Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 267
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:52:10
Lượt xem: 83
Nhiễm Hàn nói: “La Bàn này của sư muội quả thật không bình thường, anh thấy sau khi sư muội khống chế nó tới thì không cần quản nó nữa, nó sẽ tự hấp thu tất cả sát khí xung quanh.”
“Em không thể khống chế tốc độ hấp thu sát khí của nó, làm sao giúp anh đây?” Diệp Hoan ủ rũ, luôn cảm thấy không giúp được sư huynh, trong lòng khó chịu.
Ngược lại là Nhiễm Hàn an ủi cô: “Thử thêm vài lần nữa, nếu không được cũng không sao. Anh nghĩ cách khác.”
Nhiễm Hàn càng nói như vậy, trong lòng Diệp Hoan càng không ổn. Trước đây khi cô tìm ba mẹ, sư huynh chạy ngược chạy xuôi, còn đặc biệt vì giúp cô điều tra tin tức mà chạy tới Dung Thành….Bây giờ sư huynh có chuyện, cô lại không làm được gì, loại cảm giác này vô cùng tệ.
Diệp Hoan muốn quay về tìm kiếm không gian có tư liệu liên quan tới người mang sát khí bẩm sinh không, xem có cách giải quyết không.
Nhưng trước khi tìm được cách, vì sư huynh, cô nguyện ý thử nhiều lần, dù sao cũng không tốn sức gì.
Diệp Hoan chủ động nói: “Sư huynh, anh còn biết nơi nào nhiều sát khí hơn không? Chi bằng chúng ta tới xem thử.”
Nhiễm Hàn thấy sư muội không chê phiền, tiếp tục lái xe tới nơi xa thành phố hơn, lại đưa cô tới một nơi hoang vắng hơn.
Nhiễm Hàn lại dẫn Diệp Hoan ra khỏi Bắc Kinh, tới nội cảnh tỉnh H, tới một nơi trông có vẻ đồng không m.ô.n.g quạnh. Bởi vì xung quanh nơi này ngay cả một thôn làng cũng không có.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhiễm Hàn dừng xe nói: “Ngoài nghĩa địa, nơi âm khí nặng nề mà anh biết chính là nơi này.”
Diệp Hoan vừa mở Mắt Âm Dương vừa tò mò hỏi: “Sư huynh, đây là nơi nào, thế mà lại nặng âm khí như vậy?”
Diệp Hoan thông qua Mắt Âm Dương nhìn thấy sát khí dày đặc, giống như sương mù cuồn cuộn màu xám, bao phủ một vùng hoang dã, hình thành bãi sát khí đại khái mấy trăm mét vuông. Vị trí trung tâm đậm đặc sát khí, màu sắc gần như đen, càng về phía biên màu sắc sát khí càng nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-267.html.]
Diệp Hoan phát hiện thế mà bên rìa lại bố trí trận pháp, có lẽ là vì ngăn cản sát khí tiếp tục lan rộng.
Nhiễm Hàn nghiêm túc nói: “Em đừng hỏi thì hơn, anh sợ dọa em.”
Sư huynh không nói càng khiến Diệp Hoan tò mò, cô lại hỏi: “Sư huynh, đây rốt cuộc là nơi nào, anh nói đi, người trong huyền học chúng ta còn có thể sợ?”
Thực ra bởi vì có sư huynh ở bên cạnh, Diệp Hoan mới không sợ. Nếu để cô một mình phát hiện nơi nặng sát khí như vậy, không khỏi sẽ suy nghĩ lung tung một phen. Có lẽ càng nghĩ càng sợ.
Diệp Hoan hỏi lần nữa, có được đáp án ở chỗ Nhiễm Hàn: “Đây là hầm tập thể, là nơi đại đồ sát do bọn Nhật tạo nên khi xâm lăng Hoa Quốc.”
Diệp Hoan không nhịn được rủa vài câu. Bởi vì loại hầm tập thể này cũng có vài cái ở thành phố S.
Diệp Hoan hỏi: “Sát khí ở nơi này dày đặc như vậy, sao bộ phận các anh không phái người tới xử lý?”
“Thực ra thời gian bộ phận bọn anh thành lập mới mấy năm, cộng thêm bởi vì không đủ người, với cả sát khí nơi này quá nặng, khó xử lý, cho nên chỉ bố trí trận pháp phòng sát khí lan rộng ở thành phố lân cận, không triệt để loại bỏ sát khí. Bởi vì để loại bỏ sát khí, thời gian và tinh lực cần thiết quá nhiều, bộ phận bọn anh thiếu người, căn bản không lo được.”
Diệp Hoan nghĩ ngợi, có thể hiểu được. Bởi vì sát khí nặng như vậy, nếu dựa vào sức người để trừ khử, không biết bao nhiêu người tốn bao nhiêu thời gian mới có thể xử lý xong; nếu dùng bùa xử lý, vậy thì càng khó nói, đoán chừng một xe bùa trừ sát cũng không trừ khử được nhiều sát khí như vậy. Hơn nữa còn có một vấn đề, ai biết trừ khử sát khí xong, nơi này liệu có tiếp tục hình thành vùng sát khí mới không, như thế không phải là uổng phí sức lực sao? Chi bằng trực tiếp phong ấn cho bớt việc.
Hơn nữa cách nơi này một đoạn có vài thôn, người già đều biết nơi này là hầm tập thể, là nơi không may mắn. Không ai tới gần đây, nghe nói trước đây có một tên ngốc to gan không tin tà, đòi chứng minh anh ta gan dạ, muốn qua đêm ở gần hầm tập thể, nghe nói người đó không trở về nữa, hình như là điên rồi, sau đó không biết chạy tới nơi nào rồi.
Diệp Hoan lấy La Bàn ra, chuẩn bị để nó hấp thu sát khí. So với cách khác, để La Bàn hấp thu sát khí đậm đặc ở đây quả thực là quá thích hợp. Dù sao thì cũng không tốn sức.
Nhiễm Hàn đưa Diệp Hoan tới đây đoán chừng là có suy nghĩ này. Cho dù không tìm được cách giải quyết sát khí trong cơ thể của anh, trừ bỏ sát khí ở đây cũng có thể trả lại một vùng an tĩnh.
Bởi vì trận pháp bố trí trước đây có hạn chế về năm, nếu tới năm hạn nhất định, phải có người tới đây bổ sung hoàn thiện trận pháp mới có thể tiếp tục duy trì trận pháp vận hành; nếu không sau khi trận pháp hỏng, những sát khí này tán loạn xa hơn, vùng sát khí hình thành sẽ tiếp tục mở rộng, khiến xung quanh không ngọn cỏ sống nổi, trở thành cấm khu.