Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:22:47
Lượt xem: 213
Nhưng không phải mẹ Lý Vệ Hoa bảo bà tháo xuống sao, bà cũng cảm thấy đeo thứ này nói không chừng lúc ngủ sẽ cộm, muốn tháo xuống cho con. Không ngờ Lý Vệ Hoa thử rồi nhưng không tháo xuống được, sợi dây buộc vòng đó không biết là làm từ chất liệu gì, vốn không cắt đứt được.
Diệp Trường Vinh từng thử, hai vợ chồng đều cảm thấy sợi dây này không bình thường, có lẽ vòng cũng không phải là thứ bình thường, có thể là bảo vật tổ truyền của người ta, nếu đã không tháo xuống được, vậy thì cứ để con đeo đi, thế là Diệp Hoan vẫn luôn đeo vòng la bàn.
Vừa nãy Lý Vệ Hoa đã đọc thư do Khương Nhã để lại, bà nghe lời của bà đỡ, hàm hồ đáp, khiến mọi người đều tưởng con gái là đứa con đầu của bà, chẳng qua là sinh quá nhanh mà thôi. Tính thời gian, Diệp Trường Vinh vừa ra ngoài, bà đã sinh một đứa con rồi.
Lý Vệ Hoa không nói, ai có thể ngờ được đứa trẻ này là vừa nhặt được.
“Đứa đầu là con gái, sau là hai đứa con trai, thoắt cái sinh được ba đứa, Vệ Hoa thật có phúc! Nghe nói cô từng kiểm tra ở bệnh viện, đều tưởng cô sinh thai đôi chứ?”
Mẹ ruột Lý Vệ Hoa nói: “Tôi thấy kích thước của ba đứa đều không lớn, có thể bác sĩ kiểm tra nhầm rồi.”
Bà đỡ gật đầu tự khen: “Bác sĩ thi thoảng cũng không chính xác, còn không khám chuẩn bằng những người đỡ đẻ quanh năm như chúng tôi.”
Bà đỡ xử lý xong vấn đề sinh con cho Lý Vệ Hoa, nhận tiền hỉ do Diệp Trường Vinh đưa, lại cười ha ha để Diệp Trường Vinh đưa về nhà.
Trong nhà, mẹ ruột và chị dâu của Lý Vệ Hoa vây quanh ba đứa trẻ khen.
“Cem xem ba đứa nhỏ này thật đẹp, hai thằng nhóc y hệt nhau, bé gái lại một kiểu, nhìn xem đôi mắt to này, cái miệng cái mũi nhỏ xinh, sau này chắc chắn rất xinh đẹp.”
Lý Vệ Hoa đã mệt không hề vui mừng khi vừa sinh con trai, cứ mãi nằm suy nghĩ.
Đợi khi trong nhà không còn ai, Lý Vệ Hoa lấy đồ cho chồng xem. Diệp Trường Vinh là công an, lòng mang chính nghĩa, sợ thật sự có kẻ thù điều tra tới đứa nhỏ vừa chào đời, bèn định giữ cô lại, nói với mọi người cô là con ruột. Dù sao thì ngoài vợ ra, người khác đều không biết đứa bé từ đâu tới.
Cho nên sinh đôi của nhà họ Diệp đổi thành sinh ba nổi tiếng hơn.
Khương Nhã lén lút nghe thấy vợ chồng Diệp Trường Vinh định giữ con gái lại mới lau sạch dấu vết mình để lại, lại dùng chút thủ đoạn dụ kẻ thù đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-64.html.]
Sau đó, trấn Phượng Hoàng không có bất cứ sóng gió gì, mọi người đều biết nhà công an Diệp được ba đứa con.
Chớp mắt đã sáu năm trôi qua, Diệp Hoan trở thành bé gái xinh đẹp sáu tuổi. Cô không giống Diệp Trường Vinh, cũng không giống Lý Vệ Hoa, nhưng không ai biết cô không phải con ruột, cũng không có ai nói ra nói vào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan tết đuôi tóc dài, lộ ra cái trán trơn bóng, trên trán còn mang theo chóp mỹ nhân (điểm tóc hướng xuống ở giữa trán); dưới chân mày lá liễu dài xinh là đôi mắt đen to sáng lấp lánh như mang theo ánh sao, lông mi vừa dài vừa cong, lúc chớp chớp cực kỳ đáng yêu; miệng nhỏ hồng hào, lúc nói chuyện cực kỳ ngọt, vô cùng được yêu thích.
Tuy Diệp Hoan đã trọng sinh, nhưng kiếp trước cô vẫn chưa biết thân thế của mình đã xảy ra bất trắc trọng sinh về thời thơ ấu, cho nên vốn không biết cô không phải con ruột.
Từ sau khi Diệp Hoan bái Kỷ đạo trưởng làm thầy, Diệp Trường Vinh biết Kỷ đạo trưởng là thân thích của nhà Kỷ trấn trưởng bên cạnh, lập tức thay đổi thái độ với Kỷ đạo trưởng, từ hoài nghi tới tin tưởng. Bây giờ ông mặc cho Kỷ đạo trưởng quản giáo con mình, không thấy Kỷ trấn trưởng cũng ném con tới nhà mình sao?
Cho nên lúc Kỷ đạo trưởng nêu ra muốn dẫn Diệp Hoan ra ngoài một ngày, Diệp Trường Vinh cũng không phản đối, ngược lại sảng khoái đồng ý.
Bởi vì trí nhớ của Diệp Hoan tốt, trong đầu lại có tri thức truyền thừa của thầy tướng, thực hành nhiều đối với cô mà nói sẽ tăng nhanh tốc độ học hơn.
Không phải Kỷ đạo trưởng nói muốn dẫn Diệp Hoan đi bày sạp bói toán cho người ta sao, chính là muốn để Diệp Hoan mở mang các thủ thuật bói toán, dễ học tập, tích lũy kinh nghiệm.
Trước khi đi, Kỷ đạo trưởng không quên giao nhiệm vụ cho đám trẻ học võ, sau đó dẫn Diệp Hoan đến trạm xe bus đợi xe. Diệp Đông, Lý Á Quân bọn chúng chỉ có thể mong mỏi nhìn hai thầy trò ra ngoài, lại không dám nêu ra ý kiến gì.
Chủ yếu là Kỷ đạo trưởng quá nghiêm, bọn con nít nghịch ngợm không ai dám khiêu chiến quyền uy của ông ấy.
Kỷ đạo trưởng sợ bày sạp bói toán ở thôn lân cận sẽ bại lộ, cho nên định dẫn đồ đệ đến huyện thành bày sạp. Từ trấn Phượng Hoàng tới huyện thành tới mấy chục dặm đường, phải ngồi xe bus mới được.
Thế nhưng đợi tới trạm, Kỷ đạo trưởng nhìn thấy có hai chiếc xe đỗ bên đường, ông ấy dẫn Diệp Hoan lên xe, vừa tìm chỗ ngồi xuống, rất nhanh lại dẫn Diệp Hoan xuống xe.
Kỷ đạo trưởng dẫn Diệp Hoan theo ông ấy tới dưới bóng cây đợi, ông ấy định đợi chiếc xe kế tiếp.
Diệp Hoan ngơ ngác, hỏi: “Sư phụ, không phải chúng ta đến huyện thành sao, sao không ngồi xe?”
Lên xe lại xuống xe, đây là làm gì? Nhưng Diệp Hoan thân là đồ đệ, chỉ đành nghe theo.