Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 161: Bà lão hất tung lọ thuốc bột ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:48:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Giả Tiên nhi bước chân khỏi nhà ?” Giang Hiện hình như vĩnh viễn giống Giang Dữ trong cách quan tâm sự tình. Giang Dữ nghi ngờ kẻ tung tin đồn khắp kinh thành là Triệu Lăng Tiêu, còn Giang Hiện hoài nghi rằng Triệu Lăng Tiêu rõ ràng thể rời khỏi phủ, tại giờ xuất hiện trong cung?
Giang Dữ : “Vậy khẳng định là Thánh thượng triệu cung , nếu , chẳng lẽ thể xông thẳng ?”
Giang Hiện: “Ồ, nếu là ý chỉ của Thánh thượng, cứ xem như từng hỏi.”
Mèo Dịch Truyện
Giang Dữ Giang Minh Nguyệt lo lắng hỏi: “Giả Tiên nhi vấy bẩn lên Thái tử điện hạ, thành công ?”
Giang Minh Nguyệt ngờ Giang Dữ bênh vực Thái tử đến , của nàng còn từng diện kiến Thái tử cơ mà.
“Thái tử điện hạ vẫn luôn đối xử tệ với Triệu Đại,” Giang Dữ : “Triệu Đại vì tiền bạc mà loạn một trận ở nhà, ngay ngày hôm Thái tử điện hạ liền sai đưa bạc đến cho .”
Giang Minh Nguyệt: “Còn chuyện ?”
Giang Dữ: “Ta cũng là hôm nay mới .”
“Vậy chúng cũng ngoài truyền tin ,” Giang Hiện lúc : “Ta dẫn Bảo Sơn, ca ca dẫn Bảo Thụ, cứ Đồ Sơn Vương chính là lên kinh, nên cố ý tự thương tật.”
Giang Dữ : “Huynh nghĩ lời truyền ngoài, sẽ tin ?”
Đồ Sơn Vương nhất định là cố ý, nhưng lời ngoài, quả thực sẽ mấy tin, dù vị vương gia hiện tại vẫn còn giữ tiếng hiền vương cơ mà.
“Vậy thì đành chịu,” Giang Hiện bỏ cuộc, nhưng chợt nghĩ đó là Thái tử điện hạ cơ mà, còn cần đến bận tâm ? Nghĩ , Giang nhị thiếu gia liền yên tâm lý lẽ.
“Nếu vấy bẩn , cứ chấp nhận chậu nước bẩn ,” Giang Minh Nguyệt với Giang Dữ: “Thái tử điện hạ nhất định đưa Đồ Sơn Vương đến kinh thành mới , nếu , chậu nước bẩn chẳng chịu oan uổng ?”
Giam cầm phụ tử Đồ Sơn Vương ở kinh thành, cho hai vị ở Đồ Sơn xa xôi, trời cao hoàng đế xa mà khuếch trương quyền thế của , đây là điều đúng đắn. Giang Minh Nguyệt sợ chỉ sợ, Thái tử sẽ kiên trì, dù vấy bẩn chỉ là chiêu đầu tiên của Triệu Lăng Tiêu.
“Phải ,” Giang Dữ gãi đầu, “Thái tử điện hạ sẽ lùi bước chứ?”
“Ta rõ,” Giang Minh Nguyệt lắc đầu với Giang Dữ, bên cạnh Thái tử cũng mưu thần, còn đến lượt nàng tay giúp đỡ. À, nếu nàng g.i.ế.c Triệu Lăng Tiêu, thì đó đúng là giúp Thái tử một việc lớn, chỉ là bây giờ Đồ Sơn Vương phủ đều Ngự Lâm quân canh gác, nàng thể .
Còn về Phúc Vương, Giang Minh Nguyệt khẽ cau mày, vị vương gia nàng vẫn thấu. Chuyện của Thái tử, vị vương gia vì truyền ngoài? Chỉ đơn thuần là trò chuyện với Triệu Lăng Vân và Giang Dữ ? Giang Minh Nguyệt cho rằng .
“À , nãi nãi dẫn Hoa thẩm ?” Giang Dữ lúc mới nhớ đến lão thái thái.
Giang Minh Nguyệt hồn, : “Nãi nãi Ninh Quốc Công phủ thăm đại tỷ .”
Giang Dữ và Giang Hiện , đồng thanh : “Lão nữ nhân nào ở Ninh Quốc Công phủ dám gây sự với đại tỷ?”
Giang Minh Nguyệt: “…”
Về cách nhận Ninh Quốc Công phủ, hai ca các ngươi thật đồng lòng.
“Có nãi nãi ở đó,” Giang Minh Nguyệt với hai : “Đại tỷ sẽ chịu thiệt .”
Giang Nguyệt Nga chỉ cần mang thai, thì Giang Minh Nguyệt sẽ chẳng sợ gì cả.
Thực tế, lão thái thái và Hoa thẩm quả thực đại thắng trở về, hai vị trời tối mịt mới về phủ, do Thẩm Kỳ đích tiễn về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-161-ba-lao-hat-tung-lo-thuoc-bot.html.]
“Gây chuyện ?” Lão gia thấy Thẩm Kỳ liền mở lời hỏi một câu như .
Thẩm Kỳ thần sắc chợt chút ngượng nghịu, lắc đầu : “Cũng... cũng gì.”
Cũng gì, thì vẫn là gây chuyện . Lão gia thở dài một , với Thẩm Kỳ: “Gia đình con ?”
Sức chiến đấu của Từ Thục Anh, lão gia là rõ nhất, Ninh Quốc Công phủ chắc chắn vợ quấy nhiễu một trận. Không tình hình của Phạm lão thái thái thế nào , là ngất , chọc tức đến phát ?
Thẩm Kỳ hồi tưởng tình hình ở nhà, cũng thở dài : “Thật sự gì, lão thái thái vì chuyện t.h.u.ố.c thang mà cùng tổ mẫu và mẫu con thảo luận một phen.”
Thảo luận? Khóe miệng lão gia giật giật, Từ Thục Anh bao giờ thảo luận với ai cơ chứ.
“Lão thái thái nhà hất đổ thang thuốc, cả lọ t.h.u.ố.c bột nữa,” Hoa thẩm mặt Giang Minh Nguyệt, bẩm báo tình hình với Giang Minh Nguyệt: “Bà lão họ Phạm còn lải nhải, lão thái thái mắng một trận, bà lão liền im re.”
Giang Minh Nguyệt: “Nãi nãi mắng bà ?”
Hoa thẩm: “Ồ, là sai , lão thái thái là đang giảng đạo lý cho bà đó.”
Giang Hiện một bên tò mò hỏi: “Nãi nãi của giảng đạo lý cho bà thế nào ?”
Hoa thẩm hắng giọng, bắt chước giọng điệu của lão thái thái, : “Thuốc của ngươi nếu thật sự linh nghiệm đến , hễ là nữ nhân ăn đều thể sinh con, lão tỷ ngươi chi bằng tự ăn , cùng Ninh Quốc Công gia sinh thêm một đứa nữa , nhiều con mới nhiều cháu, nhiều con nhiều cháu mới là phúc chứ.”
“Phụt,” Giang Dữ bật , “Ninh Quốc Công gia bệnh liệt giường gần một năm , đại tỷ chỉ là đang chờ ngày thôi. Thuốc đó mà thật sự linh nghiệm đến , thì đúng là nên để hai lão nhân gia dùng thử, chừng còn thể sinh con, còn thể khiến lão Quốc Công gia cải tử sinh nữa chứ.”
Giang Hiện đến đau bụng, nãi nãi của đây là đang giảng đạo lý cho ?
“Sáu bà v.ú mặt đại cô nương, vây thành một vòng,” Hoa thẩm kể đến những gì bà thấy ở Ninh Quốc Công phủ, khỏi kinh sợ : “Mười hai con mắt cứ chằm chằm đại cô nương của chúng uống thuốc, là sợ đại cô nương sợ t.h.u.ố.c đắng chịu uống, các bà đều sẽ giám sát đại cô nương uống thuốc.”
“Là t.h.u.ố.c thì ba phần độc,” Hoa thẩm lớn tiếng kích động : “Chuyện mà thôn quê chúng ai cũng , lẽ nào Ninh Quốc Công phủ ? Rõ ràng là ức h.i.ế.p đại cô nương của chúng thành thật đó!”
Hoa thẩm tin chắc rằng, đám lão nữ nhân ở Ninh Quốc Công phủ , nếu gặp nhị tiểu thư của bọn họ, thì cần lão thái thái tay hất đổ lọ t.h.u.ố.c bột, nhị tiểu thư tự cũng thể hất tung lọ t.h.u.ố.c bột đó, chừng còn thể tiện tay hất luôn cả tro cốt của bà lão họ Phạm nữa.
“Tỷ phu của ?” Giang Minh Nguyệt chỉ quan tâm đến phản ứng của Thẩm Kỳ, dù lão thái thái mắng tổ mẫu của , , nãi nãi của nàng còn mắng cả Ninh Quốc Công gia nữa.
Hoa thẩm: “Thẩm cô gia là về nhà , bà lão họ Phạm chính là thừa dịp Thẩm cô gia nhà, mới dẫn ép đại cô nương của chúng uống t.h.u.ố.c đó.”
Giang Minh Nguyệt: “Tỷ phu của ?”
Hoa thẩm: “Phải , nếu há bảo vệ đại cô nương ?”
“Gia gia,” trong chính đường của chính viện, Thẩm Kỳ đang bàn bạc với lão gia: “Con định để Nguyệt Nga sang đây, cho nàng ở Hầu phủ thêm một thời gian.”
Thang t.h.u.ố.c mà tổ mẫu ép Giang Nguyệt Nga uống, lấy từ hiệu thuốc, mà là từ một bà đỡ. Đây là do Phạm thái phu nhân đích thừa nhận với Thẩm Kỳ. Phạm thái phu nhân tự thấy sai, ít tìm bà đỡ lấy thuốc, đều t.h.u.ố.c công hiệu, ? Các nữ nhân khác dùng , nàng Giang Nguyệt Nga thể dùng ? Thẩm Kỳ sợ toát mồ hôi lạnh, một bà đỡ, bày trò thần thánh đốt bùa chú mà chế “thuốc”, thứ thể uống bụng ?
chuyện , Thẩm Kỳ mặt mũi nào với lão gia, còn với lão thái thái thì càng dám , e rằng tổ mẫu sẽ lão thái thái đương trường đ.á.n.h c.h.ế.t mất.
“Được thôi,” lão gia Thẩm Kỳ thần sắc ngượng nghịu, : “Con đưa Nguyệt Nga về đây ở vài ngày , nàng sắp xuất giá , để nàng bầu bạn cùng .”