Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 220
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:19:39
Lượt xem: 108
Quả nhiên, đợi Diệp Hoan tới chỗ Lục Vân Triết, nói chuyện này với ông ấy, Lục Vân Triết lập tức nhíu mày nhìn cô nói: “Hoan Hoan, chuyện này sao có thể để một mình con mạo hiểm chứ? Không được, để ba đi cùng con. Gì nhỏ, người trong huyền học các con đều rất lợi hại sao, tới lúc đó ba tìm người bạn trong cục cảnh sát giúp đỡ, có thể có ích không?”
Lục Vân Triết hậu tri hậu giác nhớ ra ông ấy là người bình thường, trợ lực của ông ấy đều là người bình thường, không biết lúc đối mặt với kẻ thù, họ có thể giúp được không.
Diệp Hoan thấy ba đã nói tới đây, thẳng thắn nói: “Ba, thật sự không cần ba đích thân tới đó. Bởi vì ba tới cũng không giúp được gì. Thực ra chúng ta có thể thông qua liên lạc điện thoại, con có thể báo cáo tình hình của con với ba bất kể lúc nào. Hơn nữa sư huynh của con đã đến đó, chắc chắn anh ấy sẽ giúp đỡ con, còn có sư phụ và sư bá của con, họ đều nói sẽ tới giúp con, chắc chắn sẽ không để con một mình đấu chọi với kẻ thù…”
“Không được, cho dù sư huynh, sư phụ của con tới, ba không thấy cũng không yên tâm. Hơn nữa ba còn chưa từng gặp sư phụ và ba mẹ nuôi của con, nếu giải quyết được chuyện này, vừa hay ba có thể tiện đường đi thăm họ, cảm ơn họ đã dạy dỗ con. Hoan Hoan, con đừng khuyên ba nữa, ba chắc chắn sẽ không để con đi mạo hiểm một mình.”
Mười mấy năm trước, chính vì ông ấy về nhậm chức trước, ném vợ một mình ở thành phố S, mới khiến bà ấy mất tích; lần này khó khăn lắm mới gặp được con gái, Lục Vân Triết nói gì cũng không thể để con gái một mình tới thành phố S đối mặt với kẻ thù. Cho dù ông ấy không giúp được, cũng phải đi theo, cũng phải tận mắt nhìn con gái ở trước mặt. Bởi vì ông ấy không muốn để con gái lần nữa biến mất trong cuộc sống của ông ấy.
Diệp Hoan thấy thái độ của ba ruột kiên quyết, chỉ đành nói: “Ba, chúng ta cùng đi cũng được, nếu có sư phụ và sư huynh giúp đỡ, ba cứ ở nơi an toàn đợi bọn con. Con không muốn tìm được mẹ, ba lại xảy ra bất trắc.”
Lục Vân Triết không đồng ý ngay, mà nói: “Ba sẽ xem tình hình. Chuyện còn lại ba sắp xếp, con xem con có thứ gì cần mang theo ra ngoài không?”
Thứ Diệp Hoan quý trọng cơ bản đều ở trong Không Gian La Bàn, nhưng vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới ngồi tàu lửa, Diệp Hoan định về thu dọn chút hành lý mang theo để che tai mắt.
Lục Vân Triết lập tức làm đơn xin nghỉ, gọi điện thoại cho chủ nhiệm Phương xin nghỉ một tuần, nói thẳng là bên phía vợ ông ấy có tin tức, phải mau chóng đi xem thử, cho nên mới xin nghỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-220.html.]
Phần lớn giáo sư và lãnh đạo trong trường đều biết Lục Vân Triết tìm vợ nhiều năm, bây giờ nghe ông ấy xin nghỉ vì chuyện này, không khỏi hỏi thêm một câu: “Tin tức chuẩn không?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không biết, nhưng mặc kệ có chuẩn hay không, tôi đều phải đi một chuyến xem sao.”
Chủ nhiệm Phương nói: “Hi vọng chuyến này của thầy có thể gặt hái kết quả.”
Đây là ý sẽ phê duyệt đơn xin phép. May mà số tiết mỗi tuần của Lục Vân Triết không nhiều, tạm thời có thể điều chuyển thành tiết khác, đợi ông ấy về sẽ dạy bù.
Sau đó Lục Vân Triết nghĩ tới con gái vừa nhập học, sợ là khó xin nghỉ một tuần, dứt khoát xin giúp cô trước: “Chủ nhiệm Phương, còn có chuyện này, lần này tôi phải dẫn một sinh viên tên Diệp Hoan đi tìm manh mối giúp tôi, tôi cũng xin nghỉ phép vài ngày giúp em ấy. Tôi đoán để em ấy đến chỗ cố vấn học tập xin nghỉ không dễ, nên xin nghỉ ở chỗ thầy luôn.”
“Chuyện gì vậy, lần này thầy đi tìm người, còn liên quan tới sinh viên trường chúng ta?” Phương chủ nhiệm phải hỏi rõ.
Nếu Lục Vân Triết xin nghỉ một mình thì dễ nói, nhà ai không có chút việc này việc kia. Ông ấy có thể châm chước. Nhưng Lục Vân Triết lại còn muốn đưa sinh viên trường đi tìm vợ, chuyện này phải hỏi rõ một chút. Lỡ như sinh viên đó xảy ra chuyện trên đường, trường học phải chịu trách nhiệm.
Bây giờ Lục Vân Triết không tiện giải thích quá rõ, chỉ nói: “Nhà Diệp Hoan ở thành phố S, em ấy biết chút manh mối. Tôi cần em ấy tìm người giúp tôi, thầy châm chước một lần, sau này tôi sẽ giải thích với thầy.” Ông ấy cũng định đợi chuyện của vợ có manh mối rồi tuyên bố với người nhà và đồng nghiệp Diệp Hoan là con gái của ông ấy.
Phương chủ nhiệm cảm thấy có lẽ Lục Vân Triết sẽ không nói dối, nể tình quan hệ của hai người luôn rất tốt, nghĩ ngợi một chút vẫn đồng ý: “Vậy thầy nhất định phải đảm bảo an toàn của bạn học Diệp Hoan.”
Lục Vân Triết đồng ý ngay: “Cái này không thành vấn đề, cho dù tôi xảy ra chuyện cũng sẽ không để em ấy có chuyện.”