Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 167: Thời gian hòa thuận của mẹ chồng nàng dâu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:50:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gia đình Giang Đại Ngưu bước chính sảnh của Chính viện, dập đầu hành lễ với lão gia tử và lão thái thái. Sau khi cả nhà cùng hàn huyên một lát, lão gia tử dẫn phụ tử Giang Đại Ngưu sương phòng chuyện riêng, còn lão thái thái cùng Ai thị và Tiểu Trình thị vẫn trong chính sảnh trò chuyện.

 

Giang Hiện theo hai tỷ tỷ và ca ca Giang Dữ về hậu viên, miệng còn làu bàu: “Vì chúng chứ?”

 

Giang Nguyệt Nga khẽ với Giang Hiện: “Phải để gia gia và nãi nãi chuyện với đại bá của chúng chứ.”

 

“Chúng xem da sói ,” Giang Dữ xem tấm da sói Giang Đại Ngưu mang đến cho .

 

Sự chú ý của Giang Hiện lập tức chuyển dời, hớn hở với hai tỷ tỷ: “Đại bá là tấm da sói nguyên vẹn, chút thương tích nào cả, đại tỷ, nhị tỷ, chúng cùng xem .”

 

Giang Nguyệt Nga vội vàng lắc đầu, nàng thật dám xem.

 

Giang Minh Nguyệt hứng thú, với Giang Hiện: “Ta và đại tỷ về phòng đây.”

 

Giang Dữ và Giang Hiện hăm hở chạy , Giang Nguyệt Nga kéo tay Giang Minh Nguyệt, : “Đại bá mang cho chúng da chồn, là ông thu từ tay thợ săn trong núi.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Đại bá hao tổn .”

 

Giang Nguyệt Nga vỗ Giang Minh Nguyệt một cái, : “Nói chuyện mềm mỏng chút , lúc nãy đại bá về da chồn, bộ dạng của , cứ nghĩ thích.”

 

Giang Minh Nguyệt kêu oan: “Ta thích .”

 

Giang Nguyệt Nga thở dài một , : “Thôi , dù đại bá và cũng tính khí của .”

 

Giang Minh Nguyệt im lặng. Rốt cuộc thì nàng tính khí như thế nào? Liệu thể cho nàng , nàng quả thực là rõ ràng.

 

Giang Nguyệt Nga đang bỗng nhiên dừng bước, : “Không , còn chính sảnh.”

 

Giang Minh Nguyệt : “Sao ?”

 

Giang Nguyệt Nga bảo Giang Minh Nguyệt tự về Tú lâu , : “Nãi nãi và đại bá mẫu chắc chắn chuyện riêng , cùng đại đường tẩu một lát.”

 

Biết Giang Minh Nguyệt và Tiểu Trình thị hợp ý , Giang Nguyệt Nga liền gọi Giang Minh Nguyệt cùng nữa, tự vội vã trở phía chính sảnh.

 

Giang Minh Nguyệt tại chỗ giang tay , đại bá một nhà đến nàng vui, chỉ là bây giờ ai tin lời nàng .

 

Nơi chính sảnh , đợi Giang Nguyệt Nga đến dẫn Tiểu Trình thị hậu viên , lão thái thái mới thở dài một , Ai thị cũng mới mở lời hỏi: “Nương, thấy hôn sự của Minh Nguyệt nhi vấn đề gì, Nguyệt Nga xảy chuyện gì ?”

 

Lão thái thái đỏ hoe mắt, đem chuyện ngày đó bà Ninh Quốc Công phủ, thấy Giang Nguyệt Nga hạ nhân bà tử ức hiếp, bà cùng Phạm Thái phu nhân cãi cọ, một năm mười (tức rõ ràng tường tận) đều kể cho Ai thị một lượt.

Mèo Dịch Truyện

 

“Chuyện là mùa xuân, nhưng nhớ đến tận hôm nay,” lão thái thái với Ai thị: “Đến c.h.ế.t cũng thể quên , Nguyệt Nga nhi của ở Ninh Quốc Công phủ của sống những ngày như !”

 

Ai thị ngây một lúc, vỗ mạnh chiếc bàn bên cạnh, Ai thị phu nhân liền : “Năm đó khi về hôn sự , , đây e rằng một nhân duyên , giờ thì quả nhiên để đúng .”

 

Lão thái thái lập tức “phì” một tiếng Ai thị, : “Ngươi đừng nguyền rủa cháu gái ngươi.”

 

“Ai ôi,” Ai thị : “Ta nguyền rủa Nguyệt Nga gì? Ngày mồng một mười lăm miếu thắp hương, đều cầu Bồ Tát phù hộ cho cô nương nhà mệnh mà. Nương, cái Thẩm gia đó, từ đầu coi trọng Giang gia chúng , cho rằng chúng vội vã bám víu lấy nhà , Ninh Quốc Công phủ của bọn họ là cành cao, Nguyệt Nga nhà là con chim sẻ nhỏ leo lên cành cao chứ.”

 

Lão thái thái: “Ngươi bây giờ những lời hậu sự (chuyện ) ích gì?”

 

Ai thị sắc mặt : “ là vô dụng, nhưng Nguyệt Nga cứ thế ở nhà mãi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-167-thoi-gian-hoa-thuan-cua-me-chong-nang-dau.html.]

 

Lão thái thái: “Nàng vui lòng.”

 

Ai thị nhíu mày, : “Nàng thể với Thẩm cô gia, để Thẩm cô gia đến nhà ở ? Hầu phủ còn thiếu một bữa ăn cho hai vợ chồng bọn họ ?”

 

Lão thái thái: “Ngươi hồ đồ , Thẩm cô gia cần thể diện ? Ngươi cho rằng đó là ngươi chắc?”

 

Ai thị thở dài một , : “Vậy thì chỉ thể để Nguyệt Nga chịu ủy khuất .”

 

Lão thái thái than ngắn thở dài, bà mà, chuyện thế nào cũng là Giang Nguyệt Nga chịu ủy khuất, nhưng bà nỡ lòng, bà đau lòng quá.

 

Ai thị lúc vỗ mạnh bàn , : “Đợi hôn sự của Minh Nguyệt nhi xong xuôi, nương, cùng Ninh Quốc Công phủ, chúng dứt khoát một trận lớn, chuyện. Lão Thẩm gia để Nguyệt Nga nhà chúng chịu ủy khuất, chúng sẽ khiến lão Thẩm gia mất mặt.”

 

Lão thái thái khoanh chân ghế, Ai thị đến, bà coi như thêm một vị đại tướng, gây sự, dẫn theo nàng con dâu trưởng sai .

 

Ai thị: “Chuyện , trông cậy lão nhị chắc chắn là thể trông cậy , nhưng lão nhị ở đó, lão Thẩm gia cũng dám lấy mạng hai con chúng nhỉ? Vậy chúng còn sợ gì chứ, ầm ĩ lên chứ.”

 

“Ngươi đừng phun nước bọt,” lão thái thái lau mặt một cái, : “Chúng còn đến Ninh Quốc Công phủ , chuyện , chúng còn giữ thể diện cho Thẩm cô gia chứ.”

 

“Ai ôi ôi,” Ai thị bĩu môi, liếc mắt, bộ dạng chua ngoa khắc nghiệt liền hiện , “Nương, lão nương của ơi, thì lo nghĩ đến thể diện của Thẩm cô gia, nhưng lão Thẩm gia ai đáng thương Nguyệt Nga nhà chúng ? Nhìn như đó, Thẩm cô gia , còn Nguyệt Nga nhà chúng , ai thương tiếc a.”

 

Lão thái thái “phì” một tiếng, : “Ta thể thương Nguyệt Nga ? Không thương nàng thể sầu đến ngủ ? Minh Nguyệt nhi xem sắp xuất giá , còn vì nha đầu mà sầu lo, chỉ vì Nguyệt Nga của chúng mà sầu lo thôi.”

 

Ai thị: “Phu gia của Minh Nguyệt ?”

 

“Khá ,” lão thái thái .

 

Ai thị , năm đó khi Giang Nguyệt Nga xuất giá, nàng hỏi Thẩm Kỳ, lão thái thái cũng hai chữ “khá ”, kết quả thì ? Tuy nhiên lời , Ai thị phu nhân dám , nếu nàng thực sự , e rằng lão thái thái sẽ tiên liều mạng với nàng một phen.

 

“Tây Lâu tiền tài, tước vị, cần chính thức việc, thích Minh Nguyệt nhi nhà chúng ,” lão thái thái : “Trừ việc lão nương trong nhà và nhị phòng an phận , hôn sự khuyết điểm nào cả. Minh Nguyệt nhi giống tỷ tỷ nàng, gia đình Việt Quốc Công phủ đừng hòng ức h.i.ế.p đến nàng.”

 

Ai thị: “Vậy Minh Nguyệt nhi thích Tây Lâu ?”

 

Lão thái thái tay run lên, “Chuyện thì trời mới , nàng , nàng chỉ cần thể sống những ngày tháng yên bình, tạ ơn trời đất . Đừng nhắc đến chuyện nàng thích , nàng thể an , đó là vạn hạnh .”

 

Ai thị lời lão thái thái mà cũng thấy sợ hãi, cháu gái nàng bây giờ lợi hại đến ? Lão thái thái chỉ cầu nàng an , những thứ khác đều cầu nữa ?

 

“Chuyện của Nguyệt Nga, lát nữa chúng bàn, thể diện của Thẩm cô gia chúng thể mất,” lão thái thái kiên quyết : “Hắn là kẻ sách mà.”

 

Ai thị lúc còn thể gì nữa đây?

 

“Ngươi định thêm bao nhiêu của hồi môn cho Minh Nguyệt nhi?” lão thái thái Ai thị hỏi.

 

Ai thị phu nhân mặt cứng đờ, : “Nương cũng mà, và cha của Nham ca nhi chỉ là kẻ trồng trọt, chúng …”

 

“Ngươi mau cho một con ,” lão thái thái cắt ngang lời Ai thị, thời gian hòa thuận hai chồng cùng mắng Phạm Thái phu nhân, mắng lão Thẩm gia, còn nữa .

 

“Lão thái thái,” Vương Đức Tài lúc chạy đến, cao giọng : “Trong cung đến , Hoàng hậu nương nương sai đưa Nhị tiểu thư cung đó ạ.”

 

Ai thị thở phào nhẹ nhõm, nàng cần lão thái thái ép lấy tiền nữa . .

 

 

Loading...