Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 214
Cập nhật lúc: 2024-09-22 12:19:31
Lượt xem: 119
Thượng Tinh: “Nhưng tôi chỉ thích anh ấy, làm sao đây?”
Không nói hai người này nữa, sau khi vào phòng bao, Diệp Hoan bắt đầu bảo vệ tình yêu giúp mẹ ruột. Nếu ba ruột thích người phụ nữ khác, chắc chắn cô sẽ có khoảng cách với ba ruột.
Kiếp trước Diệp Hoan là cô gái chưa trải qua yêu đương, cách nhìn tình yêu của cô còn khá bảo thủ, hi vọng có thể có được tình yêu rung động một lần bảo vệ được một đời.
Cho nên Diệp Hoan càng hi vọng ba có thể kiên thủ tới lúc mẹ về. Như vậy có lẽ có hơi hà khắc với ba, nhưng Diệp Hoan không hi vọng sau khi tìm được mẹ ruột, để mẹ ruột đối mặt với tin chồng yêu người khác.
“Ba, người phụ nữ vừa nãy thích ba?” Lần trước Diệp Hoan đi sớm, không để ý tới Thượng Tinh.
Lục Vân Triết trả lời chắc nịch: “Hoan Hoan con yên tâm, ba không thích cô ta.”
Diệp Hoan tùy hứng đưa ra yêu cầu: “Con hi vọng ba đợi mẹ về, gia đình chúng ta có thể đoàn tụ.”
Lục Vân Triết vội vàng bày tỏ quyết tâm với con gái: “Hoan Hoan, con yên tâm, ba tuyệt đối sẽ không thay lòng, nhất định đợi được mẹ con về nhà đoàn tụ. Chắc con biết, ba mong ngóng mọi người đã nhiều năm, khó khăn lắm mới tìm được con, nhất định sẽ đợi mẹ con về.”
Diệp Hoan nghe ba hứa mới tha cho ông ấy. Đương nhiên, Diệp Hoan nhìn ra quả thực ba ruột chưa từng có dấu hiệu thay lòng, nếu không cô sẽ không dễ dàng tha cho ông ấy như vậy.
Hai ba con đơn thuần là tới ăn cơm, sau khi ăn bạo đỗ, nhanh chóng thanh toán rời đi. Mà Thượng Tinh và bạn bà ta nhìn thấy hai người đi mới đi.
Ra khỏi quán, bạn của Thượng Tinh đưa ra ý kiến: “Nếu cậu không yên tâm thì gọi điện thoại cho Thục Mẫn hỏi thử.”
Thượng Tinh lập tức đồng ý, bà ta định về nhà sẽ gọi điện thoại cho Thục Mẫn.
Hà Thục Mẫn nhận được điện thoại của Thượng Tinh, cảm thấy hơi mơ hồ, nghe ý của Thượng Tinh, dường như dạo gần đây anh cả rất thân với một nữ sinh viên xinh đẹp, còn từng cùng nữ sinh ăn cơm vài lần?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-214.html.]
Hà Thục Mẫn nghĩ: Bà ta không thể đứng nhìn, đợi sự việc vỡ lẽ, ảnh hưởng tiền đồ của chồng thì muộn rồi.
Đợi Lục Vân Thanh tan làm về nhà, Hà Thục Mẫn nói chuyện này với chồng, sau đó nói: “Anh gọi điện thoại cho anh cả hỏi thử, rốt cuộc anh ấy có chuyện gì khác với nữ sinh viên đó không? Không khéo lại có chuyện thật, tới lúc đó gây ra tiếng xấu ảnh hưởng anh thăng chức.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Vân Thanh làm việc ở bộ phận chính phủ, xem trọng nhất là danh tiếng, không phải sợ trong nhà có tiếng xấu.
Nhưng Lục Vân Thanh khá hiểu anh cả, cố chấp từ trong xương tủy, đã nhận định một việc hoặc một người tuyệt không quay đầu, nếu không ông ấy cũng sẽ không không đồng ý tái hôn nhiều năm như vậy.
Nhưng hỏi thêm một câu cũng cần thiết, thế là buổi tối Lục Vân Thanh gọi điện thoại cho anh cả.
Lục Vân Triết nghe câu hỏi của em hai, vừa buồn bực vừa phẫn nộ: “Cái gì, em hỏi anh có phải cùng nữ sinh viên đi ăn cơm? Có chuyện này, nhưng nữ sinh viên là một vãn bối, chẳng qua anh chiếu cố em ấy hơn mà thôi. Chuyện này là Thượng Tinh nói cho vợ em biết à, anh nói rõ với em nhé, vợ em quản quá rộng rồi, cô ta còn không quản lên đầu anh luôn…”
Lời của Lục Vân Triết khiến Lục Vân Thanh rất ngượng, sau đó chửi vợ một trận, bảo bà ta sau này bớt qua lại với Thượng Tinh, bớt quản chuyện của anh cả.
Lục Vân Thanh biết chắc chắn anh cả chê hai vợ chồng họ lo chuyện bao đồng. Thực ra họ thật sự không quản được vấn đề tình cảm của anh cả, nhưng họ ích kỷ, không muốn bị anh cả gây ra chuyện liên lụy tới họ thôi.
Lục Vân Triết bị vợ chồng em trai chọc giận, suốt một tuần liền không về nhà tổ.
Thời gian trôi đi không nhanh không chậm, Diệp Hoan lại gọi điện thoại cho sư huynh, hỏi thăm tiến triển điều tra. Nhưng sư huynh luôn thoái thác, không tiết lộ sự thật với Diệp Hoan.
Diệp Hoan cũng không ngốc, cúp điện thoại liền hiểu ý của sư huynh. Đại khái sư huynh đã tra ra gì đó, nhưng lại không muốn nói cho cô biết. Có lẽ sư huynh không muốn cô lỡ dỡ việc học, không cho cô đích thân điều tra chuyện mẹ ruột mất tích.
Nhưng Diệp Hoan cảm thấy, so với tìm mẹ ruột, việc học chẳng là gì, nếu ảnh hưởng việc học, cùng lắm cô nghỉ học một năm. Nhưng Diệp Hoan không muốn mẹ ruột chịu khổ chịu nạn ở nơi vô danh đó, đợi cô đi giải cứu, mà cô lại không làm gì, như thế lương tâm của cô sẽ bị lên án.
Vốn dĩ Diệp Hoan định bên sư huynh tra ra chút manh mối, cô có thể thuận theo manh mối tìm người, nhưng sư huynh không nói cho cô biết, vậy cô chỉ đành tự nghĩ cách tìm người.