Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 479: Phúc Vương gia hỏi, cớ gì đến mức này ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:00:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Tứ tiểu thư rơi xuống nước gây động tĩnh nhỏ, những tia nước b.ắ.n tung tóe khi rơi xuống hắt thẳng mặt Hà thị phu nhân, mẫu nàng. Thấy cảnh , Triệu Lăng Vân liền cảm thán một câu: “Đây là vấn đề nước nông sâu, mà là nước của ao phóng sinh , rốt cuộc sâu đến mức nào.” Giang Minh Nguyệt chẳng quan tâm điều đó. Hà thị phu nhân thì ngây vì biến cố bất ngờ, còn Lưu Kiệm đang ao phóng sinh , rốt cuộc là ? Kẻ vì yên, chẳng lẽ y nên chạy như điên đến bên bờ ao, nhảy xuống cứu ư?
Triệu Lăng Vân: “Cái tên họ Lưu động đậy? Ta ngay cái đồ khốn nạn thể trông cậy .”
A Niên ngẩng đầu Triệu Lăng Vân hỏi: “Vậy cứu ?”
Triệu Lăng Vân: “Người nhất thời bán hội c.h.ế.t chìm , đợi thêm chút nữa.” Để cho Lưu Kiệm thêm một cơ hội, nhỡ kẻ cũng chỉ là sự việc đột ngột xảy cho kinh ngạc ngây thì ?
“Ồ,” A Niên đáp một tiếng.
Triệu Lăng Vân vội, cứ đợi thêm, A Niên và A Tuế liền thật sự yên xem đến ngây . Khi đám Hồ Lô còn hồn, Hoa thẩm nhi nhận gì đó . Chuyện giống như đột nhiên xảy , mà giống như bàn bạc từ !
Đợi thêm một lát, thấy Lưu Kiệm vẫn im động đậy, Triệu Lăng Vân c.h.ử.i thề một tiếng, với Giang Minh Nguyệt: “Hết hi vọng , chúng mau cứu , đó tính kế khác .”
“Động ,” A Tuế lúc , dù là với Triệu Lăng Vân, A Tuế vẫn Giang Minh Nguyệt mà .
Lưu Kiệm thật sự bắt đầu chạy về phía , bước chân lảo đảo, khiến lo lắng, sợ y sẽ vấp ngã xuống đất.
Mèo Dịch Truyện
“Cứu, cứu !” Hà thị phu nhân cuối cùng cũng hồn, bắt đầu kinh hoảng hét lên cầu cứu.
“Hù,” Triệu Lăng Vân thở phào một , với Giang Minh Nguyệt: “Cũng , chuyện xem như thành công .” Giang Minh Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm, định , thấy một bóng chạy lướt qua bên cạnh họ.
“Vật gì ?” Triệu Lăng Vân cũng thoáng thấy bóng vụt qua .
Trần Phương Phỉ lúc đang giãy giụa trong nước, cảm thấy sắp c.h.ế.t . Nước ao mùa đông thật sự quá lạnh, nàng thậm chí còn cảm nhận sự tồn tại của chính nữa. Trần Tứ tiểu thư thậm chí còn nghi ngờ, liệu nàng c.h.ế.t chăng, việc nàng vẫn còn thể suy nghĩ là vì linh hồn nàng vẫn còn đang ngâm trong nước!
“Ục ục, ục ục,……”
Trong nước khí, nhưng bơi, cách nín thở hít thở, lấy khí trong nước thì uống thật nhiều nước. Trần Phương Phỉ từ lúc đầu còn cố sức giãy giụa, nhanh trở nên bất động, chìm dần xuống nước.
Thì tính toán nửa ngày, cuối cùng vẫn tính sai. Dù cảm nhận , nhưng nước mắt thật sự tuôn từ khóe mắt Trần Tứ tiểu thư. Kiếp nàng lẽ mang kiếp ni cô, chẳng cạo đầu xuất gia, nàng cũng nên thành thật sống một nốt đời là xong. Nếu , thì vì nam nhân nàng thích, thích một thôn nữ như Giang Nguyệt Nga, mà thích nàng? Vì những nam nhân đính ước với nàng đều chết? Mãi mới Thánh thượng ban hôn, nhưng Triệu Lăng Tiêu qua chẳng lương nhân, còn cả Lưu Kiệm…
“Ục ục, ục ục ục…”
Trần Tứ tiểu thư nhổ nước, uống nước ừng ực, thêm đó là nước mắt tuôn rơi. Kiệm ca mà cứu nàng, quả nhiên, Kiệm ca của nàng cũng là kẻ đáng tin!
“Cứu, cứu ,” Triệu Lăng Vân lúc cũng đang cùng Hà thị phu nhân la lớn.
A Niên chút do dự, còn cứu ư?
Giang Minh Nguyệt Tham sự Lưu đang bên bờ ao, nàng vươn tay, kéo mạnh vạt áo của A Niên một cái. Bị Giang Minh Nguyệt kéo một cái, A Niên liền dẹp bỏ ý định cứu , bắt đầu chậm rãi theo Giang Minh Nguyệt về phía ao phóng sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-479-phuc-vuong-gia-hoi-co-gi-den-muc-nay.html.]
Còn về A Tuế, chỉ cần Giang Minh Nguyệt mở lời cứu , A Tuế sẽ luôn yên bên cạnh Giang Minh Nguyệt.
Lưu Kiệm chuẩn nhảy xuống ao phóng sinh. Lúc cũng xông đến ao phóng sinh. Giang Minh Nguyệt lúc cũng rõ, chạy qua bên cạnh nàng là ai , “Sao là ?” Giang Minh Nguyệt kinh hãi .
Triệu Lăng Vân lúc vẫn rõ tới, liền một câu: “Ai?”
“Trần gia …” Đồng thời nhảy xuống ao phóng sinh, Lưu Kiệm cũng đang hét trong ao phóng sinh.
“Ta đến cứu nàng!” Người phi nhanh đến ao phóng sinh, hề dừng chút nào, trực tiếp nhảy ùm xuống ao phóng sinh.
“Ai, ai?” Triệu Lăng Vân hỏi, Lưu Kiệm nhảy xuống nước, mà nhảy xuống là ai?
“Chủ tử, chủ tử ạ!”
Nghe thấy tiếng kêu la từ phía , Triệu Lăng Vân ngây , dám tin mắt , Triệu Đại lão gia đầu . Vương Thuận Tử dẫn theo một đám của Phúc Vương phủ, như quỷ đuổi, xông thẳng về phía , bụi đất chân đám cuồn cuộn bay lên, tạo thành cảm giác mù mịt khói bụi.
Triệu Lăng Vân trợn mắt há mồm, buột miệng thốt một câu: “Không thể nào?!” Giang Minh Nguyệt c.ắ.n cắn môi, định gì đó cuối cùng thôi, nàng trầm mặt, nhanh bước về phía ao phóng sinh.
“Con gái ơi, con gái !” Hà thị phu nhân lúc vẫn còn đang lóc gào thét về phía ao phóng sinh.
Định cứu mà khác nhanh chân hơn, Lưu Kiệm khoanh tay, ngẩn ao phóng sinh. Giang Minh Nguyệt đến ao phóng sinh, hết liền hung hăng liếc Lưu Kiệm một cái. Cái liếc mắt khiến Lưu Kiệm đang tập trung ao phóng sinh sợ hãi, mà Lưu tiểu thư chạy đến kinh sợ. Cái của Giang thị về phụ nàng mà hung dữ đến thế?
Vương Thuận Tử lúc cũng xông đến ao phóng sinh, Triệu Lăng Vân vẫn đang vùng vẫy trong tuyệt vọng, hỏi Vương Thuận Tử: “Vương gia nhà ngươi vẫn còn ở phía ?”
Vương Thuận Tử bật , lúc nãy Vương gia nhà chạy qua, Đại lão gia ngài vì cản ?
Lúc Phúc Vương ôm Trần Phương Phỉ bất tỉnh, thò đầu lên khỏi mặt nước.
“Chưa chết,” Phúc Vương hét lên với bên bờ ao. Sau khi thấy Phúc Vương, Triệu Lăng Vân liền nhắm chặt mắt . Vương Thuận Tử run run môi, lóc với Phúc Vương: “Vương gia mau lên , nước, nước lạnh lắm ạ!”
Mấy thị vệ của Phúc Vương phủ cũng xuống nước, giúp Vương gia của , đưa Trần Phương Phỉ lên bờ.
“Không cần,” Phúc Vương cho, sức lực lớn, chuyện một cũng .
Ôm Trần Phương Phỉ lên bờ, gió thổi đến hắt xì một cái, Phúc Vương đầu Giang Minh Nguyệt, phát hiện Giang Minh Nguyệt đang vô cảm . Phúc Vương giật một cái, lập tức đầu với Trần Phương Phỉ: “Nàng vì gả cho Triệu Lăng Tiêu, dám nhảy ao tự vẫn? Sao đến mức chứ?” Giang Minh Nguyệt còn lời nào để , thấy Hà thị phu nhân chỉ ôm Trần Phương Phỉ mà , Giang Minh Nguyệt đành liếc Hoa thẩm nhi một cái, : “Nàng chắc là sặc nước .” Hoa thẩm nhi xắn tay áo lên, : “Để .” Hoa thẩm nhi bước lên, xổm xuống, dùng sức ấn bụng Trần Phương Phỉ, nàng nhổ hết nước .
“Sao đến mức chứ?” Phúc Vương vẫn còn hỏi. Hà thị phu nhân ban đầu còn lo lắng cho tính mạng con gái, thấy Phúc Vương la ó, Hà thị phu nhân đột nhiên phản ứng . Bị một nam nhân khác ôm khỏi nước, con gái nàng còn thể gả cho Đồ Sơn Vương Thế tử nữa ?
“Ngươi,” Hà thị phu nhân run rẩy đưa ngón tay chỉ Phúc Vương. Phúc Vương nghiêm túc Hà thị phu nhân, : “Sao đến mức chứ?”
“Chuyện ,” Triệu Lăng Vân lúc vặn vẹo cái cổ cứng đờ của , sang Giang Minh Nguyệt : “Ta e là đang mơ chăng?” .