Bình thường em có thể nằm tuyệt đối không ngồi.
Bảo em đến công ty em dứt khoát không đi.
Hiện tại không những đến lại còn mang theo canh, đây không phải muốn lấy lòng anh thì là gì?" Sau đó Hạo Hiên khoát khoát tay nói tiếp: "Nói đi, có chuyện gì? Anh không tin em chỉ đơn giản đến đây đưa canh xong về đâu."
Diễm Tinh thầm khinh bỉ liếc anh mình một cái.
Ở nhà nhiều lúc cha mẹ cũng không quản được cô, anh hai lại càng không phải đối tượng khiến cô sợ hãi.
Duy nhất chỉ có anh cả Hạo Hiên này khiến Diễm Tinh có chút hơi sợ.
Vì anh cả cưng chiều cô nhưng đối với cô cũng có nghiêm khắc nhất định.
Cho nên Diễm Tinh cô thật có chút sợ đối với anh cả Hạo Hiên nha.
"Lúc nãy em nghe cha nói thiết kế của công ty bị mất?" Diễm Tinh cười nhìn anh mình lấy lòng.
Hạo Hiên nghe vậy cũng gật đầu, bộ dáng cười đùa vừa rồi rút bớt ba phần thay vào đó là nghiêm túc: "Đúng vậy, cô gái vừa mới ra khỏi phòng chính là nhân viên bị nghi làm mất
thiết kế kia."
"Cha vừa mới hỏi em là em suy nghĩ chuyện này thế nào?" Diễm Tinh gật đầu ý bảo đã biết, lại tiếp tục nói thêm.
"Vậy chuyện này A Tinh thấy sao?" Hạo Hiên biết em mình rất thông minh lại lanh lợi.
Hắn cũng muốn nghe thêm ý kiến của Diễm Tinh, tiện thể bồi dưỡng em gái.
"A Tinh cảm thấy chuyện này quá mức trùng hợp.
Sắp tới là đại thọ của ông nội.
Cũng là ngày ông nội công bố người lên làm chủ tịch Triệu thị.
Việc này nếu phát sinh thành công, vậy chắc chắn các cổ đông sẽ có thành kiến với cha.
Dù ông nội có muốn cha lên nắm quyền cũng sẽ không đưa cha lên đợt này nữa.
Mà như vậy, người có lợi nhất là ai chắc anh cả cũng hiểu." Diễm Tinh bộ dáng nghiêm túc nói.
Con ngươi đen láy nhìn thẳng vào Hạo Hiên.
Cô nhận thấy được trong mắt anh mình lóe lên một tia kinh ngạc.
Sau đó rất nhanh thấy hắn nở nụ cười, giọng nói nam tính vang lên: "Quả nhiên A Tinh lớn rồi.
Rất đúng với suy nghĩ của anh.
Vậy theo em, hiện tại chúng ta nên làm gì là tốt nhất?"
"Theo A Tinh, chúng ta không làm gì mới là tốt nhất." Diễm Tinh mỉm cười, đôi mắt ánh lên ba phần gian tà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-46.html.]
Khi nghe thấy em gái mình nói vậy, khóe miệng Hạo Hiên cũng đồng thời cong lên, bật cười nói: "Em chính là một nhóc con gian tà."
"Anh cả quá khen rồi.
A Tinh chỉ là học từ anh cả thôi." Diễm Tinh cười cười nhìn anh cả mình trêu chọc nói.
"Nói đi, còn chuyện gì nữa?" Hạo Hiên nghe em mình trêu chọc cũng không biểu hiện gì lại hỏi tiếp.
"A Tinh nghe nói Phong ca ca sắp đi công tác về?" Diễm Tinh thu lại bộ dáng tươi cười, nghiêm túc nói.
"Ừ, chính là 7 ngày nữa.
Sao vậy?" Thấy bộ dạng em gái giống như có việc nghiêm trọng, Hạo Hiên nhíu mày ngồi thẳng lưng nghiêm túc hỏi.
"Em nghe nói lần này, mẹ kế của anh ấy lại rất vui mừng, còn muốn chuẩn bị bữa tiệc thật lớn."
"Lần này lại tích cực vậy sao?" Hạo Hiên nhíu mày.
"Tin tức do A Mỹ nói với em.
Hiện tại đã chuẩn bị để đón Phong ca ca về.
Bà ta từ khi nào tích cực như vậy chứ? Sau đó em để A Mỹ đi tìm hiểu, biết được ngày Phong ca ca về nước, bà ta còn là người chuẩn bị xe đi đón." Ngừng một chút cô lại nói tiếp: "Chúng ta ở đây, có muốn phòng cũng khó.
Dù sao cũng là việc riêng của Tần Gia.
Nhưng Phong ca ca từ bé đối với em rất tốt, em coi anh ấy giống anh trai vậy.
Em không muốn anh ấy gặp chuyện."
"Anh sẽ nói chuyện này với Tần Phong." Hạo Hiên gật đầu nói.
Tần Phong cùng anh là bạn thân từ bé, anh cũng không muốn Tần Phong gặp chuyện.
"Vậy chuyện này nhờ anh cả, A Tinh về trước đây, anh cả nhớ ăn canh đó." Diễm Tinh gật đầu cười nói.
"Đã đến rồi thì cùng cha với anh ăn trưa rồi hãy về." Hạo Hiên thấy em gái định đi thì nói.
Diễm Tinh nhẹ lắc đầu: "Hôm nay A Tinh có hẹn với Nhu Nhi cùng An An rồi.
Đến Triệu Thị nói chuyện với anh cả xong sẽ gặp họ."
"Hóa ra là đã có hẹn trước, bảo sao hôm nay em lại đến Triệu Thị.
Anh đã nói mà, việc này để tối về em nói cũng được sao lại phải đến đây." Hạo Hiên nhìn em gái mình, giọng nói nhu hòa.
Diễm Tinh cười cười cũng không phản bác: "A Tinh còn có hẹn, A Tinh về trước đây." Sau đó cô đi ra ngoài cửa.
Thấy em gái mình đã chạy mất Hạo Hiên bật cười mắng: "Con bé này!"
Diễm Tinh đi ra bên ngoài, thấy Tiểu Mỹ đã đứng ở đó, nụ cười trên môi cô càng sâu thêm.
Sau đó cùng Tiểu Mỹ đi vào thang máy rồi xuống tầng.
"Thư ký Tống, người vừa ra khỏi phòng Phó tốt là nghệ sĩ mới của công ty ta sao? Thật đẹp! Có điều vẫn còn hơi nhỏ, nếu không tôi đã ra tay rồi.
Không sao tôi đợi thêm mấy năm là được." Một người đàn ông tiến lên đẩy thư kí riêng của Hạo Hiên nói.