Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 155: Nhị tiểu thư sợ nhìn thấy máu sao? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:48:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Phải đợi đến ngày đông chí ư?” Tại bắc viện Việt Quốc Công phủ, Triệu Lăng Vân biến sắc, gắt gỏng với Tào ma ma từ chùa Bích Vân trở về mà rằng: “Đây là ngày mà lão hòa thượng Thanh Kính tính ? Lão hòa thượng yên ?” Hôn ước định từ đầu xuân, mà đợi đến ngày đông chí mới thể rước tân nương của về, lão hòa thượng Thanh Kính rốt cuộc nghĩ thế nào? Triệu Lăng Vân sải bước ngoài, tìm lão hòa thượng giảng đạo lý cho lẽ.

 

“Các cháu cứ dùng bữa ,” Vương Đức Tài vỗ vỗ vai A Niên và A Tuế đang cùng về phía Triệu Lăng Vân, hỏi: “Món bánh áp chảo mùi vị thế nào?” A Niên: “Ngon ạ.” “Vậy thì ăn nhiều ,” Vương Đức Tài hiền từ, ông chỉ mang bánh áp chảo đến cho hai tiểu , mà còn mang theo hai bát cháo nếp ngọt, đến giờ , cháo ngọt vẫn còn bốc nóng hổi.

 

Tào ma ma liếc Vương Đức Tài một cái, kéo Triệu Lăng Vân , thì thầm: “Không thể lung tung , ngày mà Phương trượng đại sư tính chắc chắn sẽ sai .” Triệu Lăng Vân vẫn thể chấp nhận, dựa mà bắt đợi lâu đến thế?

 

“Vườn cần sửa sang,” Tào ma ma đành tiếp: “Đồ đạc đều cần sắm sửa từ đầu, những thứ chẳng đều cần thời gian ? Hơn nửa năm thời gian, còn sợ đủ nữa là.” “Thời gian đủ ?” Triệu Lăng Vân bực bội : “Nhân lực đủ nhiều, thời gian sẽ thiếu, trả thêm tiền cho thợ mộc, chẳng lẽ bọn họ còn dám tăng ca chạy tiến độ?”

 

Tào ma ma kéo Triệu Lăng Vân sang một bên, hạ giọng khuyên nhủ: “Ngày An Viễn Hầu phủ bên cũng , ý kiến gì, chủ tử ngươi đồng ý thì ích gì? Từ lão thái thái là một ăn chay niệm Phật.” Ngươi dám thử mắng Phương trượng Thanh Kính một câu ngay mặt lão thái thái xem .

 

“Phụt.” Nghe thấy đang , Triệu Lăng Vân đầu , thấy Giang Dữ đang toe toét miệng vui vẻ, “Ngươi ý gì?” Triệu Lăng Vân hỏi. Giang Dữ: “Ta ý gì hết, đại quản gia, chúng thôi.” Giang Dữ vui mừng khôn xiết, nhị tỷ của còn hơn nửa năm nữa mới xuất giá mà!

 

“Đến đây, đến đây,” Vương Đức Tài miệng đáp đại thiếu gia nhà , một bên với A Niên và A Tuế: “Lần Đức Tài thúc sẽ đến thăm các cháu, A Tuế dưỡng thương thật nha.” “Đi thôi,” Giang Dữ chắp tay vái Triệu Lăng Vân. “Đại lão gia, tiểu nhân xin cáo lui,” Vương Đức Tài tiến đến hành lễ với Triệu Lăng Vân.

 

“Không cần tiễn,” Giang Dữ bước khỏi cửa phòng, bên bậc thềm, với Triệu Lăng Vân đang tới cửa chuẩn tiễn : “Tạm biệt.” Triệu Lăng Vân cửa, Giang Dữ và Vương Đức Tài lắc lư rời , định nhà, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm của nước tương, theo mùi hương sang bên trái, đại lão gia Triệu thấy Đông Qua đang tựa tường đất ăn bánh nướng.

 

“Bánh thịt lừa ?” Triệu Lăng Vân hỏi. Đông Qua đất gật đầu, miệng dính đầy vệt dầu mỡ, vui vẻ : “Đây là nhị tiểu thư ban cho tiểu nhân.” Nhị tiểu thư ban cho ngươi? Nhị tiểu thư ban cho thứ gì , Triệu Lăng Vân sầm mặt, phất tay áo bước nhà.

 

Tào ma ma : “Không tiễn khách thì lắm ?” Triệu Lăng Vân để tâm : “Giang Dữ ngoài.” Tào ma ma lẩm bẩm: “Giang thiếu gia để ý, lão thái thái cũng chẳng bận tâm ?” Triệu Lăng Vân liếc Tào ma ma một cái, : “Lão thái thái là chẳng bao giờ câu nệ những lễ nghi hư ảo , mợ là sợ lão thái thái , lời của mợ thấy gì đó đúng ?”

 

Tào ma ma đành chịu, bà cẩn thận dè dặt như rốt cuộc là vì điều gì? Chẳng là mong Từ lão thái thái thể ấn tượng hơn về chủ tử ngài ? Hôm nay chính viện lão phu nhân loạn một trận như thế, đại lão gia ngài còn ? Sau , ngài trừ việc dựa Từ lão thái thái che chở đôi chút, thì còn thể trông cậy ai nữa đây?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-155-nhi-tieu-thu-so-nhin-thay-mau-sao.html.]

“Hồ Lô,” Triệu Lăng Vân lúc gọi Hồ Lô. “Tiểu nhân mặt,” Hồ Lô thò đầu . Triệu Lăng Vân: “Ngươi bảo Đông Qua, thôi , cứ để gặm bánh nướng của , ngươi mời Tôn đại phu đến phủ một chuyến.” Hồ Lô : “Chủ tử ngài khỏe chỗ nào ?” Triệu Lăng Vân: “Ngươi mong bệnh ? A Tuế đất lâu như , chẳng lẽ cần tìm Tôn xem cho ?” “Tiểu nhân ngay đây,” Hồ Lô rụt đầu , ba chân bốn cẳng chạy mất.

 

Triệu Lăng Vân vỗ vỗ trán, : “Phương Thảo ? Không đ.á.n.h ? Người ?” Bên ngoài cửa hạ nhân lớn tiếng gọi tên Phương Thảo. Không lâu , Phương Thảo chạy tới, ở cửa, đầu ngón chân cọ nhẹ xuống đất, viền mắt tiểu nha đầu đỏ hoe. “Vào đây,” Triệu Lăng Vân vẫy tay với Phương Thảo. Phương Thảo chạy trong nhà.

 

Tào ma ma nâng cằm Phương Thảo lên xem mặt tiểu nha đầu, mặt Phương Thảo đ.ấ.m mạnh một quyền, lúc nửa bên mặt trái sưng vù lên, mắt trái cũng híp thành khe, mở . “Sao thể tay độc ác như ?” Tào ma ma đau lòng : “Nếu khuôn mặt hủy hoại, đây!”

 

Triệu Lăng Vân sa sầm mặt, : “Lát nữa Tôn đến, bảo ông xem mặt Phương Thảo luôn, thôi , mợ đừng chọc Phương Thảo nữa, mợ càng nàng chẳng càng đau lòng ?” Tào ma ma cũng dám chạm mặt Phương Thảo, chỉ thể nhỏ giọng hỏi: “Có đau ?” Phương Thảo: “Đau ạ!”

 

Triệu Lăng Vân vỗ trán một cái, thật khiến nổi giận mà. “Ta báo thù cho ,” A Niên lúc đột nhiên : “Tên quản sự đ.á.n.h đó, đ.á.n.h gãy hai chân , dùng tay đ.á.n.h , cũng bẻ gãy tay của .” Tào ma ma!!!

 

Cái gì? Đánh gãy hai chân , còn bẻ gãy tay ? Đứa trẻ hung hãn đến thế ư? Phương Thảo nấc lên một tiếng, A Niên hỏi: “Thật ?” Triệu Lăng Vân: “Thật đó, kẻ đ.á.n.h là quản sự ở chính viện, tên Ngưu Nhị gì đó ? Ta thấy , tên khốn đó khiêng ngoài, tên đó bất động, còn tưởng c.h.ế.t cơ.”

 

A Niên nghiêm túc hỏi: “Có thể g.i.ế.c ?” Tào ma ma!!! Đứa bé còn g.i.ế.c ?! Triệu Lăng Vân: “Không giết, chúng cứ để sống mà chịu tội.” “Vâng,” A Niên gật đầu, vẻ mặt vẫn nghiêm túc. Tào ma ma lúc nhịn nữa, : “Chủ tử, ngài thể dạy trẻ con như .”

 

Triệu Lăng Vân toét miệng, răng còn đang đau, hai A Niên và A Tuế còn cần dạy ? Vừa , hai ở doanh trại thích khách học bản lĩnh g.i.ế.c , dạy cái quái gì chứ. “Sau đừng dọa mợ,” Triệu Lăng Vân với A Niên: “Mợ nhát gan, thấy m.á.u nàng sẽ ngất xỉu đấy.” Tào ma ma: “...” Lời của đại lão gia là ý gì? Không mặt bà thì thể g.i.ế.c thấy m.á.u ? Ngươi rốt cuộc thể dạy trẻ con những điều ?

 

Mèo Dịch Truyện

“Nhị tiểu thư cũng sợ thấy m.á.u ?” A Niên hỏi Triệu Lăng Vân. Triệu Lăng Vân sửng sốt, liền : “Nhị tiểu thư đương nhiên là sợ .” Can đảm của nhị tiểu thư chắc còn chẳng bằng Tào ma ma nữa, một mỹ nhân như hoa như ngọc, thể bao nhiêu can đảm chứ?

 

A Niên giường khẽ mấp máy môi, cuối cùng vẫn gì, nhị tiểu thư sợ thấy m.á.u , võ nghệ của nhị tiểu thư giỏi lắm. , Triệu Lăng Vân đang cạnh đầu giường , A Niên cảm thấy, nhị tiểu thư chuyện , cũng nên , ngay cả trưởng còn nữa là!

 

Phương Thảo lúc đến sát mép giường. “Ăn ?” A Niên đưa đĩa bánh áp chảo đựng đầy đến mặt Phương Thảo, một câu: “Cái ngon lắm.” Phương Thảo liền đưa tay lấy, một chút cũng khách khí với A Niên. “Ôi chao,” Tào ma ma vội vàng chạy đến mép giường la lớn: “Phương Thảo con ăn , trong đó xì dầu đấy! Mặt thương , ăn xì dầu sẽ để sẹo đấy, con nha đầu ngươi còn nữa hả?” .

 

 

Loading...