Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 468: Thiếp thân hiểu rõ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 06:59:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Các lão giận dữ giữa chính sảnh gần nửa ngày trời, cuối cùng khi bản dần bình tĩnh , Hồ Các lão chợt thấy buồn . Đã bao nhiêu năm ông từng như ? Tưởng chừng luyện thành bản lĩnh hỉ nộ bất hình sắc, nào ngờ đến hôm nay mới phát hiện, hóa như thế.
Hồ Các lão trở về nơi ở của , đình viện chiếm trọn phân nửa diện tích Hồ phủ, bao gồm hai khu vườn , và một hồ nước phía cầu hành lang uốn lượn chín khúc. Hồ Các lão sai gọi một thất của là Đậu thị, bản trong phòng một lúc, tâm tình vẫn khó bề yên , thế là lão gia một chắp tay lưng, đến cầu hành lang chín khúc hậu hồ, .
Khi Đậu thị vội vã chạy đến, y phục của Hồ Các lão dính nước từ mặt hồ gió thổi tới.
“Lão thái gia?” Đậu thị hành lễ với Hồ Các lão, trong ánh mắt ngập tràn lo âu.
Hồ Các lão giơ tay hiệu cho Đậu thị miễn lễ, : “Sau chuyện trong nhà cứ để ngươi quản gia .”
Đậu thị thẳng , Hồ Các lão , kinh ngạc đến nỗi loạng choạng.
Hồ Các lão: “Sau ngươi vất vả nhiều .”
Đậu thị kinh ngạc bất an Hồ Các lão, : “Thiếp quản gia?”
Hồ Các lão: “Giờ đây , cả lẫn việc, vẫn là tự trông coi thì yên tâm hơn, đây lão phu nghĩ sai .”
Đậu thị thuở nhỏ là thông phòng nha đầu của Hồ Các lão, nâng , nâng quý . Thời gian Đậu thị ở bên Hồ Các lão lâu hơn nhiều so với các lão phu nhân Tôn thị bệnh mất. Đậu thị con cái, mấy mươi năm trôi qua, nàng cứ thế một sống trong Hồ gia.
“Thiếp chỉ sợ các thiếu gia…”
“Nếu bọn họ dám khó dễ ngươi, cứ đến với ,” Hồ Các lão ngắt lời Đậu thị, : “Lão phu chết, bọn chúng còn thể lật trời.”
Đậu thị vội vàng : “Không thể những lời may mắn như , lão thái gia giờ đây thể khang kiện, còn nhiều năm tháng để sống đấy ạ.”
Hồ Các lão: “Lát nữa sẽ giao hầu cho ngươi, Trinh Nương, ngươi quản lý gia đình .”
Đậu thị khẽ : “Chỉ sợ .”
Hồ Các lão chắp tay lưng, mặt nước gợn sóng vì gió thổi mặt.
Đậu thị lỡ lời , nhất thời chút kinh nghi bất an.
Hồ Các lão đầu thấy Đậu thị hoảng hốt, chợt bật , : “Trinh Nương, nửa đời trôi qua , khi ngươi đầu gặp lão phu thì hoảng loạn, nay mặt lão phu ngươi vẫn hoảng loạn như .”
Mèo Dịch Truyện
Đậu thị gì, đó là sự thật mà, nàng quả thực hoảng loạn.
Hồ Các lão: “Ngươi và phu thê bao nhiêu năm nay, chúng …”
“Lão… lão thái gia?” Đậu thị khẽ gọi.
Nàng là một thất, nào phúc phận phu thê với chủ tử?
Hồ Các lão kiên trì : “Ngươi bầu bạn với lâu nhất, phu thê thì còn thể là gì?”
Đậu thị hỏi, ngài định đặt phu nhân vị trí nào? vấn đề , Đậu thị cuối cùng hỏi thành lời. Yêu yêu, cùng chăn gối là rõ nhất, hà tất ? Phu nhân cả đời chỉ sống trong căn đại trạch , còn nàng, bất kể Hồ Các lão ngoài quan, khâm sai rời kinh, đều nàng theo bên cạnh, nam về bắc, chỉ những nơi nàng từng đặt chân đến, cả đời của nàng đáng giá hơn phu nhân .
“Trinh Nương,” Hồ Các lão thở dài một tiếng, khẽ : “Đời , rốt cuộc là ngươi bầu bạn cùng .”
Mắt Đậu thị nóng bừng, suýt chút nữa rơi lệ.
“Thiếp thất quản gia, chuyện truyền ngoài, sẽ khiến ngài dị nghị,” Đậu thị nghĩ tới vẫn còn lo lắng, nửa khắc với Hồ Các lão.
Hồ Các lão khẩy một tiếng, “Yên tâm , chuyện náo nhiệt trong phủ chúng , kinh thành thèm để mắt tới .”
Đậu thị: “Gì, gì cơ?”
“Có Triệu Tây Lâu ở đó, khác sẽ phí thời gian lão phu ,” Hồ Các lão .
Đậu thị im lặng, Triệu Tây Lâu ư, nếu vị , Hồ gia bọn họ cũng đến mức náo loạn như hôm nay.
“Thân bằng hữu tìm , lão phu xem như quyền quý, cũng tìm đến tận cửa ,” Hồ Các lão : “Tiếp theo, bất kể định gây sự với ai, đều đường đường chính chính, khác thể bắt bẻ sai của nữa.”
Đậu thị hiểu lắm lời Hồ Các lão , nhưng nàng hỏi, Hồ Các lão cũng thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-468-thiep-than-hieu-ro.html.]
Nếu Triệu Lăng Vân thực sự suy nghĩ cho Thái tử, thì tên đầu sỏ lưu manh tiếp theo, hẳn nên gây sự với Hạ Chiếu Thanh. Rất thể, tên đầu sỏ lưu manh trong lòng còn lấy mạng Hạ Chiếu Thanh, một các lão gia đầu quân cho Triệu Lăng Tiêu, đây chẳng đang rằng Thái tử thể kế thừa đại thống ? Người như chết, Thái tử còn lập uy thế gì?
Chỉ là Triệu Lăng Vân rốt cuộc sẽ thế nào, Hồ Các lão tạm thời vẫn nghĩ . Dù Hạ Chiếu Thanh để thoát khỏi kiếp , lão già đó nhất định sẽ thành thật trả tiền, thì Triệu Lăng Vân sẽ giúp Thái tử trừ khử Hạ Chiếu Thanh bằng cách nào đây?
“Gió lớn , lão thái gia vẫn nên về phòng nghỉ ngơi ạ,” Đậu thị lúc khuyên Hồ Các lão.
Hồ Các lão định , một quản sự vội vã chạy đến, quỳ xuống bẩm báo: “Lão thái gia, ngũ tiểu thư treo cổ tự vẫn, trong phòng nàng cứu xuống ạ.”
“Á?” Đậu thị kinh hô.
Hồ Các lão vẫn dửng dưng, chỉ lạnh lùng : “Nếu còn nữa, cần cứu nàng .”
“Lão thái gia!” Đậu thị kêu lên.
Quản sự quỳ đất một lúc, thấy Hồ Các lão gì nữa, lúc mới từ đất bò dậy, vội vàng chạy .
Đậu thị : “Ngũ tiểu thư cũng phạm tội c.h.ế.t ạ.”
Hồ Các lão tiếp lời Đậu thị, mà : “Nha đầu thứ tư bên ngươi để mắt tới, nếu nàng sống nổi bên ngoài, vẫn đón nàng về.”
“Dạ,” chuyện , Đậu thị nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay.
“Còn về nha đầu thứ năm,” Hồ Các lão : “Nha đầu phẩm hạnh hỏng, cần nhắc đến nàng nữa.”
Đậu thị miễn cưỡng một câu cho ngũ tiểu thư: “Ngũ tiểu thư còn nhỏ, vẫn thể dạy dỗ mà.”
“Thích một , thể tranh giành, nhưng hại tính mạng khác, còn là tính mạng nhà,” Hồ Các lão lắc đầu : “Phẩm hạnh hỏng, xem như vô phương cứu chữa.”
“Haizz,” Đậu thị thở dài.
“Còn về nha đầu thứ tư,” Hồ Các lão nheo mắt mặt nước, “Lão phu xem xem, nàng thể trải qua phong ba bão táp .”
Đậu thị im lặng gì, đều là tiểu thư nhà quyền quý xuất , tứ tiểu thư và ngũ tiểu thư như thế , khiến gì đây?
“Đi thôi, chúng về,” Hồ Các lão xoay về phía đầu cầu.
Đậu thị theo phía Hồ Các lão.
“Đường trơn trượt, ngươi cẩn thận một chút,” Hồ Các lão nhắc nhở Đậu thị một câu.
“Vâng, hiểu ,” Đậu thị đáp lời.
Hai , lão già chắp tay , lão phụ nhân bước chân nhỏ nhẹ theo , cứ thế , dường như là cả một đời.
“Ta hiểu ,” trong căn nhà nhỏ hai gian sân ở hẻm Chức Cưu, tứ tiểu thư theo Giang Minh Nguyệt, cũng đáp một tiếng như .
Giang Minh Nguyệt nắm lấy tay tứ tiểu thư, : “Ngươi còn hồn , hiểu cái gì?”
Tứ tiểu thư im bặt, nàng giờ đây vẫn còn mơ hồ, chẳng nhớ chuyện gì cả.
“Hôm nay cứ dọn dẹp nhà cửa ,” Giang Minh Nguyệt tứ tiểu thư đưa quyết định, “Chuyện tiếp theo, ngày mai hẵng nghĩ.”
Tứ tiểu thư hỏi: “Chuyện tiếp theo?”
Giang Minh Nguyệt: “Tiếp theo ngươi định lấy gì mà sống đây?”
Muốn sống qua ngày, ngươi một kế sinh nhai, đạo lý là như đúng ?
Tứ tiểu thư liền : “Ta đồ thêu ?”
Giang Minh Nguyệt: “…”
Chuyện nàng , nàng còn đồ thêu nữa là!