Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 166: Đại Bá Phụ Giang Đại Ngưu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:50:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần theo vợ chồng Giang Đại Ngưu lên kinh là trưởng tử Giang Nham cùng phu nhân của . Giang Dữ gọi Ngải thị một tiếng Đại bá mẫu, gọi Giang Nham một tiếng ca, gọi thê tử của Giang Nham là Trình thị một tiếng Đại tẩu. Giang Nham cũng như cha , là chất phác thật thà, Giang Dữ gọi là ca, cũng chỉ gãi đầu với Giang Dữ. Còn về Trình thị, trưởng tức của đại phòng Giang gia dung mạo thanh tú, tính tình ôn hòa, trái ngược với bà chồng Ngải thị.
“Dữ ca nhi gọi con là tẩu tẩu, thì con đáp lời Dữ ca nhi một tiếng chứ,” thấy Giang Dữ gọi một tiếng Đại tẩu, Tiểu Trình thị chỉ cúi đầu mím môi , Ngải thị phu nhân liền bất mãn : “Con cúi gằm mặt xuống thế , là thể thống gì?” Tiểu Trình thị lập tức Ngải thị cho đỏ bừng mặt.
Vương Đức Tài thấy , vội lên tiếng hòa giải: “Đại gia, chúng mau thành thôi, lão thái gia và lão thái thái đang đợi ngài ở phủ.” Giang Đại Ngưu vội vàng đáp .
Đoàn cửa thành ngoại thành, về phía cửa thành nội thành. Giang Đại Ngưu cưỡi ngựa, xe ngựa, dòng tấp nập xung quanh, cảm thán với Giang Dữ một câu: “Kinh thành vẫn là náo nhiệt nhất a.” Ngải thị phu nhân trong xe trợn trắng mắt, nghĩ bụng: “Thấy kinh thành , ngài mở miệng với lão thái thái , bảo cả nhà họ cũng lên kinh thành mà sống chứ.”
Giang Đại Ngưu: “Ta mới hai năm lên kinh, mà kinh thành đổi đến mức sắp nhận nữa .” Ngải thị trợn trắng mắt, “Ai cản ngài lên kinh ?”
Giang Dữ cưỡi ngựa bên cạnh xe, Giang Đại Ngưu hỏi chuyện gia đình, liền : “Trong nhà chuyện gì, đều đang bận rộn việc xuất giá của nhị tỷ . Ồ đúng , đại bá, đại tỷ phu của hiện tại thường xuyên ở nhà, và đại tỷ ở Tây viện. Đại tỷ phu là thích yên tĩnh, chúng việc gì thì đừng đến Tây viện.” Giang Dữ xong câu , chính cũng cảm thấy đúng vị, như , chẳng là chê bai đại bá một nhà sẽ quấy rầy đến Thẩm Kỳ ? Giang đại thiếu gia lập tức thấy áy náy, thể lời như với đại bá của chứ?
Tuy nhiên, Giang Đại Ngưu để ý, với Giang Dữ: “Thẩm cô gia bây giờ ở nhà ?” Chuyện là ? Tiểu phu thê Thẩm Kỳ và Nguyệt Nga ở Ninh Quốc Công phủ, đến An Viễn Hầu phủ của bọn họ ở ư? “Có chuyện gì xảy ?” Ngải thị cũng vén rèm xe hỏi Giang Dữ.
Giống như Giang Đại Ngưu, Ngải thị cũng cảm thấy Giang Dữ đang chê bai họ, lúc Ngải thị chỉ quan tâm đến Giang Nguyệt Nga. Đại cô nương của nhị phòng, từ nhỏ hiền lành thật thà, đừng là ở Ninh Quốc Công phủ chịu uất ức gì chứ? Giang Dữ hít hít mũi, nhỏ giọng : “Nãi nãi và lão bà tử họ Phạm của Ninh Quốc Công phủ cãi vã một trận, đại tỷ liền về nhà ở.”
Giang Đại Ngưu: “Ai? Lão bà tử họ Phạm nào?” Ngải thị : “Ngài trí nhớ kiểu gì ? Chính là tổ mẫu của Thẩm cô gia đó.” Giang Đại Ngưu mơ hồ: “Hai vị lão thái thái cãi ? Vì chuyện gì ?”
Ngải thị thò tay , nhéo Giang Đại Ngưu một cái eo, “Chuyện còn thể vì cái gì nữa? Vì Giang Nguyệt Nga chứ , bằng lão thái thái no rửng mỡ , chạy đến Ninh Quốc Công phủ gây sự?”
“Đại thiếu gia,” Vương Đức Tài lúc cưỡi ngựa đến lưng Giang Dữ, hạ thấp giọng : “Chuyện của Đại cô nãi nãi, chúng về phủ hãy .” “Ngài đừng chuyện giữa đường phố chứ, đây chuyện lành gì.” Giang Dữ liền với Giang Đại Ngưu và Ngải thị: “Những chuyện khác thì thật sự gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-166-dai-ba-phu-giang-dai-nguu.html.]
Giang Đại Ngưu chau mày lo lắng, đầu nhỏ giọng với Ngải thị: “Nguyệt Nga thể cứ thế ở nhà mãi ?” Ngải thị: “Đến Hầu phủ .”
Trong cỗ xe ngựa phía , Tiểu Trình thị buông rèm cửa xe xuống. Nàng rõ Giang Dữ và cha chồng đang gì ở phía , nhưng biểu cảm của Giang Dữ khi chuyện, chắc hẳn là chuyện vui vẻ gì. “Có thể chuyện gì xảy chứ,” Tiểu Trình thị trong xe suy nghĩ. Ngải thị đưa nàng theo, chính là để giúp đỡ, Giang Minh Nguyệt xuất giá, trong nhà nữ quyến bận rộn trong ngoài. Tiểu Trình thị vẫn gặp Giang Minh Nguyệt, chỉ vị nhị tiểu thư khó gần, nhưng đến nỗi nào, lẽ nào hôn sự của Giang Minh Nguyệt xảy vấn đề gì ? Tiểu Trình thị trong xe nghĩ lung tung.
Giang Hiện cổng lớn Hầu phủ, từ xa thấy ca ca đón đại bá một nhà tới, Giang Hiện vội vàng chạy xuống bậc thang, bậc thang gọi lớn Giang Đại Ngưu là đại bá. Giang Đại Ngưu đến cổng Hầu phủ nhảy xuống xe, liền Giang Hiện ôm chầm lấy: “Đại bá!” Giang Hiện kêu lên.
Giang Đại Ngưu thấy Giang Hiện cũng vui mừng, nhưng khi thấy trán Giang Hiện một vết sẹo, Giang Đại Ngưu liền nổi nữa, sờ sờ vết sẹo thẳng trán Giang Hiện, Giang Đại Ngưu hỏi: “Đây là mà ?” “Hắc hắc,” Giang Hiện ngượng ngùng . Giang Dữ: “Hắn tự ngủ đụng .” Giang Đại Ngưu và Ngải thị xuống xe: “…” Ngủ một giấc mà đụng đầu thành thế ?
“Đại bá, chúng thôi,” Giang Hiện kéo Giang Đại Ngưu lên bậc thang, hỏi: “Đại bá mang cho cháu cái gì ? Lần cháu xin da gấu đen ạ?” Giang Đại Ngưu: “Hiện ca nhi , da gấu đen thì thật sự , tìm hai tấm da sói cho con và Dữ ca nhi, hai con mỗi một tấm.” Giang Hiện: “Được thôi, da sói cháu cũng thích.”
Vương Đức Tài bậc thang , Vương đại quản gia vẫn thở dài, Hầu gia của họ đau lòng , dù thì cũng thấy khá đau lòng, tiểu thiếu gia e rằng còn từng chạm tay Hầu gia của họ nữa là.
Giang Dữ dẫn Giang Nham lên bậc thang, trong Hầu phủ, trông cũng thiết với Giang Nham. “Mang tất cả hành lý xuống xe,” Vương Đức Tài hô lớn với hạ nhân: “Tất cả cẩn thận một chút, đừng hỏng đồ.”
Ngải thị cùng Tiểu Trình thị, nhỏ giọng : “Nguyệt Nga về nhà ở , lát nữa con thấy nàng , đừng quá kinh ngạc, cũng đừng hỏi, rõ ?” Tiểu Trình thị vội vàng gật đầu đáp .
Mèo Dịch Truyện
Giang Nguyệt Nga và Giang Minh Nguyệt ở nhị môn đón tiếp một nhà Giang Đại Ngưu. Nhìn thấy Giang Nguyệt Nga, Giang Đại Ngưu khỏi lo lắng, “Đây là xảy chuyện gì, khiến cháu gái thể về nhà đẻ ở chứ?” Nhìn thấy Giang Minh Nguyệt, vị cháu gái dáng vẻ thướt tha mặt , Giang Đại Ngưu đường đường một hán tử cao bảy thước cũng chút câu nệ, “Nhìn giống cô nương của lão Giang gia nhà chút nào.”
Ngải thị thấy Giang Minh Nguyệt cũng trong lòng đ.á.n.h trống, cô nương bây giờ càng ngày càng xinh , nhưng vẫn sắc sảo, một chút gì mềm mại. Ngải thị cảm giác như , Tiểu Trình thị thì khỏi , đây là đầu nàng gặp hai cô nương của nhị phòng. Giang Nguyệt Nga qua thấy là dễ gần, còn Giang Minh Nguyệt, Giang Minh Nguyệt Tiểu Trình thị một cái, vô thức liếc lên xuống, Tiểu Trình thị liền cảm thấy Giang Minh Nguyệt khó gần , ánh mắt của nhị cô nương nàng sắc như d.a.o ? Tiểu Trình thị thắc mắc, hôm nay họ mới gặp đầu, thù oán gì.
Thấy Tiểu Trình thị cúi đầu, lùi , mãi cho đến khi lưng Ngải thị, Giang Minh Nguyệt còn ngẩn một lát, nàng còn gì mà, đại đường tẩu của nàng thế ? Giang Nguyệt Nga thở dài một tiếng, đưa tay che miệng, thì thầm tai Giang Minh Nguyệt: “Muội đừng như thế, dọa đại đường tẩu sợ kìa.” Giang Minh Nguyệt: “…” Nàng cũng vấn đề ? .