Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 37: Triệu Tây Lâu Hắn Có Bệnh Não ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:41:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần công công khi hỏi xong các hộ viện ở An Viễn Hầu phủ, liền chuyện Đồ Sơn Vương Thế tử thỉnh chỉ ban hôn xem như xong. Trần công công cũng đợi hai vị lão gia Giang gia về, cất bước ngay, một mạch cuống cuồng vội vã chạy về Đế cung.

Mèo Dịch Truyện

 

Trong khi Trần công công còn kịp về cung báo tin, tại thiên điện Phượng Nghi Điện, kể từ khi Từ lão thái thái tuyên bố sẽ gả Giang Minh Nguyệt cho Triệu Lăng Vân, Đông Thịnh Đế vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng cất tiếng, Bệ hạ hỏi: “Triệu Lăng Vân?”

 

Triệu đại lão gia lập tức ưỡn ngực, chính là , sai mà, lão thái thái gả nhị tiểu thư Giang gia cho !

 

Đông Thịnh Đế Triệu Lăng Vân, Bệ hạ lão thái thái, : “Tây Lâu lúc nhỏ từng mắc bệnh về não.”

 

Lão thái thái??? Triệu Lăng Vân!!!

 

Hoàng hậu nương nương, mẫu tử Đồ Sơn Vương phủ đang đó, cộng thêm một Vinh Hoa công chúa: “……”

 

Phúc Vương há miệng định , thể của vu khống như thế, nhưng đợi Phúc Vương gia lên tiếng, Đông Thịnh Đế lạnh giọng quát một tiếng: “Câm miệng.”

 

Lão thái thái kinh ngạc : “Tây Lâu mắc bệnh về não ư?” Minh Nguyệt nhi của bà đây rốt cuộc là phận gì? Tìm tới tìm lui, tìm tiểu lang quân nào thích hợp để gả, cuối cùng cũng chờ một tự tìm đến, kết quả là một kẻ mắc bệnh về não?

 

“Không , …” “Khụ.” Đông Thịnh Đế khẽ ho một tiếng.

 

Nghe thấy tiếng ho của Bệ hạ, Triệu Lăng Vân đang sốt ruột định giải thích cho liền giật . Thánh thượng ngươi mắc bệnh về não, đó là lời vàng ngọc, ngươi dám ? Ngay lập tức, Triệu Lăng Vân mặt đỏ bừng, thật ngờ, vượt qua cửa ải lão thái thái Giang gia, thất bại ở chỗ Thánh thượng, rốt cuộc là vì lẽ gì?!

 

“Thái y viện bệnh án của ,” Đông Thịnh Đế với lão thái thái: “Việc còn thể giả ? Mẹ nuôi, tin lời trẫm ?”

 

Lão thái thái trong lòng nghi ngờ, nhưng bà thể để lộ biểu cảm, công khai nghi ngờ lời dối của hoàng đế, chẳng là tìm c.h.ế.t ? Bởi , lão thái thái chỉ thể giả vờ mắt tròn xoe mồm há hốc.

 

“À thì…” Dù phụ hoàng quát bảo câm miệng, nhưng Phúc Vương lúc vẫn dũng cảm , bất chấp ánh mắt như g.i.ế.c c.h.ế.t của phụ hoàng, Phúc Vương gia lớn tiếng : “Lão thái thái, bệnh về não gì to tát ? Hồi nhỏ bản vương cũng từng thái y là mắc bệnh về não, , một vị bạn khác của bản vương, thái y cũng mắc bệnh về não.”

 

“Bản vương tổng cộng chỉ hai vị bạn .” Phúc Vương đưa hai ngón tay lão thái thái.

 

Lão thái thái thực sự mắt tròn xoe mồm há hốc. Bà quả thực hề chuyện , hoàng tử học, chọn cho hoàng tử hai vị bạn , kết quả gom ba kẻ mắc bệnh về não cùng một chỗ? Đây là loại nghiệt duyên gì chứ?

 

Phúc Vương nghiêm túc với lão thái thái: “ đầu óc bản vương vẫn , nếu lão thái thái hãy thử khảo bản vương xem .”

 

Lão thái thái: “Lão bà tử khảo Vương gia điều gì?”

 

Phúc Vương: “Tùy tiện, Tứ Thư Ngũ Kinh, ôi, cái bản vương thể tụng thuộc, là lão thái thái khảo bản vương Tam Tự Kinh?”

 

Lão thái thái: “Tam Tự Kinh là gì?” Bà còn chẳng chữ, cớ gì khó bà lão ?

 

“Tam Tự Kinh chính là Triệu Tiền Tôn Lý, Chu Ngô Trịnh…”

 

Đông Thịnh Đế dùng sức vỗ mạnh tay vịn ghế trường kỷ, quát Phúc Vương: “Ngươi cút cho trẫm!” Đây là Tam Tự Kinh ? Ngươi dám tụng Bách Gia Tính!

 

Phúc Vương còn kịp phản ứng gì, Triệu Thanh Dung tiếng gầm của Đông Thịnh Đế cho rùng . Chưa đợi nàng hồn, Đông Thịnh Đế gọi tên nàng, hoàng của nàng : “Vinh Hoa, ngươi là mẫu của nha đầu , ngươi xem.”

 

Lão thái thái đột nhiên phắt đầu , trợn mắt Vinh Hoa công chúa.

 

Cảnh quá đỗi quen thuộc, Vinh Hoa công chúa tin rằng, nếu nàng lúc dám mở miệng , lão thái thái thể lập tức lao tới đòi mạng nàng, “Không, ,” Vinh Hoa công chúa lắp bắp một câu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-37-trieu-tay-lau-han-co-benh-nao.html.]

“Thánh thượng!” Triệu Lăng Vân lúc kêu lên một tiếng.

 

Đông Thịnh Đế: “Ngươi còn lời gì ?”

 

“Đây, thần mắc bệnh về não, nhưng điều cũng cản trở thần sống qua ngày,” áp lực mạnh mẽ của hoàng quyền, Triệu Lăng Vân đành nhượng bộ, nhưng vẫn đính chính cho bản , “Thần từ khi sách nữa thì liền hề tái phát bệnh, Thánh thượng, thần hiện tại vẫn khỏe mạnh.”

 

“Ừm, đúng !” Phúc Vương hưởng ứng: “Không sách, chúng sẽ tái phát bệnh.”

 

Đông Thịnh Đế: “Trẫm chẳng bảo ngươi cút ?” Nói lời , ngươi Triệu Lăng Thần đỗi tự hào ?

 

Phúc Vương gia sững nhúc nhích, kiên quyết cút!

 

“Lão thái thái.” Triệu Lăng Vân với vẻ mặt tủi về phía lão thái thái, : “Chuyện xong , thể bây giờ đổi ý .”

 

Lão thái thái âm thầm suy nghĩ trong lòng, về việc sách thì Giang Minh Nguyệt mấy khi sách, Giang Dữ, Giang Hiện cũng thấy thiên phú gì về việc học hành, bởi chuyện học hành , đối với Giang gia bọn họ mà quan trọng. Lão thái thái suy tính Triệu Lăng Vân, trai trông cũng giống mắc bệnh về não. Vậy nếu quả thật sách thì sẽ tái phát bệnh, thì bệnh về não tính là gì chứ, nào trở ngại gì đến việc sống qua ngày.

 

Ánh mắt lão thái thái liếc về phía Triệu Lăng Tiêu, vị từ khi bà bước điện tới giờ từng mở miệng chuyện, cứ đoan trang đó, dáng vẻ thực sự , hệt như tiên nhân trời. Ôi chao, lão thái thái thấy phiền não, đây nào thể sống cùng Giang Minh Nguyệt nhà bà? Hai vốn cùng một loại , một kẻ uống sương, một kẻ ăn món hầm nồi lớn, liệu thể ở chung một mái nhà ?

 

Có đ.á.n.h c.h.ế.t cũng thể để Giang Minh Nguyệt bước chân Đồ Sơn Vương phủ!

 

Sau khi quyết định chủ ý , lão thái thái nặng nề thở dài một tiếng với Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân: “Lão thái thái?” Người thở dài thế khiến hoảng loạn!

 

“Thì là thế,” lão thái thái : “Chuyện trách ngươi, con , sinh lão bệnh tử, đó là do ông trời sắp đặt.”

 

Triệu Lăng Vân vội vàng gật đầu, trong lòng còn tủi , cái của do ông trời sắp đặt, cái là vì Thánh thượng một vị hoàng tử điên mắc bệnh về não, để cho vị hoàng tử đó mất mặt một , nên mới ép buộc hai vị bạn bọn họ cũng mắc bệnh về não, thật sự quá đỗi oan uổng!

 

“Thánh thượng,” lão thái thái lúc với Đông Thịnh Đế: “Lão bà tử với tổ mẫu của là chị em thiết, khi tổ mẫu còn sống, bà yêu thích nhị nha đầu nhà , đại tôn nhi của định hôn sự với nhị nha đầu .”

 

Triệu Lăng Vân bỗng chốc trở nên kính trọng Từ lão thái thái. Dám ở mặt Thánh thượng, mặt đổi sắc lời dối trá, thử hỏi thiên hạ mấy ? Tổ mẫu của nào ánh mắt như thế, tổ mẫu của định hôn sự cho là với tiểu tôn nữ của Trương Các lão cơ!

 

Lão thái thái lấy một miếng ngọc bội, : “Ngô lão thái quân là tiểu thư của Ngô gia ở Hồng huyện, đây là ngọc uyên ương gia truyền của bà , đây chính là tín vật đính ước mà lão tỷ tỷ của tặng.”

 

Đông Thịnh Đế: “Ngọc uyên ương dùng để đính , chẳng là thành đôi ?”

 

“Thành đôi chứ thành đôi,” lão thái thái lấy một miếng ngọc bội khác từ trong lòng, : “Đây là uyên ương đực, Tây Lâu hôm nay đến tìm chuyện hôn sự, mới đưa cho đây .”

 

“Để xem.” Phúc Vương chạy lên , cầm cặp ngọc uyên ương lên tay.

 

Ninh thị Hoàng hậu liếc Đông Thịnh Đế với sắc mặt u ám, đành mở lời nhắc nhở Phúc Vương: “Vương gia , mau đưa ngọc bội cho Thánh thượng xem .”

 

Phúc Vương : “Người hiểu về ngọc .”

 

“Vương gia!” Lão thái thái vội trừng mắt Phúc Vương một cái, nếu con nuôi của bà chỉ hai con trai, thì đứa trẻ Phúc Vương e rằng sống đến bây giờ ? Đứa trẻ trông thật đáng lo, “Thánh thượng cái gì cũng hiểu, mau đưa cho Thánh thượng xem ,” lão thái thái giục Phúc Vương.

 

Triệu Lăng Vân thẫn thờ đó, chuyện ngọc uyên ương thật sự , đây thật sự là do tổ mẫu để ?!

 

 

Loading...