Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 246: Mật thất dưới đài hoa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:52:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ta đây cũng , chúng chia hành động, ngươi đừng lẽo đẽo theo ,” Triệu Lăng Vân đuổi Hồ Lô , ai tụm năm tụm ba việc bao giờ? Hồ Lô liền về phía đông sương phòng, nhưng nghĩ bụng đặt pho kim Phật nhỏ căn phòng , Hồ Lô cảm thấy . Đông sương phòng nom cũng là gian phòng Chu gia dùng để tiếp khách, giờ đây cũng lật tung bàn ghế đổ xiêu vẹo, bình hoa vỡ tan tành đất, nền nhà còn vương một cây phất trần lông gà, giẫm đạp qua, lẽ còn cố ý nhổ lông, khiến lông gà rụng đầy đất. Dù là kẻ ngốc đến mấy, cũng thể nào giấu tang vật trong phòng khách chứ? Nơi an chút nào. Hồ Lô ôm pho kim Phật nhỏ trong lòng, loanh quanh trong Chu gia trạch viện, phát hiện việc cũng chẳng dễ dàng, y tìm chỗ để vu oan giá họa!

 

Chu gia là một trạch viện ba tiền viện nhỏ, trong viện thứ ba, Chu gia xây một tiểu hoa viên. Khi Triệu Lăng Vân bước hoa viên , thấy một nhóm Ngô Tam và một nhóm Hoa thẩm tụm với , cùng một bồn hoa.

 

“Nơi Đại Lực tìm thấy, sẽ sai ,” giọng Hoa thẩm to, Triệu Lăng Vân ở cửa viện thể thấy.

 

Hoa thẩm : “Dưới bồn hoa rỗng tuếch, chắc chắn là nơi Chu gia giấu đồ vật.”

 

Ngô Tam quanh bồn hoa một vòng, giờ đông, hoa cúc trồng trong bồn tàn úa, để lộ lớp đất vàng khô nứt, chỉ một bồn hoa thôi, thể thấy sự tiêu điều của ngày đông. Ngô Tam giơ tay gõ lên thành bồn hoa, gõ đông gõ tây, âm thanh vọng vẻ rỗng, bồn hoa quả nhiên cơ quan.

 

“Đào ,” Ngô Tam .

 

“Đào!” Hoa thẩm dẫn theo đám của , như xông pha trận mạc mà phất tay.

 

Triệu Lăng Vân chắp tay lưng ở cửa viện, thầm nghĩ, c.h.ế.t tiệt, quả nhiên để nương tử đúng , Chu bà tử quả thật là một kẻ trộm.

 

Một đám cầm xẻng và cuốc, một hồi bận rộn, bồn hoa đào lên bộ, bồn hoa là một phiến đá lát bằng đá thanh trường, hiện mắt .

 

“Đây là một mật thất,” Đại Lực chỉ chỗ đang , chỉ tẩm phòng phía , : “Nếu đoán lầm, lối ở trong căn phòng .”

 

Ngô Tam đ.á.n.h giá Đại Lực, Đại Lực trông chỉ là một gia đinh với dung mạo bình thường, hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, đây nghề gì, mà bản lĩnh tiếng mà đoán vị trí như .

 

Hoa thẩm là ngại vất vả, Đại Lực lối mật đạo ở trong chính phòng của viện , Hoa thẩm lập tức chia thành hai nhóm, một nhóm đào ở trong viện, một nhóm nhà đào.

 

Triệu Lăng Vân chắp tay lưng tới, thò đầu cái hố chân, thấy một của Hoàng Thành Ti đang xổm phiến đá, trong tay cầm một cái búa đang gõ.

 

Triệu Lăng Vân : “Chỉ với cái búa nhỏ thế thể gõ vỡ mặt đá ?”

 

Ngô Tam : “Mặt đá chỉ một lớp, dễ gõ thôi.”

 

Lối trong tẩm phòng, mật đạo trong viện đều còn đào , phiến đá ngay lúc Triệu Lăng Vân và Ngô Tam chuyện, gõ thủng một cái lỗ.

 

“Người khó ,” Ngô Tam với thuộc hạ của y: “Gõ lớn hơn chút nữa.”

 

Đợi khi phiến đá gõ mở một cái lỗ đủ một chui , một làn hương nến, liền từ trong cái lỗ đó bay .

 

“Bà còn thắp hương ở trong ?” Triệu Lăng Vân ngờ vực .

 

Ngô Tam : “Đại lão gia xuống xem thử ?”

 

Triệu Lăng Vân chút do dự : “Ngươi xuống xem .”

 

Ngô Tam: “……”

 

Vị lão gia quả là quý trọng mạng sống.

 

Dưới bồn hoa của tam tiền viện đào mật thất, tin truyền đến ngoài cổng lớn, thể Chu bà tử đột nhiên mềm nhũn, liền ngã quỵ xuống đất, bà tử xong đời .

 

“Nương?” Chu Tứ Bảo thấy nương phản ứng như , y liền hoảng loạn, “Trong nhà mật thất từ khi nào thế? Ta ngày nào cũng ở nhà, ?”

 

Trong viện, Hoa thẩm kéo Thu Văn mật thất, : “Ngươi kỹ cho , cái nào là của lão phu nhân, ngươi hãy chọn .”

 

Mấy ngọn đèn dầu tường mật thất đều thắp sáng, Thu Văn run rẩy, với Hoa thẩm: “Tiền bạc thì , đồ vật, đồ vật đều là của lão phu nhân.”

 

Trong mật thất, bảy chiếc rương đựng tiền, bên trong bạc ròng, tiền đồng, còn ngân phiếu, các vật lớn khác, là trang sức vàng bạc ngọc ngà, vòng cổ nhỏ cho trẻ con, những món đồ chơi nhỏ quý giá, Thu Văn thậm chí còn thấy mười mấy xấp gấm vóc lụa là, “Những thứ cũng là của lão phu nhân...”

 

“Ôi chao,” Hoa thẩm cảm thán một tiếng: “Ả tên trộm trong nhà giỏi thật đấy, lão phu nhân thiếu nhiều đồ vật như , các ngươi đều ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-246-mat-that-duoi-dai-hoa.html.]

 

Thu Văn hé răng, bảo bối giá trị của lão phu nhân nhiều vô kể, thiếu một ít, nếu kiểm kê, bọn họ thể nào .

 

“Tiền trong chiếc rương cũng là ả trộm chứ?” Hoa thẩm hỏi.

 

Một của Hoàng Thành Ti cầm một thỏi bạc xem xét, lật xem trong rương tiền, : “Trên tiền dấu hiệu, khó là của Trịnh lão phu nhân.”

 

Hoa thẩm: “Vậy lão phu nhân của chúng đành tự nhận xui xẻo ?”

 

Người của Hoàng Thành Ti : “Có thể thẩm vấn bà tử .”

 

Triệu Lăng Vân lúc phiến đá, hướng trong : “Vậy các ngươi hãy thẩm vấn ả ?”

 

Ngô Tam ở một bên : “Việc khó.”

 

Công việc tra tấn , của Hoàng Thành Ti bọn họ quen thuộc.

 

“Đại lão gia,” Hoa thẩm kêu từ trong mật thất: “Có cần mang hết đồ vật ngoài ?”

 

“Mang ,” Triệu Lăng Vân .

 

Những thứ để lão nương của y tận mắt thấy, lão nương của y sẽ tin .

 

Bắt đầu mang đồ vật ngoài, Hoa thẩm kéo Thu Văn ngoài, với Đông Qua đang xem náo nhiệt ở bên cạnh: “Ngươi trông chừng ả.”

 

“Vâng,” Đông Qua lĩnh mệnh.

 

Đừng thấy Hoa thẩm theo Giang Minh Nguyệt đến Việt Quốc Công phủ mới hai ngày, lời của Hoa thẩm ở Bắc viện trọng lượng.

 

Hoa thẩm trừng mắt Thu Văn một cái, : “Ngươi thành thật ở đây, đừng hòng giở trò.”

 

Thu Văn nước mắt, “Ta nào dám giở trò chứ, Chu bà tử xong đời , nhưng đồ vật do quản lý Chu bà tử tiện tay trộm nhiều như , chẳng cũng sẽ phạt ? Chuyện xảy , còn thể hầu hạ mặt lão phu nhân ?”

 

Hoa thẩm trở mặt Triệu Lăng Vân, hết đ.á.n.h giá Triệu Lăng Vân một cái, phát hiện Đại lão gia trông vẻ chẳng hề tức giận chút nào, “Đại lão gia,” Hoa thẩm nhỏ giọng hỏi Triệu Lăng Vân: “Mang những thứ về cho lão phu nhân xem, liệu khiến lão phu nhân tức giận ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Bà tức giận thì cũng chẳng , bà tự đặt một tên trộm bên cạnh, chuyện ngoài việc trách bà , cũng trách ai khác nhỉ.”

 

Hoa thẩm: “Vậy ngài cũng thể .”

 

Đồ vật của lão mẫu trộm, ngươi con trai toe toét miệng , chuyện thể thống gì ?

 

Triệu Lăng Vân vuốt miệng một cái, : “Ta , ngươi nhầm .”

 

Hoa thẩm lập tức : “Phải , là nô tỳ nhầm , ngài .”

 

Ngô Tam một bên vì thói quen nghề nghiệp mà dựng tai lắng : “……”

 

Hai vị đều giả vờ, một giở trò vô đến mức tự nhiên như , một tiếp lời mà mặt đỏ.

Mèo Dịch Truyện

 

“Có cần thẩm vấn Chu bà tử , nên về hỏi phu nhân một tiếng ?” Hoa thẩm nhỏ giọng với Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân: “Được, tạm thời tăng tiền cho Ngô Tam bọn họ nữa.”

 

Ngô Tam: “……”

 

Ngươi là chủ tử, ngươi cứ thế mà lời một nô tỳ ? .

 

 

Loading...