Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:10
Lượt xem: 156
Diệp Hoan dụ dỗ các em trai nói: “Đợi về nhà chúng ta nói với mẹ học quá đơn giản, bảo ba mẹ dạy cho chúng ta những thứ chúng ta chưa học.”
“Nếu các em nghe lời, sau này chị mua nhiều đồ ngon cho các em ăn, đều lén lút để dành cho các em ăn.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy sư phụ vô cùng hào phóng, thường sẽ cho Diệp Hoan tiền tiêu vặt, nhưng Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa không thích cho con xin tiền của Kỷ đạo trưởng. Bởi vì vốn dĩ mời người ta làm sư phụ đã không trả tiền, sao còn có thể để bọn trẻ xin tiền ông ấy? Vì vậy, cho dù Kỷ sư phụ cho Diệp Hoan tiền, lúc Diệp Hoan tiêu tiền cũng không nhiều. Nếu cô mua đồ ăn vặt cho các em trai, đều bảo các em ăn hết ở bên ngoài, lau sạch miệng rồi mới về nhà, bình thường rất ít khi để ba mẹ nhìn thấy.
“Được, Hoan Hoan, chị nói lời giữ lời.” Diệp Đông và Diệp Nam đều đồng ý.
Từ sau khi Diệp Hoan có khố vàng nhỏ do sư phụ cho, quản giáo em trai càng dễ dàng. Chỉ cần lấy đồ ăn vặt ra dỗ chúng, cơ bản không có lúc nào không đồng ý.
Đợi về tới nhà ăn cơm, Diệp Đông chủ động nói với ba mẹ: “Mẹ, bọn con ở trường học quá đơn giản, những gì giáo viên dạy đều biết cả rồi, mẹ dạy bọn con cái gì khó hơn đi.”
“Bảo bối, đều biết cả rồi à, vậy lấy sách ra để ba kiểm tra con.”
Diệp Đông lấy sách lớp 1 tập một ra cho Diệp Trường Vinh, để ông tùy ý ra đề.
Kết quả vượt ngoài dự liệu của Diệp Trường Vinh, phần lớn từ vựng trên sách Diệp Đông và Diệp Nam đều biết. Bởi vì lúc luyện chữ trong dịp hè, Diệp Hoan đặc biệt tìm một quyển sách lớp một tới, bảo các em luyện chữ cứ luyện chữ lớp 1 cần phải học, nếu viết qua nhiều lần, chưa chắc chúng viết đẹp cỡ nào nhưng đều nhận mặt chữ.
Diệp Trường Vinh hỏi con gái: “Hoan Hoan, cũng cũng biết hết rồi sao?”
Diệp Hoan: “Con theo sư phụ học nhiều, biết còn nhiều chữ hơn các em.”
Được thôi, tiềm lực của các con vô hạn, chỉ là người lớn không phát hiện mà thôi. Nếu chúng đã chủ động yêu cầu học tập, vậy thì học thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-80.html.]
Chữ đều biết cả, phép cộng trừ cũng biết rồi, Lý Vệ Hoa liền dạy các con học đề ứng dụng. Ba đứa trẻ đều muốn học, Kỷ Nguyên Trân cũng đòi học cùng, sau đó Lâm Nghi Song khá rảnh sẽ bắt đầu dạy vượt giáo trình cho bốn đứa trẻ. Thực ra bà ấy muốn xem mấy đứa trẻ có thể đi tới bước nào. Kỷ Nguyên Sâm thấy em trai em gái đều chủ động học, cũng yêu cầu mẹ giảng bài sau cho cậu ấy.
Sau đó bọn trẻ nhà họ Diệp và nhà họ Kỷ hình thành một vòng luẩn quẩn, đều tranh giành học kiến thức mới chưa được học.
Lâm Nghi Song thấy bọn trẻ vùi đầu chăm chỉ viết chữ, nói: “Bọn trẻ nghiêm túc thật, ba đứa con nhà chị đều thích học, khiến Trân Trân nhà tôi cũng thích học luôn.” Con trai xưa giờ thích học, không cần nói nhiều.
“Chứ còn gì nữa, tôi cũng cảm thấy kể từ mùa hè năm nay chúng hiểu chuyện hơn nhiều.” Lý Vệ Hoa cảm thấy rất vui, bà không ngờ trước đây ba đứa con ham chơi như thế, từ kỳ nghỉ hè, đã trở nên thích học. Lẽ nào là các con đã lớn, đột nhiên nảy sinh hứng thú với học hành?
Diệp Hoan không biết suy nghĩ của mẹ, nhưng cô vẫn luôn muốn kiếm tiền không nghĩ ra được con đường kiếm thêm nào tốt. Chủ yếu là cô quá nhỏ tuổi, làm việc gì cũng khiến người ta không quá tin tưởng; hai là trên trấn đều là người quen, nếu cô làm gì đó, đảm bảo sẽ có người nói với ba mẹ, chỉ có thể đợi lớn hơn một xíu rồi nghĩ tiếp.
Diệp Hoan cảm thấy: Có lẽ cô nên cân nhắc thi cấp hai hoặc cấp ba tốt hơn, không tiếp tục học trung học ở trấn nữa, nếu không sẽ luôn trưởng thành trong ánh mắt ba mẹ, cô muốn làm gì cũng không làm được.
May mà bây giờ chị em họ còn nhỏ, tiêu phí ít, ba mẹ gánh nổi tiền đi học nên không tính là khó khăn. Đợi cô lớn lên một chút, nhất định phải tự kiếm tiền, đừng đối mặt với khốn cảnh không có tiền vào đại học.
Rất nhanh, thời tiết ngày càng mát mẻ, lễ trung thu sắp tới, vụ thu cũng tới.
Cuối tuần này, Diệp Hoan và các em trai phải theo ba mẹ đến nhà ông bà nội tặng quà trước.
Mấy lần trước đều là Diệp Trường Vinh nghỉ làm về một mình, bởi vì các con đều theo sư phụ luyện võ học tập, luôn không có thời gian. Bởi vì luyện võ chính là một quá trình rèn luyện trường kỳ, không thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, như thế không đạt được bao nhiêu thành tựu.
Bây giờ trung thu sắp tới, Kỷ đạo trưởng mới cho chúng nghỉ một ngày. Bởi vì đón lễ, bọn trẻ phải đi thăm người lớn trong nhà, không châm chước không được.
Hôm nay, Kỷ đạo trưởng biết họ phải đến nhà ông bà nên không tới. Gia đình năm người ăn sáng từ sớm, thu xếp xong đồ đạc, đi bộ tới thôn Ngọc Tuyền. Lúc đi, Diệp Hoan còn dẫn theo Chiến Thần.