Diễm Tinh sang cha môi vẫn dứt nụ : “Vâng ạ.” Rồi cô đặt tay trong bàn tay ấm áp của cha. Cô về phía xa , thấy bóng dáng đàn ông trong lòng , nhoẻn miệng , trong tiếng nhạc, cha dắt tay từng bước tới nơi đàn ông của .
Đoạn đường vẻ ngắn, nhưng thực dài. Trong đầu Diễm Tinh lướt qua những ký ức của kiếp và cả kiếp . Phải qua hai kiếp…cô mới tìm hạnh phúc chân chính của . Ánh mắt cô Tần Phong thêm một phần dịu dàng và tình ý.
Chẳng mấy chốc tới gần Tần Phong. Cha Triệu cầm tay con gái thật chặt mới đem tay cô đặt tay Tần Phong, khi xuống bên ông vỗ vai Tần Phong: “Cha giao con gái bảo bối cho con. Hãy nhớ giao ước của chúng . Đừng để cha cơ hội đem con bé trở về Triệu gia. Vì nếu như , con sẽ vĩnh viễn thể viên ngọc quý của Triệu gia nữa .”
“Con nhất định sẽ để ngày đó xảy .” Tần Phong cha Triệu kiên định , bàn tay nắm chặt lấy tay Diễm Tinh.
“Tốt lắm.” Triệu Chính lúc mới gật đầu hài lòng xuống bên .
Diễm Tinh và Tần Phong đều thành lời thề của và trao nhẫn cưới. Đôi nhẫn cưới theo ý của Diễm Tinh, cũng là do cô thiết kế với nhiều cụm kim cương nhỏ và viên kim cương sapphire ở giữa. Sau đó cô lời hô của , hai má Diễm Tinh ửng đỏ, ngước đôi mắt đen láy lên Tần Phong.
“Cảm ơn em, Tinh Nhi. Cảm ơn vì em chấp nhận bước cuộc sống tăm tối của , giúp thắp sáng nó. Anh còn nợ em một lời cầu hôn, bây giờ lấy hôn lễ và sự chứng kiến của nơi đây bù cho em. Tinh Nhi, em nguyện ý lấy ?” Tần Phong mỉm , tiến sát tới Diễm Tinh, dùng giọng chỉ cô và .
“Nếu em nguyện ý, sẽ tính thế nào?” Diễm Tinh mỉm , vẫn quên trêu chọc .
“Vậy thì chỉ thế đem em về Trừng Viên, ngày đêm trông trừng, để em hết, vì… ý định buông tha cho em. Tinh Nhi, đời em thoát khỏi !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-481.html.]
Nghe những lời lẽ bá đạo của Tần Phong, Diễm Tinh phì : “Vậy em chỉ thể chấp thuận Tần thiếu phu nhân của mà thôi!”
Diễm Tinh dứt lời eo nhỏ Tần Phong ôm lấy, cúi trao cho cô nụ hôn ngọt ngào trong tiếng vỗ tay và hưng phấn của những vị khách bên . Tần Huy cảnh tượng , trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn phần nào. Cũng may rằng, đứa con trai của ông tìm nó bảo vệ cả đời . Và tìm ở bên cạnh Phong Nhi cả đời .
Lâm lão gia thấy cháu trai của hạnh phúc, đôi mắt hiện lên vui vẻ cùng nhẹ nhõm. Lan Nhi, con xem, hiện tại Phong Nhi trưởng thành, cũng tìm con gái nó chung sống cả đời. Con thể yên tâm . Một giọt nước mắt lăn khuôn mặt của ông.
Ở bên , hai mắt vẫn chăm chú lên phía . Cả hai ánh mắt đều mang theo tiếc nuối nhưng nhiều hơn hết là thật tâm chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ bên . Bùi Việt bật . Là do chậm một bước, hiện tại thể . Chỉ thể dõi theo cô từ phía xa, âm thầm ủng hộ cô.
Hôn lễ thật khiến cho cả giới thượng lưu mở rộng tầm mắt. Không chỉ về độ xa hoa của nó mà còn vì tình cảm của hai nhân vật chính trong đó. Chẳng mấy chốc, trong giới thượng lưu truyền tai về chuyện tình của cặp đôi . đó là chuyện khi tiệc cưới diễn .
Quay trở với hiện tại, lễ cưới lớn, vì theo quy mô bàn ăn thông thường mà là buffet tự chọn. Diệu An cùng Capo Sở Tiêu với phận phù dâu và phù rể liền cùng Diễm Tinh và Tần Phong giúp họ đỡ rượu. Lúc Diễm Tinh cũng một bộ trang phục khác, đơn giản và dễ di chuyển hơn.
Có điều họ cần di chuyển nhiều, vì nhiều tự đây chúc mừng. Dù cũng là hai gia tộc hàng đầu kết thông gia. Đã mạnh nay còn mạnh thêm, họ đương nhiên nhân cơ hội lấy lòng một chút. Diễm Tinh mới chuyện với một vị nữa xong sang Diệu An, thấy bộ dáng chút đúng của bạn thì nghĩ Diệu An mệt mỏi, cô quan tâm hỏi: “Cậu thoải mái ?”
“Không , chỉ là tớ mới chợt nghĩ cả và cả Nhu Nhi đều thành . Về nếu tớ gả , và Nhu Nhi sẽ phù dâu của tớ đực nữa. Vậy tính …tớ thiệt ?” Diệu An mím môi, ấm ức Diễm Tinh. Cô ngờ hai cô bạn nhanh chóng kết hôn như .
Da đầu Diễm Tinh giật giật nhưng miệng tươi dụ dỗ Diệu An: “Vậy nếu cưới, bọn tớ chắc chắn sẽ chuẩn quà cưới gấp hai để đền bù cho , ?”
Nghe đến đây, vả mặt tràn đầy ấm ức của Diệu An bay sạch tủm tỉm : “Được nha, lời giữ lời đó, thể nuốt lời.”