Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 262
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:52:04
Lượt xem: 124
Diệp Hoan không kịp trả lời đã nghe Liễu Nguyên ở đó nói chuyện một mình. Rõ ràng Diệp Hoan nhìn thấy sư huynh nháy mắt khắc chế Liễu Nguyên nói chuyện nhưng không quản được cái miệng của anh ta.
Liễu Nguyên với sư huynh đúng là người sống ở hai cực Trái Đất, không biết bình thường hai người họ chung đụng thế nào, không phải là bởi vì sư huynh muốn giúp cô nên mới tìm Liễu Nguyên nói nhiều giúp chứ. Suy đoán này khiến Diệp Hoan lập tức có chút hổ thẹn với sư huynh.
Sở dĩ Liễu Nguyên nhiệt tình với Diệp Hoan như vậy là vì anh ta hiểu lầm quan hệ giữa Nhiễm Hàn và Diệp Hoan, tưởng hai sư huynh muội này có tình, thuộc kiểu bạn trai bạn gái; hoặc là tên hồ lô Nhiễm Hàn này thích sư muội, nếu không sao Nhiễm Hàn lại để tâm tới sư muội như vậy?
Có thể Nhiễm Hàn nói chuyện khá thẳng thắn, không giỏi nói dối gạt người, mỗi lần dưới sự truy hỏi của Liễu Nguyên nói nhiều, dạo gần đây anh ấy nhiều lần nhắc tới sư muội, khiến Liễu Nguyên nói nhiều mò được chút manh mối, còn cho rằng Nhiễm Hàn đối xử tốt với Diệp Hoan như vậy là thích cô. Nếu không loại người trông lạnh tim lạnh tình như Nhiễm Hàn sao lại đột nhiên đối tốt với một người?
Liễu Nguyên thật sự đoán sai rồi, Nhiễm Hàn đối tốt với Diệp Hoan là vì công pháp. Nhưng đây là bí mật trong môn phái, Nhiễm Hàn chưa từng nói ra ngoài, cho nên khiến Liễu Nguyên hiểu lầm.
Nhưng chỉ dựa vào hai người là sư huynh muội, Liễu Nguyên cũng phải giúp, dù sao thì anh ta là nể mặt Nhiễm Hàn.
Liễu Nguyên luyên thuyên một tràn cuối cùng cũng kéo chủ đề tới mấu chốt của mua nhà: “Diệp Hoan sư muội, anh nghe sư huynh em nói em muốn mua hai căn nhà, em định mua nhà gì, là nhà lầu hay tiểu viện?”
Diệp Hoan suy nghĩ một lát rồi nói: “Nếu gần đây có tiểu khu mới xây, phiền anh dẫn em đi xem thử. Em mua hai căn nhà lầu cho các em trai ở, sau này có tiền sẽ mua thêm tiểu viện. Trưởng bối đều thích nhà có kèm theo sân, mua xong đợi sau này đón ba mẹ em tới, đoán chừng họ sống tiện hơn.”
Nhiễm Hàn nói: “Sư muội, em muốn mua thì mua, chỗ anh còn có tiền, em tùy ý lấy dùng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-262.html.]
Diệp Hoan cười nói: “Tiền nhà không phải con số nhỏ, em đâu thể tùy tiện dùng? Nhưng cảm ơn sư huynh hào phóng với em như vậy.”
Nhiễm Hàn căn bản không quan tâm tiền bạc, anh ấy định sau này lấy thẻ ngân hàng đưa cho sư muội, bảo cô dùng thoải mái. Dù sao thì cơ hội anh ấy dùng tiền không nhiều. Chỉ là bây giờ ở trước mặt Liễu Nguyên, Nhiễm Hàn sợ sư muội từ chối nên không lập tức nhét tài khoản ngân hàng cho cô. Anh ấy định đợi lát nữa lúc Liễu Nguyên vắng mặt, đưa tiền cho sư muội dùng.
Bản thân Nhiễm Hàn còn mang theo sát khí, chưa từng nghĩ chuyện thành gia lập nghiệp, càng chưa từng nghĩ sẽ sắm sửa gia nghiệp. Cho nên lương và tiền thưởng mà Nhiễm Hàn kiếm được, còn có thu nhập thêm, phần lớn đều để đó không tiêu. Ở trong lòng anh ấy, đạo quán mới là nhà của anh ấy, anh ấy nghĩ sau này về đạo quán, không muốn ở Bắc Kinh cả đời.
Liễu Nguyên không biết thân thế của Diệp Hoan, bây giờ anh ta cũng ngại hỏi trước mặt Diệp Hoan vì sao người làm chị này phải mua nhà cho các em trai trước, còn mua một lúc hai căn.
Anh ta chỉ nói: “Gần đây thật sự có tiểu khu vừa mới xây xong, rất nhiều người miền ngoài cư trú ở Bắc Kinh mua nhà lầu ở. Bởi vì người Bắc Kinh thích sống ở tứ hợp viện, không nỡ rời khỏi hàng xóm cũ. Đương nhiên, cũng có người trẻ thích nhà lầu sạch sẽ, muốn sống trong nhà lầu. Nhưng nhà lầu không rẻ, mua một căn nhà lầu trăm mét vuông sẽ mất bốn năm chục vạn, gia đình bình thường không nỡ tiêu quá nhiều tiền mua nhà.”
Năm 90, lương phổ biến không cao, có người cả đời còn không gom nổi bốn năm mươi vạn, lấy gì mua nhà? Người không có phách lực và tầm nhìn xa không muốn đổ hết gia tài vào việc mua nhà.
Vân Mộng Hạ Vũ
Liễu Nguyên tiếp tục nói: “Nếu Diệp Hoan sư muội muốn mua nhà lầu, có một tiểu khu anh quen, nhất định bảo ông ấy ưu đãi.”
“Vậy cảm ơn Liễu Nguyên sư huynh trước, phiền anh dẫn em và sư huynh tới tiểu khu mà anh nói xem thử.”
Diệp Hoan nghĩ tới nếu hai em trai ở lại Bắc Kinh, nói không chừng sẽ tìm người yêu ở Bắc Kinh. Vừa nãy Liễu Nguyên cũng nói, người trẻ thích sống ở nhà lầu hơn, vậy cô mua cho hai em trai mỗi đứa một căn nhà lầu. Có nhà, sau này khi chúng thành gia, áp lực của ba mẹ sẽ giảm đi rất nhiều, ít nhất không cần sầu lo vì nhà cửa.