Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 171: --- Giang Nhị Tiểu thư nói, tiểu nữ sợ hãi

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:50:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trần Tận Trung vòng qua bờ bên ao sen, truyền khẩu dụ của Đông Thịnh Đế, để Phúc Vương qua đó diện kiến Thánh giá. “Nhị tiểu thư về chỗ mẫu hậu của ,” Phúc Vương bảo Giang Minh Nguyệt . Trần Tận Trung nhếch mép giả lả với Giang Minh Nguyệt, : “Nhị tiểu thư, Thánh thượng bảo cô nương cũng qua đó.”

 

“Hắn Triệu Lăng Tiêu c.h.ế.t , liên quan gì đến Nhị tiểu thư?” Phúc Vương vui, vì lôi Giang Minh Nguyệt chuyện ? Đây là thê tử qua cửa của Triệu Lăng Tiêu, bảo vệ nàng. “Đây là khẩu dụ của Thánh thượng,” Trần Tận Trung với Phúc Vương. Ngài gào với nô tài cũng vô ích, đây là ý của phụ ngài. “Hơn nữa, Thánh giá đang ở đây, Nhị tiểu thư diện kiến Thánh giá, điều ,” Trần Tận Trung với Giang Minh Nguyệt. Giang Minh Nguyệt liền đáp một tiếng “”. “Vậy lát nữa nếu phụ hoàng của nổi giận, cô nương đừng sợ,” Phúc Vương đành an ủi Giang Minh Nguyệt : “Người nhiều nhất cũng chỉ đ.á.n.h c.h.ế.t bổn vương thôi.”

 

Đối mặt với câu của Phúc Vương, Giang Minh Nguyệt ngoài việc giữ vẻ mặt biểu cảm, nàng cũng thể biểu cảm nào khác. Trần Tận Trung dẫn đường, với Phúc Vương, Trần Tận Trung vẫn kinh nghiệm, cứ để mặc phát điên, đừng chen lời, như thời gian phát điên sẽ ngắn hơn. Nếu ngài cứ với mãi thôi, vị Vương gia nhất định thể phát điên đến mức đào cả mồ mả tổ tiên nhà ngài. Thánh thượng còn từng vị chọc tức đến ngất xỉu, ngài nghĩ xem, đời còn ai thể chế ngự một kẻ điên như thế?

 

Một đoàn vòng qua ao sen, đến bờ bên . Đông Thịnh Đế tiên để ý đến Phúc Vương, mà liếc Giang Minh Nguyệt đang quỳ xuống hành lễ với , thấp giọng một câu: “Bình .” Trần Tận Trung nhanh chân tiến lên mấy bước, vờ đỡ Giang Minh Nguyệt một cái. “Y phục bẩn thế?” Đông Thịnh Đế hỏi Giang Minh Nguyệt. Mấy vị tông hoàng thất cạnh, Đông Thịnh Đế lời suýt chút nữa tức chết, Triệu Lăng Tiêu đến giờ vẫn còn đang thoi thóp tàn, quan tâm chiếc váy của một nha đầu bẩn ? Giang Minh Nguyệt cúi đầu : “Bẩm Thánh thượng, tiểu nữ dọa sợ, ở đầu cầu ngã một cú.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-171-giang-nhi-tieu-thu-noi-tieu-nu-so-hai.html.]

“Thánh thượng,” lão quận vương lúc chỉ tay Phúc Vương, lớn tiếng : “Chuyện , tất cả đều là Phúc…” “Này,” Phúc Vương cất tiếng : “Lão già nhà ngươi đừng bậy…” Chữ “” của câu “ bậy”, Phúc Vương thể thốt , miệng mấp máy nửa ngày, trong miệng Phúc Vương gia chỉ phát những tiếng “ô ô” mơ hồ rõ ràng. “Sao thế?” Đông Thịnh Đế hỏi. Vương Thuận Tử vội vàng chạy nhỏ đến mặt Vương gia nhà , Phúc Vương đang há to miệng, Vương Thuận Tử miệng Vương gia nhà , Vương đại thái giám suýt chút nữa rơi lệ, với Đông Thịnh Đế: “Thánh thượng, lưỡi của Vương gia sưng to tướng ạ.”

 

Nếu lúc nãy Phúc Vương chuyện còn vấn đề gì, thì là do lưỡi của sưng, nhưng cứ để vết thương xử lý, lâu dần, lưỡi của Phúc Vương sưng lên, cứng đơ cử động nữa. Phúc Vương trong lòng hối hận, dùng sức quá đà. Giang Minh Nguyệt thì thầm cảm thán trong lòng, vị Vương gia tay với bản cũng tàn nhẫn thế ư. Vương Thuận Tử lúc kinh hãi, một thái giám ở mặt Thánh thượng nào phần để , Vương gia nhà nữa, như , giờ đây chỉ thể trông cậy Nhị tiểu thư Giang giúp cho Vương gia nhà thôi ? Vương Thuận Tử ấn tượng về Giang Minh Nguyệt, vị tiểu thư đối nhân xử thế phóng khoáng, đoan trang, phong thái nam nhi, hề thấy vẻ e thẹn, nũng nịu của con gái nhà bình thường. , Vương Thuận Tử lau mồ hôi mặt vì lo lắng, giờ đây Nhị tiểu thư Giang đối mặt với các vị tông lão gia, Nhị tiểu thư liệu đương đầu nổi chăng?

 

“Chuyện là do Phúc Vương,” lão quận vương trực tiếp định tội cho Phúc Vương. Sắc mặt Đông Thịnh Đế vốn dĩ còn ôn hòa với Giang Minh Nguyệt, trở nên u ám. “Oan uổng quá,” Vương Thuận Tử lấy hết can đảm kêu oan giúp Vương gia nhà , “Thánh thượng, Thế tử gia rơi xuống nước, liên quan gì đến chủ tử nhà , nhà , chủ tử nhà cũng rơi xuống nước mà.” “Câm miệng!” lão quận vương quát lên với Vương Thuận Tử: “Trước mặt Thánh thượng há chỗ cho tên nô tài ngươi giảo biện…” “Ôi chao,” Giang Minh Nguyệt lúc vấp ngã ngay nền đất bằng phẳng, quỳ xuống đất. Lời của lão quận vương, vì cú ngã của Giang Minh Nguyệt mà chỉ nửa chừng. “Nha đầu,” Đông Thịnh Đế Giang Minh Nguyệt. Giang Minh Nguyệt đưa tay dụi mắt, nước mắt liền tuôn từ hai mắt của Nhị tiểu thư Giang, “Thánh thượng, tiểu nữ sợ hãi,” Giang Minh Nguyệt với Đông Thịnh Đế.

 

Phúc Vương và Vương Thuận Tử đều ngây , xảy chuyện gì mà cô nương sợ hãi ? Vừa nãy lúc chúng cùng bàn luận chuyện Triệu Lăng Tiêu sống chết, Nhị tiểu thư cô nương như . “Tiểu nữ đến đầu cầu thì thấy họ đang mắng Vương gia,” Giang Minh Nguyệt đưa tay chỉ lão quận vương tóc bạc râu trắng, sợ Đông Thịnh Đế nào, vị dứt khoát lóc chỉ điểm tất cả các vị tông mặt ở đó một lượt. “Nói bậy!” “Càn rỡ!” Hai vị tông đồng thời quở trách Giang Minh Nguyệt. “Oa,” Giang Minh Nguyệt run rẩy, quả thật là một bộ dạng yếu ớt đến nỗi gió thổi cũng đổ, mềm yếu nơi nương tựa đáng thương. “Đỡ nha đầu dậy,” Đông Thịnh Đế hạ thấp giọng, với Trần Tận Trung. Trần Tận Trung đành chạy lên nữa, , Trần đại tổng quản thật sự tay đỡ Giang Minh Nguyệt một cái. Đồng thời, Trần Tận Trung cũng hy vọng các vị tông lão gia, đừng gây khó dễ cho Giang Minh Nguyệt, nếu chọc Từ lão thái thái đến đây, thì chuyện sẽ lớn lắm, một lời may mắn, đó là ai cũng đừng mong kết cục .

 

Mèo Dịch Truyện

“Thánh thượng,” Giang Minh Nguyệt quỳ đất , giờ đây nàng mặt Đông Thịnh Đế mà , rụt rè hỏi: “Họ là ai ạ?” Các vị tông hoàng thất đầu là lão quận vương: “…” Không chúng là ai, mà ngươi dám vu cáo chúng ? Lão quận vương lúc nghĩ sai chuyện, Phúc Vương vẫn đại hôn, tự dưng xuất hiện một nha đầu hết lòng bảo vệ tiểu quái vật , nha đầu là Phúc Vương phi mà Thánh thượng chỉ hôn cho tiểu quái vật đó ? “Hoang đường,” lão quận vương giận dữ : “Đã thánh chỉ ban xuống ? Ngươi và Vương gia vì gặp mặt? Chuyện là do ai sắp đặt?” Phúc Vương gặp mặt vị Vương phi tương lai, nghĩ đến là do Ngọc Quý phi sắp đặt, lão quận vương nghĩ đến Ngọc Quý phi, trong lòng một trận gai mắt. Vị Quý phi nương nương xuất quá thấp hèn, đến nỗi vốn dĩ mấy hiểu lễ nghĩa, giờ đây càng quá đáng hơn. Giang Minh Nguyệt hiểu vị lão quận vương đang tức giận chuyện gì, nhưng vẫn đáp một câu: “Là Hoàng hậu nương nương triệu tiểu nữ nhập cung.” Lão quận vương nghẹn lời, là Hoàng hậu? Giờ đây Hoàng hậu nương nương hành sự, cũng hoang đường đến ư? “Nha đầu là thứ nữ của Giang Nhập Thu,” Đông Thịnh Đế lúc một câu. Lão quận vương một câu “nam nữ cần giữ lễ phép nghiêm ngặt” đến bên miệng, câu của Đông Thịnh Đế nghẹn mà nuốt ngược . Thứ nữ của Giang Nhập Thu, đó là định hôn với Triệu Tây Lâu, kẻ phá gia chi tử của Việt Quốc Công phủ mà. “Thánh thượng, vì ai đến xem vết thương cho Vương gia ạ?” Giang Minh Nguyệt lóc hỏi Đông Thịnh Đế. Đông Thịnh Đế lúc trong lòng Giang Minh Nguyệt cho thoải mái, các thái y đều vây quanh Triệu Lăng Tiêu, nhưng con trai của rõ ràng cũng thương, giờ đây ngay cả lời cũng , ngoài một Giang Minh Nguyệt, còn ai quan tâm đến con trai của nữa? Giang Minh Nguyệt nấc lên một tiếng, thêm một câu: “Vương gia cũng rơi xuống nước, tiểu nữ, tiểu nữ tự mắt thấy.” .

 

 

Loading...