Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 131: Giang nhị tiểu thư, ta không thể ra tay này ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:48:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Giang Minh Nguyệt chậm rãi bước khỏi cổng viện, nha dịch từ cửa hông chạy sân, lớn tiếng bẩm báo với Kiều Trấn rằng Phúc Vương lối cửa . Giang Minh Nguyệt thở phào một , rời khỏi Cửu Môn Đề Đốc phủ, vị Vương gia hẳn là còn nguy hiểm nữa .
Kiều Trấn cũng thở phào nhẹ nhõm, cả , nhưng mà… công đường thành phế tích mắt, Kiều đại tướng quân suýt tắc thở. Công đường đổ nát, nhà lao phía vẫn khói lửa mù mịt, vận rủi của y cứ đeo bám mãi dứt!
Phía , lão thái thái nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền định đ.á.n.h Giang Minh Nguyệt, nhưng Triệu Lăng Vân ngăn , các cú đ.ấ.m của lão thái thái đều trúng .
“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt nhà ngươi, ngươi ?” Không đ.á.n.h trúng chính, lão thái thái liền mắng: “Đệ ngươi còn chạy về phía , ngươi ở trong đó gì? Định xem bọn ác nhân cho nổ tung nhà thêm nữa ?”
Người của Cửu Môn Đề Đốc phủ một bên: “…” Lão thái thái, thể mong chúng một chút !
Giang Minh Nguyệt: “Đâu , nãi, chậm mà.”
Cái lý do c.h.ế.t tiệt gì ? Lão thái thái nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền.
“Ai da, nãi đừng nữa,” Giang Dữ liền kêu lên, mắng tỷ tỷ mặt chứ.
“Lão thiên gia còn khiến câm miệng, một tiểu súc sinh như ngươi câm miệng ?!” Lão thái thái giận dữ, thế nào, Giang Minh Nguyệt tiểu sát phôi , bà còn ?
“Đi , lão thái thái,” Triệu Lăng Vân vội vàng mời lão thái thái ngoài, : “Lão thái thái, nơi từng chết, may mắn, lời gì chúng cũng đừng trong nha môn mà , chúng về nhà ?”
Người của Cửu Môn Đề Đốc phủ vị , đại lão gia nếu như , thì trong kinh sư thành nơi nào mà từng chết? Còn về nhà mà , chi bằng hỏi chủ nhân tiền nhiệm của An Viễn Hầu phủ, lúc đang ở nơi nào hoàng tuyền ?
Giang Minh Nguyệt liếc Triệu Lăng Vân một cái, vị ăn thật là đắc tội khác a.
“Đi!” Lão thái thái kéo Giang Minh Nguyệt , lúc lòng bà vẫn còn hoảng loạn đến tột cùng, còn nàng thì thật, vẫn còn tâm tư đông ngó tây.
Khi lão thái thái kéo Giang Minh Nguyệt khỏi Cửu Môn Đề Đốc phủ, Phúc Vương trong xe ngựa về phía Đế cung. Vương gia cưỡi ngựa, nhưng Vương Thuận Tử lúc thành chim sợ cành cong, lấy cái c.h.ế.t uy hiếp, Phúc Vương gia Vương Thuận Tử chết, nên ngài đành trong xe.
“Ngươi bọn ác nhân là nhắm bản vương ư?” Phúc Vương sấp trong khoang xe rộng rãi, kê một chiếc gối tựa, tay vẫn đè một chiếc gối tựa khác, ngẩng mắt Vương Thuận Tử, Phúc Vương : “Ngươi uống nhầm t.h.u.ố.c ? Ai g.i.ế.c bản vương chứ?”
Vương Thuận Tử lúc đang nghi ngờ Triệu Lăng Tiêu, nhưng vì là nghi ngờ, nên trong lòng vẫn còn sự tin tưởng. Theo Vương Thuận Tử, Triệu Lăng Tiêu cần như , nếu vị thật sự lấy mạng chủ tử nhà y, thì đó nhiều cơ hội, hà tất đợi đến hôm nay? Hơn nữa, khi công đường nổ tung, Triệu Lăng Tiêu cũng đang ở trong đó. nếu đây là việc Triệu Lăng Tiêu , thì rốt cuộc ai lấy mạng Vương gia nhà y? Hoặc giả thế , bọn ác nhân g.i.ế.c Vương gia, lúc đó trong công đường mấy ? Chẳng là Triệu Lăng Vân, nhà họ Giang, Kiều Trấn cùng hai vị sư gia của y, và cả Triệu Lăng Tiêu ? Mấy phía đó, ai cũng đến mức gây họa sát chứ? Vậy thì chỉ còn Triệu Lăng Tiêu, trong kinh sư thành bây giờ ai lấy mạng Triệu Lăng Tiêu? Chẳng qua là vị chủ tử trong Đế cung thôi, nhưng vị đó sẽ bỏ mặc mạng sống của Vương gia nhà y .
Khi Vương Thuận Tử đang miên man suy nghĩ, Phúc Vương tự lên tiếng: “Việc là do Triệu Lăng Tiêu ?”
Vương Thuận Tử: “A?”
Phúc Vương dùng ngón tay gõ gõ chiếc gối tựa bọc lụa tơ tằm, vẻ mặt âm trầm, kỹ còn thấy ánh mắt chút âm hiểm. Vị dung mạo cực kỳ xuất chúng, nhưng khiến khác thể yêu mến cũng vì lý do . Khi âm trầm, vị chẳng chút đắn nào, còn khi đắn thì lạnh lẽo âm hiểm, tóm vị Nhị hoàng tử , chẳng lúc nào khiến mắt cả.
“Chẳng trách ngươi giục bản vương rời ,” Phúc Vương với Vương Thuận Tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-131-giang-nhi-tieu-thu-ta-khong-the-ra-tay-nay.html.]
Vương Thuận Tử: “Nô tài gì ạ. Ngài đừng chạy đến mặt Thánh thượng mà gây chuyện, Triệu Lăng Tiêu g.i.ế.c ngài, đẩy nô tài chứng. Vương Thuận Tử cầu xin Phúc Vương tha mạng, y chỉ là một thái giám, thật sự chịu nổi sự giày vò .”
Mèo Dịch Truyện
“Vương gia, chúng bây giờ bằng chứng ạ,” Vương Thuận Tử với Phúc Vương: “Thánh thượng dù tin lời ngài, thì cũng thể gì Triệu Lăng Tiêu ạ.”
Phúc Vương: “Chẳng Triệu Lăng Tiêu và Hứa gia Tây Nam cấu kết ?”
Vương Thuận Tử: “A? Còn chuyện ? Chuyện xảy khi nào ?”
Phúc Vương liếc Vương Thuận Tử một cái, khi Giang Minh Nguyệt và Triệu đại cùng giả tiên nhân cãi , tên nô tài ở bên ngoài công đường, thấy cũng là chuyện thường.
Vương Thuận Tử nhỏ giọng hỏi: “Chuyện bằng chứng ạ?”
Phúc Vương: “Hứa Địch chính là nhân chứng, đáng tiếc diệt khẩu .”
Khí lực Vương Thuận Tử dâng lên lập tức tiêu tan, y đốt nhà lao của Cửu Môn Đề Đốc phủ chứ, hóa là vì chuyện . như thì, Vương Thuận Tử giật , vội vàng với Phúc Vương: “Nhà lao là do Triệu Lăng Tiêu đốt ?”
Phúc Vương c.ắ.n cắn môi, : “Không bằng chứng.”
Vương Thuận Tử thở dài, “Vậy Thánh thượng e rằng vẫn sẽ tay nặng .”
“Có lẽ bản vương c.h.ế.t ở Cửu Môn Đề Đốc phủ là nhất,” Phúc Vương đột nhiên thốt một câu.
Vương Thuận Tử mồ hôi lạnh toát vì lời của Vương gia nhà , đây là lời gì chứ?!
“Như , phụ hoàng sẽ bắt Triệu Lăng Tiêu đền mạng ?” Phúc Vương lạnh giọng : “Thái tử ca ca của cũng thể bớt lo một phần tâm tư.”
Vương Thuận Tử ngây ngốc Phúc Vương, “Thái tử gia chẳng lẽ mong chủ tử ?” Vương Thuận Tử Phúc Vương suýt , chủ tử nhà y sắp tái phát bệnh điên ? Y cũng từng thấy Thái tử gia đấu với Triệu Lăng Tiêu bao giờ, Thái tử gia đối với ai cũng mà.
Phúc Vương ha hả hai tiếng, tiếng vẻ thần kinh, “Ngươi hiểu ,” y với Vương Thuận Tử. Kẻ đời Triệu Lăng Tiêu c.h.ế.t nhất, bao giờ là y Triệu Lăng Thần, mà là Triệu Lăng Tễ. Một luôn mong c.h.ế.t , để thể thế , ca ca của y thể dung thứ cho kẻ đó?
Từ trong chiếc tủ nhỏ phía , y lấy một chiếc bật lửa, ánh mắt khó hiểu của Vương Thuận Tử, Phúc Vương bật lửa, tay cầm lửa, Phúc Vương gia đưa tay trong lửa.
“Vương gia!” Vương Thuận Tử thét chói tai.
Hai con tuấn mã kéo xe đều tiếng thét của Vương Thuận Tử cho hoảng sợ, đ.á.n.h xe liều mạng ghìm cương , mấy tên thị vệ xông lên giúp đỡ, trấn an những con ngựa đang hoảng loạn. Đoàn xe của Phúc Vương phủ, ở nơi cách Đế cung còn bốn con phố thì trở nên hỗn loạn.
“Ngươi thể khiến nãi bớt lo ?” Trong xe ngựa của An Viễn Hầu phủ, lão thái thái đang khuyên nhủ Giang Minh Nguyệt một cách khổ sở, “Nhìn xem, sắp thành , tổ tông nhà ngươi thể đừng gây chuyện nữa ? Đem Tô Sơn Vương thế tử cáo lên công đường, gan của ngươi lớn đến chứ?”
Giang Minh Nguyệt tựa vách xe, trong lòng nghĩ nếu Phúc Vương c.h.ế.t ở Cửu Môn Đề Đốc phủ, Thánh thượng g.i.ế.c Triệu Lăng Tiêu để đền mạng cho Phúc Vương ? Chắc là , nhưng mà, trong đầu Giang nhị tiểu thư hiện lên bộ dạng Phúc Vương há miệng lớn, lấy mạng Triệu Lăng Tiêu, đ.á.n.h đổi bằng mạng của Phúc Vương gia ? Cúi đầu đôi tay của , Giang Minh Nguyệt lắc đầu, nàng thể tay .