Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 113: Thọ Tinh Công tay cầm Bàn Đào ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:47:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bảo Sơn bưng t.h.u.ố.c thang đến. Chủ tử của xảy chuyện mà tiểu tư cận như y , Bảo Sơn sai , trong lòng cũng sợ hãi, tay bưng t.h.u.ố.c thang đều run rẩy. Lão thái thái chịu nổi nữa, từ tay Bảo Sơn nhận lấy bát thuốc, : “Thôi , tí chuyện cỏn con mà thôi, cái thằng nhóc ngươi lớn xác thế nhát gan ?”

 

Bảo Sơn cùng tuổi với Giang Hiện, năm nay cũng chỉ mười ba tuổi. Phụ mất sớm, năm sáu tuổi mẫu bệnh chết. Đứa trẻ theo tổ phụ một đường xin ăn, trốn nạn đến Kinh thành, kết quả tổ phụ bệnh c.h.ế.t đường. Bảo Sơn lão gia tử dạo nhặt về nhà, từ cái tên Cẩu Đản đổi thành Bảo Sơn. Bảo Sơn là tiểu tư của Giang Hiện, nhưng đứa bé thật sự nhập nô tịch. Lão thái thái đây tuy miệng lưỡi ghê gớm, nhưng đối đãi với Bảo Sơn cũng là thật lòng .

 

“Ngươi xem vị giường ,” Lão thái thái với Bảo Sơn: “Ngươi xem hoảng sợ ?”

 

Giang Hiện sải lai giường, mặt vẫn còn sưng, giờ đầu vỡ, quấn một lớp vải trắng dày cộm. Dáng vẻ của Giang nhị thiếu lúc thật khó coi, thần thái thì đáng ghét đến mức ai cũng đánh. Ngoại trừ Giang Minh Nguyệt vì sưng cả mắt, tổ mẫu và ca ca y đều ngứa tay, đ.á.n.h cho y một trận.

 

Bảo Sơn: “Ưm.”

 

“Thôi , ăn cơm đúng ?” Lão thái thái đuổi Bảo Sơn ăn: “Đi ăn , ngươi cũng chẳng kẻ chịu đói giỏi giang gì.”

 

Giang Hiện: “Ta cũng đói .”

 

Lão thái thái liếc xéo , “Ngươi chẳng buồn nôn ói ?”

 

Giang Hiện: “Giờ đói .”

 

Lão thái thái: “……” Cút cho khuất mắt!

 

Bảo Sơn ba chân bốn cẳng chạy mất, sắc mặt lão thái thái lúc thật sự quá dọa .

 

“Nào, đói ?” Lão thái thái đưa bát t.h.u.ố.c đến bên miệng Giang Hiện, : “Uống . Vừa còn như nữ nhân m.a.n.g t.h.a.i nghén ngẩm, giờ thì thiếu gia chúng đói .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Nãi, t.h.u.ố.c là cơm ạ.”

 

Lão thái thái lúc chuyện mất kiên nhẫn: “Không cần ngươi xót xa cho nó.”

 

“Nhị tỷ,” Giang Hiện kêu.

 

Giang Dữ lúc vươn tay véo mũi Giang Hiện, khiến y thở , Giang Hiện đành há miệng , lão thái thái nhanh tay lẹ mắt, một bát t.h.u.ố.c thang liền đổ miệng Giang Hiện. Thuốc đắng, đắng đến nỗi Giang Hiện thè lưỡi , vành mắt rưng rưng lệ.

 

Lão thái thái vỗ một cái lên miệng Giang Hiện: “Đừng như ch.ó chứ.”

 

Giang nhị thiếu trong lòng ấm ức. Y nông nỗi mà nãi nãi còn chẳng cho y một sắc mặt , đây là vì lẽ gì? Y là do nhặt về ? Không đúng, Bảo Sơn nhặt về còn thường xuyên nãi nãi y một tiếng.

 

Đang lúc ấm ức, y cảm thấy cầm khăn lau khóe miệng cho , đầu , chính là Giang Minh Nguyệt. “Nhị tỷ ,” Giang Hiện liền tủi gọi.

 

“Ừm, đây,” Giang Minh Nguyệt : “Giờ đầu còn choáng váng ?”

 

“Choáng,” Giang Hiện : “Nhị tỷ, tỷ xem đầu rốt cuộc là ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta cũng rõ, Hiện ca nhi ngươi nghĩ kỹ xem?”

 

Giang Hiện chớp chớp mắt, ngay lúc tưởng rằng vị đang động não suy nghĩ, Giang nhị thiếu liền mở miệng : “Có gặp thích khách ?”

 

“Muốn c.h.ế.t hả!” Lão thái thái trực tiếp nhảy dựng lên, giơ tay là đ.á.n.h Giang Hiện. Thích khách? Ngươi cái thằng nhóc con, chỗ nào đáng để hao tâm tốn sức thích khách chứ? Nhị tỷ ngươi tối hôm qua ngược còn thích khách một , thiếu chút nữa lấy cái mạng già của nàng!

 

“Nãi!” Giang Minh Nguyệt vội vàng cản nãi nãi nàng, Hiện ca nhi thế , còn đ.á.n.h y ?

 

Lão thái thái lúc Giang Minh Nguyệt cũng tức giận, chẳng đứa nào khiến bà bớt lo, thế là lão thái thái dứt khoát tiên đ.á.n.h Giang Minh Nguyệt một trận.

 

“Nãi đừng đ.á.n.h nhị tỷ ạ,” Giang Dữ chạy tới bảo vệ tỷ tỷ y, kết quả là cùng Giang Minh Nguyệt lão thái thái đánh.

 

“Sao thể là thích khách chứ?” Giang Hiện liền la lối: “Nếu thì đầu mà vỡ ? Ta đến nỗi tự đ.á.n.h , chính là thích khách!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-113-tho-tinh-cong-tay-cam-ban-dao.html.]

“Ngươi cái thằng nhóc con, câm ngay cái miệng của ngươi !” Lão thái thái tức đến hỏng .

 

Hai vị đại phu một bên cảm thấy khó xử, thấy bốn vị chủ tử của An Viễn Hầu phủ sắp sửa đ.á.n.h loạn xạ, bọn họ nên khuyên can khuyên can đây? Lại còn, Giang nhị thiếu gia la lối thích khách, bọn họ thấy lão thái thái vẻ kích động, bọn họ chuyện gì kinh thiên động địa ? Hai vị đại phu một cái, thấy bốn nhà họ Giang lúc hẳn là thời gian để ý đến bọn họ, thế nên hai vị đại phu liền cáo lui ngoại thất .

 

“Tức c.h.ế.t !” Lão thái thái đ.á.n.h Giang Dữ một trận tơi tả xong, liền xuống mép giường, thở hồng hộc.

 

“Nãi,” Giang Hiện còn .

 

“Ngươi mau câm miệng ,” Giang Dữ vội vàng : “Ngươi thấy đang đ.á.n.h ?”

 

Giang Hiện bất bình, nhưng thấy tai ca ca y đều nãi nãi bọn họ véo đỏ, Giang nhị thiếu vẫn quyết định ngậm miệng .

 

“Thích khách ư,” Lão thái thái hừ một tiếng , : “Thích khách nào mà xót xa cho ngươi đến , khó khăn lắm mới trộn nhà , chỉ khoét một lỗ đầu ngươi? Hắn cái mạng của ngươi ? Thích khách rốt cuộc gì chứ?”

 

Giang Hiện lầm bầm nhỏ giọng: “Chẳng đang đoán mò .”

 

“Đoán mò cái quỷ!” Lão thái thái mắng.

 

“Điều cũng hẳn,” Giang Dữ lúc lên tiếng: “Trước đây chúng đắc tội Ngụy Tử Đình, thể thi khoa cử nữa, cái tên khốn kiếp hẳn là hận chúng đến tận xương tủy chứ? Không chừng là tên khốn đó bỏ tiền mua hung thủ, sai đến dạy dỗ Hiện ca nhi?”

 

Lão thái thái: “……” Hôm nay cái từ thích khách , bà tránh cũng tránh , đây?

 

“Sẽ Ngụy Tử Đình ,” Giang Minh Nguyệt lúc lắc đầu với Giang Dữ, “Người hại là tỷ tỷ , liên quan đến chúng .”

Mèo Dịch Truyện

 

Giang Dữ vẫn cố chấp, : “Vạn nhất tin thì ? Hắn cứ tin là chúng hại thì ?”

 

“Hắn ngu xuẩn đến thế ?” Lão thái thái vui : “Nếu là , sách còn giỏi hơn cả ngươi và Hiện ca nhi, hai ngươi tính là gì?”

 

Giang Dữ im lặng, lấy chuyện sách để áp chế y, thế thì chẳng còn thú vị gì nữa. Ai mà chẳng sở trường và sở đoản chứ?

 

Giang Minh Nguyệt lúc chằm chằm đầu giường của Giang Hiện, chớp mắt.

 

Lão thái thái: “Ngươi đang gì đó?”

 

Giường của Giang Hiện là giường gỗ hồng mộc chạm khắc, tượng Thọ Tinh Công điêu khắc ngay đầu giường của y, quả đào tiên trong tay Thọ Tinh Công nhô ngoài. Giang Minh Nguyệt vươn tay sờ thử quả đào tiên , đó nàng lau xuống một chút vết m.á.u khô từ lâu.

 

“Đây là cái gì?” Lão thái thái nhận đây là máu, hỏi Giang Minh Nguyệt.

 

Giang Minh Nguyệt nếm thử một chút, với lão thái thái: “Là máu.”

 

Thấy cháu gái dùng miệng nếm máu, đầu lão thái thái choáng váng, vị nhà bà ngay cả m.á.u cũng dám nếm!

 

“Máu?” Giang Dữ phản ứng mạnh như lão thái thái, y cũng nghĩ tới chuyện , Giang đại thiếu cả xổm giường, dùng tay sức cọ cọ quả đào tiên trong tay Thọ Tinh Công, đó Giang đại thiếu liền cọ đầy tay vết đỏ.

 

“Hiện ca nhi ngươi,” Giang Minh Nguyệt Giang Hiện, vẻ mặt khó nên lời mà rằng: “Tối qua ngươi đụng đầu giường ?”

 

Giang Hiện: “Ta, ạ.”

 

Lão thái thái: “Tối qua ngươi dậy tiểu ?”

 

Giang Hiện : “Ta tiểu ạ.”

 

“Ta ,” Lão thái thái với Giang Minh Nguyệt: “Tối qua nó dậy tiểu, khi về xuống thì đầu đụng trúng quả đào. Cái thằng nhóc đụng choáng váng, hoặc là cảm thấy đau, lau qua loa vết m.á.u một cái, ngủ tiếp.”

 

Giang Minh Nguyệt: “……” Tiểu nàng ngốc nghếch đến ? .

 

 

Loading...