[Trọng sinh TN60] Nữ nhân vật phản diện thời mạt thế ở những năm 60 - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:26:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy hôm nay Linh T.ử thất vọng. Dù cô chủ động thế nào, Tiêu Đông Thư cũng đáp . Hôm nay đến đón Hổ Tử, cô còn cố ý tìm hai vòng mà thấy Tiêu Đông Thư. Bây giờ thấy Tiêu Đông Thư đuổi theo gọi , Linh T.ử mừng như bắt vàng, mặt nở hoa.

Tiêu Đông Thư nhíu mày, rõ ràng là hài lòng với phản ứng của Linh Tử.

Lúc ở cổng trường vẫn còn khá nhiều , Tiêu Đông Thư gọi Linh T.ử một góc, nơi khác thấy.

"Linh Tử, thời gian cũng với em ít . Em vẫn là con gái chồng, cũng nên chú ý đến danh dự của một chút. với em cuối cùng, nếu em còn những chuyện như thế nữa, thì Hổ T.ử cũng đừng học nữa! Đứa bé thông minh thì thông minh thật, nhưng sống trong một gia đình gia phong đắn như , dù thông minh đến mấy, cũng việc lớn gì ! Nói chừng còn trở thành loại hư hỏng cho xã hội!"

Lời Tiêu Đông Thư nặng, hề giữ chút thể diện nào cho cô !

Vừa nhắc đến chuyện Hổ T.ử học, Linh T.ử sợ đến tái mặt. Hiện tại điều mà gia đình cô coi trọng nhất chính là chuyện Hổ T.ử học hành, nếu vì chuyện của mà Hổ T.ử thực sự học nữa, chắc chắn bố cô sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t cô mất!

Nước mắt lưng tròng, cô ngước Tiêu Đông Thư. Người vẫn vẻ mặt lạnh lùng. Nếu chút thương xót nào với thì thể những lời như ! Cô còn dám ý nghĩ viển vông gì nữa chứ, còn dám !

"Thầy Tiêu, em ."

Nói xong, Linh T.ử ôm mặt bỏ chạy.

Tiêu Đông Thư lúc mới thở phào nhẹ nhõm, trường học.

Không Linh T.ử về nhà thế nào, đó cô còn quấy rầy Tiêu Đông Thư nữa. Khoảng thời gian đều là của Hổ T.ử đến đón nó, thấy Tiêu Đông Thư cũng dám nhiều, chào một tiếng kéo Hổ T.ử về nhà.

Chuyện nhiều , mà những cũng nhiều chuyện, dù cũng liên quan đến danh dự của con gái nhà , thể lung tung .

Tô Hiểu vẫn đan xong đôi găng tay, cô nghĩ chắc đến năm Tiêu Đông Thư mới thể dùng .

Đầu tháng Mười Một, còn năm ngày nữa là đến ngày dự sinh, Tiêu Đông Thư vội vàng đưa Tô Hiểu đến bệnh viện. Hai hôm nay Tô Hiểu ngủ tối cứ thấy đau bụng, cũng là chuyện gì. Hai lo lắng thôi, cũng chẳng bận tâm đến việc sớm vài ngày là lãng phí nguồn lực y tế .

Mẹ Tô và Tô Mộc cũng theo, khi sắp xếp thỏa thì về nhà. May mắn là thời gian thu hoạch vụ thu xong, trong nhà còn việc gì nữa, mỗi ngày Tô đều thể bộ đến bệnh viện thăm nom.

Mẹ Tô ngày nào cũng xách theo nửa con gà qua. Ban đầu bà định giống như hồi Lý Tiểu Lan sinh con, tự nấu canh gà ở nhà mang cho Tô Hiểu, nhưng nghĩ nghĩ , từ nhà đến bệnh viện, canh gà mang đến kiểu gì cũng nguội mất. Thế là bà mang theo cả nguyên liệu, đến quán ăn nhỏ cạnh bệnh viện, mượn bếp của để hầm.

Canh gà Tô hầm ngon, thịt mềm, nước dùng thì tươi trong, Tô Hiểu nào cũng uống hết một bát lớn.

Trưa hôm đó uống xong bát canh, bát còn kịp đặt xuống, bụng Tô Hiểu đột nhiên quặn đau.

"A!" Tô Hiểu một tay ôm bụng, run rẩy đặt cái bát xuống.

Tiêu Đông Thư và Tô cũng đang ăn, tiếng động thì giật .

"Hiểu Hiểu, em ?" Tiêu Đông Thư vội vàng chạy tới, chỉ thấy Tô Hiểu đau đến tái mặt. Trời là mùa đông mà cô đổ đầy mồ hôi! Tiêu Đông Thư nhất thời luống cuống gì.

"Ôi chao, Đông Thư mau gọi bác sĩ!" Mẹ Tô đỡ Tô Hiểu xuống từ từ, gọi Tiêu Đông Thư đang ngây .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-208.html.]

Nghe tiếng gọi mới hồn, Tiêu Đông Thư vội chạy ngoài gọi bác sĩ.

Tô Hiểu c.ắ.n môi, kêu thành tiếng, nhưng ga trải giường phía ướt một mảng.

"Bác sĩ, bác sĩ mau xem sắp sinh ." Mẹ Tô nhường chỗ cho bác sĩ kiểm tra.

"Vỡ ối , Tiểu Lưu, chuẩn ."

Bác sĩ kiểm tra xong, vội gọi y tá chuẩn đỡ đẻ.

Cô y tá chạy ngoài chuẩn , Tiêu Đông Thư và Tô giúp đưa Tô Hiểu lên giường, đó Tô Hiểu đẩy phòng phẫu thuật.

Mẹ Tô bệt xuống ghế, Tiêu Đông Thư cứ chằm chằm cánh cửa phòng phẫu thuật, chớp mắt.

"Thoáng cái, Hiểu Hiểu cũng sinh con . Hồi con bé mới sinh, đầu tiên thấy nó thấy mà nó bé xíu thế, bé hơn hai nó nhiều, hai tay thể đỡ gọn . Vậy mà chớp mắt một cái, nó lớn thế ."

Đèn phòng phẫu thuật vẫn sáng, là tự với Tiêu Đông Thư, Tô cứ bắt đầu câu chuyện là dừng , từ lúc Tô Hiểu sinh đến khi kết hôn, bà kể từ đầu đến cuối một lượt. Tiêu Đông Thư bên cạnh , cảm giác như cũng từng tham gia những chuyện đó.

Cuối cùng, hai cũng qua bao lâu, đèn phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt.

Tim Tiêu Đông Thư cuối cùng cũng nhẹ nhõm, bác sĩ hỏi những câu như giữ giữ con.

Y tá đẩy Tô Hiểu , thể thấy rõ ràng bên cạnh Tô Hiểu một bọc nhỏ nhô lên.

"Chúc mừng hai , là một bé gái, tròn con vuông."

Cô y tá thấy hai đang căng thẳng, vội lên tiếng.

Tiêu Đông Thư và Tô lúc mới yên tâm, theo giường Tô Hiểu trở về phòng bệnh cũ.

Vật lộn trong phòng sinh lâu như , Tô Hiểu mệt đến ngủ , em bé nhỏ cô y tá cho uống chút nước cơm xong cũng ngủ ngon lành.

Tiêu Đông Thư quỳ một gối xuống đất, đầu tựa bên cạnh em bé, ngây ngô.

Mẹ Tô cũng mỉm dịu dàng, em bé nhỏ trông giống hệt Tô Hiểu hồi nhỏ, một cục nhỏ nhăn nheo.

"Đông Thư, con ở đây chăm sóc Hiểu Hiểu, về nhà báo một tiếng, bảo bố con đóng xe tới đón Hiểu Hiểu." Thấy ở bệnh viện còn việc gì nữa, Tô dọn dẹp một chút chào Tiêu Đông Thư, định về làng.

Bây giờ chuyện y tế các thứ đều miễn phí, như họ sinh con xong chuyện gì thì bệnh viện cũng cho ở nữa, nhanh chóng về làng đóng xe, đón hai con về nhà.

"Mẹ, bây giờ ngoài trời tối đen , ban đêm đường cũng khó , cứ ở bệnh viện thêm một đêm nữa . Tối nay ở đây chăm sóc, con về mai sáng sớm qua đón Hiểu Hiểu."

Tiêu Đông Thư vội vàng giữ cho bà về nhà. Cái rét tháng Chạp , ngoài trời tối , đường cũng dễ, Tô cũng lớn tuổi , đường lạnh như thế nhất định sẽ cảm lạnh.

Loading...