Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 142: Thái tử nói, Triệu Lăng Tiêu không thể làm Hoàng đế ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:48:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Tẫn Trung một mạch chạy vội đại điện Thừa Đức, Đông Thịnh Đế sắc mặt , thấy Trần Tẫn Trung vọt điện, theo bản năng liền hỏi: “Đã xảy chuyện gì?” Trong cung cho phép chạy vội, trừ phi việc gấp, ví như quân tình.
Trần Tẫn Trung: “Thánh thượng, Phúc Vương gia đến Hoàng Thành Ty.”
“Hừm,” Đông Thịnh Đế trực tiếp hít một khí lạnh, ngay cả Thánh thượng cũng phiền lòng, chẳng lẽ nhi tử của ngài mệt ?
Trần Tẫn Trung dám ngẩng đầu, bẩm rằng: “Vương gia cùng Đại lão gia, còn Giang Dữ của An Viễn Hầu phủ, ba liên thủ đ.á.n.h Đồ Sơn Vương thế tử. Hoàng Thành Ty truyền tin đến, thế tử e rằng mắt sẽ mù.”
Phúc Vương và Triệu Lăng Vân liên thủ đ.á.n.h Triệu Lăng Tiêu đầu, nay thêm một Giang Dữ, thể đ.á.n.h cho Triệu Lăng Tiêu đến mức mắt suýt mù? Đại công tử của Giang Nhập Thu lợi hại đến ? Đông Thịnh Đế chút ngẩn ngơ.
“Đã đ.á.n.h như thế nào?” Bên cạnh truyền đến tiếng Thái tử hỏi, ngữ khí vô cùng ôn hòa.
Trần Tẫn Trung cúi đầu đến mức cằm gần như chạm ngực, “Giang Dữ hất tro than mặt thế tử, thế tử thể rõ, liền đánh.”
Vậy xem , đây vẫn là bản lĩnh của Giang Dữ, Đông Thịnh Đế đột nhiên đau đầu, hai ngón tay day day thái dương, Hoàng đế bệ hạ mới hỏi: “Triệu Lăng Tiêu thế nào ?”
Rõ ràng bản bẩm qua tình trạng thương thế của Triệu Lăng Tiêu, nhưng Đông Thịnh Đế hỏi, Trần Tẫn Trung vẫn cung kính đáp lời: “Mắt thế tử gia giờ thấy gì, thể sẽ mù.”
“Chỉ là tro than thôi, bụi mắt, rửa sạch sẽ là ,” Thái tử : “Phụ hoàng, theo nhi thần thấy Kim Thọ sẽ hỏi gì .”
Đã đ.á.n.h , còn điều tra án gì nữa?
Đông Thịnh Đế hung hăng vỗ mạnh xuống bàn.
Trần Tẫn Trung rùng một cái.
“Kim Thọ ? Bảo cút ngay đến đây,” Đông Thịnh Đế giận dữ .
Trần Tẫn Trung cuống cuồng chạy .
Thái tử nửa nửa một chiếc ghế trường kỷ, sắc mặt ửng hồng, trông như đang phát sốt. “Kim Thọ đến thì thể gì?” Thái tử hướng Đông Thịnh Đế : “Lại kể chuyện Tiểu Phúc Khí bọn họ ba đ.á.n.h một cho phụ hoàng một nữa ?”
Đông Thịnh Đế trầm mặt.
Thái tử: “Bảo bọn họ đều về , chuyện vốn dĩ là việc cần chứng cứ.”
Đông Thịnh Đế đột ngột thẳng dậy.
Lúc , bên ngoài điện truyền đến tiếng mưa, âm thanh từ nhỏ dần lớn lên.
Đông Thịnh Đế vòng qua bàn, đến mặt Thái tử.
Thái tử đang lắng tiếng mưa, thấy Đông Thịnh Đế mặt , Thái tử liền dậy.
Đông Thịnh Đế cúi , sờ trán Thái tử, trán hề nóng. Đông Thịnh Đế rụt tay về khoanh lưng, thẳng : “Con về Đông Cung .”
“Phụ hoàng,” Thái tử : “Người như Triệu Lăng Tiêu thể Hoàng đế.”
Đông Thịnh Đế đột nhiên nhíu chặt mày, : “Ngươi hươu vượn gì đó?”
“Nhi thần hề hươu vượn,” Thái tử kiên trì : “Trên đời ai thể thần tiên, phàm nhân chính là phàm nhân.”
Đông Thịnh Đế: “Ngươi gì? Ngươi đang Triệu Lăng Tiêu giả vờ ngớ ngẩn ? Đây là lời ngươi mắng Triệu Lăng Tiêu, nay ngươi cũng mắng một nữa?”
Thái tử lắc đầu, “Người đời khen y Triệu Lăng Tiêu là trích tiên, y nên đến đạo quán tu đạo, hoặc tu Phật cũng , hà cớ gì y cứ nghĩ đến việc Hoàng đế nhân gian?”
Đông Thịnh Đế: “Ngươi chứng cứ?”
Huynh các ngươi đều Triệu Lăng Tiêu Hoàng đế, chứng cứ ? Y là một Quận Vương thế tử mà Hoàng đế, y là mưu nghịch, đây là chuyện cả nhà đều rơi đầu, chỉ dùng lời là thể thành sự thật, ngươi đưa chứng cứ chứ.
Thái tử Đông Thịnh Đế, nhỏ: “Phụ hoàng, Đồ Sơn Vương phụ tử câu kết với Hứa gia, đây chính là chứng cứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-142-thai-tu-noi-trieu-lang-tieu-khong-the-lam-hoang-de.html.]
Đông Thịnh Đế: “Chuyện hiện giờ cũng chứng cứ.”
“ , chứng cứ,” Thái tử khẽ thở dài một , với Đông Thịnh Đế: “Những chuyện , cho cùng là nhi thần nên trò trống gì, nhi thần thể chất yếu ớt nhiều bệnh, khiến phụ hoàng lo lắng, nhi thần bất hiếu a.”
Đông Thịnh Đế Thái tử đến mức trong lòng bực bội, đột nhiên liền lớn tiếng : “Ngươi chính là tâm tư quá nặng nề, chỉ cần ngươi thể buông bỏ tâm sự mà tĩnh dưỡng cho , thể của ngươi sớm còn bệnh tật gì .”
Thái tử ngoài cửa điện, “Phụ hoàng cảm thấy Triệu Lăng Tiêu là tuấn tài của Triệu thị , nhi thần nghĩ , phụ hoàng, còn một nhi tử khác, nhi thần hy vọng đừng quên.”
Đông Thịnh Đế Thái tử chọc tức đến mức suýt ngã ngửa, ngài đối xử hơn với Phúc Vương ? Phúc Vương chính là một kẻ điên, ngươi là ca ca mà ? Đông Thịnh Đế tức đến đau cả răng, nhưng đối mặt với Thái tử, ngài thể như khi đối với Phúc Vương mà hô đ.ấ.m gọi giết, vị đích trưởng tử của ngài chịu nổi sự kích động đó.
Sau vài thở sâu, Đông Thịnh Đế hỏi Thái tử: “Ngươi gì?”
Thái tử rũ mắt, : “Phụ hoàng hãy cho Đồ Sơn Vương kinh .”
Chỉ nhốt một Triệu Lăng Tiêu ở kinh thành thì ích gì? Muốn nhốt, thì nhốt cả Triệu Đạc, Triệu Lăng Tiêu phụ tử bọn họ .
“Cha y Triệu Đạc ở đây, bản vương cũng sợ!” Trong Hoàng Thành Ty, Phúc Vương lớn tiếng la hét: “Con trai thứ , lão già cha y thể là thứ ?”
Thân thể Triệu Lăng Tiêu khẽ run lên.
Vị đại phu đang dùng nước sạch rửa mắt cho thế tử gia, đồng tình Triệu Lăng Tiêu một cái.
“Ngươi yên lành tự dưng mắng Đồ Sơn Vương gì?” Triệu Lăng Vân lúc , “Chúng chuyện thì chuyện.”
Kim Thọ nữa, đ.á.n.h xong , ngươi mới chuyện cần ?
“Người , Hứa Phương Hồi ?” Triệu Lăng Vân hỏi: “Y là một trong gây chuyện, y ở đây?”
Kim Thọ cũng lời nào, chỉ lạnh lùng Triệu Lăng Vân.
“Ý gì?” Triệu Lăng Vân giận dữ quát Kim Thọ: “Ngươi g.i.ế.c ? Sao tay ngươi ngứa ngáy thế hả? Thánh thượng hạ chỉ ? Nếu Thánh thượng hạ chỉ, sẽ đến chỗ Thánh thượng tố cáo ngươi!”
Phúc Vương cạnh Triệu Lăng Vân hắc hắc một tiếng, : “Triệu Đại, y chính là Kim Thú đó, ngươi thật sự sợ y ?”
Vấn đề , tất cả trong Hoàng Thành Ty, bao gồm cả Kim Thọ, đều hiếu kỳ, ngươi thật sự sợ ?
Triệu Lăng Vân: “Sợ? Ta xem xét kỹ lưỡng, bóng.”
Phúc Vương ban đầu phản ứng kịp, : “Ngươi đang nhảm gì đó?”
Triệu Đại lão gia: “Ngươi đừng thấy y trông như ma quỷ, nhưng y thật sự là , bóng, ma quỷ thể bóng ?”
Phúc Vương theo bản năng về phía Kim Thọ, ánh mắt liếc xuống đất.
Mọi trong Hoàng Thành Ty còn gì để , Triệu Đại lão gia hùng hồn đến , bọn họ đều phản bác thế nào. Ừm, nghĩ kỹ , Kim thống lĩnh của bọn họ đích xác là , lời Triệu Đại lão gia cũng sai.
Kim Thọ Triệu Lăng Vân lạnh, nhưng nhanh y thu nụ lạnh thể khiến rợn , Triệu Lăng Vân sợ, y gì?
“Đích xác bóng,” Giang Dữ lúc thò đầu từ phía Triệu Lăng Vân, chằm chằm mặt đất bên cạnh Kim Thọ, nghiêm túc một câu.
“Không chuyện của ngươi,” Triệu Lăng Vân đẩy đầu Giang Dữ, hướng Kim Thọ la lớn: “Ta đang hỏi ngươi đó, Hứa Phương Hồi ? Ngươi chỉ gọi Triệu Lăng Tiêu thì tính là gì? Có bản lĩnh thì ngươi bảo Hứa Phương Hồi chuyện xem.”
“Hê,” Phúc Vương .
Triệu Lăng Vân trừng Phúc Vương: “Ngươi cái gì?” Ngươi bệnh gì ?
Phúc Vương vui vẻ : “Y là thái giám mà.”
Mèo Dịch Truyện
Thái giám còn chẳng tính là nam nhân, lấy bản lĩnh?