Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 300: Lão phu nhân này có chút thú vị ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:06:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Tam dẫn theo đám thuộc hạ hùng hổ tiến Khánh Bảo Đường, lúc Khánh Bảo Đường trở nên hỗn loạn. Gia đinh tập trung khá đông, ai nấy cũng vai u thịt bắp, trông vẻ đ.á.n.h đấm, nhưng khi tên quản sự dẫn đầu Ngô Tam đá ngã lăn xuống đất, cả đám gia đinh liền dám nhúc nhích.
“Triệu An Dương ?” Ngô Tam Khánh Bảo Đường hỏi.
Những bên Nhị phòng Ngô Tam và đám như thấy quỷ sống giữa ban ngày, ai dám lên tiếng.
Ngô Tam cũng chẳng trông mong gì đám ở Khánh Bảo Đường thể trả lời , danh tiếng hung tợn của Hoàng Thành Tư bọn họ đến mức nào, Ngô Tam rõ như lòng bàn tay.
“Khám xét!” Ngô Tam với mấy tên thuộc hạ.
Mấy tên thuộc hạ Ngô Tam, thật sự khám xét ? Chẳng qua chỉ là diễn kịch thôi, cần nghiêm túc đến thế ?
Vẻ mặt Ngô Tam vô cùng nghiêm nghị, đúng dáng vẻ thường ngày khi Hoàng Thành Tư bọn họ thịt ai đó.
Mấy tên thuộc hạ chút do dự, lập tức xông thẳng chính phòng.
Trong chính phòng vang lên tiếng kêu thất thanh của nha , ngắn ngủi một tiếng lập tức im bặt.
Chính phòng còn động tĩnh, những trong sân cũng dám gây bất kỳ tiếng động nào. Tất cả , hoặc là trừng mắt thẳng chính phòng, hoặc là mặt mày sợ hãi chằm chằm Ngô Tam. Ngô Tam còn gì, đám cảm thấy tay vấy m.á.u tươi, g.i.ế.c vô .
“Các ngươi là ai?!” Tiếng Triệu An Dương gào thét từ chính phòng vọng , chỉ tiếng hô của nhị lão gia, thể nhị lão gia hiện giờ đang phẫn nộ đến mức nào.
Hai của Hoàng Thành Tư khiêng Triệu An Dương khỏi phòng, đến mặt Ngô Tam, hai liền buông tay, ném Triệu An Dương xuống đất.
Ngô Tam đợi Triệu An Dương dậy, liền : “Triệu An Dương, theo về Hoàng Thành Tư một chuyến.”
Hai của Hoàng Thành Tư trong chính phòng tự xưng phận, Triệu An Dương cho đến lúc mới là của Hoàng Thành Tư bắt . Lập tức, nhị lão gia liền hiểu , chuyện của Đào Thiên vẫn là tìm đến đầu .
Ngô Tam: “Triệu An Dương, theo chúng một chuyến thôi.”
Triệu An Dương đất, thể nào dậy .
Trong sương phòng bên cạnh, Trịnh phu nhân run rẩy : “Sao, là của Hoàng Thành Tư?”
Hoa thẩm bĩu môi, : “Xem chuyện của Đào Thiên, nhị lão gia vẫn thoát . Lão phu nhân , nô tỳ nhiều lời , một trận đ.á.n.h c.h.ế.t mười mấy vạn , đây chính là xương trắng chất thành núi, m.á.u chảy thành sông , nhị lão gia dám dính chuyện như thế chứ?”
Trịnh phu nhân mắng Hoa thẩm: “Ngươi hươu vượn gì đó?”
Mèo Dịch Truyện
Hoa thẩm: “Người thì cho là nô tỳ hươu vượn, nhưng triều đình nghĩ , nếu triều đình thể phái của Hoàng Thành Tư đến bắt nhị lão gia? Chuyện giống như đại lão gia chỉ mời hỏi vài câu , nhị lão gia mới là thật sự bắt đó.”
Trịnh phu nhân Hoa thẩm đến đau tim, “Đại ca !” Trịnh phu nhân sang Hoa thẩm mà hét.
Hoa thẩm: “Ôi chao trời đất ơi, lão phu nhân, lúc mới nhớ đến đại lão gia ? Lẽ nào cái phủ hễ ai xảy chuyện, kẻ ngoài chịu tội đều là đại lão gia ?”
Trịnh phu nhân đang Hoa thẩm kéo giữ, sức lực nàng kém xa Hoa thẩm, nên dù sốt ruột như lửa đốt, ngoài xem xét tình hình, nhưng nàng thể bước . Trong lúc hoảng loạn, Trịnh phu nhân liền ăn càn quấy, Trịnh phu nhân : “Ai mà chuyện là do đại ca gây , tự sợ chết, nên lôi đỡ ?”
Hoa thẩm xong ngớ , đại lão gia chắc chắn là con ruột của lão nương , loại lời lẽ mất lương tâm như , lão nương thể thốt khỏi miệng?
“Người cứu nhị lão gia từ Kỷ gia lão trạch về, chính là đại lão gia đó,” Hoa thẩm chằm chằm mắt Trịnh phu nhân với vẻ âm trầm, “Đào Thiên là bằng hữu của đại lão gia chúng , lão phu nhân xót nhị lão gia thì , nhưng đừng ý đồ hãm hại đại lão gia.”
Trịnh phu nhân run rẩy, giận dữ : “Ngươi quá xấc xược!”
Hoa thẩm một chút cũng hề run sợ, “Nếu nhị lão gia thể qua cửa ải , những lời , nô tỳ về sẽ kể cho lão thái thái nhà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-300-lao-phu-nhan-nay-co-chut-thu-vi.html.]
Hoa thẩm lúc lôi Từ lão thái thái , đối với Trịnh phu nhân, đó chính là một gáo nước lạnh tạt thẳng mặt.
Hoa thẩm lạnh với Trịnh phu nhân, “Lão phu nhân, quý nhị lão gia như báu vật, nhưng bây giờ, cũng quý đại lão gia như báu vật đấy. Lần thua , là cùng lão thái thái nhà so tài một nữa?”
“Câm miệng!” Trịnh phu nhân nhảy dựng lên, lão bà họ Từ đưa Triệu An Dương quân đội chịu khổ, nàng thể để chuyện đó xảy !
“Hừ,” Hoa thẩm vẫn lạnh.
Trịnh phu nhân liền lớn tiếng gọi ngoài cửa: “Hoành Nam, Hoành Nam ơi!”
Triệu An Dương thấy tiếng gọi, nhưng y thể đáp , hiện giờ y đang nguy cấp tính mạng, thời gian mà bận tâm đến y?
“Tam ca,” Một của Hoàng Thành Tư từ thư phòng của Triệu An Dương chạy , trong tay xách một cái bọc, : “Thư tín đều ở đây cả.”
Tất cả thư từ giao thiệp của đều lục soát mất ? Sắc mặt Triệu An Dương trở nên trắng bệch.
Ngô Tam phất tay với hai tên thuộc hạ.
Hai tiến lên, đỡ Triệu An Dương từ đất dậy ngay.
“Oan, oan uổng!” Bị khiêng lôi ngoài sân, nhị lão gia Triệu cuối cùng cũng phản ứng , bắt đầu lớn tiếng kêu oan.
“Yên tâm,” Ngô Tam theo sát phía Triệu An Dương, âm trầm : “Hoàng Thành Tư chúng sẽ trả ngươi một sự công bằng.”
Chính từng mưu sự với Đào Thiên, chuyện là thật, Hoàng Thành Tư, thể sự công bằng nào chứ? Triệu An Dương bây giờ, lời khó , y sắp sợ đến mức tè quần !
“Không, ,” Triệu An Dương m.ô.n.g chìm xuống, lỳ đất, nhị lão gia còn màng đến thể diện và hình tượng của nữa, y giờ chỉ một điều, y thể bắt Hoàng Thành Tư!
“Hoành Nam, con ơi!” Trịnh phu nhân trong sương phòng gào t.h.ả.m thiết.
Hoa thẩm lạnh lùng một bên , lão nương họ Trịnh vẫn chút thú vị, ngươi xem nàng gào thét dữ dội, lóc t.h.ả.m thiết, giãy giụa cũng kịch liệt, nhưng Hoa thẩm xin thề với trời, lúc nàng tay hề dùng sức.
Một dùng sức, một sức giãy giụa nhưng vẫn thoát , điều lên điều gì? Điều cho thấy Trịnh phu nhân đang giả vờ, nàng một chút cũng ngoài, đối mặt với của Hoàng Thành Tư.
“Có chuyện gì ?” Ngay khi Trịnh phu nhân đến gần tắt thở, Hoa thẩm nhịn đ.á.n.h nàng , thì Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt dẫn đến.
“Huynh trưởng,” Triệu An Dương kêu lên.
Lần đầu tiên trong đời, sự xuất hiện của Triệu Lăng Vân khiến Triệu An Dương cảm thấy vui mừng.
Ngô Tam thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu hai vị đến nữa, vở diễn độc tấu của sẽ thể tiếp tục. Ngô Tam bước tới, thẳng , ôm quyền vái chào Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt.
Triệu Lăng Vân: “Ngươi đến nữa? Ta với ngươi, nhị nhà liên quan đến chuyện của Đào Thiên ?”
Ngô Tam: “Thượng phong hạ lệnh, tiểu nhân dẫn Triệu An Dương hỏi chuyện.”
Triệu Lăng Vân: “Thượng phong nào cơ? Kim Thú ?”
“Người thể…” Triệu An Dương sốt ruột kêu lên, lúc , còn vô lễ với Kim đại thống lĩnh ? Huynh Triệu Lăng Vân c.h.ế.t ?
Trong lòng nhị lão gia ý nghĩ đó, nhưng kêu ba chữ, y liền kêu nữa, lúc mà đắc tội Triệu Lăng Vân, đối với y mà càng thêm tồi tệ!