Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 252
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:51:25
Lượt xem: 131
Lúc gia đình Lục Vân Thanh tới, Lục Vân Triết đã đặt xong món ở nhà hàng gần đó, đợi người ta mang đồ ăn tới.
Đợi Lục Vân Thanh bọn họ tìm hiểu quá trình anh cả tìm được vợ con và chuyện xảy ra mười mấy năm trước từ chỗ Lục Vân Triết, nhà hàng đã cử nhân viên mang đồ ăn tới.
Lục Vân Triết vội sắp xếp bàn ghế, Diệp Hoan giúp lấy bát đũa, Lục Cảnh Viễn cũng phụ.
Lục Cảnh Viễn vô cùng tò mò với em họ mới tới, anh ta hỏi: “Hoan Hoan, không ngờ em lại thi vào đại học B, lại đăng ký khoa khảo cổ, trước đây em thật sự không biết bác cả ở đại học B?” Thực ra anh ta rất bội phục em họ Diệp Hoan, cô thân thế lận đận, thế mà lại có thể thi vào đại học danh tiếng, còn như ý tìm được ba mẹ ruột, đây thật sự giống như đóng phim.
Diệp Hoan: “Đương nhiên không biết. Nếu em biết ba ở đại học B thì đã sớm tới tìm ông ấy rồi.” Đương nhiên chắc chắn là tìm tới xem thử tình hình gì trước.
Nhưng trước đây cô không biết chuyện của mẹ ruột, không vội tìm ba mẹ ruột. Sau đó ba mẹ kể thân thế của cô, lại đọc được thư do mẹ ruột để lại, cô mới nóng lòng tìm mẹ ruột.
Lục Vân Triết nghe hai anh em nói chuyện, trong lòng vô cùng vui. Nhìn đi, vẫn là con gái tốt, nói chuyện nghe rất ấm lòng.
Lục Cảnh Viễn bội phục em họ, sợ chọc vào chuyện đau lòng của em họ, ngại hỏi chi tiết. Anh ta chủ động nói với cô chuyện ở trường học, hai người nói chuyện rất vui. Dù sao hai người cũng xấp xỉ tuổi nhau, lại đều học ở đại học danh tiếng, vô cùng có tiếng nói chung.
Hơn nữa kiếp trước Diệp Hoan từng học đại học, chắc chắn kiến thức và mắt nhìn phong phú và xa hơn bạn bè cùng trang lứa, sau một hồi chuyện trò, Lục Cảnh Viễn rất có hảo cảm với Diệp Hoan, còn chủ động nói cuối tuần dẫn Diệp Hoan ra ngoài chơi.
Hà Thục Mẫn nhìn thấy con trai và cháu gái mới nhận nói chuyện vui vẻ, trong lòng càng hậm hực. Lục Cảnh Viễn không biết tâm trạng của mẹ anh ta, cũng không chú ý tới những toan tính của mẹ anh ta, anh ta định sau này sẽ đưa Diệp Hoan ra ngoài chơi nhiều hơn, quen nhiều bạn bè, sớm dung nhập vào cuộc sống ở Bắc Kinh.
Tâm tư của Lục Vân Phỉ đều bị chị dâu và cháu gái chiếm hết, tới ăn cơm mới nhớ ra còn chưa gọi điện thoại nói với người nhà một tiếng, sau đó bà ta vội vàng gọi điện thoại cho chồng.
“Anh cả về rồi, buổi trưa mọi người cùng nhau ăn cơm? Mọi người ăn trước đi, đợi lát nữa anh cũng sang.” Hạ Diên Phong cũng có lòng tò mò. Hơn nữa chuyện liên quan tới anh vợ, thế nào ông ta cũng phải tới xem sao.
Hạ Triều Dương hỏi: “Ba, mẹ con đi đâu rồi? Bà ấy không về cũng không nói trước.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-252.html.]
Năm nay Hạ Triều Dương học lớp 12, không biết bởi vì áp lực học tập lớn hay là kỳ phản nghịch tới muộn, thi thoảng tính nóng như kem, nói chuyện khá dữ dội, không có nhẫn nại với ai, khiến người ta hơi phật lòng.
“Mẹ con tới chỗ cậu cả con rồi, mợ và chị họ con đều về rồi.”
Vốn dĩ Hạ Triều Dương đang ngồi trên sô pha xem tivi đợi mẹ về ăn cơm, cậu ta bị lời của ba làm cho kinh ngạc: “Cái gì, mợ và chị họ về rồi? Con cũng muốn đi gặp họ thử.”
Ở trong lòng Hạ Triều Dương, gia đình cậu cả giống như một câu đố. Mợ mất tích nhiều năm, cậu cả si tình chờ đợi, chị họ đột nhiên xuất hiện, đây quả thực là một cuốn tiểu thuyết có bước chuyển ngoặt lớn, cậu ta có thể không tò mò, không muốn biết đáp án sao?
Bây giờ biết họ đều về, Hạ Triều Dương chắc chắn muốn đi tìm đáp án, giải câu đố để lại nhiều năm.
“Đi, chúng ta cùng đi, vừa hay tới ăn cơm.” Hạ Diên Phong dặn dò dì nấu cơm trong nhà nói: “Trưa nay chúng cháu đều không ăn ở nhà, cơm nấu xong dì mang về ăn đi.” Sau đó ông ta lấy chìa khóa xe, cùng con trai ra ngoài.
Tốc độ lái xe nhanh, Hạ Diên Phong và Hạ Triều Dương rất nhanh đã tới nơi.
Mẹ Lục nghe nói con rể tới, dứt khoát đợi ông ta tới cùng ăn cơm. Chẳng qua cơm đều đã dọn xong, đợi người tới là ăn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Vân Phỉ nói: “Hai người tới nhanh thật!”
Hạ Triều Dương: “Lái xe có thể không nhanh sao?”
Lục Vân Phỉ bị châm biếm, thật sự muốn gõ đầu con trai. Nhưng nghĩ bây giờ đông người, cậu ta lại tới tuổi sĩ diện, tạm thời tha cho cậu ta.
Sau khi họ tới lập tức ăn cơm, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện. Đương nhiên chủ yếu ăn là chính, chuyện có thể đợi ăn cơm xong rồi nói. Hạ Diên Phong hỏi chuyện của Diệp Hoan, chuyện khác đợi ăn xong rồi hỏi.
Hạ Triều Dương vừa ăn vừa quan sát chị họ đột nhiên xuất hiện là Diệp Hoan, vô cùng tò mò về cô. Thế nhưng cậu ta lại không biết nói chuyện với cô thế nào, chỉ có thể thi thoảng nhìn cô. Hạ Triều Dương không phải không thích nói chuyện, chẳng qua trước đây cậu ta không thích chơi cùng với con gái, không có kinh nghiệm tiếp xúc với con gái, mới không biết nên bắt chuyện với chị họ thế nào.