Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 274: Kinh thành sắp đổ mưa lớn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:27:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Hồ Lô chạy về Việt Quốc Công phủ, định về gọi , trong thư phòng của Triệu Lăng Tiêu tại Đồ Sơn Vương phủ, Vọng Thư đang khuyên Triệu Lăng Tiêu, : “Thực cần thiết như .” Chỉ vẻ mặt của Triệu Lăng Tiêu, vẫn là phong thái an nhiên tự tại, vị lời lẽ cũng ôn hòa, Thế tử gia : “Triệu Tây Lâu cung tố cáo .” Vọng Thư : “Vô bằng vô cứ, Thánh thượng sẽ chỉ dựa lời của một Triệu Tây Lâu mà tống Đào Thiên ngục thẩm vấn . Ngài bây giờ trừ bỏ Đào Thiên, sẽ vô cớ gánh lấy tiếng g.i.ế.c diệt khẩu đó.” Chân Triệu Lăng Vân ngươi chỉ thị Đào Thiên, chân Đào Thiên chết, ngươi khó tránh khỏi nghi ngờ là hung thủ mà. Triệu Lăng Tiêu: “Không tiếng , là sự thật.” Vọng Thư nghẹn lời. “Ta khó tránh khỏi nghi ngờ , nhưng Triệu Tây Lâu cũng khó tránh khỏi nghi ngờ bức tử Đào Thiên,” Triệu Lăng Tiêu trầm giọng : “Người phụ nữ đầu la mắng cửa Đào phủ, là tỳ nữ của Giang thị. Đây là vợ chồng họ phu xướng phụ tùy, bức tử Đào Thiên.” Vọng Thư lúc mới hiểu phần nào, : “Thế tử gia dạy dỗ Triệu Tây Lâu và Giang thị ?” Ngài g.i.ế.c Đào Thiên diệt khẩu, ngài là Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt gánh tội nặng bức tử quan viên triều đình. Triệu Lăng Tiêu: “Đôi vợ chồng quá mức phóng túng.” Vọng Thư thầm bổ sung thêm một câu trong lòng cho Triệu Lăng Tiêu: Đôi vợ chồng cũng quá giỏi phá rối việc. “Tiên sinh cần lo lắng,” Triệu Lăng Tiêu Vọng Thư : “Việc sẽ liên lụy đến .” Vọng Thư : “Vậy nếu như , Thế tử gia trừ bỏ vợ chồng Triệu Tây Lâu, Đào Thiên lấy cái c.h.ế.t minh oan, mẫu Tưởng thị của vì chịu nhục nhã mà giận đến công tâm mà chết, chẳng càng hơn ?” Triệu Lăng Tiêu mỉm , : “Tiên sinh cứ yên tâm, phân phó xuống .” Vọng Thư khẽ gật đầu, đầu cửa sổ gỗ phía , với Triệu Lăng Tiêu: “Tối nay mây đen bao phủ thành, chắc hẳn sẽ một trận mưa lớn.” Triệu Lăng Tiêu cũng ngoài cửa sổ, với Vọng Thư : “Nếu việc thành công, Giang thị là con gái Giang Nhập Thu, nàng bảo vệ Cao Thiên Lý, bức tử Đào Thiên, mẫu Đào Thiên kinh sợ mà chết, những lời của Giang Nhập Thu sẽ cần cân nhắc . Đợi đến khi tội danh giáng xuống đầu Giang Minh Nguyệt , ngươi Giang Nhập Thu cho Cao Thiên Lý nữa, hết sức chứng minh trận thua ở Ngọc Phong Quan liên quan đến Cao Thiên Lý, thì những lời đó của Giang Nhập Thu, thể hiểu là vì gỡ tội cho con gái, chứng minh Giang Minh Nguyệt vì bênh vực Cao Thiên Lý mà mới đối phó với con Đào gia. Như , lời của Giang Nhập Thu thể trực tiếp bỏ qua tính, bởi vì lời của ngươi còn tính công bằng nữa .” Vọng Thư : “Triệu Tây Lâu và Giang thị e là nghĩ nhiều đến .” Triệu Lăng Tiêu: “Phải, họ ngờ tới, họ đang hại Cao Thiên Lý.” Vọng Thư : “ vẫn nghĩ thông, vì họ giúp Cao Thiên Lý, cho dù Giang Nhập Thu giúp Cao Thiên Lý một tay, thì ông cũng đến nỗi nhờ con gái giúp chứ?” Huống hồ, nếu Giang Nhập Thu tìm Triệu Lăng Vân giúp đỡ thì càng vô lý hơn, Triệu Lăng Vân tuy con rể Giang Nhập Thu, nhưng cặp cha vợ con rể còn từng gặp mặt. Triệu Lăng Tiêu: “Thái tử.” Đôi mắt khép hờ của Vọng Thư chợt mở to. Triệu Lăng Tiêu: “Triệu Lăng Tế , việc nhưng vĩnh viễn do dự quyết, còn vướng víu nhiều nỗi lo. Nếu thật lòng giúp Cao Thiên Lý một tay, cứ quang minh chính đại giúp là , nhưng chắc Cao Thiên Lý thật sự vô tội , nên dám tay giúp đỡ.” Vọng Thư : “Vậy nên Thái tử điện hạ để Triệu Tây Lâu mặt giúp Cao Thiên Lý một tay?” “Triệu Lăng Vân là của phe Thái tử, nhưng chức vụ chính thức, cả ngày chỉ ăn chơi lêu lổng,” Triệu Lăng Tiêu : “Vậy nên sẽ ai tin, Thái tử sẽ giao việc cho .” “Hắt xì!” Triệu Lăng Vân hắt một cái, với Đông Qua bên cạnh: “Hồ Lô còn việc ? Sao gọi mà mãi thấy đến?” Đông Qua chắp tay ống tay áo, rụt cổ , lạnh đến giậm chân : “Chủ tử, Hồ Lô đến, của Hoàng Thành Ty cũng tới. Chẳng lẽ họ giúp đỡ ?” Triệu Lăng Vân: “Có tiền kiếm thì là đồ ngốc.” Đông Qua mím môi, nào dám mắng của Hoàng Thành Ty là đồ ngốc. Hắn hà tay, với Triệu Lăng Vân: “Vậy chúng ở chỗ quá hẻo lánh, của Hoàng Thành Ty tìm thấy chúng ?” Lúc , chủ tớ hai để tránh cơn gió lạnh cắt da, đang trong một con hẻm nhỏ phía phố, gần Đào phủ. Giờ đây, các nhà trong con hẻm đều đóng cửa im ỉm, cửa lớn ngay cả một ngọn đèn cũng , còn phía đầu hẻm thì đường qua , yên tĩnh đến lạ thường. Triệu Lăng Vân: “Vậy ngươi ngoài đợi .” Đông Qua mấp máy môi, mới chịu ngoài hứng gió chịu rét . “Người của Hoàng Thành Ty quỷ quái lắm,” Triệu Lăng Vân hắt một cái, xụt xịt mũi, : “Ngô Tam bọn họ sẽ tìm thấy chúng thôi.” Đông Qua liền duỗi cổ khỏi đầu hẻm , đường phố một bóng . Chẳng mấy chốc, gió thổi qua, cát bụi bay lên, cay mắt Đông Qua. “Ngươi sống cái gì!” Triệu Lăng Vân mắng Đông Qua. Đông Qua sức dụi mắt, bĩu môi dám lời nào. “Chẳng lẽ thật sự tiền mà kiếm ?” Triệu Lăng Vân cũng chờ đến sốt ruột, duỗi cổ đầu hẻm , phố một bóng . Ngô Tam giờ đang ở ? Ngô Tam lúc đang bức tường sân phía tây của Đào phủ. Ngay , hai bịt mặt mặc đồ đen, ngay mắt , phóng nhảy qua bức tường sân cao ngất của Đào phủ, bên trong Đào phủ. “Thân pháp khá đấy!” Một thủ hạ tên Tế Tử của Ngô Tam, thì thầm với Ngô Tam: “Là của Đại lão gia ?” Ngô Tam lắc đầu: “Không , Đại lão gia , y đang dẫn đợi chúng bên ngoài Đào phủ, phái ? Dưới trướng Đại lão gia, nào khinh công đến ?” Mấy thủ hạ của Ngô Tam cùng lắc đầu. Thủ hạ của Đại lão gia, chỉ đám Hồ Lô đó, chỉ giỏi hò hét, còn võ nghệ khinh công gì đó thì thôi , đám đó chẳng liên quan gì đến hai thứ . “Vậy là của ai chứ?” Tế Tử hỏi. Ngô Tam tay đặt lên chuôi đao đeo bên hông. Hắn kiếm tiền của Triệu Lăng Vân nữa , tên trực tiếp bán đến mặt Thánh thượng, tên quả thực mà. bây giờ Thánh thượng lệnh cho họ đến giúp, Ngô Tam cũng dám đến. tình hình hiện tại khác hẳn với những gì . Có một nhóm thứ ba cũng đang nhắm Đào phủ. Ngô Tam do dự một lát, liền hạ lệnh cho thủ hạ: “Chúng trong, nhớ kỹ, đừng khinh cử vọng động, tùy cơ hành sự.” “Vâng,” Tế Tử và mấy khác khẽ đáp lời. Ngô Tam chạy vài bước, phóng lên, chân đạp tường sân mượn lực, liền trèo tường Đào phủ. Tế Tử và mấy khác theo sát phía , cũng đều một tiếng động, trèo tường trạch viện Đào gia. “Là đợt thứ hai .” Trên mái nhà của trạch viện đối diện Đào phủ, Vương Đức Tài lẩm bẩm một câu. “Mấy tên là ai ?” Có một gia đinh khẽ hỏi. “Không rõ mặt, mà nhận đây?” Một gia đinh khác than vãn. “Nhìn quần áo thì giống của Hoàng Thành Ty đó.” Có với Vương Đức Tài. Vương Đức Tài mí mắt giật giật, của Hoàng Thành Ty? Vậy đó là do Triệu cô gia đưa tới ? “Đại quản gia,” một gia đinh trèo lên mái nhà, khẽ với Vương Đức Tài: “Nhị cô nãi nãi đến , ngài gặp nàng .” Vương Đức Tài: “...” Ở nhà đợi tin tức ? Ôi Nhị cô nãi nãi của , ngài cứ góp cái ‘náo nhiệt’ gì chứ!
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-274-kinh-thanh-sap-do-mua-lon.html.]