Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 557: Giang Minh Nguyệt nói, miệng độc còn hơn lòng ác ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:19:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện trò cùng Giang Minh Nguyệt chẳng dễ chịu chút nào, hơn nữa Hạ Các Lão cũng chẳng nhớ nổi, ngoài thê của , cuối cùng ông chuyện riêng với một phụ nhân trẻ tuổi là khi nào nữa. Hồi tưởng kỹ càng, Hạ Các Lão phát hiện việc chuyện riêng với một tiểu phụ nhân trẻ tuổi giữa vùng hoang vắng, đây vẫn là đầu tiên.

 

“Thánh thượng phái ngươi đến đây?” Hạ Các Lão hỏi.

 

Giang Minh Nguyệt: “Hạ lão, Thánh thượng trăm công nghìn việc, ngài cáo lão hương , còn nghĩ Thánh thượng bận tâm đến an nguy của ngài chứ?”

 

Hạ Các Lão: “…”

 

Nói chuyện với , thực sự là chẳng vui vẻ chút nào!

 

Giang Minh Nguyệt: “Tiêu sư ngài mời quá ít , giữ lấy tính mạng, ngài nỡ tiếc tiền tài chứ?”

 

Hạ Các Lão mặt đờ đẫn, “Thích khách ít, hơn nữa võ nghệ cao cường.”

 

Giang Minh Nguyệt chỉ , “Thích khách đến cả cũng đ.á.n.h ư?”

 

Hạ Các Lão nghẹn lời, , võ nghệ của là cao thủ trong các cao thủ ? Chẳng , nữ nhi của Giang Nhập Thu cũng học võ.

 

“Lần tới nếu ai hỏi ngài vấn đề ,” Giang Minh Nguyệt khá chân thành đưa một lời khuyên cho Hạ Các Lão, : “Ngài cứ những thích khách đột nhiên xông , đ.á.n.h cho các ngài trở tay kịp, nên các ngài mới c.h.ế.t thương vô .”

 

“Nói đến đây, Hạ lão ngài hỏi xem, gia quyến của ngài bình an ?” Giang Minh Nguyệt hỏi Hạ Các Lão một câu.

 

Hạ Các Lão tiếp tục đờ mặt, “Ngươi ?”

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu, “Ta sốt ruột cứu mạng ngài, nên kỹ những thương và t.h.i t.h.ể đất.”

 

Hạ Các Lão: “Vậy ngươi hỏi lão phu câu ý gì? Từ nãy đến giờ, lão phu ngoài hỏi ngươi, lão phu còn thể hỏi ai nữa?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ngài thể sai gia đinh xem , đó theo qua đây chuyện, nhưng ngài như .”

 

Hạ Các Lão còn lời nào để , lão gia tử rốt cuộc đang nghĩ gì ? Nếu Giang Minh Nguyệt nhắc, ông còn chẳng nhớ đến gia đình, ông chỉ quan tâm ai g.i.ế.c , Thánh thượng phái đến cứu ông .

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu, “Nếu ngài bận tâm, cứ xem như lời từng thốt . Dù trưởng tử và thứ tử của ngài đều đang quan bên ngoài, cho dù những theo ngài về quê đều c.h.ế.t hết, ngài cũng lo tuyệt tự, nên ngài bận tâm, cũng thể hiểu.”

 

Tự nghĩ là một chuyện, khác thẳng thừng như là chuyện khác, Hạ Các Lão chút giữ bình tĩnh, ông sắp hổ thẹn thành giận . Người cuối cùng khiến ông giữ bình tĩnh như , chính là cái tên vương bát đản Triệu Lăng Vân , đôi vợ chồng quả thực là trời sinh một cặp, đều mắt, miệng mồm như tẩm độc, khiến chán ghét.

Mèo Dịch Truyện

 

“Sau ngài trả thêm tiền cho các tiêu sư của Bảo Vận Tiêu Cục,” Giang Minh Nguyệt : “Vì ngài mà liều mạng một trận, ngài cũng lời giải thích thỏa đáng.”

 

Hạ Các Lão: “Nếu Thánh thượng phái ngươi đến, ngươi vì đến?”

 

Không Giang Minh Nguyệt dẫn dắt lung tung, Hạ Các Lão buộc kéo đề tài trở về chuyện chính. Cho của tiêu cục bao nhiêu tiền, ngươi Giang Minh Nguyệt chuyện với lão phu, ngươi dựa chứ? Ngươi cũng của Bảo Vận Tiêu Cục!

 

Giang Minh Nguyệt: “Ồ, chuyện tiêu cục, cũng , đến lúc đó nếu ngài chịu bỏ dù chỉ một đồng, thì sẽ ở kinh thành, ngài mà tuyên truyền thật đấy.”

 

Hạ Các Lão: “Ngươi đang uy h.i.ế.p lão phu ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “ , bằng thì ? Ta với ngài vốn dĩ quen , tình nghĩa gì mà chứ?”

 

Hạ Các Lão chậm rãi một lúc mới : “Miệng lưỡi thật sắc bén.”

 

Giang Minh Nguyệt liền : “Miệng tệ vẫn hơn lòng độc, ngài đúng ?”

 

Hạ Các Lão: “Ngươi mắng lão phu lòng độc ác ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-557-giang-minh-nguyet-noi-mieng-doc-con-hon-long-ac.html.]

 

Giang Minh Nguyệt kinh ngạc : “Ngài nghĩ như ? Ta là kẻ g.i.ế.c lòng độc ác đó, Hạ lão, ngài khác chuyện, cũng đều là thấy gì cũng tự ôm như thế ?”

 

Hạ Các Lão tự nhủ đừng tức giận, tức giận vô ích, ông bây giờ thể gì Giang Minh Nguyệt chứ? “Những tiêu sư chết, lão phu tự khắc sẽ bồi thường bạc cho họ,” Hạ Các Lão nhận thua, ngươi Giang Minh Nguyệt giữ chặt chuyện buông, thì lão phu nhận thôi, lão phu trả thêm tiền, như ? Ngươi thể đòi lão phu đền mạng chứ?

 

Giang Minh Nguyệt: “Được thôi.”

 

May mà nàng cò kè với lão phu về việc bồi thường bao nhiêu bạc, Hạ Các Lão thầm nghĩ trong lòng, lão gia tử liền sững sờ.

 

“Khụ,” Hạ Các Lão ho khan một tiếng, vẫn hỏi Giang Minh Nguyệt: “Ngươi vì đến?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta đến, nếu ngài chết, món nợ m.á.u mười phần thì tám chín sẽ đổ lên đầu Triệu Tây Lâu, ngài thể đến chứ?”

 

Hạ Các Lão: “Chuyện liên quan gì đến Triệu Tây Lâu?”

 

Giang Minh Nguyệt: “ ngài chỉ mới cáo lão hương, những môn sinh cố của ngài gán món nợ lên đầu chồng .”

 

Ngài chỉ mới từ quan , môn sinh cố của ngài xem Triệu Lăng Vân là kẻ thù , nếu ngài chết, môn sinh cố của ngài và Triệu Lăng Vân chẳng sẽ thành kẻ thù đội trời chung ?

 

“Đừng ngài chuyện ,” Giang Minh Nguyệt Hạ Các Lão: “Ta tin ai mặt ngài mà mắng Triệu Tây Lâu.”

 

Hạ Các Lão im lặng.

 

“Đều chẳng ngu dốt,” Giang Minh Nguyệt khẩy một tiếng, “nhưng kẻ thù thực sự, bọn họ dám hận a, thì đây? Đành tự tìm cho một kẻ thù dễ đối phó .”

 

Hạ Các Lão thể biện bạch cho những môn sinh cố của , bởi vì lời Giang Minh Nguyệt sai, ông thể ngụy biện vài câu, nhưng cũng vô nghĩa.

 

“Ngươi là vì Triệu Tây Lâu mà đến?” Hạ Các Lão trầm giọng hỏi.

 

Giang Minh Nguyệt: “ , với ngài quen, sinh tử của ngài liên quan gì đến ?”

 

Hạ Các Lão: “Đây chỉ là một mạng của lão phu.”

 

Giang Minh Nguyệt liền lên, : “Ngài còn chẳng bận tâm đến sinh tử của bọn họ, mà ngài yêu cầu một xa lạ, bận tâm đến sinh tử của bọn họ ư?”

 

Lời thật lạnh lẽo, Hạ Các Lão hít sâu một , : “Đường thấy chuyện bất bình…”

 

“Đây chuyện đường thấy bất bình,” Giang Minh Nguyệt cắt ngang lời Hạ Các Lão, : “Hơn nữa, gia đình của ngài, nô bộc của ngài, và cả tiêu sư của Bảo Vận Tiêu Cục, thể cứu đều cứu , ngài chỗ nào để chỉ trích .”

 

Hạ Các Lão Giang Minh Nguyệt cho nghẹn lời, đúng , ông chỗ nào để chỉ trích Giang Minh Nguyệt, ông chẳng lẽ trách Giang Minh Nguyệt đến muộn ?

 

“Những c.h.ế.t đêm nay, đều là ngươi hại chết,” Hạ Các Lão thể chỉ trích Giang Minh Nguyệt, còn Giang Minh Nguyệt thể đội lên đầu Hạ Các Lão bao nhiêu cái mũ trách nhiệm, “ngươi cho rằng Triệu Lăng Tiêu sẽ g.i.ế.c ngươi, ngươi còn nghĩ Thánh thượng sẽ phái âm thầm bảo vệ ngươi một đoạn đường, nên ngươi cẩn thận đề phòng, nên ngươi mới vội vàng lên đường, khi trời tối cũng tìm khách điếm mà nghỉ .”

 

Hạ Các Lão miễn cưỡng : “Lão phu cứ cho là khách điếm, thích khách sẽ động thủ trong khách điếm ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Động thủ trong khách điếm, bọn họ sẽ điều kiêng dè, sẽ như bây giờ, xem các ngài như ch.ó lợn mà c.h.é.m giết.”

 

Hạ Các Lão: “Bọn họ sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả trong khách điếm.”

 

“Ồ?” Giang Minh Nguyệt Hạ Các Lão, lạnh : “Ngài xem, đây gì? Mạng trong mắt ngài, chẳng đáng một xu, trong khách điếm thù oán gì với ngài, ngài ngay cả một câu giả định cũng nguyền rủa bọn họ c.h.ế.t ?”

 

Hạ Các Lão Giang Minh Nguyệt dùng lời lẽ dồn ép đến mức chút hoảng loạn, “Lão phu ý đó!” Hạ Các Lão nhấn mạnh với Giang Minh Nguyệt bằng giọng điệu cực kỳ nặng nề, cái tài gán tội cho khác của , chẳng thua kém gì Triệu Lăng Vân, quả đúng là một đôi vợ chồng!

 

 

Loading...