Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 150: Giang đại thiếu mắng, ngươi đồ lão âm bà tử ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:48:36
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Triệu Lăng Vân về phủ, đám hạ nhân cổng đều ngây , nên đưa tin đến chính viện hành động chậm trễ. Khi đó chạy đến cửa chính viện thì Triệu Lăng Vân dẫn Giang Dữ đến .
“Cút!” Hắn nhấc chân đá một cước, khiến tên hạ nhân báo tin văng tường, Triệu Lăng Vân liền bước cửa thủy tạ của chính viện.
Tên hạ nhân đập đầu tường viện, đầu vỡ m.á.u chảy, ngất lịm .
Những trong viện thấy Triệu Lăng Vân cũng đều ngẩn . Lão phu nhân chỉnh đốn bên phía đại lão gia, gây động tĩnh lớn, bọn họ còn nghi ngờ bên Bắc viện chẳng còn ai, nhưng đại lão gia trở về!
Triệu Lăng Vân thèm liếc đám đang sợ hãi, thẳng thừng bước đến đường đường.
Giang Dữ theo Triệu Lăng Vân. Lẽ y đến đây thông báo , chứ thể tự tiện xông nơi ở của lão phu nhân. Giang đại thiếu căn bản nghĩ tới chuyện đó. Y khách đến chơi, cần giữ lễ tiết gì?
Trong đường đường, Trịnh thị phu nhân do dự mãi vẫn : “Nếu đại ca thật sự gây chuyện, y…”
Thiệu thị phu nhân lắc đầu : “Nếu gây chuyện, thì Hoàng thành Ti tìm y?”
Trịnh thị phu nhân: “Ta phái đến Hoàng thành Ti hỏi thăm , , sẽ đuổi đại ca khỏi nhà, thể để y liên lụy đến nhà lão nhị.”
Thiệu thị phu nhân rốt cuộc cũng điều , nhưng mặt hề lộ vẻ đắc ý. Thiệu thị phu nhân : “Đại lão gia là đích trưởng tử, nào chuyện đuổi khỏi nhà là đuổi ?”
Triệu gia Việt Quốc Công phủ khi tách khỏi hoàng thất tộc phả, truyền năm đời. Năm đời , đích hệ, thứ xuất, bàng chi, gia tộc đến nay cũng cành lá sum suê, con cháu đông đúc. Trịnh thị phu nhân quả thực tư cách đuổi Triệu Lăng Vân khỏi nhà. Người là một nữ nhân, thể chủ gia tộc? Chuyện do tộc trưởng và các tộc lão trong gia tộc quyết định.
Tộc trưởng đời của Triệu gia Việt Quốc Công phủ là ai? Là ngũ đường thúc của Triệu Lăng Vân, lão nhân gia năm nay bảy mươi sáu tuổi. Trịnh thị phu nhân đuổi Triệu Lăng Vân khỏi nhà, hết thương lượng với vị ngũ đường thúc .
Thiệu thị phu nhân liếc Trịnh thị phu nhân một cái, : “Chuyện là ngoài tiện nhiều, hãy suy nghĩ kỹ . Chỉ một điều, nếu đại lão gia định tội, gì cũng muộn .”
“Nghiệt chướng !” Trịnh thị phu nhân tức giận mắng.
Giang Dữ ngoài cửa lúc đang há hốc mồm. Triệu đại ca do Trịnh thị sinh , đúng ? Chắc chắn là ? Đâu ruột nào đối xử với con trai như thế? Dù Triệu đại ca thật sự gây chuyện Hoàng thành Ti bắt, là một , lúc chẳng lẽ nên nghĩ cách cứu con trai ? Làm chỉ nghĩ đến việc đuổi con trai khỏi nhà chứ?
“Chà, độc địa thế,” Giang Dữ lẩm bẩm một câu.
Trước cửa, những trong sân lúc đều dám lên tiếng. Lời của lão phu nhân và Thiệu thị phu nhân đều đại lão gia thấy, bọn họ lên tiếng nhắc nhở nữa thì ích gì? Bọn họ cũng cách nào khiến đại lão gia quên những lời thấy!
Giang Dữ đầu Triệu Lăng Vân, bất ngờ phát hiện, mặt Triệu Lăng Vân lúc hề vẻ tức giận, bình tĩnh, cứ như thể hai vị bên trong đang bàn bạc đối phó là y. Giang Dữ nuốt khan một cái, y vươn tay kéo lấy tay Triệu Lăng Vân, khẽ : “Huynh, đừng như chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-150-giang-dai-thieu-mang-nguoi-do-lao-am-ba-tu.html.]
Mèo Dịch Truyện
Đây là tức đến ngốc ?
Triệu Lăng Vân cúi đầu tay Giang Dữ đang kéo , khóe môi khẽ nhếch, vị đột nhiên mỉm , với Giang Dữ: “Không cả.”
Giang Dữ: “…” Thế mà gọi là ? Lão nương của bắt tay việc đuổi khỏi nhà kìa!
Triệu Lăng Vân cánh cửa đường đường đang khép hờ, y cũng bất ngờ khi bản chẳng cảm thấy tức giận chút nào. Lúc y chỉ một cảm giác, , là bà như , một cảm giác cứ như đáp án.
“Thật đáng thương cho con rể của ,” Trong đường đường, thấy Trịnh thị lời đó, nhưng vẫn yên nhúc nhích, ý định vội vàng tìm tộc trưởng và tộc lão, Thiệu thị phu nhân liền : “Nếu nó …”
Giang Dữ đột nhiên chạy vụt khỏi bên cạnh Triệu Lăng Vân, xông đến cửa, một cước đá tung cánh cửa đang khép hờ. Người còn phòng, Giang đại thiếu gân cổ lên quát lớn: “Con rể của đáng thương cách nào? Nó c.h.ế.t , tàn phế ? Đáng thương như thế mà lớn một tiếng, xứng đáng với nó ?”
Ba trong phòng đều tiếng quát của Giang Dữ cho giật . Tiểu Trịnh thị kinh hãi kêu lên một tiếng, đợi đến khi thấy Triệu Lăng Vân đang ngoài cánh cửa mở rộng, Tiểu Trịnh thị thêm một tiếng kinh hãi kêu lên.
Giang Dữ thèm để ý Tiểu Trịnh thị, xông thẳng đến mặt Thiệu thị phu nhân. Giang đại thiếu chỉ tay Thiệu thị phu nhân, giận dữ : “Người là ai ? Miệng thì cứ lải nhải con rể của đáng thương, hỏi qua Triệu lão nhị ?”
Thiệu thị phu nhân trong đời đầu tiên một tiểu hậu sinh chỉ thẳng mũi mà mắng. Thiệu thị phu nhân kinh hãi tức giận, định quát hỏi Giang Dữ một tiếng ngươi là ai, thì thấy con gái ở bên cạnh kêu lên một tiếng đại lão gia.
Thiệu thị phu nhân ngẩng đầu về phía cửa, liền thấy Triệu Lăng Vân nhấc chân bước qua ngưỡng cửa, đường đường. Thiệu thị phu nhân nhất thời vô cùng thất vọng, Hoàng thành Ti , mà Triệu đại ca thể bình an vô sự!
“Này,” Giang Dữ hề khách khí với Thiệu thị phu nhân: “Ta đang hỏi đó, điếc ? Triệu đại ca của cả, tiểu gia thấy lão bà vẻ thất vọng lắm . Ấy, lão thái bà, là Trịnh gia đúng ? Ta lát nữa sẽ đến Trịnh gia các hỏi xem, cái vị nhạc mẫu , còn lo chuyện nhà con rể ? Sao thế, Triệu nhị là thứ tử, châm chọc lòng , khiến mất ngủ ? Triệu đại ca đây, là thiếu thốn ăn uống cho nhà Triệu lão nhị, thiếu thốn y phục của bọn họ? Lại cần một ngoại tộc, chạy đến giúp cướp gia sản?”
“Người nhiệt tình thế, là vì đàn ông Trịnh gia các đều c.h.ế.t hết , trông cậy Triệu lão nhị nuôi các một nhà quả phụ an dưỡng tuổi già ? Ta thấy Trịnh gia các phát tang, cả nhà c.h.ế.t sạch là chuyện từ khi nào, mấy ngày , mới chết? Chắc chắn là gây đại nghiệt gì đó, nếu mà một nhà nam đinh c.h.ế.t sạch như ?”
“Người đừng trừng mắt , đàn ông Trịnh gia c.h.ế.t hết, lo lắng tài sản nhà con rể của gì? À đúng , chắc chắn là đau lòng đến mức đầu óc hỏng , để tiểu gia nhắc nhở một tiếng, Triệu lão nhị tiền tài của Việt Quốc Công phủ , thì chỉ đuổi Triệu đại ca thôi là đủ , còn nghĩ cách g.i.ế.c cả lão phu nhân nữa.”
“Lão phu nhân c.h.ế.t , Triệu lão nhị sẽ chỉ gọi một là , đang tính toán như đúng ? Xem mà xem, mặt mày hung dữ, ngoài ch.ó cũng ghét, đúng là lòng theo tướng mạo, ch.ó còn sợ ăn thì độc c.h.ế.t đó.”
“Lão âm bà tử nhà !”
… Giang đại thiếu c.h.ử.i mắng Thiệu thị phu nhân một trận, giữa chừng hề ngừng , chân truyền của Từ lão thái thái! Thiệu thị phu nhân mắng đến mức, ngay cả một cơ hội đáp trả cũng tìm thấy. Đương nhiên, Thiệu thị phu nhân là một quý phu nhân, cho dù cơ hội đó, bà cũng thể mắng Giang Dữ.
“Này, cái là,” Thiệu thị phu nhân trong cơn tức giận, bật nức nở.