Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 229
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:50:10
Lượt xem: 96
Hình Hải thấy hai người quả thật có chút bản lĩnh, còn mạnh hơn gã lúc trẻ, nhưng hai người họ muốn dựa vào chút bản lĩnh này đánh bại gã, thực lực còn chưa tới đâu. Cho nên gã vốn không để tâm tới hành động phá trận của hai người. Hình Hải không ngừng thao túng trận pháp, cải biến sát trận âm dương nghịch chuyển thành huyết sát trận âm dương nghịch chuyển thâm độc hơn, trận pháp sau khi cải biến càng lợi hại hơn, phía trên trận pháp bao phủ một vùng ánh sáng huyết sát, ở phía xa nhìn tới, căn viện này giống như bị sương m.á.u bao phủ, cực kỳ dọa người.
May mà căn viện này cách thôn trang khá xa, cộng thêm người ở lân cận biết căn viện này có một quái nhân sinh sống, đều răn đe con mình bớt tới đây chơi, cho nên bình thường rất ít có người tới đây, bây giờ gần như không có ai nhìn thấy loại ánh sáng sương m.á.u kỳ dị này.
Nhưng lại bị Kỷ sư phụ và Hành Vân đạo trưởng nhìn thấy, họ không nhịn được kinh hô.
“Hỏng rồi, không biết Hình Hải này học tà trận gì, sửa trận pháp ban đầu đi, cũng không biết hai đứa trẻ có thể thuận lợi phá trận không. Sư đệ, chi bằng chúng ta đi giúp chúng phá trận, đề phòng chúng bị thương.” Hành Vân đạo trưởng định để Nhiễm Hàn và Diệp Hoan rèn luyện một chút nhưng không muốn hai người bị thương hoặc bị hại.
Vân Mộng Hạ Vũ
Là sư phụ và sư bá, ông ấy không thể trơ mắt không làm gì. Nếu Nhiễm Hàn và Diệp Hoan bị thương, Huyền Nhất Môn bọn họ tổn thất lớn rồi.
Nhưng cho dù Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ muốn giúp cũng không thể lập tức vào trận tìm được Diệp Hoan và Nhiễm Hàn.
Diệp Hoan và Nhiễm Hàn nhanh chóng cảm nhận được áp lực của trận huyết sát sau khi cải biến. Lúc này hai người đã rất gần trận nhãn, nhưng một bước lại xa như lạch trời, muốn tiến thêm không còn dễ dàng như vừa nãy.
Mà Hình Hải đã không đợi được nữa, gã muốn nhanh chóng bắt Diệp Hoan – người có dung mạo giống với Khương Nhã, bức hỏi tung tích trọng bảo. Thế là gã tiến từng bước về phía Diệp Hoan.
Trận pháp là do Hình Hải bày xuống, đương nhiên gã có thể ngang nhiên đi lại trong trận pháp như mê cung, hơn nữa có thể nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Hoan. Dù sao thì viện có lớn mấy cũng có giới hạn, khoảng cách từ trong nhà tới viện chỉ có vài chục bước chân mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-229.html.]
Khi Diệp Hoan đang cật lực tìm kiếm trận nhãn, cô nhìn thấy một người đàn ông xấu xí xuất hiện trước mặt cô. Người này chính là Hình Hải? Gã xấu thật sự, Diệp Hoan chưa từng thấy người xấu hơn gã, trên mặt khô như vỏ cây, hai con mắt như hai cái hố đen dọa người, dáng người gầy còm xơ xác, trông giống như sắp gần đất xa trời, hoặc nói giống như xác khô bò ra từ trong quan tài.
Diệp Hoan còn chưa lên tiếng, Hình Hải đã kéo gương mặt quái dị cười khặc khặc với Diệp Hoan, nói: “Không ngờ mày lại có dũng khí dâng tới cửa nộp mạng, dũng cảm hơn tên nhát gan Khương Ất Khôn kia nhiều. Nếu mày đã tới vậy thì đừng hòng đi.”
Diệp Hoan vội vàng hỏi chuyện mà cô muốn biết nhất: “Có phải ông đã bắt mẹ tôi không?” Mắt của cô nhìn chằm chằm gương mặt xấu xí của gã, muốn nhìn ra gì đó.
“Đúng vậy, mày muốn tới cứu ả sao? Đáng tiếc dựa vào bản lĩnh của bọn mày, vốn không cứu nổi ả.” Hình Hải nói chuyện cực kỳ ngông cuồng.
Lúc này gã không điều khiển trận pháp, cho rằng chỉ có Diệp Hoan và Nhiễm Hàn vào trong trận pháp.
Diệp Hoan không ưa kẻ thù càn rỡ, cộng thêm nóng lòng cứu mẹ, lấy sát kiếm ra, vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, bắt đầu đấu với Hình Hải.
Hình Hải vốn khinh thường con nhóc trước mặt, miệt thị nhìn Diệp Hoan một cái: “Con nhóc thối, xem ra mày còn di truyền tính cố chấp của mẹ ruột mày. Nếu mày đã không biết điều thì đừng trách tao xử mày.”
Cái gọi là kẻ thù gặp gỡ, cực kỳ đỏ mắt, Diệp Hoan trực tiếp dùng thủ đoạn lợi hại nhất đối phó Hình Hải, Hình Hải thì ngược lại, bởi vì muốn bắt sống Diệp Hoan, không ra đòn hiểm.
Mà Nhiễm Hàn không biết sư phụ và sư thúc đang phá trận giải cứu họ, cũng không biết sư muội đã đấu với Hình Hải, anh ấy chính vì sợ điều này cho nên mới điều động phần lớn sát khí trên người, ra sức tấn công trận pháp, định phá trận giải cứu sư muội sớm. Thực ra Nhiễm Hàn sử dụng sát khí trên cơ thể không hề tốt với anh ấy. Nhưng anh ấy sợ sư muội bị Hình Hải hại, vẫn dùng sát khí. Bởi vì một thân sát khí của anh ấy lợi hại hơn nguyên khí tu luyện nhiều…
Vào lúc mấy sư đồ nội ứng ngoại hợp sắp phá trận, Diệp Hoan biết cô không phải đối thủ của Hình Hải, chỉ đành sử dụng La Bàn trong cơ thể. Đương nhiên, Diệp Hoan không trực tiếp lấy La Bàn trong người ra, mà thông qua che chắn, giả vờ móc La Bàn từ trong túi ra dùng.