Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 231

Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:50:13
Lượt xem: 159

Hóa ra năm đó khi Hình Hải ra khỏi nhà họ Khương để rèn luyện, ngẫu nhiên có được truyền thừa do sư đệ của lão tổ nào đó nhà họ Khương để lại, ở trong đồ mà đồ đệ của lão tổ lưu lại, Hình Hải biết lão tổ nhà họ Khương có được một món bảo vật do môn phái truyền lại từ chỗ sư phụ, bảo vật chính là La Bàn mà Diệp Hoan có được.

Khi đó lão tổ nhà họ Khương còn là đại đệ tử của môn phái huyền học nào đó, sư phụ ông cụ tặng bảo vật đó cho ông cụ, cũng là vì tuy La Bàn đó nói là bảo vật, nhưng không có quá nhiều công năng thần kỳ, so với pháp khí, bảo khí khác khi đó, nó không quá xuất sắc. Sư phụ ông cụ cảm thấy nói La Bàn là bảo vật có thể là do truyền nhầm, thế là tặng cho đại đệ tử mà ông thích.

Nhưng không biết sao chuyện này lại bị sư đệ của lão tổ biết được rồi nổi lòng tham, nhiều lần muốn cướp bảo vật sư phụ tặng cho lão tổ nhà họ Khương. Nhưng hắn chưa từng thành công, còn bị lão tổ nhà họ Khương bắt được chứng cứ kẻ đó ăn trộm, sư phụ phẫn nộ, đuổi sư đệ của lão tổ nhà họ Khương ra khỏi sư môn.

Vị đồ đệ này ghi hận trong lòng, sau đó nhiều lần gây phiền phức cho lão tổ nhà họ Khương, thậm chí không tiếc đi vào con đường tà đạo, cuối cùng hại c.h.ế.t chính mình.

Sau đó giới huyền học trải qua một trận hạo kiếp hỗn loạn, đoạn đi phần lớn truyền thừa. Mà lão tổ nhà họ Khương may mắn giữ được tính mạng, xây dựng gia tộc của mình ở thế tục, vì vậy La Bàn đó trở thành bảo vật gia truyền của nhà họ Khương.

Mà mới đầu Hình Hải không biết truyền thừa mà gã có được là tà pháp tà thuật, gã chỉ biết nhà họ Khương màm sư đệ của lão tổ nhà họ Khương nhắc tới vừa hay là nhà họ Khương mà gã lớn lên. Gã cũng bại dưới lòng tham, phục chế con đường tự hủy chính mình của vị sư đệ đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mấy người có thể biết những chuyện này, còn là bởi vì không biết Hình Hải mang tâm lý gì, lại viết ra toàn bộ những gì gã trải qua lại, họ mới biết chi tiết như vậy.

Tiêu rồi, lần này lộ rồi.

Diệp Hoan thấy sư bá, sư phụ và sư huynh đã biết bí mật của nhà họ Khương, dứt khoát hào phóng lấy La Bàn vừa cất vào ra cho họ xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-231.html.]

“Sư phụ, sư bá, đây có lẽ chính là La Bàn mà Hình Hải tìm, nó có thể biến lớn biến nhỏ. Mới đầu nó nhỏ, vẫn luôn đeo trên người con, sau đó con có được truyền thừa phong tồn trong La Bàn. Công pháp, phù thuật, còn có truyền thừa trận pháp mà con nói với mọi người chính là học được từ trong truyền thừa. Còn có vừa nãy con biết không địch lại Hình Hải, lấy La Bàn ra đối phó ông ta. Ai biết La Bàn lại có công năng tịnh hóa, tịnh hóa hết tà khí và khí huyết sát trên người Hình Hải, sau đó Hình Hải c.h.ế.t rồi.”

Diệp Hoan đã che giấu bí mật La Bàn mang theo không gian.

Hành Vân đạo trưởng, Kỷ sư phụ và Nhiễm Hàn bởi vì tò mò đều nhận lấy La Bàn quan sát một lúc, sau một vòng, Nhiễm Hàn đưa La Bàn lại cho sư muội.

Hành Vân đạo trưởng nói: “Đây có lẽ là bảo khí do môn phái huyền học lúc trước lưu lại, vừa có thể biến đổi to nhỏ, vừa có lực công kích nhất định, có lẽ còn có thể phong tồn công pháp…Để đến bây giờ, La Bàn này quả thực là bảo bối. Nhưng có vài môn phái và gia tộc có nội tình đều giữ lại mấy món pháp khí và bảo khí như vậy. Nếu nói là vô cùng hiếm có, đó là vì người bình thường chưa từng thấy.”

Hành Vân đạo trưởng không nhịn được dặn dò Diệp Hoan: “Con cũng thật là, sau này đừng tùy tiện lấy La Bàn cho người khác xem, lỡ như người khác động tâm thì phải làm sao? Người nhà mình không động tâm, không có nghĩa người ngoài cũng vậy, lỡ như có người nổi lòng tham ắt có thể dẫn tới đại họa, con xem ông ngoại con và Hình hải chẳng phải là ví dụ có sẵn sao? La Bàn này có lực công kích nhất định, con cất kỹ, lỡ như dùng tới cũng có thể phòng thân. Nhưng không tới vạn bất đắc dĩ, tốt nhất đừng lấy ra dùng, càng đừng để đệ tử huyền học khác nhìn thấy.”

Cuối cùng ông ấy nói: “Chuyện hôm nay ngoài bốn người chúng ta biết, sau này không được nói ra ngoài.”

Diệp Hoan: “Cảm ơn sư bá.”

Diệp Hoan làm như vậy, ngoài bất đắc dĩ còn có thể để La Bàn minh bạch trước mặt hai vị trưởng bối, hơn nữa cũng có thể giải thích cô đã g.i.ế.c Hình Hải bằng cách nào, trực tiếp giải vây cho mình. Cô lấy mình và La Bàn cược một ván, cược địa vị của mình trong sư môn. Chỉ cần sư phụ, sư bá và sư huynh không động tâm, sau này dĩ nhiên sẽ không nhắm tới La Bàn; nếu họ động tâm, bất luận thế nào Diệp Hoan đều không chạy thoát. Trừ phi cô có năng lực đánh lại mấy người, còn có thể bảo vệ được người nhà của mình.

Thực ra theo Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ, loại bảo khí như La Bàn còn không bằng truyền thừa công pháp mà Diệp Hoan chủ động cho họ nghiên cứu. Mà trước đây việc Diệp Hoan chủ động dâng hiến công pháp cho sư môn đã sớm nhận được hảo cảm của hai vị trưởng bối sư môn, cho nên họ mới bảo vệ cô, vì vậy còn ngàn dặm xa xôi chạy tới đây.

Loading...