Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 473: Giang Minh Nguyệt nói, nâng thiếp làm vợ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:00:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giờ đây, kinh thành lên đèn rực rỡ, con phố dài ngoài lâu, và xe qua tấp nập kém ban ngày. Các tiểu nhị chào mời khách cửa tửu quán, lâu, tiếng rao hàng cũng hăng hái hơn so với lúc Giang Minh Nguyệt đến chiều tối.

 

Hoa thẩm nhi đóng gói xong điểm tâm, uống thêm một tách . lúc bà chuẩn hỏi Giang Minh Nguyệt về thì liếc ngoài cửa sổ, bà liền thấy Phúc Vương đang lảo đảo ngang qua phố. Vương Thuận Tử dẫn theo mấy thị vệ phía , tay ai nấy đều xách đồ.

 

“Phúc Vương gia,” Hoa thẩm nhi gọi Giang Minh Nguyệt xuống phố ngoài cửa sổ, : “Người dạo cửa hàng ? Mua nhiều đồ quá.”

 

Giang Minh Nguyệt đường. Phúc Vương lúc cũng dừng bước, dùng roi ngựa trong tay khẽ gõ lên chiếc mũ quả dưa đội đầu. Phúc Vương gia ngẩng đầu lên, vặn bắt gặp ánh mắt của Giang Minh Nguyệt.

 

Hoa thẩm nhi: “Người thấy chúng ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Đã thấy.”

 

Phúc Vương giơ tay chỉ Giang Minh Nguyệt cho Vương Thuận Tử.

 

Giang Minh Nguyệt thấy Vương Thuận Tử méo mặt.

 

“Bổn vương thấy đám Đại Lực ,” Chẳng mấy chốc, Phúc Vương đến phòng riêng. Người còn kịp xuống, với Giang Minh Nguyệt: “Bổn vương cứ nghĩ, đang ở đây.”

 

Đám Đại Lực đang ở đại sảnh lâu uống . Thấy Phúc Vương dẫn lâu, Đại Lực liền chạy theo lên lầu hai, giờ đang ngoài cửa phòng riêng.

 

Giang Minh Nguyệt với Hoa thẩm nhi: “Bảo chưởng quầy mang thêm một ấm và bốn đĩa điểm tâm.”

 

Hoa thẩm nhi ngoài gọi tiểu nhị sắp xếp. Vương Thuận Tử dựa cửa , hành lễ với Giang Minh Nguyệt, : “Đại phu nhân, đại lão gia cung .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Hồ các lão trả bạc nợ quốc khố, đại lão gia nhà hẳn là vì chuyện cung.”

 

Phúc Vương: “Số bạc mà lão Hồ nợ chẳng đáng nhắc tới. Còn chuyện của tiểu thư Hồ gia thì ? Đệ còn đích đón nàng phủ, Triệu đại là nạp nàng tiểu ?”

 

“Chủ tử!” Vương Thuận Tử kêu lên, chuyện căn cứ, hỏi gì cho tốn công?

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu với Phúc Vương, trịnh trọng : “Vương gia, chuyện thể bừa. Hồ Tứ tiểu thư là tự lập nữ hộ, thể hỏng danh tiếng của nàng.”

 

Phúc Vương thở phào một , yên tâm : “Triệu đại nạp nàng là , bổn vương chịu ủy khuất.”

 

Vương Thuận Tử chỉ quỳ xuống lạy chủ tử nhà . Triệu đại lão gia dù nạp mười bảy mười tám phòng tiểu , thì đại phu nhân vẫn là chính phòng đại nương tử, chịu ủy khuất gì chứ?

 

Giang Minh Nguyệt liếc Vương Thuận Tử, nhỏ giọng với Phúc Vương: “Đừng chuyện nữa, Vương gia, Đồ Sơn Vương phủ tin tức gì ?”

 

Nghe Giang Minh Nguyệt đến chuyện , thần sắc Phúc Vương cũng trở nên trịnh trọng.

 

Vương Thuận Tử dịch chân sang trái, theo bản năng, liền chắn cửa phòng riêng đang mở.

 

Phúc Vương nhỏ giọng : “Chỉ giả tiên nhi gây chuyện trong hôn sự của .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Hắn thật sự chỉ tâm ý gây chuyện trong hôn sự ?”

 

Mượn chuyện mệnh cách của Trần Phương Phi để nâng cao danh tiếng của , điều lợi cho Triệu Lăng Tiêu, nhưng chuyện kiếm danh tiếng như , càng nhiều càng , nhưng là điều bắt buộc.

 

Giang Minh Nguyệt với Phúc Vương: “Người dạo gần đây yên phận, thấy bình thường.”

 

Phúc Vương: “Bổn vương vẫn luôn thấy bình thường, nhưng chứng cứ. Nói mặt phụ hoàng, chỉ hỏi chứng cứ thôi.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Tân phòng của Thế tử gia bắt đầu chuẩn ?”

 

Phúc Vương : “Hắn Tết sẽ thành , tân phòng đương nhiên chuẩn . Đệ hỏi chuyện gì?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Vậy thì tâm trạng của Ngụy Lan Chi hẳn là tệ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-473-giang-minh-nguyet-noi-nang-thiep-lam-vo.html.]

Phúc Vương: “Đó là nàng đáng đời ?”

 

“Bên nàng truyền tin tức gì nữa ?” Giang Minh Nguyệt hỏi.

 

“Không ,” Phúc Vương : “Mới hôm , Đồ Sơn Vương phủ mời đại phu đến bắt mạch cho nàng , đáng tiếc là mừng hụt một phen, nàng mang thai.”

 

Giang Minh Nguyệt nhíu mày, “Chuyện Vương gia cũng thể hỏi thăm , còn những chuyện khác, Vương gia hỏi thăm ?”

 

Phúc Vương Giang Minh Nguyệt hỏi đến chút sốt ruột, “Vị đại phu bổn vương thể bắt đến hỏi cung, nhưng trong Đồ Sơn Vương phủ, của bổn vương thể tay , xem tức ?”

 

Hoa thẩm nhi lúc dẫn tiểu nhị, mang điểm phòng riêng.

 

Phúc Vương hít một , bốn đĩa điểm tâm mặt: bánh đào, bánh nếp hấp, bánh mè viên nhỏ, bánh xếp ba tầng. Phúc Vương chọn chọn , cuối cùng cầm một miếng bánh đào c.ắ.n ăn.

 

Hoa thẩm nhi trong phòng riêng, bà lùi ngoài cửa .

 

Giang Minh Nguyệt: “Vương gia, nghĩ Triệu Lăng Tiêu sốt ruột, đó là vì chiêu .”

 

Phúc Vương: “Sẽ là gì đây?”

Mèo Dịch Truyện

 

thăm dò, tiện thể gặp Ngụy Lan Chi một nữa,” Giang Minh Nguyệt nhỏ giọng với Phúc Vương: “Chỉ cần tin tức nàng truyền đủ hữu dụng, thì Vương gia sẽ giúp nàng một việc lớn.”

 

Phúc Vương: “Giúp việc lớn là giúp việc gì? Nàng sinh con trai cho giả tiên nhi, nhưng việc bổn vương giúp nàng .”

 

Nếu bản lĩnh đó, để Thái tử ca ca của sinh mấy đứa con trai .

 

Giang Minh Nguyệt: “Nếu Vương gia đồng ý, thể để nàng Thế tử phi của Đồ Sơn Vương phủ ?”

 

Phúc Vương gia trợn mắt há hốc mồm, lẽ nên nghĩ cách khác, để Ngụy Lan Chi sinh con trai cho Triệu giả tiên nhi thì hơn.

 

“Lừa nàng ?” Phúc Vương lắc đầu với Giang Minh Nguyệt, “Người đàn bà đó tuy ngu xuẩn, nhưng nếu chúng lừa nàng chuyện , nàng chắc chắn sẽ mắc lừa.”

 

“Mười ngày,” Giang Minh Nguyệt : “Người của Vương gia thể với Ngụy Lan Chi rằng, trong mười ngày, hãy hủy bỏ hôn sự giữa Trần tiểu thư và Thế tử gia.”

 

Phúc Vương hít một lạnh, “Chuyện , e là, e là cũng nhỉ? Bổn vương cũng học Triệu giả tiên nhi hại Kiều Lục đó, hại Trần Tứ một ?”

 

Tìm một nam nhân, hủy hoại sự trong trắng của Trần Tứ tiểu thư ?

 

Giang Minh Nguyệt khẽ ho một tiếng, cần khác tay, là Trần Phương Phi tự tay.

 

“Chuyện sẽ lo liệu,” Giang Minh Nguyệt với Phúc Vương: “ của Vương gia lấy một vật tín từ Ngụy Lan Chi.”

 

Phúc Vương: “Nói ?”

 

“Là việc vì nàng , đương nhiên một vật tín của nàng ,” Giang Minh Nguyệt xoay xoay chiếc chén trong tay mà : “Ngụy Lan Chi còn sống mới ích, cho nên bây giờ ai nàng chết. Vật tín , nàng đưa cũng hại đến tính mạng nàng . Muốn đạt lợi ích lớn, cược lớn đương nhiên cũng đặt lớn hơn.”

 

Phúc Vương: “Vậy đó thì ? Làm mới thể để nàng chính thất của giả tiên nhi?”

 

“Thánh thượng tứ hôn Trần Tứ tiểu thư với Thế tử gia, ngoài ý nhục Thế tử gia một ,” Giang Minh Nguyệt : “Kỳ thực, về nhục, gì hơn là nâng lên vợ cả? Đến lúc đó, Vương gia thể đề nghị Thánh thượng như .”

 

Nâng lên vợ cả ư?

 

Mắt Phúc Vương sáng rực, chủ ý đó, liệu Triệu giả tiên nhi tức c.h.ế.t luôn ?

 

“Chuyện từng bước một,” Giang Minh Nguyệt Phúc Vương : “Người của Vương gia hãy tiếp xúc với Ngụy Lan Chi .”

 

“Được thôi,” Phúc Vương gật đầu. .

 

 

Loading...