Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 483: Nói không hợp ý, nửa câu cũng thừa ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:00:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Minh Nguyệt đầu tiên Triệu Lăng Vân và Phúc Vương nghiêm túc bàn chuyện, chỉ là ngờ, chủ đề là rốt cuộc Phúc Vương thế nào là thích một , và vì thích Tôn Phương Phỉ. Chủ đề , đối với Giang Minh Nguyệt vốn màng phong hoa tuyết nguyệt, đa sầu đa cảm, hứng thú với chuyện yêu đương tình ái, quả thực độc.
“Ta xem Trần Tứ tiểu thư,” đến giữa chừng, Giang Minh Nguyệt liền rút lui. Nếu còn tiếp, nàng sẽ sinh lòng chán ghét từ "thích" mất.
Triệu Lăng Vân cũng Giang Minh Nguyệt . Cuộc chuyện giữa y và Phúc Vương liền chấm dứt. Y chỉ gật đầu với Giang Minh Nguyệt, : “Vậy nàng , bên kết quả, sẽ báo cho nàng.”
Giang Minh Nguyệt lúc đầu váng mắt hoa, nàng một chút cũng kết quả nữa.
Ngoài khách phòng, Vương Thuận Tử còn nữa. Thấy Giang Minh Nguyệt từ trong phòng , vị còn cung kính hành lễ với Giang Minh Nguyệt. Tôn Phương Phỉ là Thế tử phi do Thánh thượng chỉ hôn cho Triệu Lăng Tiêu, chuyện nhất định sẽ náo loạn đến tận ngự tiền. Mà hai vợ chồng Việt Quốc Công phủ chính là nhân chứng hùng hồn nhất thể chứng minh Vương gia nhà y vô tội. Vương Thuận Tử cho rằng y càng cung kính với Giang Minh Nguyệt hơn mới .
Giang Minh Nguyệt Vương Thuận Tử, theo lý mà nàng nên hiếu kỳ, nhưng khi nửa buổi tranh luận về chuyện "thích" trong khách phòng, Giang Minh Nguyệt quả thực tò mò chịu nổi, thế là nàng hỏi Vương Thuận Tử một vấn đề: “Vương gia từng đặc biệt yêu thích chăng?”
Vương Thuận Tử ngây , đây là vấn đề quái quỷ gì ?
Giang Minh Nguyệt lúc sửa vấn đề của , nàng : “Vương gia từng tương đối yêu thích chăng?”
Vương Thuận Tử: “Người yêu thích? Vậy thì là Thái tử điện hạ .”
Giang Minh Nguyệt: “Là nữ nhân ?”
Đừng nhắc đến Thái tử điện hạ nữa. Chuyện cả thiên hạ đều , Phúc Vương là nhất và trung thành nhất của Thái tử điện hạ.
Vương Thuận Tử thở dài một tiếng.
Được , chắc là . Giang Minh Nguyệt : “Ngươi , Vương gia và Đại lão gia nhà chuyện mấy thuận lợi. Nếu họ động thủ, ngươi nhất định ngăn đó.”
Vương Thuận Tử: “Vậy phu nhân thì ?”
Hai vị mà đ.á.n.h , y ngăn nổi?
“Ta xem Trần Tứ tiểu thư,” Giang Minh Nguyệt : “Nàng tự vẫn hai .”
Vương Thuận Tử còn thể , Đại phu nhân hãy ở , những lời như ? Trần tiểu thư bên tự sát hai !
Giang Minh Nguyệt : “Ngươi là hầu Vương gia lâu nhất , Vương gia bây giờ thích Trần Tứ tiểu thư, ngươi cũng giúp Vương gia mà suy nghĩ cho thấu đáo .”
Cái gì?!
Đây quả là một tiếng sét giữa trời quang, đ.á.n.h cho Vương Thuận Tử ngây ngốc. Vương gia nhà y quen Trần Tứ tiểu thư , mà thích nàng ?
Đánh một tiếng sét kinh hoàng xong, Giang Minh Nguyệt liền bỏ .
Vương Thuận Tử ngoài cửa phòng vận khí, đó xông cửa cầu kiến.
“Vào ,” Phúc Vương hậm hực : “Đi lấy cho bản vương chút đồ ăn, bản vương đói .”
Vương Thuận Tử vội vàng hỏi: “Chủ tử dùng chút gì?”
Phúc Vương: “Hầm một chén canh chim bồ câu non .”
Vương Thuận Tử tủm tỉm: “Chủ tử, đây là trong chùa.”
Triệu Lăng Vân cần thiết dỗ dành Phúc Vương như Vương Thuận Tử. Y khẩy một tiếng, : “Ngươi nghĩ gì ? Chúng đang ở chùa Bích Vân, ngươi còn ăn thịt trong chùa? Sao ngươi dứt khoát ngay tại chùa , cùng Trần Tứ bái đường thành luôn ?”
“Đại lão gia!” Vương Thuận Tử kêu thất thanh.
Ngàn vạn đừng dùng lời lẽ kích động Vương gia nhà y, Vương gia nhà y thật sự thể chuyện đó!
Phúc Vương lạnh với Triệu Lăng Vân.
Mèo Dịch Truyện
“Cứ lấy đại một cái bánh bao cho ,” Triệu Lăng Vân với Vương Thuận Tử.
Phúc Vương: “Bản vương đói nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-483-noi-khong-hop-y-nua-cau-cung-thua.html.]
Muốn ăn canh chim bồ câu non mà ăn , điều khiến Phúc Vương gia càng thêm bực bội.
Triệu Lăng Vân: “Vậy , chúng tiếp tục chuyện của ngươi.”
Phúc Vương: “Không gì để , bản vương cưới Trần Tứ.”
Triệu Lăng Vân: “Ngươi suy nghĩ kỹ càng ?”
Phúc Vương: “Chuyện suy nghĩ thế nào? Ngươi cho bản vương xem, loại chuyện suy nghĩ thế nào? Bản vương để chứng minh bản vương thích Trần Tứ? Bản vương bây giờ liền tìm Trần Tứ hôn nàng một cái ?”
“Chủ tử!” Vương Thuận Tử vội vàng kêu lên: “Chuyện tuyệt đối .”
Triệu Lăng Vân: “Ngươi xem, ngay cả lão Vương nhà ngươi còn tin ngươi thật sự thích tiểu thư nhà .”
“Không ,” Vương Thuận Tử chỉ đành vội vàng phủ nhận, : “Nô tài ý đó.”
“Vậy ngươi ý gì?” Phúc Vương sắc mặt vô cùng khó coi hỏi.
Vương Thuận Tử: “Nô tài là hôn, thể hôn.”
“Hắn cái gan đó ?” Triệu Lăng Vân chế nhạo: “Lão Vương, Vương gia nhà ngươi cách hôn ?”
Vương Thuận Tử cảm thấy y sớm muộn gì cũng ngày huyết chiến một trận với Triệu Đại lão gia . Ngươi châm chọc Vương gia nhà thì ngươi sẽ c.h.ế.t ? Không dùng lời lẽ kích thích Vương gia nhà thì ngươi sống nổi ?
Phúc Vương phắt dậy.
“Chủ tử, chủ tử đừng vội,” Vương Thuận Tử vội vàng tiến lên ôm lấy eo Phúc Vương. Trần Tứ tiểu thư hôm nay tự sát hai , nếu Vương gia nhà y chạy đến ôm chặt hôn một cái, Trần Tứ tiểu thư chẳng sẽ tự sát thứ ba ?
Phúc Vương đẩy Vương Thuận Tử , hai cùng Triệu Lăng Vân một lát, đột nhiên, Phúc Vương gia lạnh một tiếng, : “Ngươi với bản vương chuyện thích, chẳng ngươi cũng chỉ một cái mà thích ?”
Ngươi khi thích Giang Minh Nguyệt, ngươi Giang Minh Nguyệt là ai ? Chính ngươi cũng là như , ngươi dựa mà nghi ngờ tình cảm của bản vương?
Triệu Lăng Vân tức giận bùng lên, “Ngươi gì?!” Triệu Đại lão gia quát mặt Phúc Vương.
Vương Thuận Tử liền hoang mang, lời Vương gia nhà y là thật ? Sao đột nhiên chọc giận Triệu Đại lão gia đến ?
“Phu nhân nhà quốc sắc thiên hương, là tiên nữ trời giáng trần,” Triệu Lăng Vân lớn với Phúc Vương bằng giọng lẽ hùng hồn: “Trần Tứ trông như thế nào, ngươi ôm nàng một còn thấy rõ ? Nàng thể so với phu nhân nhà ?”
Vương Thuận Tử: “…”
Tại ngài thể nghĩ chuyện ? Vương gia nhà nghĩ đến việc lấy Trần Tứ tiểu thư so sánh dung mạo với phu nhân của ngài .
Phúc Vương Triệu Lăng Vân quát cho sững sờ một chút, ngay đó Vương gia cũng nổi giận, “Ngươi ý gì? Ngươi đang Trần Tứ xí ?”
“Chủ tử, đừng, đừng như ,” Vương Thuận Tử yếu ớt khuyên nhủ.
Triệu Lăng Vân hừ lạnh một tiếng: “Chuyện còn cần hỏi? Hơn nữa, phu nhân nhà , các nữ tử khác đời là , liên quan gì đến ? Ai thể sánh bằng phu nhân nhà chứ?”
Triệu Đại lão gia cực kỳ tự tin, khiến cả Phúc Vương và Vương Thuận Tử đều chấn động.
“Nói chuyện của ngươi , ngươi lôi phu nhân nhà gì?” Triệu Lăng Vân : “Tình cảm của , và tình cảm của ngươi thể là một chuyện ?”
Cũng là yêu thích một nữ tử, ngoài việc khác , thì còn gì giống ? Vương Thuận Tử hiểu lời Triệu Lăng Vân .
Phúc Vương đột nhiên run rẩy, : “Bản vương hiểu , ngươi vẫn đang Trần Tứ xí.”
Triệu Lăng Vân: “Xấu là ngươi , . Ta đây vốn dĩ chỉ lời thật lòng, phu nhân nhà thiên hạ nhất, đó chính là sự thật.”
“Mỗi hoa một vẻ,” Phúc Vương giận dữ : “Cái đạo lý ngươi hiểu ? Ồ, ngươi đúng là hiểu, bởi vì ngươi mấy quyển sách !”
“Ngươi giận ?” Triệu Lăng Vân cũng đang tức giận: “Ta nữa, là ngươi Trần Tứ tiểu thư nhà xí!”
Đến mức , đ.á.n.h một trận thì chắc chắn xong . Thế là Phúc Vương và Triệu Lăng Vân đ.á.n.h , và đ.á.n.h từ trong nhà đến ngoài sân.