Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 47: Quốc Công Phủ Tổ Huấn Có Dạy ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:43:04
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cút ngoài.” Triệu Lăng Vân đuổi quản sự bà tử của Hồ gia .
Triệu Lăng Vân nổi tiếng ngang ngược, nay thực sự trở mặt, bà tử dù cho rằng lý cũng chẳng dám thêm lời nào mặt Triệu Lăng Vân. Nếu thực sự chọc giận mà đ.á.n.h một trận, nàng oan ức gì ?
“Nô tỳ xin về phủ.” Bà tử nén giận hành lễ với Trịnh thị phu nhân, miễn cưỡng hành lễ với Triệu Lăng Vân, đoạn mới theo Thu Văn ngoài.
Ngoài sảnh đường, Triệu An Dương vẫn rời . Bà tử khỏi sảnh trông thấy vị Triệu nhị lão gia . Bà một lời, cúi đầu thấp, lướt qua bên cạnh Triệu An Dương.
Triệu nhị lão gia trông thì nho nhã, học thức, nhưng thực sự y lành gì. Là tường tận nội tình, bà tử họ Tiền dù chỉ là một nô tỳ bán , nàng vẫn chút khinh bỉ khi Triệu An Dương. Con trai học, dựa việc dùng hôn sự của trưởng để đổi lấy? Đây là hạng gì chứ?
Tứ tiểu thư xứng với Triệu Lăng Vân , đó là chuyện khác, nhưng hôn sự , hai con các ngươi nhắm việc để đại thiếu gia của phủ học ở Văn Thượng Thư Viện. Việc con các ngươi thật !
Bà tử nhanh chóng rời . Triệu An Dương thấy trong sảnh đường, mẫu y đang lớn tiếng quát mắng Triệu Lăng Vân. Triệu nhị lão gia phất tay áo, hít sâu một , như thể bước lên pháp trường, một nữa sảnh đường. Lần nhị lão gia ý , y khuyên giải, nhưng Trịnh thị phu nhân thấy y thì liền nhớ đến chuyện đại tôn tử học, Trịnh thị phu nhân thể tức giận? Triệu nhị lão gia, chẳng khác nào đổ thêm dầu lửa.
“Giang Minh Nguyệt xuất thế nào?” Trịnh thị phu nhân tức đến đỏ bừng mặt, run rẩy hỏi Triệu Lăng Vân: “An Viễn Hầu phủ thậm chí còn coi là huân quý, nàng là con gái của một võ phu! Tổ phụ ngươi lúc còn sống lập quy củ, rằng ngươi cưới con gái nhà thư hương môn !”
Triệu Lăng Vân thèm ngẩng mắt, “Cưới nàng tiện lắm , để đại điệt tử của Văn Thượng Thư Viện ?”
Triệu An Dương nhất thời chịu nổi, con trai cả nhà chẳng khác nào đang vả mặt y.
“Ta thật, các ngươi rốt cuộc đang nghĩ gì ?” Triệu Lăng Vân liếc Triệu An Dương, khẩy : “Cha còn chẳng Văn Thượng Thư Viện, Triệu Kỷ thể giỏi hơn cha ? Con chuột sinh con, đào hang là khá lắm , còn mong nó ăn thịt mèo ư?”
“Ngươi câm miệng, câm miệng ngay!” Trịnh thị phu nhân lúc cuồng nộ, Triệu Kỷ, đứa cháu trai cả chính là mạng sống của bà, “Kỷ ca nhi gọi ngươi một tiếng đại bá! Lương tâm của ngươi ? Bị ch.ó ăn ?”
Triệu Lăng Vân dậy, nhấc chân định bỏ .
“Ngươi định ?” Trịnh thị phu nhân giận dữ : “Chuyện xong ?”
Triệu Lăng Vân: “Mẫu , đồng ý, cứ cung mà với Thánh thượng.”
Mèo Dịch Truyện
Trịnh thị phu nhân lời của Triệu Lăng Vân cho nghẹn họng.
Triệu An Dương lúc : “Vậy còn tổ huấn của Việt Quốc Công phủ chúng ? Đại ca để ý nữa ?”
Triệu Lăng Vân: “Lời tổ phụ liền là tổ huấn ? Thầy giáo nào dạy ngươi như ? Trong sổ tổ huấn rằng, phi nữ tử nhà thư hương môn , cửa nhà ư? Ngươi thì cưới con gái nhà thư sinh, con trai sinh thi đậu Văn Thượng Thư Viện ?”
“Kỷ ca nhi mới bốn tuổi!” Trịnh thị phu nhân trực tiếp ném một chén về phía trưởng tử, “Ngươi cút ngay! Cút !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-47-quoc-cong-phu-to-huan-co-day.html.]
Triệu Lăng Vân nhấc chân bỏ , lẽ nào thích thú ở nơi ?
Gã công tử ngang ngược . Trong sảnh đường, hai con một lúc lâu đều nên lời. Những hạ nhân đang hầu bên ngoài cũng dám ho he. Tiếng dứt, những con chim sẻ đậu mấy cây ngô đồng trong đình viện liền hót líu lo, trong tai Triệu An Dương thì chói tai vô cùng.
“Nếu Thánh thượng tứ hôn.” Chỉ trong một chén , Trịnh thị phu nhân dường như già trông thấy, bà nặng nề thở dài, với thứ tử: “Ta liều cái mạng già cũng để cái nghiệt chướng cưới cô nương nhà họ Giang.”
“Cái nhà họ Giang đó là hạng gì?” Trịnh thị phu nhân càng nghĩ càng tức, “Xuất từ nhà nông thôn, cái tên Giang Nhập Thu đó chính là kẻ đồ tể! Con gái của hạng như , cũng đòi trèo cao nhà chúng . Thật mất mặt, quá mất mặt!”
Triệu An Dương từ tận đáy lòng bất mãn việc Triệu Lăng Vân cưới Giang Minh Nguyệt. Đương nhiên, Triệu nhị lão gia sẽ thừa nhận, đây là vì việc Hồ đại học sĩ tiến cử con trai y Văn Thượng Thư Viện đổ bể, Triệu nhị lão gia tự cho rằng đang suy nghĩ cho Việt Quốc Công phủ. Con gái của Giang Nhập Thu mà trở thành đại phu nhân của Việt Quốc Công phủ, thế nhân sẽ Việt Quốc Công phủ họ thế nào? Việt Quốc Công phủ họ còn giao hảo với các thế tộc đại gia, thư hương môn , thanh lưu văn thần nữa? Người còn bằng lòng kết giao với nhà họ nữa ?
“Chuyện mẫu đó hề .” Triệu An Dương nhỏ, “Chuyện hôn nhân, nào chuyện lệnh cha mà tự ý kết duyên?”
Trịnh thị phu nhân: “Đây là Thánh thượng tứ hôn!”
Có Thánh thượng tứ hôn, còn hỏi lệnh cha ngươi gì? Trời đất vua cha thầy, vua thể xếp cha . Trịnh thị phu nhân hận chính là cái việc Thánh thượng tứ hôn , Thánh thượng thể tứ hôn cho Triệu Lăng Vân? Lại còn sớm muộn, cứ nhằm lúc bà và Hồ gia xong thì tứ hôn.
Trịnh thị phu nhân lắc đầu với Triệu An Dương, chuyện trừ phi Đông Thịnh Đế đổi ý, nếu ai cũng cách nào đổi nữa.
“Hôm ở Phong Dương Môn đại nhai.” Triệu An Dương .
“Ngươi định , đây là đại ca ngươi tìm đến Giang nhị tiểu thư, Giang nhị tiểu thư vì thoát khỏi tiếng bám víu Đồ Sơn Vương thế tử mà tìm đến đại ca ngươi?” Trịnh thị phu nhân khoát tay với Triệu An Dương, “Ngươi bây giờ những điều đều vô dụng. Tứ hôn, đại ca ngươi đây là Thánh thượng tứ hôn!”
Thứ tử là cố chấp, điều Trịnh thị phu nhân hiểu rõ. Nếu hài lòng việc Triệu Lăng Vân cưới Giang Minh Nguyệt, y sẽ mắc kẹt trong ngõ cụt mà thoát . Bởi , Trịnh thị phu nhân đành nhấn mạnh nhấn mạnh với Triệu An Dương rằng, hôn sự của đại ca ngươi là Thánh thượng tứ hôn, ngươi gì cũng vô ích.
“Thế nào gọi là bám víu?” Đầu Triệu Lăng Vân bỗng nhiên thò sảnh đường từ bên ngoài. Triệu đại lão gia nổi giận: “Giang nhị tiểu thư lóc gào thét, liên quan gì đến Triệu Lăng Tiêu, chỉ thiếu nước lấy cái c.h.ế.t để chứng minh chí khí , ở chỗ mẫu , vẫn là nàng bám víu Triệu Lăng Tiêu ư?”
“Ngươi.” Trịnh thị phu nhân ấp úng một chút, : “Ngươi trở về gì?”
“May mà trở về một chuyến.” Triệu Lăng Vân đạp tung cánh cửa hé mở, bước sảnh đường, lớn tiếng : “Nếu còn chẳng , mẫu phá hoại danh tiếng của tiểu thư nhà như !”
“Đại ca!” Triệu An Dương đến cửa định đóng , mở miệng quở trách Triệu Lăng Vân: “Huynh thể chuyện với mẫu như ?”
Hiếu đạo của Triệu Lăng Vân ngươi ?
“Triệu Lăng Tiêu là cái thứ gì,” Triệu Lăng Vân thèm để ý đến nhị nhà , quát lớn với mẫu y: “Nói sợ các giật , hôm nay Triệu Lăng Tiêu cũng cung cầu hôn đó, kết quả thì , Giang gia lão thái thái chủ, gả nhị tiểu thư cho ! Ta, Triệu Tây Lâu!” (Quay về giá sách)