Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 409: Người Có Công, Giang Minh Nguyệt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 06:58:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu An Dương hằm hằm chờ Triệu Lăng Vân trở về, y dựng cờ hỏi tội, nên khi đến nhà lão tộc trưởng ở Hồ Lô Thượng, Triệu An Dương phái mời lão tộc trưởng và mấy vị tộc lão đến Quốc Công phủ. Lão tộc trưởng giờ đây thực phiền hai , Triệu Lăng Vân chẳng gì, còn Triệu An Dương, lão tộc trưởng cũng thấu, y cũng chẳng thứ lành. Khi trong chính đường, lão tộc trưởng lộ vẻ sốt ruột. Sau khi xong Trịnh phu nhân tố cáo vợ chồng Triệu Lăng Vân, lão tộc trưởng chỉ đờ đẫn, biểu lộ gì.
Trịnh phu nhân: “Ngũ thúc?”
Lão tộc trưởng vị tộc lão bên cạnh khẽ đẩy một cái, mới về phía Trịnh phu nhân, : “Bây giờ những lời ích gì? Tiền trả cả , đặt trong quốc khố, chúng còn thể lấy ? Căn trạch Quốc Công phủ Thánh thượng ban trả, là hoàng ân sâu rộng, ngươi còn đòi hỏi gì nữa?”
Lão tộc trưởng dứt lời, nước mắt Trịnh phu nhân thể kìm nén.
Lão tộc trưởng Triệu An Dương, : “Ngươi trưởng ngươi lấy thư họa của ngươi, nhưng hiện kim đủ, trưởng ngươi lấy vật đổi giá, thì y mà trả tiền ? Căn trạch đều trưởng ngươi thế chấp , thư họa của ngươi y thể lấy ? Ngươi Triệu gia? Trả nợ liên quan gì đến ngươi ư?”
Thái độ của lão tộc trưởng khác với những gì Triệu An Dương nghĩ, thế, Triệu Lăng Vân gia đình suy bại đến nông nỗi , ngươi những hận y, mà còn chất vấn ?
“Y,” Triệu An Dương lắp bắp một lát mới : “Chẳng lẽ y nên hỏi một tiếng ? Thư họa của công sản của gia tộc.”
“Thư họa của ngươi, mấy món là do tiền của chính ngươi mua?” Triệu Lăng Vân cùng Giang Minh Nguyệt, , bước từ ngoài cửa .
“Mẫu ,” Giang Minh Nguyệt hành lễ với Trịnh phu nhân.
Trịnh phu nhân ý Giang Minh Nguyệt mất mặt, nhưng giờ đây tộc trưởng và các tộc lão đều mặt, nếu bà , e rằng khó tránh khỏi tiếng là một ác bà bà.
“Không cần đa lễ,” Trịnh phu nhân nén giận với Giang Minh Nguyệt.
Giang Minh Nguyệt hành lễ với lão tộc trưởng và các tộc lão.
Mèo Dịch Truyện
Lão tộc trưởng vốn dĩ ấn tượng với Giang Minh Nguyệt, nay Giang Minh Nguyệt đem bộ của hồi môn giúp Triệu Lăng Vân trả nợ, thì Giang Minh Nguyệt trong mắt lão tộc trưởng, chính là nàng dâu một của gia tộc .
“Trưởng bối trong nhà con vẫn chứ?” Lão tộc trưởng hòa nhã hỏi Giang Minh Nguyệt.
Giang Minh Nguyệt : “Tổ phụ tổ mẫu, cùng Đại bá Đại bá mẫu của con đều khỏe mạnh, đa tạ Ngũ Đường thúc quan tâm.”
Lão tộc trưởng gật đầu, thầm so sánh Giang Minh Nguyệt với Trịnh phu nhân trong lòng. Của hồi môn của Trịnh thị vẫn còn nguyên, hề động đến một phân nào, còn của hồi môn của Giang Minh Nguyệt thì dâng nộp hết thảy, thế mà ngươi xem, Trịnh thị thì lóc ỉ ôi, Giang Minh Nguyệt vẫn thể với khác, cử chỉ đĩnh đạc đúng mực, giữa với thể khác biệt đến ?
Trịnh phu nhân cũng lão tộc trưởng yêu mến Giang Minh Nguyệt, nghĩ đến dáng vẻ lão già răn dạy Triệu An Dương, Trịnh phu nhân tức đến chịu nổi, : “Chuyện hồ đồ do phu quân nàng , nàng đương nhiên giúp đỡ, đó gọi là phu xướng phụ tùy. Ngũ thúc cũng cần quá khen ngợi nàng , nàng là vãn bối, là tân phụ mới cửa lâu, nàng còn học hỏi nhiều lắm đấy.”
Lão tộc trưởng ưa thái độ của Trịnh phu nhân, : “Ngươi còn chẳng bằng Giang Minh Nguyệt. Giang thị ,” lão tộc trưởng : “Tông phụ của Triệu thị Việt Quốc Công phủ chúng , là như nàng .”
Các tộc lão , tình thế chẳng lẽ hai vị định đối đầu ?
Trịnh phu nhân lão tộc trưởng, sự tức giận trong mắt gần như thể che giấu.
“Nàng về phòng ,” Triệu Lăng Vân bảo Giang Minh Nguyệt , cảnh tiếp theo lẽ sẽ đổ máu, y Giang Minh Nguyệt thấy.
Trịnh phu nhân cho Giang Minh Nguyệt , lão phu nhân lạnh lùng : “Thương nghị xem nên gì, nàng cần ? Nàng còn là tông phụ tương lai đấy.”
Triệu Lăng Vân: “Nương, giận thì đừng trút lên thê tử của con, hãy trút lên con đây.”
Trịnh phu nhân: “Trước khi con chuyện , con thương lượng với ? Trong mắt con còn , nương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-409-nguoi-co-cong-giang-minh-nguyet.html.]
Giang Minh Nguyệt: “Đại lão gia thương lượng với mẫu , nhưng lúc đó mẫu đang bệnh ngủ mê tỉnh, nên…”
Giang Minh Nguyệt vẻ mặt khó xử, trông như tiếp nữa.
Triệu Lăng Vân: “Đương nhiên nương lúc là bệnh thật, là tránh chuyện mà giả bệnh, đến giờ phút , chúng cần quá chấp nhặt chuyện đó nữa.”
“Các ngươi giả bệnh ư?” Trịnh phu nhân nổi giận.
Bà giả bệnh là thật, nhưng bà thể giả bệnh, các ngươi một đứa con trai, một đứa con dâu, ai cho hai ngươi cái mặt, để hai ngươi vạch trần bề hả?
“Được , coi như ?” Triệu Lăng Vân : “Lúc Triệu nhị lão gia đ.á.n.h gãy chân, y kêu cứu như thế, chẳng cũng cứ ở trong phòng sống c.h.ế.t mặt ? Cần gì chứ, cứ ép khác chuyện .”
Trịnh phu nhân hối hận rằng năm xưa tại sinh Triệu Lăng Vân cái nghiệt tử , bà thật sự hối hận!
Triệu An Dương trong lòng vốn khúc mắc , Triệu Lăng Vân nhắc đến như , Triệu nhị lão gia càng khó chịu hơn.
Giang Minh Nguyệt liếc thần sắc của Triệu An Dương, : “Nhị ngươi cũng đừng trách mẫu , lúc đó của Hoàng Thành Ty hung thần ác sát, mẫu thể là đối thủ của họ? Hơn nữa dạo , thể mẫu , bà lòng mà lực thôi.”
“Ngươi câm miệng!” Trịnh phu nhân quát Giang Minh Nguyệt.
Nàng dâu của bà thì như từng câu từng chữ đều đang giúp bà , nhưng thực tế, từng câu từng chữ đều đang chứng thực rằng khi Triệu An Dương đ.á.n.h gãy chân, bà , nương , trốn tránh .
Giang Minh Nguyệt trông như tiếng quát lớn của Trịnh phu nhân cho giật , lùi một bước, mở to mắt, Giang Minh Nguyệt Trịnh phu nhân, lập tức xin : “Mẫu , con dâu lỡ lời , đừng giận.”
Trịnh phu nhân tức c.h.ế.t là may , lúc ngươi lắm lời, ngươi thấy sai hả? Giờ ngươi còn vẻ đáng thương với cái gì?
“Ngươi giận thì đừng trút lên vãn bối,” lão tộc trưởng mặt bảo vệ Giang Minh Nguyệt: “Giang thị là công với Triệu gia chúng .”
Trịnh phu nhân giận dữ : “Có công? Nàng đáng lẽ khuyên Đại lão gia dừng tay, đừng hồ đồ, kết quả xem nàng gì!”
Sắc mặt Triệu Lăng Vân trở nên âm trầm, : “Được, bạc nợ quốc khố nên trả, lát nữa sẽ tâu với Thánh thượng.”
Trịnh phu nhân dọa sợ, lời của bà thể truyền đến tai Thánh thượng chứ!
Triệu Lăng Vân: “Chuyện tiền nong cứ , dù cũng sẽ để đói, tòa đại trạch vẫn cứ ở, của hồi môn của vẫn còn nguyên, cũng chẳng hiểu đang giận cái gì.”
Trịnh phu nhân: “Con vì giận ?”
Triệu Lăng Vân: “Người trả tiền, trả , là chuyện như chứ? Lát nữa sẽ thỉnh Thánh thượng phân xử.”
Triệu An Dương lúc lạnh lùng : “Biết Đại ca cận với Thánh thượng, nhưng cũng cần chuyện gì cũng lôi Thánh thượng , mẫu là vì Triệu gia mà suy nghĩ.”
“Ngươi xứng bàn chuyện tiền bạc với ,” giọng Triệu Lăng Vân còn lạnh lẽo hơn cả Triệu An Dương, “một đống nợ của ngươi, ngươi tự tìm cách mà trả, cho ngươi ba tháng, ba tháng trả hết, thì ngươi cút .”
“Triệu Tây Lâu!” Trịnh phu nhân quát.
Triệu Lăng Vân chẳng thèm để ý đến lão mẫu của , chỉ Triệu An Dương : “Ta hỏi ngươi, những cuốn sách tổ tiên truyền , ở trong tay ngươi?”