Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 90

Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:25
Lượt xem: 152

Lúc xe máy lái tới, khoảng cách gần Diệp Hoan nhất. Đợi cô phát hiện xe máy lao thẳng về phía cô, người ngồi phía sau vươn tay nắm lấy quần áo sau lưng cô, muốn kéo cô lên xe.

Nếu kéo Diệp Hoan lên, vừa hay đè lên người đứa trẻ bên dưới.

Diệp Trường Vinh đang định ngăn chiếc xe lại hỏi, không ngờ hai người trên xe máy lại cướp con trước mặt ông, đúng là gan to bằng trời, không coi pháp luật ra gì, h.i.ế.p người quá đáng…

Thấy con gái sắp bị bắt đi, Diệp Trường Vinh tức giận chạy tới, muốn bắt lấy Diệp Hoan bị kéo đi.

Diệp Hoan thì sao, tuy không phòng bị bị người xấu kéo áo, nhưng thân thủ của cô linh hoạt, cộng thêm đã tu luyện nguyên khí, khí lực đủ lớn, cô phản ứng nhanh nhạy, dùng hai chân đạp xe máy, còn thuận tiện cứu bé trai bị người xấu ấn giữ bằng một tay xuống.

Bé trai vốn đang khóc quấy, khung cảnh trước mắt càng dọa cậu ta sợ hãi, sợ tới mức khóc oa oa thật to, còn thường hàm hồ gọi tìm ba mẹ.

Diệp Hoan đặt bé trai sang một bên, thuận tiện gọi: “Ba, họ là người xấu, bắt lấy họ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Diệp Trường Vinh thấy con gái tự thoát khỏi sự khống chế của người xấu, ông lập tức ra tay bắt người.

Hai người xấu này là lưu manh cả ngày ăn chơi cờ b.ạ.c trong phố, bởi vì cược thua tiền, thiếu tiền, lén lút lái xe máy của gia đình tới làm chuyện thất đức. Chúng nghe được từ trong miệng của bạn bè xấu, bán một bé trai được hơn ngàn tệ nên mới có tư tưởng buôn bán trẻ em.

Chúng muốn tiện tay bắt Diệp Hoan đi chỉ đơn thuần là quá khích, đột nhiên nảy sinh suy nghĩ này. Nhưng không ngờ đụng phải mìn, tìm đường c.h.ế.t cho mình.

Tuy chúng có chút sức có thể dễ dàng khống chế trẻ con, nhưng chúng vốn không thể so được với Diệp Trường Vinh đã được huấn luyện.

Vừa hay trên yên sau xe máy có dây thừng, dùng để trói người thì vừa hay. Diệp Trường Vinh trói chặt người lại.

Hai thằng nhóc biết người xấu muốn bắt Hoan Hoan đi, đợi ba trói người xấu lại, chúng còn lên đá hai tên khốn đó hả giận.

Nếu là trước kỳ nghỉ hè, Diệp Đông và Diệp Nam vốn không biết đánh ở đâu thì đau; nhưng từ sau khi theo Kỷ sư phụ học võ, chúng đã có kinh nghiệm đánh người, đánh người xấu đặc biệt đánh ở nơi đau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-90.html.]

Lúc này Diệp Hoan mới rảnh mở Mắt Âm Dương quan sát hai tên xấu xa. Kết quả phát hiện bên thiên trung của chúng có màu đen, khí đen ở ấn đường chạy thẳng vào thiên trung, hai má xanh ngắt, nhìn một cái là biết chúng mang mệnh tướng vào tù, khó thoát khỏi nạn lao ngục.

“Ba, bây giờ nên làm thế nào?”

Người xấu đã bị bắt, nhưng họ đang ở trên đường, còn có một đứa trẻ bị bắt, còn có một chiếc xe máy, rốt cuộc nên xử lý thế nào. Diệp Hoan còn nhỏ, chỉ có thể nghe theo ba.

Diệp Trường Vinh nghĩ: Để con ở lại ở cùng người xấu đã bị trói chắc chắn không được, ông không yên tâm; nhưng để con lên trấn báo tin cho đồng nghiệp đang trực ban, ông cũng không yên tâm, lỡ như trên đường còn có bọn buôn người bắt trẻ con thì sao?

Thế là Diệp Trường Vinh trói hai tên xấu ở hai bên xe máy, cho mỗi người đi một bên; lại bảo đứa trẻ được Diệp Hoan dỗ nín khóc ngồi lên xe máy; ba đứa con vẫn đi bộ; Diệp Trường Vinh đẩy xe máy, bọn họ nhanh chóng di chuyển.

Trên đường Diệp Trường Vinh thuận tiện thẩm vấn chúng, biết nguyên nhân bắt trẻ con là vì kiếm tiền đi đánh bài, khiến ông tức tới mức suýt đánh hai tên này một trận.

Một nhóm người đi lên trấn, rất nhanh có người nhìn thấy tổ hợp kỳ quái này của họ.

“Công an Diệp, anh ra ngoài bắt người xấu, sao còn dẫn theo con?”

Diệp Trường Vinh: “Không phải, hôm nay là cuối tuần, tôi về nhà. Hai tên này là tôi gặp được ở trên đường về, chúng lái xe máy bắt trẻ nhỏ trong thôn. Đứa trẻ này là đứa bị bắt, vẫn chưa biết là con cái thôn nào?”

“Cái gì, thế mà lại chạy tới trấn Phượng Hoàng chúng ta bắt cóc trẻ con, muốn c.h.ế.t à, xem tôi có đánh chúng sưng mặt bầm mày không, chúng không biết sự lợi hại của trấn Phượng Hoàng chúng ta!”

Rất nhiều người nghe nói hai người này là bọn bắt cóc trẻ con, hận không thể lập tức lột da rút gân chúng. Cho dù Diệp Trường Vinh lên tiếng can ngăn, hai người vẫn bị người đi đường đánh cho mấy trận.

Hễ là ai có con cái trong nhà, nhìn thấy bọn buôn người liền hận không thể đánh c.h.ế.t chúng. Chúng bắt con đi, bán được tiền tận hưởng niềm vui, nhưng gia đình mất đi con cái lại trở thành bi kịch, không phải ba ngốc mẹ điên thì cũng là cả nhà đi tìm con, một đi không trở lại, lúc nào tìm được con mình mới coi như là xong xuôi. Nhưng thế giới rộng lớn, biển người mênh mông, đứa con ngay cả chút tin tức cũng không có, người lớn đi đâu mới có thể tìm được con bị mất đây? Tỉ lệ tìm lại được rất rất nhỏ, có người thậm chí còn mang theo tiếc nuối không tìm thấy con mà rời khỏi thế giới…

Diệp Trường Vinh cũng căm hận bọn buôn người, ông chỉ ngăn cản ngoài miệng, chỉ cần những người này không đánh c.h.ế.t chúng, ông không quản quá nhiều.

Cho nên bọn buôn người bị lộ tẩy, ăn mấy đấm, mấy bạt tai, mắt thâm như gấu trúc, mũi chảy máu, cho tới tận đồn công an mới được giải thoát.

Loading...