Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 293
Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:27
Lượt xem: 146
“Người ta dựa vào bản lĩnh thật, còn cần phải học vấn? Cho dù sinh viên ra ngoài làm việc, cũng chưa chắc kiếm nhiều tiền bằng người trong huyền học như con gái ông và Nhiễm Hàn.” Khương Nhã nói một điểm quan trọng nhất: “Ông chưa từng nghĩ quan hệ giữa thằng bé và gia đình không tốt, nghe nói chưa từng qua lại, nếu ở bên cạnh Hoan Hoan nhà chúng ta, sau này nói không chừng có thể sống ở nhà, giống như tuyển con rể, tốt biết bao!”
Khương Nhã tiếp tục nói: “Nếu hai đứa nó thật sự ở bên nhau, sau này Hoan Hoan còn không cần phải chịu tính khí của mẹ chồng. Cuộc sống của hai vợ chồng muốn sống thế nào thì sống thế ấy. Có lẽ đợi chúng có con, còn có thể giao cho chúng ta chăm sóc, tới lúc đó nhà của chúng ta náo nhiệt lắm…”
Khương Nhã suy nghĩ vô cùng toàn diện, gần như ngay cả chuyện trông cháu cho con cũng nghĩ tới. Từ mấy phương diện này, hoàn toàn khiến Lục Vân Triết d.a.o động.
“Theo em nói như vậy, Nhiễm Hàn cũng là một đối tượng con rể vô cùng phù hợp.”
“Em thấy hợp, chỉ cần con gái nguyện ý, em sẽ không phản đối, anh cũng không được phản đối.” Khương Nhã lại nói; “Chúng ta sống với Hoan Hoan chưa được lâu, nếu thật sự ngăn cản tình cảm của con bé, nói không chừng còn sẽ tạo ra khoảng cách. Chỉ cần nó muốn, đối tượng lựa chọn phù hợp, nhân phẩm tốt, chúng ta phải ủng hộ vô điều kiện.”
Vợ nhắc đến điểm này hoàn toàn đánh bại nỗi lòng xoi mói con rể của người muốn làm ba vợ như Lục Vân Triết. Ông ấy bại dưới lý luận sắc bén của vợ: “Vậy sau này Nhiễm Hàn tới, thái độ của tôi vẫn như cũ là được rồi.” Ông ấy làm như không nhìn thấy thằng nhóc đó ân cần với con gái còn không được sao.
Khương Nhã bật cười nói: “Xem hai đứa phát triển tới bước nào đi, bây giờ anh không cần thay đổi thái độ, đợi nó và con gái thật sự ngửa bài với chúng ta…”
Hai vợ chồng nói thông, đoán chừng sau này Nhiễm Hàn có thể dễ dàng hơn chút.
Nhiễm Hàn và Diệp Hoan thì sao, từ sau khi bới ra lớp quan hệ nam nữ mong manh đó, hai người tiến triển thần tốc, trực tiếp tiến vào trạng thái yêu đương bình ổn. Ví dụ nói hai người cùng ra ngoài ăn cơm, đều sẽ cân nhắc tới khẩu vị của đối phương trước, gọi một số món mà đối phương thích ăn. Còn có sau khi hai người cùng tiến vào không gian, không còn quản gì nữa, vào cùng một phòng tu luyện, đọc sách hoặc vẽ bùa. Hai người gặp phải vấn đề không hiểu sẽ cùng thảo luận, hoặc là gọi điện thoại hỏi hai vị sư phụ…
Ngoài làm việc và học tập, Nhiễm Hàn dùng phần lớn tâm tư lên người sư muội. Như vậy, anh phát hiện không ít thú vị trên người sư muội, mang tới cuộc sống của anh nhiều sắc màu điểm xuyết, đi về hướng phát triển khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-293.html.]
Dù sao thì Nhiễm Hàn càng tiếp xúc sâu với sư muội, càng thích cô, có lẽ là anh đã kích thích dây thần kinh yêu đương ở đáy lòng, kích thích đầy ắp niềm vui. Ví dụ sau khi tiếp xúc một quãng thời gian, anh và sư muội nắm tay, ôm, Nhiễm Hàn đều không nỡ buông ra. Anh lại tham luyến sự ấm áp trên người sư muội, cảm thấy ôm và nắm tay sư muội có thể mang tới cảm giác thỏa mãn cho anh.
Sau đó đợi khi Nhiễm Hàn ngày càng thích Diệp Hoan, không cần Diệp Hoan chủ động nữa, anh sẽ chủ động nắm tay hoặc ôm sư muội. Dù sao thì bây giờ mỗi tối, Nhiễm Hàn đều sẽ cùng sư muội vào không gian học hoặc làm chuyện khác.
Có đôi lúc, Nhiễm Hàn bất cẩn cũng sẽ nói ra lời khiến Diệp Hoan cảm động.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Sư muội, may nhờ kiếp này gặp được em, nếu không có em, đoán chừng cuộc sống của anh giống như một hố nước đọng, sẽ không có bất cứ thay đổi gì.” Thi thoảng Nhiễm Hàn sẽ nghĩ, nếu không phải sư muội chia sẻ không gian với anh, trị khỏi sát thể bẩm sinh của anh, đoán chừng ngày tháng tốt đẹp của anh sẽ không quá dài, có lẽ sẽ đi trước sư phụ một bước.
Nhiễm Hàn nói thật, Diệp Hoan nghe thành tình ý và tỏ tình, cô cười rạng rỡ nói: “Vậy sau này anh đối xử tốt với em một chút, chúng ta ở bên nhau mãi mãi, cùng sống, cùng già đi.”
Diệp Hoan tạm thời không định tiết lộ tình cảm giữa cô và sư huynh với người khác. Bởi vì thời đại này sinh viên không được phép yêu đương, cho dù yêu đều là lén la lén lút. Cô định sau khi tốt nghiệp mới thẳng thắn với ba mẹ hai bên.
Bình thường Diệp Hoan dành thời gian ăn cơm cùng ba mẹ ruột khá nhiều, thời gian trước khi ngủ và cuối tuần sẽ ở bên sư huynh. May nhờ có không gian, cô mới có thể có thời gian ở cùng sư huynh.
Nếu không trước khi kết hôn, Nhiễm Hàn muốn thường xuyên gặp được Diệp Hoan vào buổi tối chắc chắn rất khó.
Cuối tuần này, Diệp Hoan và Nhiễm Hàn ở bên ngoài hẹn hò, ăn cơm, khi xem phim, cô nhận được cuộc gọi của Lục Vân Triết.
“Hoan Hoan, ông nội con đi đường bị xe máy đụng trúng, vừa nãy đã đến bệnh viện rồi. Con ở đâu? Đợi lát nữa ba và mẹ con phải đến bệnh viện, hay là con cũng cùng ba mẹ đi thăm ông nội con?”