Tu Sơn Vương phủ , Thế tử gia và Thế tử phi của Tu Sơn Vương phủ, đ.á.n.h ngay mặt Trần Đại Tổng quản trong cung. Có náo nhiệt như , thể cho xem ?”
Giang Minh Nguyệt hỏi Đại Lực: “Hai vợ chồng bọn họ thật sự đ.á.n.h ?”
Thật sự đ.á.n.h , Ngụy Lan Chi chắc Triệu Lăng Tiêu đ.á.n.h c.h.ế.t nhỉ?
Đại Lực : “Tiểu nhân thấy bọn họ đ.á.n.h , khi tiểu nhân đến, Thế tử phi mặt mũi bầm dập đất, cứ thế lóc ở sân của Tu Sơn Vương phủ bọn họ.”
Đây là Ngụy Lan Chi tự ? Khóe miệng Giang Minh Nguyệt khẽ giật giật, vị còn thể tay độc ác với chính như .
“Cửa lớn của Tu Sơn Vương phủ đóng ?” Giang Minh Nguyệt hỏi.
Đại Lực: “Tiểu nhân thấy một đội cấm quân đang canh giữ cửa lớn của Vương phủ.”
Giang Minh Nguyệt hiểu, cấm quân canh giữ cửa, thì Triệu Lăng Tiêu hô đóng cửa, cửa lớn của Tu Sơn Vương phủ cũng đóng .
Mèo Dịch Truyện
“Lúc hai vợ chồng bọn họ, cùng Trần Đại Tổng quản cung ,” Hoa Thẩm nhỏ giọng : “Trận đ.á.n.h , còn kinh động đến cả Thánh thượng.”
Giang Minh Nguyệt lắc đầu, Triệu Lăng Tiêu e rằng mơ cũng ngờ, Ngụy Lan Chi giở trò với ?
“Trước còn tưởng Thế tử là vợ quên ,” Hoa Thẩm lải nhải với Giang Minh Nguyệt: “Bây giờ xem chuyện như , đây là Thế tử báo thù cho mẫu của , Ngụy thị mới cãi vã với ?”
Giang Minh Nguyệt: “Đều thứ lành gì, gì mà nghĩ.”
“ ,” Đại Lực đồng tình với lời Giang Minh Nguyệt, : “Cứ để hai vị ch.ó c.ắ.n ch.ó , Thế tử phi nửa ngày, tiểu nhân đại nửa hiểu, hình như là nàng thích Thế tử đến nhường nào, Thế tử hỏi nàng một câu, ngươi cũng xứng?”
Đại Lực cố gắng bắt chước biểu cảm của Triệu Lăng Tiêu khi ba chữ , quả thực mặt lạnh như sương, nhưng Đại Lực thể bắt chước , với Giang Minh Nguyệt: “Thế tử Thế tử phi, giống như đang một con chó.”
Hoa Thẩm một câu: “Ngươi rõ thật đấy.”
Đại Lực gãi đầu đắc ý : “Ta ở hành lang cổng Vương phủ mà .”
Hoa Thẩm: “Ngươi còn cả hành lang ?”
Đại Lực: “Người xem náo nhiệt quá đông, đám cấm quân ngăn cản gì mấy, nếu Vương phủ thể tùy tiện , thì hết cửa lớn Vương phủ .”
36. [Đại Lực thể cường tráng, dù đến muộn, nhưng chen đám đông, một mạch chen đến hành lang cổng Vương phủ mà , việc đối với Đại Lực khó khăn gì.
Giang Minh Nguyệt cảm thán một câu: “Chuyện gây cũng khá lớn đấy.”
Hoa Thẩm: “Còn , nãy trong tửu lầu bàn tán chuyện .”
Chuyện , e rằng cả kinh thành đều truyền khắp nơi.
“Đi gọi một bàn đồ ăn,” Giang Minh Nguyệt với Đại Lực: “Các ngươi ăn gì thì cứ gọi, chúng ăn xong cơm thì về Hầu phủ.”
“Vâng,” Đại Lực vui vẻ khỏi gian phòng riêng.
Hoa Thẩm: “Lãng phí tiền.”
Giang Minh Nguyệt: “Chúng lâu như , chiếm một gian phòng riêng và hai bàn ở đại sảnh của , ăn chút gì thì ? Ông chủ sẽ chúng đấy.”
Hoa Thẩm: “……”
Ôi tổ tông của , ngài còn sợ ông chủ tửu lầu mắng ?