Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 1004: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:01:53
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta sắp Hoàng đế !
Cứ như thể tâm nguyện thành, thế gian chẳng còn gì vương vấn, Nguyên Lão thái quân tạ thế đêm hôm đó.
“Mau treo lồng đèn trắng lên,” Chu thị khi tin Nguyên Lão thái quân mất tại nhà, liền dặn đứa cháu nội Trường Mệnh Nhi.
Mèo Dịch Truyện
Trường Mệnh Nhi tìm lồng đèn trắng dùng trong tang sự của gia đình, cẩn thận thắp nến trong lồng đèn. Khi ngoài treo lồng đèn trắng, Trường Mệnh Nhi phát hiện, cả khu vực của họ, nhà nhà đều đang treo lồng đèn trắng.
Các lão nhân đều đưa quyết định , theo quy củ của vùng Bắc Địa, treo lên những chiếc lồng đèn trắng, tiễn Cao Lão tướng quân và Lão thái quân lên đường.
“Xuân đến, là một ngày lành để lên đường,” Chu thị trong căn nhà sửa sang, với con trai Chu Võ: “Nghe khi Lão thái quân gả cho Lão tướng quân, đúng là trải mười dặm hồng trang, khi cũng là mùa xuân, hoa đều nở rộ.”
“Nãi nãi, bên ngoài đều treo lồng đèn trắng, cả thành đều ,” Trường Mệnh Nhi chạy về .
Chu thị liền lau nước mắt, : ”Năm xưa mười dặm hồng trang, giờ đây chúng , treo một thành lồng đèn trắng, cứ thế tiễn Lão tướng quân và Lão thái quân .”
Hồ Các lão cổng dịch trạm, hai hàng lồng đèn trắng dọc con phố dài, với Hạ Các lão bên cạnh: “Gia tộc họ Cao ở Bắc Địa lòng dân.”
Nếu lòng dân, bách tính nào quản ngươi sống c.h.ế.t? Bách tính chỉ lo chúi đầu cuộc sống của .
Hạ Các lão thì khẽ : “Người đoạt hài cốt Cao Huân chính là Triệu Tây Lâu, gia tộc họ Cao sẽ theo y.”
Lưu Các lão gật đầu, : “Có lẽ đây chính là thứ mệnh nên , tự khắc sẽ chăng?”
Ngôi vị Hoàng đế mà kẻ khác hao tâm tổn trí tranh giành, thử Triệu Lăng Vân xem? Vị từng nghĩ đến Hoàng vị, bởi lẽ đó, y căn bản tư cách. những việc y , lúc trở thành nền tảng để y vững vàng ngôi vị, lẽ nào đây là thiên ý định trong cõi hư vô ư?
Trời xanh ban cho ngươi cơ hội, và ngươi nắm bắt , thì cơ hội sẽ trở thành phú quý vinh hoa của ngươi.
Một tín sứ lúc hầu của Hạ Các lão dẫn đến mặt hai vị Các lão.
Hạ Các lão từ tay tín sứ nhận lấy phong thư, mở thư xong, liền với Lưu Các lão: “Triệu Lăng Tiêu c.h.ế.t.”
Lưu Các lão giật kinh hãi.
“Trọng bệnh qua đời,” Hạ Các lão đưa thư cho Lưu Các lão, “Đồ Sơn Vương tấu thỉnh lập thứ tử Triệu Lăng Nghiêu Thế tử.”
Lưu Các lão lá thư, khẽ hỏi: “Ngươi tin Triệu Lăng Tiêu là bệnh c.h.ế.t ?”
Hạ Các lão: “Ta tin.”
Lưu Các lão gấp thư , trả cho Hạ Các lão, : “Vị cơ quan tính toán tận cùng, nhưng thiên mệnh a.”
Đừng đến Hoàng vị, vị ngay cả Vương vị cũng đạt .
Chờ cho Hứa Tấn, Hứa Đại tướng quân tranh chấp với gia tộc họ Cao cũng đến Ngọc Phong Quan dâng hương cho Cao Lão tướng quân và Nguyên Lão thái quân, thì Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt cùng đoàn cũng tới Ngọc Phong Quan.
“Cái gì?!” Nghe tin Nguyên Lão thái quân mất, Triệu Lăng Vân suýt nữa ngã khỏi lưng ngựa.
Giang Minh Nguyệt cũng kinh ngạc tột độ, nàng từng Nguyên Lão thái quân bệnh mà.
“Chuyện gì xảy ?” Triệu Lăng Vân lớn tiếng hỏi binh bên cạnh Cao Tam thiếu gia, sắc mặt thậm chí chút dữ tợn.
Nếu Nguyên Lão thái quân kẻ nào hãm hại, Triệu Lăng Vân thề, y nhất định sẽ lột da sống kẻ đó!
Cao Tích, Cao Ngộ lúc dẫn theo của tộc họ Cao, đến cổng thành nghênh đón Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt cùng đoàn .
Hai Cao Tích, Cao Ngộ quỳ xuống Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt, đó là của tộc họ Cao.
Triệu Lăng Vân giật , đây là gì ?!
“Người dẫn đầu là trưởng bối nhà họ Cao ?” Triệu Lăng Vân khẽ hỏi Giang Minh Nguyệt.
Giang Minh Nguyệt đáp: “Phải, họ hẳn là vì chuyện hài cốt của Cao Lão tướng quân mà cảm tạ .”
Triệu Lăng Vân đưa tay đỡ Cao Tích, đồng thời với Cao Ngộ: “Cao Tam Nhi, ngươi dậy , giữa chúng mà cái bộ thì thật vô vị. Đứng dậy, mau dậy .”
Cao Tích, Cao Ngộ cùng tộc nhân họ Cao nghiêm túc dập ba cái đầu lạy Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt xong, mới dậy.
Triệu Lăng Vân: “Các ngươi…”
Triệu Lăng Vân mới hai chữ, các tướng lĩnh của Cao gia quân tiến đến, dập đầu lạy Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt. Tiếp đó là các tộc lão của Ngọc Phong Quan dẫn theo tộc nhân, đến bách tính của Ngọc Phong Quan…
Triệu Lăng Vân chút luống cuống tay chân, nhưng y vẫn chịu đựng , chẳng chỉ là nhận đại lễ của thôi ? Y thể chịu đựng , như phu nhân của y, lưng, để y một ở đây !
“Nào nào, chúng thành,” nhanh tay lẹ mắt, y vội vàng giữ chặt lấy cánh tay của hai tộc lão ở hai bên, Triệu Lăng Vân lớn tiếng : “Chúng chuyện gì thì thành . Ta, tên Triệu Lăng Vân, tự Tây Lâu, chư vị hiện giờ đều , chạy thoát , chúng chuyện thì từ từ mà , ?”
“Gia,” Giang Minh Nguyệt lúc A Niên, A Tuế dẫn đến mặt lão gia tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-1004.html.]
Lão gia tử tiên liền đ.á.n.h giá cháu gái , xác định cháu gái gầy đó, lão gia tử mới khẽ : “Minh Nguyệt , Tây Lâu phong Vương .”
Giang Minh Nguyệt trợn mắt há hốc mồm.
Mãi một lúc , lẽ Triệu Lăng Vân thành, A Tuế mới : “Phong, phong Vương ? Đại lão gia sắp Vương gia ư?”
Lão gia tử vẫy tay hiệu Giang Minh Nguyệt ba theo , : “Thừa Vương, là Thừa trong thừa kế gia nghiệp.”
Giang Minh Nguyệt vốn dĩ sắp bình thường trở , giờ phút trợn mắt há hốc mồm nữa, bắt đầu nghi ngờ lầm .
A Tuế khẽ lẩm bẩm: “Vậy Đại lão gia thừa kế cái gì ?”
Lão gia tử vươn ngón tay, chỉ lên trời cho Giang Minh Nguyệt xem. Lão gia tử lúc đầu cũng tin, nhưng Hạ Các lão và Lưu Các lão đều công khai lẫn bí mật, rõ chuyện cho lão gia tử . Hiện giờ lão gia tử bình tĩnh , y thể thấy cháu gái bình tĩnh nữa .
Giang Minh Nguyệt hít một khí lạnh.
A Tuế hỏi: “Có chuyện gì ?”
Hồ Lô lúc chen chúc từ trong đám đông tới, với Giang Minh Nguyệt: “Đại phu nhân, Thánh thượng Thánh chỉ, Đại lão gia nhận chỉ , dặn chờ y.”
Giang Minh Nguyệt khẽ hỏi lão gia tử: “Thánh chỉ phong Vương ư?”
Lão gia tử gật đầu.
Giang Minh Nguyệt khẽ “a” một tiếng.
Lão gia tử: “Tỉnh táo , lát nữa Tây Lâu sẽ đây.”
Triệu cô gia trông vẻ tháo vát bằng Minh Nguyệt nhi nhà , Giang Minh Nguyệt như , lát nữa Triệu Lăng Vân sẽ đây? Lão gia tử cũng thể tưởng tượng nổi.
Giang Minh Nguyệt thầm nghĩ, Thừa Vương, Triệu Lăng Vân sắp thừa kế Hoàng vị ư? Sao nàng hai kiếp , đều thoát khỏi quan hệ với Hoàng gia ? , Giang Minh Nguyệt đám đông xung quanh, những là vì Triệu Lăng Vân mà khỏi thành quan, những quỳ xuống đất thành kính như , chân thành cảm tạ Triệu Lăng Vân như , Giang Minh Nguyệt liền nghĩ, phu quân của nàng xứng đáng.
Đến Cao phủ, dâng hương cho Cao Lão tướng quân và Nguyên Lão thái quân xong, Giang Minh Nguyệt linh đường. Cao gia là thế gia tướng môn, trong viện linh đường thấy hoa cỏ, chỉ hai giá binh khí, đất trống rộng, dọn dẹp sạch sẽ.
Giang Minh Nguyệt xuống bậc thềm mái hiên, tiên sân, đó ngẩng đầu trời. Kiếp khi quỷ, nàng chán ngấy phong cảnh bốn mùa . Lúc tái thế mà , sân lát gạch đá, tường viện cao vút, cùng với bầu trời xanh thẳm, mây trắng, thỉnh thoảng chim bay qua.
Phong cảnh nhân thế chẳng hề đổi , nhưng ánh dương chiếu lên ấm áp, gió thổi qua gương mặt, tóc mai sẽ rối bời, còn mùi vị nhân gian khói lửa.
“Phu nhân, phu nhân!” Triệu Lăng Vân hoảng hốt chạy tới, khi thấy Giang Minh Nguyệt, Triệu Đại lão gia liền sững .
“Tây Lâu,” Giang Minh Nguyệt vẫy tay với Triệu Lăng Vân.
Nhìn Giang Minh Nguyệt mỉm với , trái tim đang đập loạn xạ của Triệu Lăng Vân lập tức bình tĩnh trở . Nụ của phu nhân y, vẫn như đầu y gặp nàng đường phố Kinh thành. Phu nhân y dường như từng đổi, đến nỗi khiến y thể rời mắt.
Đi đến bên cạnh Giang Minh Nguyệt, y phịch xuống, Triệu Lăng Vân trời ngẩn .
Giang Minh Nguyệt liền cùng Triệu Lăng Vân ngẩn .
Sau một hồi lâu, Triệu Lăng Vân : “Thái tử lúc lẽ còn đời nữa.”
Giang Minh Nguyệt: “Ừm.”
Triệu Lăng Vân: “Thánh thượng phong Thừa Vương.”
Giang Minh Nguyệt: “Thật ?”
Triệu Lăng Vân nắm lấy tay Giang Minh Nguyệt, : “Minh Nguyệt, lão Hạ và lão Lưu , sẽ Hoàng đế.”
Giang Minh Nguyệt “ồ” một tiếng, : “Vậy thì cứ thôi.”
Triệu Lăng Vân nghiến răng, phu nhân y thì cứ , thì y cứ thôi! Y đập mạnh đùi, với Giang Minh Nguyệt: “Ta, nhận chỉ .”
Giang Minh Nguyệt vội hỏi: “Chàng vẫn nhận Thánh chỉ ?”
Triệu Lăng Vân : “Ta chạy , lúc lão Lưu Thánh chỉ, ngớ luôn.”
Giang Minh Nguyệt: “…”
Vậy là vứt Hạ Các lão và Lưu Các lão ở đó ư?
Triệu Lăng Vân chạy ngoài cổng viện, giữa đường còn vấp một cú ngã xuống đất, y dùng cả tay chân, Triệu Đại lão gia tiếp tục cắm đầu chạy về phía , với Giang Minh Nguyệt: “Phu nhân, nàng đợi thêm một lát nhé.”
“Được thôi,” Giang Minh Nguyệt đáp lời.
“Thừa Vương phi,” Triệu Lăng Vân hô lên một tiếng.
Giang Minh Nguyệt bật , nghiêng một thành, nghiêng một nước.
(Chính văn kết thúc) .