Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 29: Tôi đến cầu thân ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:41:08
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi trông thấy Triệu Lăng Vân, Từ lão thái thái giật kinh hãi. Ngay cả ở thôn quê, khi đến nhà khác chơi cũng cần gõ cửa, cất tiếng gọi một tiếng chứ? Vị công tử là cớ sự gì? Trực tiếp xông ? Người trong nhà cả ? Một sống to đùng như thế nhà mà ai lên tiếng ?!
“Triệu Lăng Tiêu cung cầu Thánh thượng ban hôn nhị tỷ ? Triệu đại, chuyện là thật ư?” Lão thái thái còn kịp mở lời, Giang Hiện tin tức hớt hải xông thẳng nhà, mở miệng liền la lối om sòm.
Lão thái thái một phen giật nảy , vô thức hỏi một câu: “Cái gì?”
“Không thật, cần vội vã đến thế ?” Triệu Lăng Vân liếc mắt Giang Hiện.
“Nãi ơi.” Giang Hiện liền gọi lão thái thái.
“Đồ c.h.ế.t tiệt, ngươi la lối cái gì?” Lão thái thái giơ tay đ.á.n.h Giang Hiện, chẳng lẽ là sợ trong phủ , là ? Lão thái thái mắng Giang Hiện: “Chỉ ngươi họng to ? Chỉ ngươi la lối ? Ngươi là sợ khác thấy ?!”
“Lão thái thái, lão thái thái,” Triệu Lăng Vân sải bước tiến lên, chắn mặt Giang Hiện, khuyên can: “Người nương tay chút , đầu Hiện ca nhi còn đang sưng đấy, đợi khi nào đầu y hết sưng, chúng hãy đ.á.n.h y.”
“Chúng ?” Giang Hiện nhảy dựng lên ba thước, giờ đây y Triệu Lăng Vân vô cùng khó chịu: “Ai với ngươi chúng ? Ngươi là ai?”
“Thằng bé .” Triệu Lăng Vân đẩy Giang Hiện , đầu với lão thái thái: “Lão thái thái, Thánh thượng phái đến phủ , chắc hẳn sắp đến nơi.”
Lão thái thái mở miệng mắng chửi, nhưng nhất thời bà vẫn nghĩ nên mắng ai .
“Thánh thượng còn triệu Vinh Hoa công chúa cung nữa.” Triệu Lăng Vân thêm một câu.
“Sao cả nàng ?” Giang Hiện tiếp tục la làng.
Từ lão thái thái tại chỗ một vòng, đó liền còn vẻ hoảng loạn, lão thái thái tiên với Giang Hiện: “Ngươi đến môn phòng với Đức Tài, nếu lát nữa đến, thì cứ và lão thái gia đều ngoài, ở nhà.”
Giang Hiện: “Phải dối ạ?”
“Mau ! Thằng ranh con hiểu tiếng ?!” Lão thái thái trông thấy sắp nổi giận.
Giang Hiện định chạy, nhưng Triệu Lăng Vân túm chặt .
Triệu đại lão gia giữ Giang Hiện , mới gần lão thái thái vài bước, hạ giọng : “Lão thái thái, khi quân lắm ạ?”
Lão thái thái vui đáp: “Không lắm? Khi quân là c.h.é.m đầu đấy.”
Triệu Lăng Vân: “Phải , cũng nghĩ như .”
Triệu đại lão gia cao lớn, gần lão thái thái, điều khiến lão thái thái ngẩng đầu : “Ngươi chỉ đến báo tin thôi ?” Lão thái thái ngẩng đầu Triệu Lăng Vân hỏi.
Triệu Lăng Vân lên, dù để lộ hàm răng, nụ của Triệu đại lão gia vẫn vô cùng mắt: “Lão thái thái.” Triệu đại lão gia gọi Từ lão thái thái một tiếng.
Lão thái thái nhíu mày: “Ừm?”
“Ta là đến cầu .” Triệu Lăng Vân nghiêm túc : “Nhị tiểu thư coi trọng loại hàng hóa như Triệu Lăng Tiêu, nhị tiểu thư thấy thế nào?”
Lão thái thái: “…” Giang Minh Nguyệt ở đây, ngươi hỏi quỷ ?
“Ngươi!” Giang Hiện nhảy dựng lên ba thước, y ngay mà, Triệu đại gia ý !
“Đừng nhảy.” Triệu Lăng Vân giơ tay vỗ Giang Hiện một cái: “Sao điều thế ? Triệu Lăng Tiêu cung cầu chỉ , ngươi nhị tỷ ngươi gả cho tên giả tiên đó ?”
“Nhị tiểu thư gả cho giả tiên, thì nhất định gả cho ngươi ?” Giang Hiện hét lên.
“Thôi ,” lão thái thái liếc xéo tiểu tôn tử một cái: “Đồ cái gì cũng hiểu, ngươi mau ngậm miệng .”
“Nãi!” Giang nhị thiếu ủy khuất.
“Lão thái thái.” Ngoài cửa lúc truyền đến tiếng của Vương Đức Tài.
“Sao thế?” Lão thái thái hỏi lớn.
Vương Đức Tài hoảng hốt chạy , khom lưng thì thầm với lão thái thái: “Người trong cung thật sự đến , đến đầu ngõ ạ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-29-toi-den-cau-than.html.]
“Ta là thật mà.” Triệu Lăng Vân lập tức .
“Phải bây giờ ạ?” Giang Hiện nhảy dựng, hỏi lão thái thái: “Nãi, cung với Thánh thượng, nhị tỷ gả cho Triệu giả tiên.”
Nếu như tối qua, Giang Minh Nguyệt với lão thái thái về việc Đông Thịnh Đế nhúng tay hôn sự của nàng, lão thái thái thể thật sự , hôn sự , bà trực tiếp từ chối là , nhưng bây giờ…
“Nãi, gì chứ.” Giang Hiện sốt ruột giục lão thái thái.
Lão thái thái hít sâu vài , vẫn câu đó, lúc bà thể hoảng, bà bình tĩnh, bao nhiêu sóng gió bà đều trải qua , lý gì bà vượt qua . Lão thái thái ngẩng đầu Triệu Lăng Vân, khi cả hai lựa chọn đều , nhưng ngươi lựa chọn thứ ba, ngươi ? Kinh nghiệm sống qua hơn nửa đời khiến lão thái thái hiểu rõ, gặp tình huống , ngươi hãy chọn cái tệ hơn ít nhất, như ngươi mới thể tránh cái tệ nhất, cái sẽ khiến ngươi sụp đổ.
“Đại lão gia…”
“Lão thái thái cứ gọi Tây Lâu là .” Triệu Lăng Vân .
“Tây Lâu ,” lão thái thái liền đổi cách xưng hô: “Ngươi hối hận chứ?”
“Không hối hận.” Triệu đại lão gia vẻ mặt nghiêm túc: “Hiện ca nhi thể chứng cho , Triệu Tây Lâu hoặc là , nếu , thì đều là lời trọng lượng, lời là như đinh đóng cột!”
“Được.” Lão thái thái gật đầu: “Ngươi ở đây đợi lão bà tử một chút, về phòng lấy một món đồ, chúng cung.”
“Hả?” Triệu Lăng Vân : “Lão thái thái, cũng cung ?”
“Ta dẫn ngươi gặp Thánh thượng,” ánh mắt lão thái thái lúc Triệu Lăng Vân hiền từ: “Ta thỉnh Thánh thượng giúp lão bà tử ‘xem xét’ một chút.”
“Nãi ý gì?” Giang Hiện hiểu lời nãi .
Triệu Lăng Vân ban đầu cũng hiểu, đợi lão thái thái nhanh chân rời , trong sảnh đường suy nghĩ một lát, đột nhiên, trong đầu lóe lên một tia sáng, Triệu đại lão gia cảm thấy hiểu .
Lão thái thái đây là dẫn cháu rể cung, là thỉnh Thánh thượng ‘xem xét’, thực là ngay mặt Thánh thượng, vả mặt tên giả tiên Triệu Lăng Tiêu . Lập tức, Triệu đại lão gia ưỡn thẳng lưng hơn, mà, Từ lão thái thái thích !
“Nãi gì ?” Giang Hiện hỏi Triệu Lăng Vân, y vẫn thể hiểu nổi.
“Sau ngươi chính là em vợ của .” Triệu Lăng Vân giơ tay định vỗ vai Giang Hiện.
Giang Hiện giận dữ : “Ngươi đừng hỏng danh tiết của nhị tỷ !”
“Được .” Triệu Lăng Vân nhe răng , giọng điệu hòa nhã : “Là sai , sửa, ?”
Giang Hiện cũng dây dưa với Triệu Lăng Vân nữa, Giang nhị thiếu giậm chân một cái thật mạnh, chạy khỏi sảnh đường, về phía tú lâu của Giang Minh Nguyệt.
Giang Hiện , lão thái thái liền ngay đó, cũng sảnh đường, lão thái thái ngoài cửa vẫy tay gọi Triệu Lăng Vân, : “Chúng thôi.”
“Vâng.” Triệu Lăng Vân đáp một tiếng, vội vàng mấy bước khỏi sảnh đường, theo lưng lão thái thái.
Hồ Lô vẫn luôn canh gác ngoài cửa cũng vội vàng theo kịp.
“Đức Tài ,” lão thái thái hai bước, với Vương Đức Tài ở bên cạnh: “Ngươi vẫn cứ cổng chính, trong cung đến , ngươi cứ là ở nhà.”
“Vâng.” Vương Đức Tài lệnh.
“Đi thôi.” Lão thái thái chào Triệu Lăng Vân.
“Lão thái thái, chúng cổng chính ?” Triệu Lăng Vân liền hỏi.
“Không thể cổng.” Lão thái thái nghiêm túc .
Triệu đại lão gia: “…”
Không , cổng chính thể , sợ trong cung bắt gặp, cái thể hiểu , nhưng hậu môn, cửa phụ trong phủ các ngươi cũng thể ?
Mèo Dịch Truyện
“Lão thái thái.” Vương Đức Tài lúc đuổi kịp, : “Vậy lão thái gia đó thì ?”
Người trong cung cũng thể gặp lão thái gia mà, ? Lão thái thái dừng bước, hỏng , bà quên mất lão gia nhà .