Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 17: Phản đảng dư nghiệt, thám tử nước khác ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:40:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Về nhà.” Từ lão thái thái vỗ bốp một cái lưng từng đứa cháu. Đến lượt Giang Nguyệt Nga, lão thái thái liếc Thẩm Kỳ đang cạnh, rốt cuộc cũng nể mặt vị tôn phò mã mà bỏ qua cho Giang Nguyệt Nga.

 

“Cứ thế mà về ư?” Giang Nguyệt Nga hỏi, nàng căng thẳng đến chứ?

Mèo Dịch Truyện

 

“Không về thì còn ở đây gì? Xem ngươi gây chuyện nữa ?” Từ lão thái thái hằn học đáp: “Về nhà!”

 

Lão thái thái về nhà, dù ngữ khí chẳng mấy dễ , nhưng vành mắt Giang Minh Nguyệt đỏ hoe. Khi bỏ nơi hoang sơn, một cô hồn dã quỷ, nàng chỉ về nhà, chỉ là khi nàng thể về .

 

“Đi thôi.” Lão thái thái túm c.h.ặ.t t.a.y Giang Minh Nguyệt. Vì Giang Minh Nguyệt cúi đầu, lão thái thái để ý thấy tâm trạng cháu gái gì bất thường, chỉ liên tục lải nhải với Giang Minh Nguyệt: “Con ngày nào cũng thế , con thể để lão bà đây sống yên một ngày chứ? Sao khó khăn đến , con xem cuộc đời khổ sở đến thế? Về nhà sẽ tính sổ với con !”

 

“Được ạ, về nhà.” Giang Minh Nguyệt nhỏ giọng đáp.

 

Giang Minh Nguyệt nhỏ tiếng, như nũng nịu. Lão thái thái giọng điệu của Giang Minh Nguyệt cho rùng , giơ tay vỗ bốp một cái cánh tay Giang Minh Nguyệt, trách mắng: “Ngươi chuyện cho đàng hoàng!”

 

“Tiền khám bệnh trả cho đại phu ?” Mắng xong Giang Minh Nguyệt, Từ lão thái thái hỏi Giang Nguyệt Nga.

 

Giang Nguyệt Nga vội vàng gật đầu, những trả mà còn trả dư nữa, nếu thì Tôn đại phu lánh nội viện, nhúng tay chuyện nữa?

 

Xe ngựa phủ An Viễn Hầu đậu y quán, sát bậc thềm cửa. Người dân kéo đến xem náo nhiệt lúc đông nghịt, chật kín sân y quán. Nếu của Hầu phủ chắn xe, xe ngựa của Hầu phủ lẽ đám đông xô đổ .

 

“Vị nhị tiểu thư vẫn mà, tự vẫn, là nàng tự vẫn chứ?” Giang Minh Nguyệt lão thái thái kéo khỏi cổng y quán, liền một phụ nhân trong đám đông hô lớn.

 

Từ lão thái thái siết c.h.ặ.t t.a.y cháu gái. Điều bà sợ chính là điều . Lão thái thái ngại vẻ đanh đá một bà già hung hãn, nhưng bà lo cho Giang Minh Nguyệt. Cháu gái bà còn gả chồng, nếu hủy hoại danh tiếng thì ? Ngụy tam công tử nhà họ Ngụy hại cháu gái bà một , lẽ nào còn chịu thêm một khổ nữa?

 

Giang Minh Nguyệt liếc đám đông.

 

Trong đám đông, gáy của bà tử phủ Tể tướng Ngụy bỗng lạnh toát. Đông chen chúc thế , lắm kẻ chuyện như , vị Giang nhị tiểu thư trúng chứ?

 

“Ngươi.” Khi bà tử Giang Minh Nguyệt liếc mà trong lòng rợn tóc gáy, một xông đến mặt nàng , trực tiếp vươn tay túm chặt vạt áo của nàng . Đến khi bà tử hồn thì nàng đó lôi khỏi đám đông .

 

Giang Minh Nguyệt nhận kẻ đang túm đó, đây là tùy tùng của Triệu Lăng Vân. Nhiều năm , sẽ cùng với chủ tử của lưu đày. So với thể đầy thương tích, t.h.ả.m hại khi đó, tùy tùng lúc còn trẻ, tinh thần phấn chấn, còn béo, theo chủ tử ăn sung mặc sướng ít.

 

“Hồ Lô, buông tay.” Triệu Lăng Vân bước từ đám đông, với tiểu tư của : “Nàng lớn tuổi đến mức thể mẫu ngươi , ngươi túm nàng , sợ nàng chiếm tiện nghi của ngươi ? Nhỡ nàng ngươi hủy hoại thanh danh nàng , ép ngươi cưới nàng thì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-17-phan-dang-du-nghiet-tham-tu-nuoc-khac.html.]

 

Lời của Triệu đại lão gia quả là lời lẽ tục tĩu, thứ mà những kẻ nhàn rỗi thích nhất, đám đông tức thì ồ lên.

 

Bà tử chịu nổi sự sỉ nhục , khi Hồ Lô buông tay, bà liền há miệng định kêu la.

 

“Vừa nãy ngươi gì?” Triệu Lăng Vân nhanh chóng chặn lời bà tử khi nàng kịp gây rối: “Ngươi Giang nhị tiểu thư tự vẫn ư, lời ngươi , ngươi là đang tiếc nuối Giang nhị tiểu thư c.h.ế.t thành, đúng ? Ta hỏi, Giang nhị tiểu thư thù oán gì với ngươi?”

 

Bà tử Triệu Lăng Vân hỏi đến cứng họng.

 

Giang Minh Nguyệt: “Ưm.”

 

“Chao ôi, cục cưng của ơi.” Từ lão thái thái cũng phản ứng nhanh nhạy, Giang Minh Nguyệt , lão thái thái lập tức lo lắng : “Con đừng dọa nãi nữa, chúng sống ? Con nhẫn tâm nãi đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ư?”

 

Giang Minh Nguyệt che mặt nức nở.

 

Từ lão thái thái tự lau nước mắt, rằng: “Đây là mạng mà, đây là ép c.h.ế.t lão bà mà!”

 

Ba vị khác của Giang gia, cộng thêm một Thẩm Kỳ, đều sững sờ. Bọn họ phản ứng chậm, thể tham gia vở kịch mắt .

 

“Ta đang hỏi ngươi đó.” Triệu Lăng Vân với bà tử: “Nhị tiểu thư nhà thù oán gì với ngươi?”

 

Bà tử lắc đầu, điều nàng nào dám thừa nhận?

 

Từ lão thái thái lúc kéo Giang Minh Nguyệt lên xe ngựa, thúc giục phu xe: “Mau, về nhà.”

 

Phu xe quất roi một cái, vội vã đ.á.n.h xe ngay, chẳng thèm đợi bốn vị chủ tử .

 

“Ngươi cứ chờ đó cho !” Từ lão thái thái qua cửa sổ xe trừng mắt, buông lời đe dọa với bà tử.

 

“Giải lên quan.” Triệu Lăng Vân phất tay áo, “Nhị tiểu thư đại môn bất xuất, nhị môn bất mại, thể kết thù gì với ngươi cái bà tử ? Ngươi nhất định thù oán với An Viễn Hầu gia. Phải điều tra xem ngươi là nhà ai, kẻ nào mà thể thù với An Viễn Hầu, thì ngươi dư nghiệt của phản đảng, cũng chính là gián điệp của nước khác !”

 

Bà tử suýt nữa thì Triệu đại lão gia dọa cho tê liệt. Nàng chỉ là lệnh đại tiểu thư nhà đến hô một tiếng, vạch trần nhị tiểu thư Giang gia, cớ tội danh dư nghiệt của phản đảng, gián điệp nước khác đổ ập lên đầu nàng ? Nàng , nàng chịu nổi a!

 

 

Loading...