Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 524: Triệu đại lão gia nói, Vương gia y cũng là người ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:18:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu Lăng Vân đẩy Phúc Vương đang dìu về phía , giao cho Vương Thuận Tử đỡ lấy, hướng đại điện hô: “Thánh thượng, Vương gia dính mưa, giữa mùa đông giá rét thế , Vương gia dù thể cường tráng đến mấy cũng chịu nổi!”

 

Trần Tận Trung lập tức chạy từ đại điện.

 

Triệu Lăng Vân nháy mắt với Trần đại tổng quản, “Vương gia còn đang say rượu.”

 

Trên Phúc Vương thật còn ngửi thấy mùi rượu đậm, nhưng Trần Tận Trung thấy Phúc Vương còn lảo đảo, liên tục gọi mấy tiếng Vương gia mà Phúc Vương vẫn phản ứng gì. Trần Tận Trung bèn : “Sao uống nhiều rượu đến ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Tâm trạng , mượn rượu giải sầu .”

 

Trần Tận Trung tỏ vẻ thông cảm, dù thì thánh chỉ mắng con trai của Hoàng thượng, cũng chính là do truyền .

 

Triệu Lăng Vân: “Ngươi thông bẩm một tiếng, cho gặp Thánh thượng .”

 

Trần Tận Trung gọi Phúc Vương một tiếng: “Vương gia?”

 

Phúc Vương Trần Tận Trung, một câu: “Triệu Đại cho bản vương chuyện.”

 

Khóe miệng Trần Tận Trung giật giật, ngài chẳng vẫn đang đó ?

 

“Thánh thượng,” Triệu Lăng Vân lúc cũng đợi Trần Tận Trung thông bẩm nữa, hướng đại điện hô to: “Thần Triệu Lăng Vân cầu kiến Thánh thượng!”

 

“Ngài đừng hô lớn ,” Trần Tận Trung sốt ruột với Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân cũng định nổi cáu với Trần Tận Trung, ngươi lề mề như thế, hô thì đây? đúng lúc định mở miệng cãi cọ với Trần Tận Trung, Triệu Lăng Vân thấy Đông Thịnh Đế ở cửa đại điện.

 

“Thánh thượng,” Triệu Lăng Vân lập tức quỳ xuống Đông Thịnh Đế.

 

Mọi bên ngoài điện, trừ Phúc Vương , đều cùng quỳ xuống.

 

Phúc Vương nheo mắt phụ hoàng của , vị ăn mặc bình thường, năng điên rồ, khi Đông Thịnh Đế , xinh ngoan ngoãn, Vương gia thật sự dễ mến.

 

“Thánh thượng,” Triệu Lăng Vân lớn tiếng : “Vương gia mà cứ tiếp tục lạnh thế , ngài sẽ bệnh mất thôi.”

 

Người dính mưa mà kịp thời y phục, sưởi ấm, thì dễ bệnh, lẽ thường Đông Thịnh Đế rõ.

 

Triệu Lăng Vân: “Dù cũng nên để Vương gia một bộ quần áo, uống chút t.h.u.ố.c thang gì đó ạ.”

 

Đông Thịnh Đế: “Không bệnh thì uống t.h.u.ố.c gì?”

 

Triệu Lăng Vân Đông Thịnh Đế hỏi nghẹn lời, : “Không uống thuốc, thì uống một bát canh gừng ấm cơ thể cũng ạ.”

 

Đông Thịnh Đế Phúc Vương.

 

Phúc Vương vẫn Đông Thịnh Đế mà .

 

Triệu Lăng Vân: “Còn, còn giúp Vương gia tỉnh rượu nữa ạ.”

 

“Đem tên hỗn trướng đến Hương Lan điện,” ném câu đó, Đông Thịnh Đế đại điện.

 

“Nhanh lên,” Triệu Lăng Vân đầu với Vương Thuận Tử: “Dìu Vương gia nhà ngươi .”

 

“Phụ, phụ hoàng,” Phúc Vương gọi.

 

Triệu Lăng Vân nhảy dựng lên từ mặt đất, một tay bịt chặt miệng Phúc Vương, : “Ta dặn ngươi những gì?”

 

Phúc Vương ú ớ trong miệng, giơ tay định gỡ tay Triệu Lăng Vân .

 

“Lão Vương,” Triệu Lăng Vân gọi Vương Thuận Tử.

 

Vương Thuận Tử và một thái giám của Phúc Vương phủ tiến lên, cắp nách Phúc Vương . Tay của Vương Thuận Tử còn tiếp quản vị trí của Triệu Lăng Vân, bịt miệng Vương gia nhà . Lúc còn câu nệ tôn ti nữa, tính mạng của Vương gia nhà mới là quan trọng.

 

Triệu Lăng Vân với Trần Tận Trung: “Thấy ? Lão Vương cũng ướt như gà mắc dịch .”

 

Trần Tận Trung thể hiểu , lời Triệu Lăng Vân Vương Thuận Tử cũng dính mưa ý nghĩa gì. Phúc Vương còn ướt sũng cả , Vương Thuận Tử là nô tài thì dính mưa chẳng là chuyện đương nhiên ? Lão Vương lúc mà khô ráo thì mới là chuyện mạng chứ? Chẳng lẽ còn thể, Phúc Vương dính mưa, Vương Thuận Tử tự che ô ?

 

“Không ai dễ dàng cả,” Triệu Lăng Vân thở dài một tiếng.

 

Trần Tận Trung : “Rốt cuộc ngài gì?”

 

Triệu Lăng Vân hướng đại điện hô: “Thánh thượng, thần Triệu…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-524-trieu-dai-lao-gia-noi-vuong-gia-y-cung-la-nguoi.html.]

Đông Thịnh Đế trong đại điện: “Cút đây.”

 

Triệu Lăng Vân vội : “Thần tuân chỉ.”

 

Trần Tận Trung dùng ngón tay chọc nhẹ lưng Triệu Lăng Vân, đợi Triệu Lăng Vân đầu , Trần đại tổng quản dùng ngón tay chỉ tiểu trắc điện thứ ba tính từ bên đại điện.

 

Triệu Lăng Vân dùng ngón tay chỉ về phía đông.

 

Trần Tận Trung nhanh chóng gật đầu một cái.

 

Triệu đại lão gia hiểu, Thái tử phi lúc đang ở trong gian tiểu trắc điện đó.

 

Trong đại điện lò sưởi nền, Đông Thịnh Đế lạnh lùng Triệu Lăng Vân đang dập đầu hành lễ với , : “Đến đây để cầu tình cho Phúc Vương ?”

 

Triệu Lăng Vân quỳ mặt đất, ngẩng đầu Đông Thịnh Đế, : “Phải.”

 

14. [Đông Thịnh Đế: “Ngươi thật thành thật.”

 

Triệu Lăng Vân: “Thần giờ vốn là thành thật mà.”

 

Đông Thịnh Đế vẫy vẫy tay với Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân từ đất dậy, bước lên thềm son, đến mặt Đông Thịnh Đế , : “Thánh thượng, Vương gia hôm nay ngài mắng, ngài khó chịu lắm.”

 

Đông Thịnh Đế: “Hắn còn khó chịu?”

 

Triệu Lăng Vân: “Thánh thượng, Vương gia ngài cũng là một con mà.”

 

Đông Thịnh Đế: “…”

 

Con trai của trẫm , thì còn thể là gì?

 

Triệu Lăng Vân: “Thánh thượng, sự tình là như thế .”

 

Giang Minh Nguyệt chuyện Triệu Lăng Tiêu tay với Xuân Vi (kỳ thi) cho Đông Thịnh Đế , thế là Triệu Lăng Vân ở đây hề giữ chút nào, kể sự tình một lượt cho Đông Thịnh Đế .

 

Thần sắc của Đông Thịnh Đế thấy đổi lớn gì, chỉ hỏi Triệu Lăng Vân: “Chứng cứ ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Không chứng cứ, nhưng Vương gia đến Đông cung với Thái tử điện hạ chính là chuyện . Nếu là ai chọc giận Thái tử điện hạ, thì Triệu giả tiên hiềm nghi, nhưng chắc chắn là Vương gia.”

 

Đông Thịnh Đế: “Ngươi tiếp .”

 

Triệu Lăng Vân: “Thần cũng oán thán gì cho Vương gia nữa, dù Vương gia giờ vẫn luôn chịu uất ức, bận tối mắt tối mũi, cũng chẳng ai nhớ đến điều của .”

 

Đông Thịnh Đế: “Ngươi đang trách Thái tử ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Thần dám, thần chỉ tin một điều, chạy đến mặt ngài để tố giác Vương gia chắc chắn sẽ là Thái tử điện hạ.”

 

Đông Thịnh Đế: “Đừng vòng vo tam quốc với trẫm, ngươi đoán là ai ?”

 

Triệu Lăng Vân ưỡn n.g.ự.c , dáng vẻ liều mạng, : “Phải, thần sẽ thẳng , việc Thái tử phi nương nương đúng mực.”

 

Đông Thịnh Đế lạnh lùng: “Ồ?”

 

“Vương gia từ Đông cung trở về, dùng bữa với thần, còn ăn lâu,” Triệu Lăng Vân : “Ngài mới phái Trần Tận Trung đến nhà thần tìm Vương gia, điều lên điều gì? Điều lên Thái tử điện hạ tức giận, là khi Vương gia rời khỏi Đông cung lâu . Thái tử điện hạ tức giận còn chậm hơn thường ? Người tức giận lâu , mới nhớ tức giận?”

 

Đông Thịnh Đế vẫn gì, cứ Triệu Lăng Vân . Hoàng đế bệ hạ đến lúc , cơn giận trút hết, ngài bình tĩnh . Người bình tĩnh, năng lực suy nghĩ trở bình thường, những lời Triệu Lăng Vân lý, cho nên Đông Thịnh Đế thể lọt tai.

 

“Thần xin nhận một tội, thần đáng chết,” Triệu Lăng Vân quỳ xuống mặt Đông Thịnh Đế, : “Thần Thái tử phi nương nương, giờ đang ở Thừa Đức điện.”

 

Đông Thịnh Đế: “Ai cho ngươi ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ngọc Quý phi nương nương phái ở bên ngoài chuyên chờ Vương gia ạ.”

 

Triệu Lăng Vân bán Ngọc Quý phi, bán một cách lẽ thẳng khí hùng, nàng là ruột mà, vì Phúc Vương, nàng gánh chuyện thì chứ?

Mèo Dịch Truyện

 

Đông Thịnh Đế cũng chuyện tội tội, chỉ với Triệu Lăng Vân: “Nói tiếp .”

 

Triệu Lăng Vân: “Lúc Thái tử phi nương nương ở bên cạnh Thái tử điện hạ, nàng đến Thừa Đức điện để tố giác Vương gia, nàng nghĩ gì ? Đây là thứ hai nàng tố giác nhỉ? Sao hễ Thái tử điện hạ chuyện gì, nàng đều thể đổ lên đầu Vương gia? Thần nghĩ thế nào, chuyện nó cũng đúng.”

 

Mông Vãn Thu ngươi tố cáo Phúc Vương? Vậy thì đừng trách Triệu Lăng Vân giở trò đặt điều, Triệu đại lão gia khoác lác, khi lời gièm pha mặt Đông Thịnh Đế, Mông Vãn Thu còn là Thái tử phi ! Trở về tủ sách

 

 

Loading...