Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 499: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:18:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguỵ Lan Chi , nàng cũng là một kẻ đáng thương

 

“Sau khi mẫu phi cung, việc duy nhất cần chính là lóc kể lể nỗi oan ức,” Triệu Lăng Tiêu cầm lấy khăn tay mà Vương phi đặt bàn , nhẹ nhàng lau nước mắt cho Vương phi, khẽ : “Bất kể lời gì, mẫu phi cũng đừng nổi giận, càng đừng nhắc đến Trần thị nữ.”

 

Mục thị Vương phi: “Con tiện tỳ đó cũng thể nhắc đến ?”

 

Triệu Lăng Tiêu: “Một kẻ chẳng chút tác dụng nào, mẫu phi nhắc đến nàng gì?”

 

Mục thị Vương phi: “Nếu Thánh thượng chỉ hôn cho con một nữ tử khác thì ?”

 

Triệu Lăng Tiêu: “Mẫu phi cứ yên lòng, Thánh thượng hôm nay sẽ cơ hội nhắc đến chuyện .” Hắn Phúc Vương và Triệu Lăng Vân đ.á.n.h trọng thương , Đông Thịnh Đế còn thể chỉ hôn cho nữa ? Nếu chỉ một gia thế, dung mạo đều , đó chính là sự bồi thường, nhưng Hoàng đế Bệ hạ nỡ ban cái ân huệ chứ?

 

Mục thị Vương phi yên tĩnh nửa khắc nữa, mới đáp ứng nhi tử: “Được , đều theo ý con.”

 

Triệu Lăng Tiêu dậy thi lễ với Vương phi, giọng mang theo sự áy náy với Vương phi: “Để mẫu phi cùng nhi tử chịu nhục, là nhi tử bất hiếu.”

 

Thế tử gia lời , Mục thị Vương phi rơi lệ. Con trai nàng, thế nhân đều xưng tụng là nhân vật tựa thần tiên, vì cớ gì cứ giam hãm ở kinh thành, chịu đựng sự sỉ nhục đến nhường ?

 

“Chúng bây giờ liền cung ?” Mục thị Vương phi hỏi.

 

Triệu Lăng Tiêu lau nước mắt cho mẫu , : “Đợi Phúc Vương và Triệu Tây Lâu thành, chúng hẵng cung.”

 

Vương phi gật đầu, đều theo nhi tử.

 

Thải Liên trong Vương phủ như kẻ trộm, ngừng dừng , ngó nghiêng bốn phía, sợ theo dõi . Mãi đến khi sương phòng phía Tây nơi Ngụy Lan Chi ở, nàng mới chạy nhanh nhà.

 

“Chủ tử,” Thải Liên khẽ gọi.

 

Ngụy Lan Chi đang cửa sổ, từng nét từng nét chép kinh thư. Nghe thấy Thải Liên gọi, nàng cũng ngẩng đầu, chỉ hỏi: “Có chuyện gì ?”

 

Thải Liên chạy đến cái bàn nhỏ kê cạnh cửa sổ, khom lưng, hạ thấp giọng với chủ tử của : “Nô tỳ tin tức, Trần thị nữ ở chùa Bích Vân rơi xuống ao phóng sinh, Phúc Vương gia ôm từ trong nước.”

 

Tay nàng run lên, mực nhỏ xuống, nhuộm đen trang giấy, một trang kinh thư đang chép cứ thế hủy hoại.

 

Ngụy Lan Chi ngẩng đầu Thải Liên, : “Ngươi chớ lừa , tin là thật ?”

 

Thải Liên: “Thiên chân vạn xác, Vương phi vì chuyện mà tức giận đập phá đồ đạc trong phòng, Thế tử gia đang khuyên can nàng đó.”

 

Ngụy Lan Chi đặt cây bút trong tay lên giá bút. Tay nàng vẫn ngừng run rẩy, “Chuyện quả thật để thành ,” Ngụy Lan Chi thì thầm, tuy rằng chậm trễ năm ngày, nhưng tin cuối cùng vẫn để nàng đợi .

 

Thải Liên: “Chủ tử đang ?”

 

Ngụy Lan Chi: “Không gì. Vậy bây giờ Vương phi và Thế tử gia tính toán thế nào?”

 

Thải Liên lắc đầu, “Chuyện tiện dò hỏi, cửa phòng Vương phi cho phép ai . Chủ tử, cứ như , Trần thị nữ chăng thể gả cho Thế tử gia nữa ?”

 

Ngụy Lan Chi: “Phải đó, thanh bạch còn, nàng còn thể gả chứ?”

 

Trên mặt Ngụy Lan Chi lộ vẻ tiếc nuối. Thải Liên là tâm phúc của nàng, chủ tớ hai nương tựa trong Đồ Sơn Vương phủ, nhưng Ngụy Lan Chi mặt Thải Liên vẫn giữ vẻ ngoài.

Mèo Dịch Truyện

 

Thải Liên hả hê : “Vậy Trần thị nữ ? Trước đây nàng tính tình , thật sự sợ nàng gả sẽ với chủ tử, bây giờ thì , nàng thể cửa Vương phủ nữa.”

 

“Đừng lưng chuyện thị phi nữa,” Ngụy Lan Chi lúc cuối cùng cũng tự chủ , bàn tay rụt trong tay áo còn run rẩy nữa, nàng đưa tay cầm bút lên tiếp tục chép kinh thư. Ngụy Lan Chi với Thải Liên: “Nếu đây chỉ là một sự cố ngoài ý , thì tiểu thư Trần gia chỉ là một đáng thương mà thôi, đừng nhắc đến nàng nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-499.html.]

 

Thải Liên: “Cũng chỉ chủ tử tâm địa thiện lương,” Thải Liên lẩm bẩm một câu.

 

Ai mà Trần thị nữ khi cửa sẽ khó dễ chủ tớ các nàng thế nào, chủ tử nhà nàng mà còn động lòng trắc ẩn với Trần thị nữ nữa chứ.

 

Tay cầm bút, tay trái xoa xoa bụng , Ngụy Lan Chi đầy trang Quan Âm Bồ Tát, trong lòng thầm nghĩ, sống c.h.ế.t của Trần thị nữ liên quan đến nàng. Tiếp theo, xem Phúc Vương bên cách nào để nàng trở thành Thế tử phi của Đồ Sơn Vương phủ, hơn nữa nàng cũng nên nhanh chóng sinh một đứa con, dù là con gái cũng , ít nhất cũng chứng minh nàng là thể sinh nở.

 

“Thuốc sắc xong ?” Nghĩ đến chuyện sinh con, Ngụy Lan Chi hỏi Thải Liên: “Còn bao nhiêu thang t.h.u.ố.c nữa? Có cần đến hiệu t.h.u.ố.c lấy thêm ?”

 

“Ta xem,” Thải Liên xoay chạy ngoài, : “Thuốc sắc đang đun bếp đó. Chủ tử cứ yên tâm, uống hết mười thang t.h.u.ố.c , chủ tử nhất định sẽ mang thai.”

 

“Bồ Tát phù hộ, nhưng nguyện là như ,” Ngụy Lan Chi thầm niệm trong lòng.

 

Trong căn bếp nhỏ dành riêng cho Ngụy Lan Chi, Thải Liên thành kính thang t.h.u.ố.c đang sôi sùng sục bếp. Chủ tử nhà nàng uống bao thang t.h.u.ố.c đắng như , cũng nên thể m.a.n.g t.h.a.i cốt nhục của Thế tử gia .

 

“Chúng còn từng hứa với Ngụy thị, để nàng Thế tử phi mà,” quan đạo về kinh thành, Phúc Vương chui cỗ xe ngựa mà Giang Minh Nguyệt và Triệu Lăng Vân đang , khẽ : “Chuyện chúng thế nào đây? Thật sự giúp nàng ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ngươi thể nghĩ cho bản ? Ngươi gấp gáp chuyện gì? Ngụy thị đang ở trong Đồ Sơn Vương phủ, khi nào Thế tử phi mà chẳng ? Nàng cũng giục ngươi, ngươi xem ngươi gấp gáp điều gì?”

 

Mong chờ từ Ngụy Lan Chi thể tin tức gì đó, thể để tâm? Phúc Vương hừ lạnh với Triệu Lăng Vân một tiếng, : “Ngươi chẳng hiểu gì cả.”

 

Triệu Lăng Vân: “Phải, ngươi hiểu, thì xin mời ngươi nhanh chóng ngoài, tự nghĩ cách .”

 

Phúc Vương gọi Giang Minh Nguyệt: “Đệ .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Đừng nhanh như để Ngụy thị như ý, kéo dài nàng vài ngày.”

 

Phúc Vương: “Đã kéo dài nàng năm ngày , nữ nhân một khi sốt ruột, chuyện ngu xuẩn gì ?”

 

Vạn nhất Ngụy Lan Chi thấy còn hy vọng Thế tử phi, nàng hướng về Triệu Giả Tiên nhi, thì chẳng bọn họ sẽ công cốc ?

 

“Có thể Thế tử phi, ngươi đừng kéo dài nàng năm ngày, ngươi kéo dài nàng nửa năm một năm chăng nữa,” Triệu Lăng Vân kiên nhẫn : “Nàng cũng sẽ đợi thôi. Nữ nhân Thế tử phi của Triệu Giả Tiên nhi, là phát điên ? Chỉ cần chúng đừng lấy mạng nàng , nàng thế nào cũng thôi.”

 

Phúc Vương chỉ hỏi Giang Minh Nguyệt: “Thật sự là như ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Trước hết đừng bận tâm nàng .”

 

Phúc Vương gật đầu, “Nghe .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Sau khi chuyện của Vương gia và Tứ tiểu thư giải quyết xong, Vương gia chi bằng gặp Ngọc Quý phi nương nương, nhắc một lời về Ngụy thị là .”

 

Phúc Vương: “Nhắc thế nào?”

 

Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Đối với Vương gia chúng , nàng dạy thì dạy cho cặn kẽ, mong Vương gia chúng tự lĩnh ngộ , đó là điều thể.”

 

Giang Minh Nguyệt đành tiếp: “Vương gia cứ , Thế tử quá mức ức h.i.ế.p , thể cứ thế mà bỏ qua cho . Nghe Thánh thượng còn ban hôn cho nữa, phí cái tâm gì, nữ nhân mà yêu quý chẳng sẵn đó , đang đợi trong hậu viện của đấy thôi.”

 

Phúc Vương: “Như ? Mẫu phi lời , nàng sẽ nghĩ đến chuyện để Ngụy thị chính thê của Giả Tiên nhi ?”

 

Giang Minh Nguyệt Phúc Vương : “Một thì Vương gia cứ thêm vài , chuyện tốn bao nhiêu sức lực của Vương gia ?”

 

Ngọc Quý phi cũng kẻ ngốc, những lời ám chỉ rõ ràng như , thể thế nào để trừng trị kẻ ức h.i.ế.p nhi tử của nàng chứ?

 

 

Loading...