Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 279
Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:07
Lượt xem: 102
Tới chân núi núi X, hai người đi bộ lên.
Diệp Hoan hỏi: “Em thấy núi ở đây đều là nham thạch, không biết ai lại chọn chôn ở đây, lại còn xây dựng khu nghĩa địa?”
Liễu Nguyên lúng túng nói: “Bởi vì khu nghĩa địa này nhiều cơ quan, bây giờ tiến triển đào quật khá chậm, những chuyên gia văn vật đó vẫn chưa nghiên cứu ra đây là khu nghĩa địa của triều đại nào.”
Lúc Liễu Nguyên dẫn Diệp Hoan tới khu nghĩa địa, mọi người ở đó ai làm việc nấy, bởi vì người khác biết Liễu Nguyên là người của bộ phận đặc biệt, chắc chắn sẽ không dẫn người bình thường tới khu nghĩa địa. Cho nên có người thấy Liễu Nguyên dẫn Diệp Hoan vào khu nghĩa địa nhưng không nói gì nhiều.
Mấy đồng nghiệp của Liễu Nguyên đang giúp chuyên gia văn vật xử lý vấn đề cơ quan. Nơi Nhiễm Hàn xảy ra chuyện, chỉ có một mình Nguyên tiền bối ở đó tìm kiếm manh mối, xem có thể tìm được Nhiễm Hàn mất tích không.
Liễu Nguyên dẫn Diệp Hoan tới nơi Nhiễm Hàn mất tích.
Nguyên tiền bối nhìn Diệp Hoan, thế mà lại là một cô gái xinh đẹp? Nếu không phải ông ấy biết Diệp Hoan có chút bản lĩnh, ít nhất khá có thiên phú vẽ bùa, căn bản sẽ không đồng ý cho Liễu Nguyên đưa Diệp Hoan tới hóng náo nhiệt.
Xem ra lần này sở dĩ Diệp Hoan có thể tới đây là nhờ trước đây cô đã nhờ sư huynh bán bùa giúp cô. Bây giờ hầu như mọi người ở bộ phận đặc biệt đều biết Nhiễm Hàn có một tiểu sư muội, vô cùng có thiên phú vẽ bùa.
Liễu Nguyên giới thiệu Diệp Hoan với Nguyên tiền bối, Diệp Hoan lịch sự chào tiền bối, sau đó quay đầu hỏi: “Liễu Nguyên sư huynh, sư huynh của em mất tích ở đâu?”
Liễu Nguyên vội chỉ vào một bức tường đá nói: “Nhiễm Hàn sư huynh đụng vào bức tường này mới biến mất.”
Diệp Hoan dùng mắt thường quan sát trước, mặt tường bằng phẳng, cô không nhìn thấy thứ đặc biệt gì. Sau đó cô vận chuyển nguyên khí mở Mắt Âm Dương nhìn, thế mà lại phát hiện trên tường có trận pháp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-279.html.]
Diệp Hoan đoán có lẽ sư huynh đã phát hiện trận pháp, không biết sao lại chạm tới trung tâm trận pháp, bị truyền tống tới một nơi khác.
Bởi vì Diệp Hoan đã nhìn ra, đây là một trận pháp truyền tống cỡ nhỏ giấu kín, bây giờ loại trận pháp truyền tống này đã thất truyền rồi. Cộng thêm còn có ẩn nặc trận che đậy, nếu là người không có Mắt Âm Dương thì không nhìn ra dấu vết trận pháp.
Trong truyền thừa của Diệp Hoan có loại trận pháp này, cũng biết làm sao khởi động trận pháp, vào lúc cô định khởi động trận pháp, Nguyên tiền bối nói: “Cô gái, tôi đã ở đây điều tra hai ngày, đều không tìm được manh mối. Nếu cô cũng không tìm được manh mối thì mau gọi điện thoại cho sư phụ, sư bá của cô, bảo họ tới xem thử có thể tìm được Nhiễm Hàn không.”
Nguyên tiền bối đồng ý để Diệp Hoan tới cũng là muốn để cô thử xem, xem cô có cách không. Nếu Diệp Hoan bó tay, chỉ đành mời Hành Vân đạo trưởng bọn họ xuất sơn. Có điều không tìm được đồ đệ mất tích giúp tiền bối, ông ấy hơi ngại gặp mặt Hành Vân đạo trưởng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói ra vị Nguyên tiền bối này thực ra còn nhỏ hơn Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ mười hai mươi tuổi. Đối với Diệp Hoan bọn họ mà nói là tiền bối, đối với Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ mà nói là hậu bối.
Diệp Hoan gật đầu, đối lưng với Nguyên tiền bối nói: “Nếu con không nghĩ ra cách, nhất định sẽ nói với sư phụ.”
Diệp Hoan dựa theo cách trong truyền thừa, rất nhanh đã khởi động trận pháp, sau đó vèo một cái cô đã biến mất.
Bởi vì Diệp Hoan nôn nóng tìm sư huynh, không muốn giải thích nhiều với Liễu Nguyên và Nguyên tiền bối, cũng sợ đưa họ theo gặp nguy hiểm, khi đó cứu hay không cứu đều là vấn đề nan giải, cho nên cô không giải thích với họ chuyện cô nhìn thấy trận pháp cổ, vứt bỏ hai người lại.
Nhưng sự biến mất của Diệp Hoan lại khiến hai người ngơ ngác, một người sống sờ sờ lại biến mất trước mặt họ?
“Ta đoán có lẽ nơi này có trận pháp, đáng tiếc đạo hạnh của ta không đủ, không tìm được dấu vết của trận pháp.” Nguyên tiền bối tiếc nuối nói xong, lại ngưỡng mộ năng lực của Diệp Hoan và Nhiễm Hàn: “Hành Vân đạo trưởng và Kỷ đạo trưởng thật may mắn, nhận được hai đồ đệ thiên phú bất phàm.”
Nếu không sao họ trước sau đều tìm được trận pháp và đi vào?