Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 245: Ngoại Thành Nam, Chu Gia Trạch ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:52:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu trạch tọa lạc tại phía Nam Ngoại thành Kinh đô, nơi đây quan lớn quyền quý, bố cục đường sá cũng chẳng tinh xảo như Nội thành, chằng chịt đan xen, tựa hồ một tấm mạng nhện quy tắc. Con hẻm nơi Chu trạch tọa lạc tên là hẻm Bách Hoa, hẻm sâu, dài đến ngàn thước, mà Chu trạch ngay đầu hẻm.

 

Khi Hồ Lô vung chân đạp mạnh cửa lớn Chu trạch, nhà họ Chu đang trong đường thất dùng bữa tối. Động tĩnh phá cửa của Hồ Lô khiến cả nhà họ Chu kinh hãi nhẹ.

 

“Vào ,” Hoa thẩm kéo Thu Văn bước cửa chính.

 

Người nhà họ Chu chạy xem xét tình hình, Hồ Lô dẫn theo một đám của Việt Quốc Công phủ cũng xông thẳng Chu trạch.

 

“Thu Văn?” Con trai út của Chu bà tử trông thấy Thu Văn, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Xảy chuyện gì thế ?”

 

Thu Văn run rẩy, thốt nên lời.

 

Hoa thẩm với đám Hồ Lô: “Chư vị đừng ngây đó, trông chừng những trong nhà . Vừa đường chúng phân đội , sân sân gì đó, chúng sẽ lục soát kỹ càng ngóc ngách trong nhà .”

 

“Ngươi là ai?” Con trai út của Chu bà tử hỏi Hoa thẩm.

 

Hoa thẩm chẳng thèm để ý đến gã, túm Thu Văn xông đường thất, đe dọa Thu Văn: “Con tiện tỳ ngươi cho kỹ , nếu để lọt thứ gì, sẽ móc đôi mắt của ngươi .”

 

Thu Văn , nàng thể ương bướng với Hoa thẩm, nhưng lão phu nhân nhà nàng nhất định cũng Chu bà tử gặp tai ương. Nàng về bên nào cũng chẳng lợi lộc gì.

 

Bên ngoài đường thất, nhà họ Chu Đông Qua dẫn bắt giữ, áp giải ngoài cửa, cả nhà trông thấy Chu bà tử bịt miệng, con trai út của Chu bà tử hồn vía đều dọa bay mất, “Nương?” Con trai út của Chu bà tử hô lên.

 

Chu bà tử liều mạng lắc đầu với con trai út, rõ đây là bảo con trai đừng gì, ý nghĩa gì khác, ngoài chính Chu bà tử , cũng chẳng ai .

 

Động tĩnh ở Chu trạch xảy , nhanh, trong hẻm Bách Hoa, trong các con hẻm lân cận đều chạy đến xem náo nhiệt. Chu gia ở vùng là một hộ gia đình danh giá, trạch viện lớn, thiếu tiền, nữ quyến trong nhà ngoài còn thể kiệu, con trai trong nhà thì học, con gái nhỏ cũng mời nữ về dạy quy củ. Một gia đình như , ở khu vực phía Nam Ngoại thành , chẳng mấy hộ.

 

Vậy nên ngươi thể là lòng hiếu kỳ của con loạn, lòng đen tối, dù Chu gia xảy chuyện, ít vây xem đều cảm thấy vui mừng trong lòng, còn những lo lắng cho Chu gia thì thật sự chẳng mấy ai.

 

“Chu ma ma sẽ phạm tội chứ?” Vài hàng xóm tụ thì thầm bàn tán.

 

“Ta sớm ,” một phụ nhân chuyên đuôi voi liền cất lời: “Chu bà tử chỉ là một nô tài hầu hạ , lão bạn còn c.h.ế.t sớm, bà đường ngang lối tắt, thể sắm sửa một trạch viện lớn đến ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Mọi nhao nhao gật đầu, lịch sử phát tài của Chu gia, ở phía Nam Ngoại thành luôn là một điều bí ẩn, chẳng lẽ lão phu nhân Việt Quốc Công phủ hào phóng đến thế, để một nô tỳ hầu hạ cũng thể sống cuộc sống của một lão thái thái nhà giàu?

 

“Tránh , đều tránh ,” ngay lúc đang bàn tán xôn xao, một đội cưỡi ngựa đến đầu hẻm Bách Hoa, gia đinh mở đường lớn tiếng hô hoán, bảo những đang vây quanh đầu hẻm nhường đường.

 

“Đại lão gia? Đại lão gia!” Con trai út của Chu bà tử đến là Triệu Lăng Vân, liền lập tức kêu oan với Triệu Lăng Vân, trong lòng còn thầm kêu khổ, lão nương nhà cuối cùng chọc giận tên hỗn trướng ?

 

“Kia là của Hoàng Thành Ty!” Trong đám đông, kinh ngạc kêu lên.

 

Bảy tám của Hoàng Thành Ty, mặc quan phục, bên hông đeo đao, đám chẳng cần năng, cũng chẳng cần gì, chỉ cần cửa nhà họ Chu, chớp mắt một cái, đất trống cửa dọn sạch.

 

Chẳng ai dám dây Hoàng Thành Ty.

 

Triệu Lăng Vân liếc đang kêu oan với , hỏi hạ nhân phía : “Hắn là ai?”

 

Hạ nhân vội vàng bẩm báo: “Chủ tử, chính là con trai út của Chu bà tử, Chu Tứ Bảo.”

 

Chu bà tử bốn con trai, con trai cả c.h.ế.t từ những năm đầu, con trai thứ hai Chu Nhị Bảo, con trai thứ ba Chu Tam Bảo đều thoát khỏi phận nô bộc. Chu Nhị Bảo trang đầu ở một trang viên của Việt Quốc Công phủ, Chu Tam Bảo giúp Trịnh phu nhân quản lý ba gian cửa hàng. Chu Tứ Bảo là kẻ may mắn thoát phận nô bộc, chẳng việc gì, chỉ chuyên ở nhà, nỗ lực sinh con trai.

 

“Tên khuyển tử sống cũng khá đấy chứ,” Triệu Lăng Vân thì thầm một câu.

 

“Đại lão gia,” tiểu đầu lĩnh Hoàng Thành Ty theo Triệu Lăng Vân Triệu Lăng Vân : “Tiểu nhân canh giữ bên ngoài, là cùng ngài xem xét một chút?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-245-ngoai-thanh-nam-chu-gia-trach.html.]

 

Tiểu đầu lĩnh tên là Ngô Tam, chuyến nhận ít tiền của Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân: “Nói thật , tên thật của ngươi là Ngô Tam ?”

 

Ngô Tam tướng mạo tệ, xứng đáng với bốn chữ mi thanh mục tú, tên gọi chẳng ăn nhập gì với tướng mạo, Triệu Lăng Vân cảm thấy, tên thật của với .

 

Ngô Tam: “Tiểu nhân tên là Ngô Tam.”

 

Đại lão gia Triệu đường cũng hỏi câu , bây giờ hỏi, vị tại cố chấp với tên của như , điều khiến Ngô Tam vô cùng khó hiểu.

 

“Bảo mật, hiểu,” Triệu Lăng Vân gật đầu.

 

Ngô Tam và thuộc hạ của : “…” Ngài rốt cuộc hiểu điều gì?

 

“Đi thôi, theo xem,” Triệu Lăng Vân mời Ngô Tam : “Xem xem tên gia tặc mà lão Triệu gia chúng nuôi dưỡng, đang sống cuộc sống thần tiên như thế nào.”

 

Triệu Lăng Vân khá lớn, thốt từ “gia tặc”, đám đông vây xem xung quanh liền ồn ào lên. Cuộc sống danh giá của Chu gia , thật sự là nhờ trộm cắp tiền bạc của chủ nhân mà ? Nếu chuyện chứng thực là thật, nhà họ Chu đều sẽ c.h.ế.t hết ?

 

“Không , , chuyện thể nào,” vợ chồng Chu Tứ Bảo cùng kêu oan.

 

Triệu Lăng Vân chẳng để ý đến hai vợ chồng, sải bước trạch viện nhà họ Chu, thấy đây là một trạch viện ba tiến, Triệu Lăng Vân liền : “Căn nhà khá lớn.”

 

Ngô Tam ở cửa đường thất trong, lúc đường thất một mảnh hỗn độn, Ngô Tam mắt tinh, quét qua hai cái, liền nhỏ với Triệu Lăng Vân: “Các vật bày trí trong nhà đáng giá.”

 

“Hoa thẩm ?” Triệu Lăng Vân hỏi Hồ Lô đang chạy đến mặt .

 

Hồ Lô: “Nàng dẫn Thu Văn phía .”

 

Triệu Lăng Vân: “Đã phát hiện ?”

 

Hồ Lô vẻ mặt khổ sở lắc đầu.

 

Ngô Tam liền : “Đại lão gia, nếu tra gì, ngài định thế nào?”

 

Triệu Lăng Vân: “Vậy thì chỉ thể , bà quá xảo quyệt, nơi bà cất giấu đồ vật, chúng nhất thời tìm .”

 

Ngô Tam : “Đại lão gia hôm nay nhất định định tội bà ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Không định tội, mà là bà nhất định là một tên trộm.”

 

“Đã hiểu,” Ngô Tam liền : “Tiểu nhân sẽ dẫn tìm, Đại lão gia cứ yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ tìm tang vật giúp ngài.”

 

Hồ Lô ánh mắt kính sợ đội của Ngô Tam bước đường thất, mới nhỏ giọng hỏi chủ tử nhà : “Bọn họ sẽ tra như thế nào?”

 

Triệu Lăng Vân nhét một vật tay Hồ Lô, : “Cầm chắc lấy.”

 

Hồ Lô sờ vật đó, cúi đầu xuống, Hồ Lô liền kinh ngạc, đây là một tiểu kim Phật!

 

“Lát nữa nếu tìm đồ vật, ngươi tìm một chỗ đặt vật xuống,” Triệu Lăng Vân nhỏ giọng dặn dò Hồ Lô: “Đừng để khác thấy.”

 

Hồ Lô tinh thần tập trung cao độ, đây là vu oan giá họa! Việc từng , nhưng nhất định sẽ !

 

 

Loading...